Đi ra khỏi phòng họp, chân Ngụy Lâm vẫn còn run rẩy.
Cô cắn răng, đuổi lên chắn trước mặt Chương Thanh Dứu: “Rõ ràng là lỗi của em. Chị Thanh Dứu, chị vốn dĩ không biết. Nói như vậy, sếp Thịnh sẽ không khiến chị...”
Cảnh tượng vừa rồi, thật sự quá dọa người.
Lúc ăn cơm trưa, Ngụy Lâm mới biết được trải nghiệm trước kia của cô. Hiện tại cô lại bị liên lụy, phải gánh vác một lỗi sai đơn giản, tình cảnh quả thực giống như đi trên lớp băng mỏng.
“Sếp sẽ không làm gì chị đâu.” Chương Thanh Dứu trấn an, nhưng lời nói lại khiến người nghe không thể hiểu được: “Tóm lại đã đủ tồi tệ rồi.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngụy Lâm nhìn thần sắc tiều tụy của cô, càng thêm hoảng hốt: “Chị Thanh Dứu, có phải chị không vui không?”
Hành lang hướng Tây, sau giờ trưa, mặt trời rất chói chang, chiếu lên khăn choàng ấm áp trên người cô, giống như kẹo tan chảy, làm nổi bật khí sắc của con người rất tốt.
Đôi mắt của cô gái cũng rất đẹp, ánh mắt trong suốt, ướt át, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng cười qua.
“Nếu mỗi ngày đều có thể sống thuận lợi như ý, chưa chắc đã không phải là một loại phiền não, em nói xem có phải hay không?” Chương Thanh Dứu sửa sang lại chiếc mũ hoodie cho cô gái nhỏ đang nóng lòng: “Chủ thể pháp nhân kia tháng một năm nay mới đổi tên, là hắn yêu cầu quá cao, không trách em. Đi làm đi, làm sớm về sớm.”
Ngụy Lâm cảm động đến mức muốn phát khóc, nước mắt nước mũi chuẩn bị vào vị trí công tác.
Lại không biết trên đời này còn có một loại người, không có ai an ủi, mình cũng sẽ không đi đòi đường ăn.
Mà là dựa vào an ủi người khác, yên lặng liếm vết thương của mình.
Chờ vết thương kết vẩy, sẽ không ai biết.
Gần đến giờ tan tầm, giám đốc lại lần lượt tìm người vào nói chuyện, nói là bàn một số chuyện về thành tích năm nay.
Đầu tiên là chị Quỳnh và anh Hoành, lúc đi ra ngoài sắc mặt không mặn mà không nhạt, tính toán xem có phải được tăng lương hay không, rồi tan tầm sớm.
Ngụy Lâm chuẩn bị nghe mắng lần thứ hai, lúc đi ra lại mặt mày hớn hở: “Giám đốc thật sự rất độ lượng, không chấp kẻ tiểu nhân! Em có thể kiếm được 10.000 đô một tháng! Chị Thanh Dứu, em tan làm trước, ngày mai gặp lại~”
Những người trẻ tuổi chỉ nhớ điều tốt không nhớ điều xấu, nhảy như một con thỏ nhỏ.
Cuối cùng đến lượt Chương Thanh Dứu.
Giám đốc là một người đàn ông trung niên bụng bia, dựa vào nịnh nọt rơi vào vị trí này.
Chương Thanh Dứu hiển nhiên là nhân viên mà ông ta không coi trọng nhất: Thường xuyên xin nghỉ, hệ số chuyên cần thấp, ít nịnh nọt ông ta nhất. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đều là người của một bộ phận, đóng cửa lại tôi cũng nói thẳng. Trong cuộc họp, sếp Thịnh nói gì cô cũng nghe thấy, sai lầm đơn giản! Tôi thấy cô cũng không có ưu điểm gì cả, cùng tôi đi xã giao còn không chịu uống, lấy chút tiền lương như vậy, giả bộ thanh cao cái gì! Đánh giá hiệu suất tiêu cực, mức lương năm tới của cô vẫn là chín ngàn đồng, chịu không nổi thì cút đi.”
Lời nói không chút lưu tình, bày ra trận chiến của tổng giám đốc, muốn cho cô nhìn xem sắc mặt của ông ta.
Dù sao chỉ là một cô gái yếu đuối, có bản lĩnh cũng không có khả năng cởi mũ quan của ông ta.
“Còn đứng ở chỗ này làm gì? Chê bản thân sống quá ít phải không? Những thứ này phải làm xong, nếu không ngày mai cô cũng không cần đến nữa.”
Giấy trắng bay tán loạn, ném lên mặt cô.
——
Cuối cùng Lương Thịnh luyến tiếc nói chuyện với Chương Thanh Dứu.
Hắn để lại một câu “Nhanh chóng sửa đổi” rồi tuyên bố tan họp, cũng không có tâm tư đi mở đại hội cổ đông, tìm mấy người bạn trước kia, mở phòng riêng tại câu lạc bộ. Đọc bản dịch đầy đủ nhất tại Luvevaland.co nhé mọi người. Ngoài ra mọi người có thể vào fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land để được cập nhật các truyện cũng như thông báo sớm nhất nha.
Chỗ vui chơi, không ít người cũng dẫn bạn gái đến, đứng trên bàn trà vặn vẹo mông cởi quần áo, cơ thể vừa khiêu gợi vừa dâm đãng.
Lương Thịnh không có hứng thú với sự lẳng lơ, gọi một chai rượu ngon, rót vào ly uống một mình.
Anh nhớ tới ánh mắt Chương Thanh Dứu nhìn anh khi nói chuyện.
Bình tĩnh như vậy, không thẹn với lương tâm như gương sáng, so với lúc ở dưới thân anh yếu thế, là một loại phong tình uyển chuyển khác.
Vì vậy, ngay cả khi cô ấy đang nói dối thay mặt cho đồng nghiệp mới của mình, anh sẵn sàng coi chuyện đó là sự thật.
Không chỉ là sự thật, mà còn khiến cho anh tạo ra một sự thay đổi.
Sự hỗn loạn này xuất hiện vô duyên vô cớ, cho đến khi uống mấy chén rượu ngà ngà say, anh rốt cục cũng nhớ ra nguyên nhân.
“Tôi nhớ rõ, khi tôi nhập hợp đồng cuối cùng vào kho, bản ghi nhớ không phải như vậy.”
Mấy năm nay, anh còn nhớ rõ những lời này của cô, không kiêu ngạo, rất đúng mực, giống như có khí chất quan thanh liêm thời xưa.
Nhưng càng sạch sẽ, càng dễ bị bẩn.
Anh không cần tốn nhiều công sức, đã khiến cho sự kiên trì của cô tan vỡ.
Bên tai, bạn bè anh còn đang thảo luận về phụ nữ, ăn nói hàm hồ.
“Tôi nói này, đầu năm nay, bao dưỡng ngôi sao nhỏ cũng đắt. Lúc thì hỏi tôi muốn mua túi, lúc thì hỏi tôi muốn vòng cổ. Một cái túi mười mấy vạn, còn không cho tôi sờ mông, thật là chết tiệt mà.”
“Nuôi phụ nữ sao, ngủ thoải mái mới là quan trọng nhất. Nếu gặp phải của hiếm lạ, vậy thì giống như dùng bao cao su, làm sao sảng khoái được.”
Bao cao su.
Lương Thịnh cũng không kịp chê ba chữ thô bỉ này, lập tức nhớ tới Chương Thanh Dứu hôm trước. Đọc bản dịch đầy đủ nhất tại Luvevaland.co nhé mọi người. Ngoài ra mọi người có thể vào fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land để được cập nhật các truyện cũng như thông báo sớm nhất nha.
Tiểu Từ của anh, không một mảnh vải, ngoan ngoãn, bị anh làm thịt.
Nghĩ đến sự ấm áp thực cốt chặt chẽ kia, Lương Thịnh nhất thời lỡ lời.
Không phải anh làm nhục cô, mà là cô quá quyến rũ.
Thân dưới dần dần trướng lên, anh nhân lúc sơ hở đi ra ngoài cửa cho tỉnh rượu.
Đêm khuya, gió xen lẫn lạnh lẽo, thổi qua làm cho hắn hoàn toàn tỉnh táo lại, cũng không muốn quay lại nữa.
Anh lái xe vòng quanh thành phố, dừng lại ở tầng dưới của công ty. Anh ngẩng đầu lên và thấy một vài ngọn đèn sáng.
Tổ nghiệp vụ tăng ca thì không có gì ngạc nhiên, nhưng tầng đó rõ ràng không phải.
Ánh sáng duy nhất dường như bị sự tăm tối của tầng đó làm cho mờ nhạt.
Ngay lập tức, anh lái xe đến bãi đậu xe ở tầng hầm, bấm thang máy lên lầu.
Theo trực giác, anh nhấn tầng quen thuộc nhất.
Cửa thang máy mở ra, dòng người náo nhiệt ban ngày không còn tồn tại, chỉ còn lại bình lọc nước lặng lẽ lưu động, không hiểu sao lại dọa người.
Lại đi vào trong, quả nhiên là trong bóng tối xen lẫn một tia sáng.
Hệ thống sưởi ấm xung quanh, ánh sáng ba chiều, chỉ có bó hoa khô màu tím được chiếu sáng bởi màu vàng ấm áp.
Trên ghế ngồi, gối dựa búp bê lẻ loi, tay vịn vẫn còn lưu lại chút hương thơm.
Cô ấy có thể đi đâu?
Lương Thịnh nhíu mày, nhìn quanh bốn phía, ôm tâm tình thăm dò đi về phía phòng trà.
Đi đến góc cua, anh bật công tắc đèn hành lang và nhanh chóng nghe thấy một tiếng choang.
Đó là âm thanh của chiếc cốc sứ rơi xuống đất.
Trước mắt, Tiểu Từ của anh hoảng sợ lúng túng, lùi về trong góc lần nữa, vừa ủy khuất lại sợ hãi.
Trên mặt đất, cốc sứ đã vỡ thành nhiều mảnh, ngâm trong sữa và ngũ cốc ở nhiệt độ tủ lạnh, thìa nhỏ màu bạc kêu leng keng. Đọc bản dịch đầy đủ nhất tại Luvevaland.co nhé mọi người. Ngoài ra mọi người có thể vào fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land để được cập nhật các truyện cũng như thông báo sớm nhất nha.
Dù sao cũng là chất lỏng, ống quần của anh cũng bị dính một ít.
Nhưng Lương Thịnh không quan tâm đến quần áo.
“Tiểu Từ, bữa tối em ăn cái này sao?” Ngữ khí của anh thoáng có chút lạnh, giống như là đang ép hỏi.
Ngón tay mảnh khảnh của cô nắm lấy mép tường, chậm chạp không dám nhúc nhích, giống như không nhìn thấy anh là có thể coi như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Anh kéo cô lại và nói: “Trả lời đi.”
“Em… Em đã ăn rồi.” Cô run rẩy nói.
Lòng bàn tay, xương cổ tay của cô rất yếu, chỉ cần hơi dùng lực là có thể bóp gãy.
“Ăn cái gì?”
Cô cảm thấy đau đớn, cúi đầu: “Không… Em không nhớ đâu.”
——
Về vấn đề tiền lương, khu bình luận Tiểu Khả Ái nghi ngờ: Ngụy Lâm sau khi thăng chức liền cùng xếp hạng với Tiểu Từ. Bình thường đều là một vạn, Tiểu Từ bị ông chủ vô lương tâm nhắm vào liền trừ thành chín ngàn. Đọc bản dịch đầy đủ nhất tại Luvevaland.co nhé mọi người. Ngoài ra mọi người có thể vào fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land để được cập nhật các truyện cũng như thông báo sớm nhất nha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...