Sự tĩnh lặng trong màn đêm trong một khắc được phóng đại vô hạn.
"Tiểu Từ, lúc em ở trong phòng họp nói dối, không có tự ti như bây giờ" Anh cười một cách yếu ớt, chậm rãi buông tay cô.
Hai người trong công việc hiếm khi tiếp xúc với nhau, ban ngày nhìn cô luôn nói thay cho đồng nghiệp, anh còn tưởng rằng cô thay đổi tính tình, không ngờ tới cô vẫn là con mèo làm bằng giấy giống như trước.
Nhìn thấy anh, liền rất sợ hãi.
Chương Thanh Dứu lặng lẽ giấu cổ tay vào trong áo, đi đến tủ đựng đồ lấy chổi quét dọn, không muốn trêu chọc anh nữa. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm nay cô mặc áo sơ mi lụa phối với váy da màu cà phê, dịu dàng như ý thu.
Khi quét dọn, vòng eo lúc cong người quá mảnh mai không thể ôm trọn, đôi tất chân mỏng dưới váy càng khiến anh phân tâm.
Yết hầu chuyển động, dường như anh đã nếm được hương vị bánh Mousse hạt dẻ nghiền.
Lần đầu tiên Lương Thịnh nhìn thấy Chương Thanh Dứu chính là tại nơi này.
Lúc đó, anh vẫn là người ngoài xem kịch, lấy thân phận khách mời đến điều tra công ty.
Trong tất cả mọi chuyện, lỗi lầm duy nhất của cô là bóng lưng ấy quá đỗi thướt tha.
Một buổi chiều mùa thu, cô cùng các đồng nghiệp trốn trong phòng trà ăn tráng miệng, trong miệng ngậm một chiếc nĩa nhỏ bằng bạc, thỉnh thoảng trông rất vui vẻ, chiếc váy dài tùy ý đong đưa, gợn sóng từng đợt, trong lòng anh thoáng chút rung động.
Anh không còn tâm trạng ghé thăm giám đốc điều hành công ty nữa, mà đi về phía cô.
"Ái chà Thanh Dứu, bánh cậu đem đến ăn ngon thật, mua ở đâu vậy?" Đồng nghiệp đang khen cô.
Cô tên Thanh Dứu sao, cái tên thật đặc biệt.
Thanh - sứ xinh đẹp, Dứu - sắc cúc còn vương vấn.
"Tôi làm đó, bây giờ trên thị trường đều không có hạt dẻ nữa, rất khó mua được. Nhìn nè, tôi bóc vỏ đau hết cả tay rồi, vừa phải sàng lại, vừa phải nấu sôi, mấy tiếng đồng hồ mới làm nhuyễn được hạt dẻ."Cô cằn nhằn, than thở một cách ngọt ngào, sau đó ăn một miếng bánh do chính tay mình làm.
"Chậc chậc, tôi thấy là ai mà cưới được cậu thì tên chó đó thật là có phúc!"
Cô ăn một cách nhã nhặn, một miếng nhỏ nhỏ, nhấm nháp một ít kem, anh thấy trong lòng gợn sóng.
Hơn nữa câu nói cuối cùng của đồng nghiệp cô chứng minh rằng cô vẫn còn độc thân. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bởi vì phân tâm, anh mất đi chuẩn mực , đứng sau lưng cô, gần tới nỗi có thể ngửi thấy hương hoa trên người cô.
Tình cờ là cô nói chuyện quá vui vẻ, muốn rút một tờ khăn giấy, bưng bánh ngọt quay người lại.
Thật ra, chiếc đĩa giấy căn bản không có đụng tới anh, là anh cố ý vươn tay ra cản lại một chút.
Có lẽ đây là bản năng.
Một ánh mắt gặp được người đẹp trong mộng, anh háo hức muốn chủ động, hy vọng phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Như anh mong muốn, chiếc bánh đã dính lên bộ âu phục đắt tiền. Đọc bản dịch đầy đủ nhất tại Luvevaland.co nhé mọi người. Ngoài ra mọi người có thể vào fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land để được cập nhật các truyện cũng như thông báo sớm nhất nha.
Khi chiếc đĩa giấy không kiểm soát rơi xuống đất, cô mới phát hiện ra sự tồn tại của anh, xin lỗi anh với vẻ mặt áy náy: "Tôi xin lỗi."
Ba chữ này căn bản không có âm điệu nào, nhưng anh đã nhớ rất lâu.
Không có dáng vẻ kiêu căng tự phụ, không có ý đồ gì với anh.
Nhưng mà, anh có ý đồ với cô.
Thân phận anh cao quý, vĩnh viễn luôn có phụ nữ động lòng với anh, họ sẽ giả vờ tình cờ gặp anh với ly cà phê hay các loại đồ uống, làm đổ lên người anh, sau đó giả vờ kinh ngạc: "Em không nhìn thấy sếp Thịnh, sếp tha thứ cho người ta có được không."
Trong một câu, âm thanh thay đổi lên lên xuống xuống, không biết đã luyện tập bao nhiêu lần. Tiếp theo sẽ hỏi phương thức liên lạc của anh, nói là bồi thường tiền âu phục cho anh; hoặc là hỏi địa chỉ nhà anh, nói là giao âu phục đã được giặt sạch cho anh.
Ngươi tiến ta lui như vậy, Lương Thịnh thật ra rất muốn để Chương Thanh Dứu thử xem xem.
Anh sẽ rất sẵn lòng đưa danh thiếp cho cô.
Nhưng mà, cô không cho anh cơ hội này.
"Anh đợi một lát, tôi đi lấy cái gì đó cho anh lau."
Cô lon ton chạy về chỗ của mình, đám đồng nghiệp thấy anh đẹp trai, nhưng cũng không hiểu anh có ý gì, nên cũng giải tán.
Đợi cô quay lại, trong tay là khăn giấy khô, khăn giấy ướt và một bình xịt nhỏ.
Cô quá tập trung rồi, tập trung đến nỗi chỉ nhớ đến vấn đề cần giải quyết, căn bản không để ý tới anh. Đọc bản dịch đầy đủ nhất tại Luvevaland.co nhé mọi người. Ngoài ra mọi người có thể vào fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land để được cập nhật các truyện cũng như thông báo sớm nhất nha.
"Bình xịt này là chuyên làm sạch dầu mỡ" cô vừa lau vết bẩn trên vạt áo ở phía trước vừa nói, có chút hết hơi: "Anh đợi khoảng chừng mười phút, sau khi khô rồi sẽ giống như mới."
Anh không biết nên nói gì với cô.
Trông cô là một người rất hưởng thụ cuộc sống, cắm hoa, nấu nướng, nội trợ, cái gì cũng biết.
Cũng làm cho anh mới gặp lần đầu tiên, mà cái gì cũng không sấn vào.
Ngoại trừ miếng bánh Mousse hạt dẻ nghiền ngọt ngào ngon miệng.
"Đồng nghiệp của cô đều chia nhau hết rồi, còn dư miếng này, tôi mang đi nếm thử một chút."
Lương Thịnh anh làm sao lại ăn đồ thừa của người khác chứ. Đọc bản dịch đầy đủ nhất tại Luvevaland.co nhé mọi người. Ngoài ra mọi người có thể vào fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land để được cập nhật các truyện cũng như thông báo sớm nhất nha.
Nhưng anh vẫn nhận lấy rồi.
Hương vị rất ngon, mát lạnh, tan ra trong miệng.
Giống như cô vậy.
Như vậy anh liền để mắt đến cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...