Diệp Hàn mua vé dắt Mộ Quân vào công viên giải trí, cậu lúc nhỏ rất thích đến những nơi này, sau này không còn nữa, có lẽ là vì không có tiền.
Hai người chạm mặt tra nam.
Đối phương dắt theo Bạch Nguyệt Quang trong lòng đang đứng trước mặt hai người.
Mộ Quân không muốn gây chuyện liền kéo tay Diệp Hàn nói:”Anh, đi thôi”
Diệp Hàn lập tức xoay người đưa cậu đi.
Đối phương nổi giận hét lên:”Mày dám sau lưng tao quen người khác sao?”
Cậu xoay đầu hỏi hắn:”Vậy thì sao? Không phải mày cũng đang yêu đương cùng Bạch Nguyệt Quang trong lòng mày, có tao nhưng lại theo đuổi đối phương sao? Mày tốt đẹp hơn tao à?”
Lời của cậu làm đối phương kinh ngạc, Diệp Hàn cũng chăm chú nhìn cậu, hắn không tin đây chính là cậu.
Còn tra nam vẫn luôn một mực nghĩ rằng cậu yêu mình chết đi sống lại, một câu anh, hai câu anh yêu.
Cậu nói:”Mày thật kinh tởm”
Nói xong liền kéo Diệp Hàn rời đi ngay, không muốn nói chuyện với tra nam thêm lời nào.
Diệp Hàn nói:”Tiểu Quân, mắng người không tốt, lần sau đừng mắng, tốn nước miệng, gọi vệ sĩ của em đến đánh hắn một trận là được”
Nghe hắn nói, cậu liền gật đầu bảo:”Lần sau sẽ như thế”
Sau đó nói:”Anh, em xin nghỉ học rồi, anh nộp đơn cho em đến một trường khác đi”
Hắn trầm ngâm rồi nói:”Điểm của em rất tốt, năm đó vốn dĩ đậu học viện ngoại giao, trường đại học kinh tế và chính trị nhưng lại chọn học bên tài chính kinh doanh, nếu biết em quay lại bọn họ sẽ mời em nhập học thôi, để anh đánh tiếng chút là được”
Nói xong anh liền xoa xoa đầu cậu.
Mộ Quân nói:”Anh trai, em muốn ăn gà rán”
Diệp Hàn đáp:”Được, một lát nữa đến mua cho em, chúng ta buổi sáng ở đây buổi chiều đến nhà ông bà nội em, tối sẽ đến chỗ ông bà ngoại em, khoảng 8 hoặc 9h tối mới về nhà”
Mộ Quân không nói gì, chỉ gật gật đầu.
Sau khi đi dạo hết cả khu vui chơi hai người rời khỏi đó lần nữa chạm mặt tra nam và Bạch Nguyệt Quang của hắn.
Mộ Quân không vui nói với Diệp Hàn:”Anh, đi thôi”
Diệp Hàn biết cậu không muốn thấy mặt bọn họ liền nhanh chóng lái xe ra đưa cậu rời đi.
Có điều trời đánh tránh bữa ăn, cậu và tra nam lần nữa gặp nhau trong nhà hàng.
Diệp Hàn đưa cậu đến nhà hàng, hai người đang dùng bữa thì tra nam và Bạch Nguyệt Quang của hắn bước vào.
Mộ Quân nhìn thấy liền buông muỗng dĩa xuống nói:”Anh, em không muốn ăn nữa”
Diệp Hàn nhìn theo mắt cậu, nhìn thấy bọn họ đang đứng nhìn đến chỗ hai người.
Hắn với tay nói:”Thanh toán”
Phục vụ nhanh chóng bước đến đưa biên lai thanh toán cho hắn, Diệp Hàn rút thẻ đen ra nói:”Quẹt”
Nói xong hắn hỏi cậu:” Còn muốn ăn gì không?”
Mộ Quân lắc lắc đầu, Hắn biết sức ăn của cậu, một đĩa này quá nhỏ, liền với phục vụ:”À, đợi chút, lấy thêm cho tôi ba phần gà rán và hai ly sữa tươi trân châu, còn có lấy thêm hai phần khoai tây chiên với một cái bánh ham-bơ-gơ”
Phục vụ liền gật đầu nói:”Cậu đợi một chút”
Đối phương rời đi, tra nam định bước đến, Bạch Nguyệt Quang của hắn liền cản lại nói:”Anh, đó là Diệp đại thiếu gia”
Mười lăm phút sau, phục vụ mang đồ anh gọi ra, một người khác mang máy ra, quẹt thẻ sau đó trả lại hắn.
Hai người đứng dậy rời đi ngay lập tức.
Lên xe, hắn hỏi cậu:”Còn yêu hắn à?”
Mộ Quân lắc đầu bảo:”Không có, chỉ là nhìn thấy hắn liền ngứa mắt không muốn ăn nữa thôi”
Diệp Hàn vặn chìa khoá, đạp ga lái xe rời đi ngay.
Mộ Quân liền hỏi:”Chúng ta về nhà được không?”
Diệp Hàn liền hỏi:”Sao vậy?”
Cậu liền đáp:”Ông nội em là ông ngoại của tên đứng sau hắn”
Nghe xong, anh nói:”Ồ, vậy chúng ta đến nhà ngoại trước, anh nghĩ bọn họ có thể sẽ ghé đó, vậy chúng ta chỉ cần đến nhà ngoại trước né mặt bọn họ, đợi bọn họ về rồi hẵn đến là được rồi”
Cậu gật gật đầu.
Hai người lái xe đến một căn biệt thự ven biển, đó là nhà cũ Dương gia, ông bà Dương hiện sang ở đây.
Hắn gọi trước, người giúp việc liền ra mở cửa.
Tối, hai người lái xe đến nhà nội cậu.
Được báo trước nên người giúp việc đã ra mở cổng.
Có điều vừa bước vào liền thấy cả hai người đang ngồi với ông bà Mộ.
Ông Mộ nói:”Đến rồi đến rồi, tiểu Quân mau đến đây”
Bạch Nguyệt Quang của tra nam, Nguyệt Vũ liền hỏi:”Ông....đây là?”
Ông Mộ đáp:”Mộ Quân, con trai duy nhất của bác cả con, về vai vế con gọi thằng bé là anh họ”
Nguyệt Vũ thay đổi bộ dạng liền gọi:”Anh họ”
Mộ Quân nhíu mày, kéo kéo áo Diệp Hàn, hắn liền nói:”Đừng lo lắng, chỉ ngồi một lúc, chúng ta sau đó về nhà”
Cậu gật gật đầu.
Cậu cùng ông nội nói chuyện, tra nam cũng ngồi đó cũng Nguyệt Vũ nghe chuyện.
Ông Mộ hỏi cậu:”Những năm trước sống ở Diệp gia có tốt không?”
Cậu đáp:”Tốt ạ”
Ông Mộ vỗ vỗ vai cậu nói:”Cháu quay lại học đại học đi, đợi cháu học xong đại học thì quay về tiếp quản Mộ thị, bố cháu làm rất tốt, ông cũng muốn xem cháu tiếp quản Mộ thị sẽ đưa nó đến đâu”
Cậu liền nói:”Nhưng cháu đã đồng ý với ông ngoại sẽ tiếp quản Dương thị“
Ông Mộ liền chậc một tiếng bảo:”Tiểu Quân, đó là nhà ngoại, đây là nhà nội, cháu không quản chuyện nhà nội lại đi quản chuyện bên nhà ngoại”
Cậu nói:”Nhà nào cũng là nhà mà ạ”
Mãi một lúc cậu mới có thể quay về, trên đường quay về, Diệp Hàn ghé vào mua đồ chút đồ ăn cho cậu, sợ cậu lát quay về sẽ đói.
Hắn đi có chút lâu, lúc quay về đã thấy cửa kính xe bị bể, cậu đang nằm trước xe, Diệp Hàn lao vội đến, trước nhét đồ vào xe, sau bế cậu lên xe, lái xe đến bệnh viện.
Ông bà Diệp hay tin chạy vội vào bệnh viện, trách móc con trai không bảo vệ được cậu.
Bác sĩ bước ra mang theo giấy tờ, đối phương nói:”Diệp tiểu thiếu gia không có gì nghiêm trọng cả, chỉ là bị đánh gãy một chân, bị một vật nhọn có thể là dao cào trên mặt một đường, trên người có một số vết thương do bị một vật gì đó như gậy đánh, không động đến não”
Diệp Hàn gật đầu bảo:”Tôi biết rồi”
Ông Diệp không nói không rằng bước ra một góc gọi điện cho thám tử tư, kêu bên đó điều tra xem ai đánh cậu.
Ngày hôm sau Mộ Quân tỉnh lại, Diệp Hàn đang ngồi gọt trái cây bên cạnh, cậu chống tay ngồi dậy, hắn nhìn thấy liền bỏ dao xuống, mang đĩa trái cây đến bên giường, đỡ cậu dậy rồi hỏi:”Tiểu Quân nói cho anh biết, ai đánh em”
Cậu đáp:”Hắn, tên tra nam đó, với tên phía sau hắn”
Diệp Hàn nói:”Được rồi, anh biết rồi, đừng lo lắng, anh kiện bọn họ”
Vừa nói anh vừa đưa miếng trái cây cho cậu.
Mộ Quân lắc lắc đầu nói:”Anh, em muốn uống sữa cơ”
Diệp Hàn gật gật đầu bảo:”Ăn một miếng trước, mẹ xuống dưới mua sữa cho em rồi”
Mộ Quân gật gật đầu, nhận lấy miếng táo đã được gọt vỏ.
Diệp Hàn xoa xoa đầu cậu nói:”Anh liên lạc rồi, học viện ngoại giao mời em về học”
Mộ Quân lắc lắc đầu nói:”Chuyển sang trường khác được không? Em muốn học bên trường đại học khoa học xã hội và nhân văn”
Hắn gật đầu bảo:”Được, không vấn đề, anh sẽ liên lạc nộp hồ sơ cho em”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...