Chỉ Muốn Làm Nam Phụ Pháo Hôi!
Sáng hôm sau...
Thẩm Quân Ngọc từ từ mở mắt ra, một cơn đau ê ẩm từ mông cho đến eo khiến cậu không khỏi khó chịu.
- Cái đệt! Anh còn không mau rút nó ra.
Quay qua nhìn bạn tình đêm qua của mình.
Cậu kéo chăn ra rồi đập anh dậy.
Bị đánh rất nhiều lần, Trần Từ Liên lờ mờ tỉnh dậy.
Vừa nhìn sang thị đã thấy Thẩm Quân Ngọc nằm bên cạnh mình, định giả vờ ngủ nhưng....
- Mau rút nó ra cho tôi!
Vẻ mặt hậm hực tức giận của Thẩm Quân Ngọc hiện lên quát thẳng vào mặt.
Cậu nhích người ra những mà cái đó vẫn ở bên trong cậu.
- Là nam nhân sao?
Trần Từ Liên nhìn lại một lần nữa rồi xác nhận người hôm qua lăn giường với mình là nam nhân.
Khốn kiếp, từ trước đến nay anh chưa từng làm mấy trò đồi trụy này với nam nhân bao giờ cả.
Mà ngay bây giờ lại là một nam nhân, cái đó của anh còn chưa rút ra khỏi đó.
- Rút ra cho lão tử! Nhanh lên!
Cậu nhìn anh rồi quát tiếp.
....
Sau đó thì Trần Từ Liên vào ngồi trong phòng tắm mãi mới chịu ra ngoài.
Còn cậu thì mặc đồ xong thì vụt đâu mất.
Lúc anh ra thì không còn thấy cậu ở trong phòng nữa.
Tại nhà của Thẩm Quân Ngọc.
- Rốt cuộc chuyện này là sao hả con mèo béo kia!!
Thẩm Quân Ngọc ngồi một chỗ rồi cầm trợ lý hệ thống lên nhào nặn như bột.
Mèo quả giống chất lỏng thật a~
- Chủ thần! Cứu taaa.
Mèo hệ thống gào thét trong vô vọng.
- Nói nhanh, hệ thống kia của ta đi đâu rồi! Mau bắt nó về cho ta.
Trăm sai ngàn sai đều là do hệ thống gây ra.
Vừa nói cậu lại xoa lông của con Miêu Tứ.
Nhưng mà cái xoa này thật sự....không thể thở a.
Cậu nhào qua nhào lại mấy lần cho đỡ tức.
- Chủ nhân! Tiểu Nhất đang đi cập nhật a.
Ngài đừng tức giận, không phải lỗi của ta mà.
Miêu Tứ khó khăn nói từng câu từng chữ thật rõ ràng cho cậu.
Ngồi lại ngay ngắn, Thẩm Quân Ngọc kìm nén sự tức giận rồi nói đàng hoàng với con mèo kia.
- Vậy khi nào Tiểu Nhất mới về đây! Ta thật sự nhớ hắn rồi.
Khuôn mặt giả trân hết sức của cậu làm Miêu Tứ cảm động thật.
Miêu Tứ còn ngưỡng mộ tình anh em của cậu và chủ của mình nữa.
- Hệ thống Tiểu Nhất đang cập nhật phiên bản mới nhất.
Đảm bảo khi cập nhật xong thì cậu có thể trải nghiệm được cảm giác tuyệt vời nhất khi xuyên không a.
Rồi còn có thể cảm nhận chân thực trong các thế giới tiểu thuyết này....
Chưa kịp nói xong thì Thẩm Quân Ngọc đã kêu Miêu Tứ dừng lại.
Đã nói nhiều rồi lại còn nói nhanh, ai mà nghe kịp được chứ!
- Được rồi.
Thứ ta muốn biết là khi nào Tiểu Nhất mới về đây, không cần ngươi phải nói luyên thuyên mấy thứ không liên quan đó đâu.
Hệ thống phụ ấp úng không muốn nói nhưng cậu lại cứ cố hỏi cho bằng được.
Để không phải trả lời thì hệ thống tự tắt bản thân đi.
Nhưng Thẩm Quân Ngọc muốn triệu hồi thì không có cản được.
Với cả theo luật 10038 thì khi nào xuyên không giả cần thì hệ thống bắt buộc phải xuất hiện.
Nếu như việc này mà báo cáo thì Miêu Tứ chết chắc.
- Kí chủ! Thật sự chuyện này ta không thể trả lời ạ
Mèo nhỏ cúi đầu xuống ra vẻ buồn bã.
Nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của Miêu Tứ nên Thẩm Quân Ngọc cũng có chút giao động.
Đàng nào hắn không muốn trả lời thì cậu cũng không muốn hỏi nữa.
- Vậy bây giờ ta phải làm gì đây? Ở nhà chán chết đi được.
Thẩm Quân Ngọc nhanh chóng chuyển chủ đề.
Dù sao thì cậu ở nhà cũng chán chết đi được, mà hiện tại cậu cũng tính là đang thất nghiệp.
Trước đây thì lịch trình kín mít, còn không có thời gian nghỉ ngơi.
Bây giờ thì rảnh rỗi đến nỗi không có việc gì làm, không có đoàn phim nào muốn cậu đi diễn cả.
Bao nhiêu vai diễn của cậu đều cùng một màu, khán giả xem đến phát ngán rồi.
Muốn thay đổi vai diễn cho mới mẻ một chút thì công ty quản lại kiếm lý do không cho cậu diễn.
Lý do là vì cậu không kiếm được nhiều thu nhập cho công ty, còn cả sao hạng A trong công ty cần phải có một bóng đèn phản chiếu mạnh mới thu hút được khán giả.
- Đi công lược tiếp đi! Vừa vui mà lại vừa có thể hoàn thành nhiệm vụ sớm.
Miêu Tứ nêu ra ý kiến của mình.
Cậu im lặng một lúc rồi nói tiếp.
- Ngươi bị ảo rồi sao? Ta vừa mới bị anh ta đè ra thịt đó.
Hay là thay đổi nhiệm vụ của ta thành làm nam phụ pháo hôi rồi sống một cuộc đời ăn nhàn đi.
- Rồi sau đó ta....
Chưa kịp nói xong thì hệ thống phụ phản ứng quyết liệt.
- Cậu là người mà chủ thần đích thân chọn ra.
Nhiệm vụ chủ thần giao cho cả chính là công lược nam chính.
Đây là nhiệm vụ bắt buộc, không thể thay thế.
- Đó hệ thống đáng ghét! Là các ngươi bảo ta công lược nhưng lại phải nằm dưới.
Ta là trai thẳng chưa có bạn đời mà các người đòi bẻ ta nữa.
Ta không chịu, không chịu.
Cậu bĩu môi rồi kể lễ nỗi khổ của mình các thứ.
Miêu Tứ nghe xong càng thấy đồng cảm với cậu, còn an ủi cậu như thật nữa chứ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...