Chí Tôn Tiên Đạo

Tiết Lăng Vân bay ra khỏi sơn động, hắn nhìn hai mươi bốn đầu khô lâu rơi trên mặt đất một chút, âm thầm thở dài một tiếng, hai mươi bốn đầu khô lâu này chắc là đầu của phàm nhân sống chung quanh núi Thanh Thành này, hoặc là tu chân giả ở gần đây, bị tên nam tử mặt dữ tợn này giết chết rồi tế luyện thành pháp bảo.
- Tu Chân giới đúng là một thế giới mạnh được yếu thua...! Trước đây ta được Trường Sinh Môn bảo hộ, bây giờ ngay cả Trường Sinh Môn cũng đuổi giết ta, ta nhất định phải cố gắng tu luyện!
Tiết Lăng Vân thở dài một lúc, nội tâm của hắn đã có thêm lý giải đối với sự tàn khốc của tu chân giới, hắn càng ngày càng cảm thấy được tầm quan trọng của thực lực.
Tiết Lăng Vân lập tức phóng ra một đóa Tam Muội Chân Hỏa , đem tất cả đầu khô lâu cùng thi thể của tên mặt dữ tợn đốt thành tro bụi, ngược lại Tiết Lăng Vân cầm quyển "Thiên Ma Chân Giải" của tên mặt dữ tợn trong tay mà không cùng lúc đốt đi.
Trước đây, Tiết Lăng Vân đã học được rất nhiều pháp môn tu luyện của tà đạo từ bên trong Khô Cốt Thần Trượng, bất quá hầu hết pháp môn tu luyện bên trong Khô Cốt Thần Trượng đều là đạo thuật của quỷ tu giả, cần tu luyện ở nơi có sung túc tử khí, quyển Thiên Ma Chân Giải này là một môn pháp thuật chính tông của tu sĩ ma đạo.
Tiết Lăng Vân quay trở lại sơn động, hắn khoanh chân ngồi xuống bệ đá, tiện tay lật quyển Thiên Ma Chân Giải ra.
"Thiên Ma Chân Giải" là một bản bí tịch tu hành rất bình thường của Ma Đạo, bên trong giảng giải cách để tu sĩ ma đạo làm sao để chuyển hóa thiên địa linh khí thành ma khí để tu luyện, ở phần cuối của quyển sách còn có lộn xộn các loại pháp thuật ma đạo.
Tiết Lăng Vân đọc qua một lần, trong lòng hơi thất vọng, quyển "Thiên Ma Chân Giải" này gọi rất êm tai nhưng nội dung bên trong lại chẳng có chút giá trị nào cả.

Lúc này Tiết Lăng Vân rất khát vọng có được thực lực mạnh mẽ, nên hắn cũng tu luyện một ít pháp thuật của ma đạo, nhưng nếu như pháp thuật của ma đạo đó quá bình thường thì hắn cũng chẳng thèm học, pháp thuật đó đối với hắn chẳng có chút ích lợi nào, so với Trường Sinh Kinh của hắn thì kém rất nhiều.
Tiết Lăng Vân lập tức ném bản Thiên Ma Chân Giải đó qua một bên, hắn lại bắt đầu tu luyện.
Hồi lâu sau, Tiết Lăng Vân mở mắt ra lần nữa, hắn nhìn qua quyển Thiên Ma Chân Giải kia một cái, trong đầu bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, hắn nhớ lại pháp thuật cuối cùng ghi lại trong Thiên Ma Chân Giải là Thân Ngoại Hóa Thân chi thuật.
- Thân Ngoại Hóa Thân...!
Trong đầu của Tiết Lăng Vân chợt hiện lên một đạo linh quang, hắn giống như nhớ tới một món đồ vật nào đó, nhưng lại không nhớ ra nó là cái gì, hắn đau khổ suy nghĩ rất lâu, một lúc sau chỉ nghe hắn hưng phấn hét lên:
- Khô Cốt Thần Trượng!
Thì ra thứ Tiết Lăng Vân nhớ tới là cây Khô Cốt Thần Trượng ở bên trong Hắc Huyền Đỉnh, bây giờ Khô Cốt Thần Trượng đã biến thành một bộ khung xương, bên trong bộ khung xương đó ẩn chứa vô tận ma khí, rất thích hợp dùng để tu luyện Thân Ngoại Hóa Thân của ma đạo.

Thời điểm hắn còn ở trong Trường Sinh Môn, Tiết Lăng Vân cũng rất hiểu biết đối với Thân Ngoại Hóa Thân, chẳng qua Thân Ngoại Hóa Thân của chính đạo khác biệt rất lớn đối với Thân Ngoại Hóa Thân của ma đạo.
Tu sĩ chính đạo tu luyện chủ yếu là bản thân, bọn họ rất xem trọng đối với cảnh giới, pháp lực của bản thân, nên chỉ khi tu vi của bản thân đạt đến Tán Tiên cảnh giới thì mới có năng lực tu luyện Thân Ngoại Hóa Thân.
Mà tu sĩ ma đạo coi trọng nhất chính là thực lực, bọn họ hầu hết đều mượn nhờ ngoại vật để tăng cường thực lực của mình, mà Thân Ngoại Hóa Thân chính là một loại thủ đoạn rất trọng yếu để tăng cường thực lực, rất nhiều tu sĩ ma đạo khi tu vi đạt tới Nguyên Anh kỳ thì bắt đầu tu luyện Thân Ngoại Hóa Thân, cách tu luyện Thân Ngoại Hóa Thân của tu ma giả rất đơn giản, tuy Thân Ngoại Hóa Thân của tu ma giả kém hơn của tu tiên giả rất nhiều nhưng ở thời kỳ đầu thì nó có thể tăng cao thực lực cho tu ma giả rất nhiều.
Tiết Lăng Vân đã trải qua rất nhiều chuyện, nên hắn bây giờ rất xem trọng thực của mình, hắn không thèm để ý cái Thân Ngoại Hóa Thân này là thủ đoạn của tu tiên giả hay của tu ma giả, hắn chỉ để ý đến làm sao để có thể tăng lên thực lực cảu bản thân mà thôi.
Trong lòng của Tiết Lăng Vân biết Tống Ngọc Dao cùng Lý Ngọc Chân vẫn còn ở trên Trường Sinh Sơn, cũng chẳng biết khi nào Lý Ngọc Chân mới có thể cứu Tống Ngọc Dao ra.
Cho dù sau này ba người có thể gặp lại nhau, thì cũng sẽ bị Trường Sinh Môn ngăn trở, dưới tình huống như vậy chỉ có dựa vào thực lực để nói chuyện mà thôi, nên chính hắn cũng phải cố gắng tăng lên thực lực của bản thân.

******
Thần thức của Tiết Lăng Vân tiên nhập vào bên trong Hắc Huyền Đỉnh, không lâu sau hắn đi vào trung tâm của cung điện, ở trong đó đang có một bộ khung xương màu đen trôi nổi trên không, mà Tử Vong Thụ bây giờ chỉ còn có ba thước mà thôi.
Bộ khung xương màu đen này chính là do Khô Cốt Thần Trượng biến thành, vốn dĩ Khô Cốt Thần Trượng có màu trắng trong suốt nhưng bây giờ lại biến thành một bộ khung xương bằng ngọc màu đen, đúng là khiến cho người khác phải giật mình.
Bộ khung xương này đã lớn hơn rất nhiều so với nữa năm trước, nữa năm trước bộ khung xương này chỉ mới phát triển một nữa mà thôi, bây giờ đã mọc ra đầy đủ chân tay chẳng qua vẫn không có đầu lâu.
Tiết Lăng Vân quan sát hơn nửa ngày, đối với chuyện Khô Cốt Thần Trượng biến thành bộ khung xương này làm hắn rất hài lòng, cả bộ khung xương trong giống như bảo ngọc màu đen, từng cổ khí tức cường hoành lan tỏa ra từ bộ khung xương, hơn nữa nó còn hấp thu nhiều ma khí nên Tiết Lăng Vân thầm suy đoán nếu dùng nó để tu luyện Thân Ngoại Hóa Thân của ma đạo thì chắc chắn nó sẽ cực kỳ mạnh mẽ.
Tiết Lăng Vân lập tức khoanh chân ngồi xuống chính giữa tòa cung điện, hai tay liên tục kết ấn, những thủ ấn này hắn học được từ Thiên Ma Chân Giải, từng đạo ánh sáng bảy màu từ thân thể của hắn phát ra.
Cổ thân thể bên trong Hắc Huyền Đỉnh này thật ra chỉ là một hóa thân của thần thức, nếu dựa theo những gì Thiên Ma Chân Giải đã ghi lại thì lúc này phát ra phải là hắc khí nhưng Tiết Lăng Vân trên người lại phát ra ánh sáng bảy màu.
Hai tay Tiết Lăng Vân liên tục không ngừng kết thủ ấn, thời gian cứ từ từ trôi qua, một phút đồng hồ sau, toàn thân thần thức hóa thân đều biến thành ánh sáng bảy màu, sau đó ánh sáng bảy màu này chậm rãi bay tới bộ khung xương Hắc Ngọc đó.

- Phanh!
Ngay lúc ánh sáng bảy màu đó cùng khung xương Hắc Ngọc chạm vào nhau, cả tòa cung điện vang lên một tiếng sét đánh cực lớn, không biết tiếng sét đánh đó thực sự tồn tại hay chỉ nó chỉ là một ảo giác của Tiết Lăng Vân, ánh sáng bảy màu đó nhanh chóng thấm vào bên trong Hắc Ngọc khung xương, dựa theo ghi lại trong Thiên Ma Chân Giải thì đến đây là đã thành công một nữa.
Tiết Lăng Vân buông lỏng nội tâm một chút, ai ngờ đúng lúc đó có một một cổ hấp lực rất lớn từ Hắc Ngọc khung xương truyền đến, Tiết Lăng Vân không thể không chế được thần thức của mình nữa, chúng nó dũng mãnh lao tới Hắc Ngọc khung xương.
Trong sơn động, sắc mặt của bản thể Tiết Lăng Vân càng lúc càng tái, từng giọt mồ hôi từ trên trán hắn chảy ra, nhưng hắn bây giờ chẳng thể không chế thần thức của hắn được, Hắc Ngọc khung xương đang điên cùng thôn phệ thần thức của hắn.
Nguyên Anh trong đan điền Tiết Lăng Vân càng lúc càng suy yếu, vốn dĩ Nguyên Anh của hắn đã là thực thể nhưng bây giờ đang chậm tãi mờ dần đi.
Tiết Lăng Vân thầm kêu khổ, lúc này hắn cũng chẳng quan tâm đến chuyện có thể luyện chế thành Thân Ngoại Hóa Thân hay không, mà hắn bây giờ chỉ quan tâm đến vấn đề làm sao để bảo vệ tính mạng của mình.
Tiết Lăng Vân lúc này đã từ bỏ pháp thuật của Thiên Ma Chân Giải, hắn bắt đầu toàn lực vận chuyển đạo thuật bên trong Trường Sinh Kinh, hắn muốn kéo thần thức của mình ra khỏi Hắc Huyền Đỉnh.
Giờ phút này bản thể của Tiết Lăng Vân cũng tản mát ra từng đạo ánh sáng bảy màu, thiên địa linh khí xung quanh điên cuồng lao vào thân thể của hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận