Sau khi kết thúc bữa ăn đầy hạnh phúc và giận dỗi thì hắn và cô cùng ngắm trời đêm thêm một lúc nữa rồi mới đi vào trong phòng, Tần Nghiêm phóng lên giường chộp lấy điều khiển mở tivi lên rồi vỗ vỗ ngực mình nói:
" Em yêu ~ chỗ nằm thoải mái nhất là ở đây này."
Cô nhìn hắn rồi lên giường nằm xuống bên cạnh, hắn kéo cô lên vỗ nhẹ vào lưng cô rồi nói:
" Vợ không biết nghe lời chồng hả ?."
" Chồng chứ có phải ba mẹ đâu mà em phải nghe lời ?."
Hắn ôm cô nói:
" Được rồi, em đều đúng hết muốn xem phim gì nào ?."
" Em muốn xem phim tình cảm."
Hắn cười cười rồi mở phim cho cô xem, Tiểu Hạ nằm trên ngực hắn có chút khoan khoái, bàn tay luồn vào trong áo ngủ sờ sờ bụng của hắn, đôi mắt vẫn chăm chú xem tivi mà không hề để ý Tần Nghiêm đã nhìn cô với ánh mắt háo sắc. Sau khi kết thúc bộ phim hắn không thấy cô động đậy gì cả nằm im lìm tay sờ bụng hắn cũng đã ngưng lại Tần Nghiêm ngồi dậy đỡ cô nằm xuống, Tiểu Hạ đã ngủ tựa lúc nào, chuyện này khiến hắn hơi hụt hẫng vì hắn định sau khi bộ phim kết thúc thì hắn sẽ " phạt" cô vì lúc nãy dám không nghe lời và dỗi hắn, ai ngờ. Tần Nghiêm nằm cạnh ngắm nhìn dáng vẻ lúc cô đang say ngủ rồi cười cười lấy máy ảnh ra chụp lại, chợt nhớ tới cái USB hắn mở tủ lấy ra rồi đóng cửa xuống quầy lễ tân mượn Laptop xem bên trong có gì. Mở lên xem thì hóa ra bên trong chứa đoạn video lúc nãy của cô và hắn ở bãi biển, Tần Nghiêm khẽ cười, hắn cũng thật là, kỉ niệm đẹp thế mà không biết chuẩn bị trước để lưu lại, hắn trả Laptop lại cho khách sạn rồi vui vẻ đi về phòng, tới nơi thấy cửa phòng mở toang ra, Tần Nghiêm vội chạy vào phòng thì không thấy cô đâu cả. Hắn hoảng loạn định chạy ra ngoài tìm cô thì chợt va phải một ai đó, định thần đứng dậy thì hắn phát hiện ra là Tiểu Hạ, cô nhìn hắn rồi đánh mạnh vào người hắn liên tục nói:
" Anh đi đâu vậy hả ? Tại sao lại bỏ em ở đây một mình ?."
Cô vừa nói hai hốc mắt liền đỏ hoe lên ngập nước, Tần Nghiêm thấy vậy liền dỗ dành cô nói:
" Anh thấy em ngủ nên anh xuống mượn Laptop của khách sạn xem trong USB có gì mà, anh xin lỗi đừng khóc nữa."
Cô dụi mặt vào người hắn khóc thút thít, Tần Nghiêm đóng cửa lại rồi bế cô lên đi vào trong, đặt cô xuống giường hắn cười nói:
" Anh vừa đi một chút em đã liền nhớ anh rồi sao ?."
Tiểu Hạ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh cảm thấy có chút xấu hổ vì không hiểu tại sao cô lại khóc khi không thấy hắn bên cạnh, cô nhanh chóng bào chữa:
" Tại... em thấy ở đây rộng lớn chỉ sợ anh đi lạc thôi, làm gì có chuyện em nhớ anh tới nỗi phát khóc chứ."
" Lúc nãy anh tính làm thịt em nhưng thấy em ngủ nên anh tha bây giờ tỉnh rồi thì cho anh...thịt em nhé ?."
Nói rồi hắn tắt đèn mở đèn ngủ lên, Tiểu Hạ nhíu mày đẩy hắn ra nhưng Tần Nghiêm nào có chịu, hắn ôm cô rất chặt nhẹ nhàng hôn lên môi của cô, Tiểu Hạ ôm hắn nhỏ giọng nói như làm nũng:
" Lúc nãy...thức dậy không thấy anh em thật sự...rất sợ."
Hắn nghe vậy trong lòng vừa vui mừng vừa sung sướng, hôn nhẹ lên trán cô hắn ngọt ngào nói:
" Ừm, anh xin lỗi vì đã làm em sợ."
Hắn cởi đồ ngủ của mình ra rồi nói:
" Lúc nãy em sờ soạng anh đã thỏa mãn chưa ? Nếu chưa thì em tiếp tục đi."
" Là anh nói đó nha."
Tiểu Hạ ngồi lên bụng hắn nhè nhẹ vuốt ve từng đường cơ bắp săn chắc trên người hắn, Tần Nghiêm nằm ở dưới hưởng thụ bàn tay mềm mịn ấm áp của cô. Sờ soạng một lúc cô véo ngực hắn, Tần Nghiêm nhìn cô nhướng mày hỏi:
" Sao lại véo anh ?."
Cô nhấn nhấn ngực hắn rồi nói:
" Ngực anh săn chắc quá, em định véo thử xem anh có đau không mà."
" Em véo ngực anh rồi vậy bây giờ anh..."
" Anh như thế nào ?."
" Anh nằm im cho em véo tiếp chứ sao."
Cô nhìn hắn cười rồi vòng tay ôm cổ hắn dịu dàng hôn lên môi, Tần Nghiêm đưa tay cởi đồ ngủ của cô ra rồi mạnh mẽ đè cô xuống giường ngủ nói:
" Em là phái yếu nên nằm dưới, anh là phái mạnh nên nằm trên."
" Anh ở trên hay ở dưới thì...cũng yếu đều mà."
Nói rồi cô cười híp mắt như chọc hắn vậy, Tần Nghiêm nghe cô chê mình yếu liền cố nén cơn giận lại, gằn giọng nói:
" Tiểu Hạ em được lắm...tối nay anh sẽ khiến em hối hận vì đã dám xem thường sức mạnh của anh, nếu ngày mai em còn dậy nổi thì...anh không tên Tần Nghiêm."
Hắn hôn mạnh lên môi của cô rồi từ từ trượt xuống cổ, tách chân cô ra hắn mạnh mẽ đem côn thịt to lớn đẩy vào bên trong cô rồi ra vào liên tục, Tiểu Hạ khẽ rên nhẹ một tiếng, cô nhỏ giọng nói:
" Tần Nghiêm ~ anh...anh làm nhẹ thôi mà..."
" Nhẹ ư ? Anh làm nhẹ có người chê anh yếu dù nằm trên nằm dưới kìa."
Cô có chút buồn cười, hắn thấy vậy thì nắm eo cô ra vào nhiệt tình hơn nữa, cô bấu lấy cánh tay hắn vô tình làm điểm tựa cho hắn tấn công mạnh mẽ hơn, Tần Nghiêm nắm hai tay cô rồi cho côn thịt ra vào nhanh, mạnh hơn nữa, Tiểu Hạ cảm thấy hơi hối hận vì đã thốt ra câu nói lúc nãy rồi, hắn nhìn cô hỏi:
" Sao hả ? Còn dám chê anh yếu nữa không ? Em chê lại anh nghe nào."
" Em...em xin lỗi...mà ~ anh làm...làm nhẹ thôi ah ~."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...