Thời điểm 4 năm đại học cô cùng Ôn Hi Thừa từ huynh đệ biến thành người yêu, bốn năm sau lại trở lại thành huynh đệ, thời điểm khi cô đem chuyện này nói cho Lưu Ny Ức, cô ấy đem lời cô từng nói với cô ấy trả lại nguyên vẹn cho cô ‘’ Mày là muốn cho tao biết rằng mày là người rộng rãi hả, vẫn là lừa mình dối người?’’
Mà cô lại làm không được, chỉ là nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính cười khổ.
Bằng không thì sao? để cho cô đem Ôn Hi Thừa coi là người lạ hay là đồng sự thông thường, mới thật sự là lừa mình dối người!
Có thể anh đã đem tất cả tâm tình che dấu, nguyện ý dùng phương thức như vậy để tất cả mọi người đều thoải mái ở chung, cô có lý do gì không phối hợp?
Cô đã từng nhìn thấy Ôn Hi Thừa nhanh chóng thay dáng vẻ tươi cười trong trẻo, lòng sẽ rất đau, mà bây giờ cô đã không muốn lại đi tìm tòi nghiên cứu hàm nghĩa ẩn tàng đó nữa.
Anh mỉm cười cô sẽ thật sự cho là anh đang cao hứng, mà ở phương diện này Ôn Hi Thừa không thể nghi ngờ là một cao thủ, cô nghĩ tới bọn họ ở chung sẽ thoải mái rất nhiều.
Vừa xong giữa trưa Tống Dĩnh liền kéo cô đi căn tin, cô có chút không tình nguyện, bởi vì cô rất rõ ràng cô ấy sẽ cùng cô trò chuyện cái gì.
” Hạ Thiên, chị đây quyết định từ bỏ kế hoạch lúc trước .”
Cô kìm không nổi hứng thú, nhìn cô ấy nói” Kế hoạch gì?”
Tống Dĩnh trừng cô” Chính là kế hoạch em nói cho chị đó, chúng ta làm khó quản lý kinh doanh sau đó anh ta chịu không được áp lực chính mình phải rời đi.”
Cô nghiêng đầu”Em có nói qua sao? Sao em không nhớ nhỉ?”
’’ Một chút cũng không có?”
” Không có.”
“Em làm sao vậy ? ngã bệnh? như thế nào lại bày ra dáng vẻ ỉu xìu đó.”
” Không, phỏng chừng tối hôm qua ngủ không ngon, em vì quyết định gì mà từ bỏ kế hoạch?” cô sợ cô ấy hỏi cô vì cái gì ngủ không được ngon giấc vội vàng nói sang chuyện khác.
Tống Dĩnh hạ giọng nói” Chị phát hiện anh ta quá hoàn mĩ, không, là siêu cấp hoàn mĩ, tao nhã, đối với người khác đều rất lịch sự, thanh âm nói chuyện đặc biệt ôn nhu, hơn nữa còn có chút ít ngại ngùng, cái chính là anh ta lớn lên quá đẹp trai xuất sắc rồi, quá vương tử , hơn nữa xe của anh ta lại là ‘Lamborghini Veneno’ trời ạ, chị thật sự muốn sờ qua gương mặt xinh đẹp cùng con siêu xe kia, Hạ Thiên chị đã nói với em, nếu chị không lớn anh ta hai tuổi, chị nhất định sẽ có một đoạn tình oanh oanh liệt liệt khi gặp anh ta ở ngoài!”
*(Veneno sở hữu sức mạnh 750 mã lực, được sinh ra từ khối động cơ V12 6.5L, hút khí tự nhiên. Siêu xe này có khả năng tăng tốc từ 0-100 km/h trong 2,9 giây, trước khi đạt vận tốc tối đa 354 km/h.
Chỉ có 3 chiếc Lamborghini Veneno được sản xuất trên thế giới, có giá trên thị trường hiện nay là 3,9 triệu USD
Tống Dĩnh mặt tròn nhỏ nhắn lúc này đang trợn mắt phồng mồm lên như hai quả táo lớn, tay của cô run run đặt dưới bàn bám chặt lấy ghế, cúi đầu trầm mặc một hồi nói” đáng tiếc chị lớn hơn anh ta hai tuổi.”
Cô thừa nhận cô không phải phúc hậu, nhưng là cứ nghĩ đến hình ảnh Tống Dĩnh chảy nước miếng bổ nhào vào lòng Ôn Hi Thừa nằm vo tròn trong đó là trái tim của cô liền chịu không được.
Trở lại văn phòng, bộ thương vụ tới đưa một phần bản thiết kế mẫu, một tuần sau trả giá một công trình là khoảng 4 triệu USD, cô nhìn nhãn hiệu yêu cầu cùng kỹ thuật tham số, hơn nữa rất nhiều tài liệu bọn họ không thường dùng hay nói chính xác là không động đến, nhìn thấy trong văn phòng Phùng Tô Xuyên không có người, cô đi vào lấy bản thiết kế mẫu.
Phùng Tô Xuyên nhìn cô tiến đến, đứng dậy đem cửa chớp khép lại, cô cảm thấy được mặt mình đỏ lên, có cảm giác có tật giật mình.
“Làm sao em lại có vẻ mặt cùng bộ dáng mệt mỏi này, ngày hôm qua kết thúc muộn sao?” anh dựa vào cạnh bàn làm việc nhéo nhéo mặt của cô, thanh âm có chút khàn khàn nói.
Cô né tránh tay của anh, xoay người đem bản thiết kế mẫu đặt lên bàn” Anh cũng không phải không biết bộ phận thiết kế, những kẻ khác có tiền có thể làm ầm ĩ sao”
Anh nhún nhún vai ngồi trở lại trên ghế, vuốt vuốt mi tâm nói” em cùng Tống Dĩnh nói cho mọi người thứ sáu anh mời khách, thuận tiện cũng đi xem thử tiến độ công trình, mọi người cùng náo nhiệt , ăn cơm cùng ca hát em quyết định là được.”
Cô nhìn anh nói” Anh ngày hôm qua uống bao nhiêu? hiện tại sắc mặt còn không trở lại bình thường.”
Phùng Tô Xuyên tay chống trán vừa nhìn bản thiết kế vừa nói” Uống rượu tây, tác dụng chậm mà mạnh, đúng rồi, quản lý kinh doanh mới tới của bộ phận thiết kế thế nào?”
Trong lòng của cô nhảy lên” Cái gì thế nào?”
Phùng Tô Xuyên nhíu mày, nhìn về phía cô” Các phương diện, ở chung được không, năng lực làm việc và vân vân.”
Cô nghĩ nghĩ nói” Làm việc chung cùng anh ta rất tốt, nhưng là một tay không biết thương xót phụ nữ, năng lực làm việc có thể có vấn đề gì.”
Phùng Tô Xuyên tay sờ lên cằm, cười khẽ hai tiếng” Anh làm sao nghe ra được giống như em đối với hắn ta thành kiến rất lớn, ngày hôm qua hắn rót em rượu đỏ ?”
Cô ngậm miệng điều chỉnh lại tâm tình nói”Không có, anh bận, em đi ra ngoài.”
Phùng Tô Xuyên nín cười đem bản thiết kế đưa cho cô nói” Hạ chủ quản, em đã quên mục đích chủ yếu vào đây à nha, lại còn chỉ nghĩ tới anh, lấy việc công làm việc tư nên xử phạt như thế nào đây, hửm?”
Cô cảm thấy được tại lúc này Phùng Tô Xuyên trước mặt cô chỉ số thông minh chính là số âm, tiếp nhận lời trêu chọc rầu rĩ nói”Thiết bị cùng tài liệu cũng không phải nhãn hiệu thông thường, có cần để cho bộ thương vụ PR ( tiếp thị) một chút không?”
Anh thu hồi dáng tươi cười nói” Em cùng bộ phận thiết kế liên lạc thương lượng một chút có thể không nhất định phải theo phương án này tìm phương án khác hay không, như vậy bộ thương vụ cũng dễ chịu hơn một chút.”
Cô gật đầu thời điểm đứng dậy nghĩ đến mọi người trong công ty gần nhất đồn đãi, nghĩ nghĩ nói”Mấy ngày hôm nay trong công ty xôn xao chuyện quản lý kinh doanh sẽ thăng chức là phó tổng, có phải thật vậy hay không?”
Phùng Tô Xuyên sửa sang lại khuy tay áo rất tùy ý lên tiếng” ừm.”
” Em còn nghe nói rất có thể là anh, đáng tin cậy sao?”
Phùng Tô Xuyên ngẩng đầu nhìn cô cười cười nói” Em chừng nào thì cũng quan tâm loại này tin tức nho nhỏ này , nếu không có thư thông báo bổ nhiệm thì người nào cũng có thể, kể cả em!”
Cô mặt cắt không còn chút máu hai tay chống tại trên bàn làm việc của anh nhìn chằm chằm vào ánh mắt của anh nói” Anh lừa gạt em thì phải, em cảm thấy được em một chút cũng không giống bạn gái của anh!”
Anh chế trụ cằm của cô nhéo nhéo, bộ dáng tâm tình rất tốt ” Vì cái gì nói như vậy?”
Cô hừ lạnh một tiếng thoát ly ma chưởng của anh đứng thẳng thân hình” Chính mình cân nhắc đi, em chỉ có thể điểm đến là dừng, em ra ngoài.”
Anh đứng lên thò người ra giữ chặt cánh tay của cô, cười nói” Đừng nhạy cảm như vậy, nghe lời một chút, để cho anh thanh thản ổn định công việc tan tầm sớm một chút, hẹn em buổi tối cùng nhau ra ngoài ăn cơm, OK?”
Cô làm cái mặt quỷ cười rời đi.
Trở lại chỗ ngồi cô lại lật xem một thiết kế chút nản, sửa sang lại một phần danh sách nhãn hiệu thường rồi đi đến bộ phận thiết kế.
Cửa phòng Ôn Hi Thừa đóng chặt, cửa chớp cũng được kéo xuống, cô trước đi ra chỗ ngồi Tống Dĩnh, cô ấy đang xem phim Mỹ, cô vỗ vỗ bờ vai của cô ấy, bàn tay mũm mĩm kia nhanh chóng ở con chuột nháy đúp, trên màn hình liền đổi thành một cái đồ án CAD*, cô nín nhịn đến nghẹn cười đợi cô nàng quay đầu lại.
(*sử dụng máy tính trong quá trình thiết kế và lập bản vẽ)
” Mi muốn chết à, làm chị đây sợ muốn chết!” Tống Dĩnh vỗ lồng ngực nhỏ giọng hướng cô gào thét.
cô vò vò tóc của cô ấy, ánh mắt quan sát tiểu văn phòng nói” Bên trong có ai không?”
Tống Gĩnh tiếp tục mở phim Mỹ đáp lời” có ah.”
” Người nào?”
” Quản lý kinh doanh của chúng ta đó.”
” Nói nhảm, em là hỏi có người khác không?”
Cô ấy quay đầu trừng cô” mi mới vừa không phải hỏi như vậy , muốn hay không xem lại camera?”
Cô im lặng, thuận tay đóng cửa PPS* cho cô ấy, theo sau lưng là tiếng chửi rủa trầm thấp cô nhún nhún hai vai đi về hướng văn phòng Ôn Hi Thừa
(*file trình chiếu của PowerPoint show)
Cô đẩy cửa đi vào sau khi có tiếng.
Ôn Hi Thừa bận rộn làm việc với máy tính, nghe được âm thanh ngẩng đầu nhìn lên, sau đó liền nở nụ cười, rất ôn hòa, đáy mắt nhưng lại có thoáng vui mừng.
” Này! Đang bận sao?” cô đi qua rồi ngồi xuống nói.
Anh lắc đầu, tay cầm văn kiện nhìn về phía cô “Giữa trưa đi căn tin sao không thấy em?”
“Anh mấy giờ thì xuống?”
” 12:30.”
Cô cười nói” Em đã sớm ăn xong rồi, anh đi muộn như vậy chỉ ăn rau cải sao?”
Ngón tay của anh tại thái dương xoa xao cười nói” Chỉ còn súp .” thanh âm nhu nhu, ngữ điệu đó đã quá quen thuộc với cô.
Cô ho nhẹ một tiếng nói” Vậy anh ăn cái gì? Sẽ không ăn chứ?”
Anh chỉ chỉ trên bàn bánh mì nói” Tống Dĩnh giúp anh mua, còn có sữa bò.”
Tay của cô nâng cằm lên lẩm bẩm”Cô ấy thật đúng là xuống tay ah.”
Ôn Hi Thừa không hiểu nhìn cô” Em nói cái gì?”
Cô vội vàng lắc đầu” Không có gì, đúng rồi bản thiết kế về căn hộ anh lấy được không?”
Anh gật đầu” Đang xem, thiết kế cửa sổ tương đối nhiều, cần phải thêm rất nhiều.”
Cô đem tư liệu trên tay đưa tới” Vậy thì thật là tốt, thời điểm thiết kế được nâng cấp nhìn xem ưu điểm nhãn hiệu có thể trọng điểm hay không, lần này nhãn hiệu đấu thầu đối với chúng ta không phải quá có lợi, xem lại thì ta đều thiệt thòi, quản lý kinh doanh của em có ý tứ là có thể chọn lại nhãn hiệu, sau đó để cho thương vụ bộ PR thử xem.”
Ôn Hi Thừa lấy qua xem trong chốc lát nói” Ừ, đến lúc đó có phương án chính xác cầm cho mọi người xem thử.”
Cô gật đầu đứng lên nói” Anh đang bận, em đi ra ngoài.”
Cô nhìn thoáng qua trên bàn túi bánh bao vẫn chưa mở ra bỏ thêm một câu” Dưới tầng có rất nhiều nhà hàng cũng có thể gọi cơm ngoài , chốc lát em đưa điện thoại cho anh, chịu ăn mấy thứ gì đó nóng nóng so sánh với những thứ này đều tốt hơn.”
Ôn Hi Thừa có chút ngửa đầu nhìn cô, ánh sáng mặt trời chiếu trên thân hình tuấn tú đó trên mặt hiện ra một mảnh ôn nhu, anh mở trừng hai mắt nói” Được.”
Cô khắc chế tâm lý xao động, cười cười quay người.
” Hạ Thiên.” thời điểm mở cửa anh gọi cô lại.
Cô quay đầu lại” ừm?”
Ôn Hi Thừa mím môi mang theo cẩn trọng từng li từng tí nhẹ nói” Buổi tối có rảnh không? Cùng nhau ăn cơm đi.”
Cô nhìn trong mắt của anh kỳ vọng, có chút đau lòng, ổn định tâm tình nói” Thật ngại quá, em đã có hẹn với Tô Xuyên.”
Cơ hồ mí mắt Ôn Hi Thừa lập tức liền thõng xuống, thời điểm nâng lên bên trong đã thay bằng dáng tươi cười bình tĩnh, anh gật gật đầu nói” không có việc gì, hôm khác vậy.”
Cô lên tiếng mở cửa rời đi, cảm thấy nếu lưu lại nhiều hơn một giây thôi đều là đối với chính mình tra tấn.
Nói chuyện như vậy với nhau thật làm cho cô không thở nổi!
Trở lại văn phòng cô ngồi yên trong chốc lát đem mấy số điện thoại hàng ăn gửi qua MSN cho Ôn Hi Thừa.
Rất nhanh nhận được tin nhắn hồi âm của anh ‘’Cảm ơn’’
Cô nói ‘’Đừng khách khí’’
Anh không có nhắn lại nữa .
Cô uể oải đóng cửa sổ nói chuyện với nhau, tâm có chút ứ đọng.
Không đầy một lát Tống Dĩnh tại MSN gọi cô.
‘’ Thành thật khai báo, em cùng quản lý kinh doanh của chị nói cái gì , thời gian ở chung dài như vậy, đi ra lại còn có một bộ dạng phát xuân’’
Cô trong lòng suy nghĩ lưỡng lự nói’’ Kỳ thật anh ta là mối tình đầu của em tức bạn trai cũ’’
“Anh ta còn là chồng trước của chị!’’ (bó tay bà chị này)
Cô vuốt vuốt cái mũi đóng của sổ chat, đem trạng thái bận rộn.
Nhìn xem, ở trong mắt mọi người cô cùng anh ghép thành đôi là làm cho người ta khó có thể tiếp nhận cỡ nào, cô suy nghĩ nếu như buổi tối cô hướng Phùng Tô Xuyên nói Ôn Hi Thừa kỳ thật chính là người hại cô thương tâm, anh có thể hay không cho là cô đang kể chuyện cười, hoặc là cảm thấy đầu óc cô không bình thường , cho nên vẫn là chờ một chút đi.
Buổi tối bọn họ đi ăn lẩu, có thêm chút hải sản, vừa ăn vừa nói chuyện, hào khí trước sau như một thoải mái vui sướng.
Phùng Tô Xuyên nói” Trương tổng hoàn toàn chính xác tìm anh qua lời nói họ có ý đem anh thăng làm phó tổng, đã báo danh cho tổng bộ nước Mĩ, nhưng là còn chưa có văn bản chính thức phê xuống, cho nên vẫn không nói cho em.”
Cô kinh ngạc, thay anh cao hứng, bật nắp chai đồ uống chúc mừng nói” chúc mừng anh, về sau xưng hô của anh cũng có thể mang cái chữ tổng.”
Phùng Tô Xuyên rút ra giấy lau cho cô khóe miệng, vuốt vuốt tóc của cô cười nói” so với việc mang chữ tổng này, anh lại thích mang cái chữ công hơn .”
Cô khó hiểu, vẻ mặt so sánh với người ngu ngốc thực giống nhau hỏi” cái gì công?” hỏi xong cô liền muốn hung hăng cắn đầu lưỡi của mình, thật đúng là chỉ số thông minh ở mức âm!( Màn Thầu: mình cũng không hiểu vậy chỉ số thông mình của mình cũng âm sao??????? Có ai hiểu không? Viên Tử: âm rồi, lão “công” đó)
Anh cười to, chuông điện thoại di động vang lên, anh nói một câu” chờ chút anh đi nhận điện thoại’’
Mấy phút đồng hồ sau, anh cúp điện thoại nói” ăn no rồi sao?”
Cô gật đầu” điện thoại của Trương tổng? tìm anh có việc.”
Anh qua gọi nhân viên phục vụ tính tiền, sau đó nói” Trương tổng đang cùng TS tổng giám đốc uống trà, muốn anh đi qua đó gặp, vốn đầu tư của tên kia sao rồi?”
Cô nghĩ nghĩ nói” cơ bản tốt lắm, tập hợp thử xem là được, như vậy đi, anh đưa em đến công ty, em đi sửa sang lại, anh trực tiếp đi gặp Trương tổng, tốt lắm về sau em phát bưu kiện cho anh.”
Phùng Tô Xuyên gật gật đầu, nắm tay cô đi ra nhà hàng.
Tới ký túc xá, trước khi xuống xe, hắn cúi người tại trên trán của cô hôn một cái nói” hôm nay phỏng chừng sẽ phải về muộn, xong việc em hãy đi về trước, về đến nhà nhớ nhắn tin cho anh.”
Cô gật đầu, xuống xe quay người đi vào cao ốc.
Trở lại văn phòng, đem báo giá sửa sang lại tốt nhìn đồng hồ đã hơn 9 giờ mà bên phía Phùng Tô Xuyên vân chưa xong, tắt đèn khóa chặt cửa thời điểm đi về hướng thang máy nhìn thấy bên trong phòng của bộ phận thiết kế vẫn sáng đèn, cô ngơ ngác một chút đi tới.
Văn phòng lớn nhưng chỉ có một khu đèn sáng, chính là trong phòng quản lý.
Cô im lặng nhìn cánh cửa trong chốc lát, thở ra một hơi rồi đi vào.
p/s: chương này chỗ nói về công việc mình chém khá nhiều tại không biết tác giả nói cái gì.có gì sai xót mọi người góp ý hen.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...