Chỉ Muốn He Với Ma Đầu Diệt Thế


Bởi vì ý thức dần dần khôi phục lại, nên âm thanh bên ngoài lại truyền vào tai, vì vậy Triêu Kim Tuế không nghe rõ lời hệ thống nói.

Hệ thống còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng vì để cho kí chủ mơ thấy giấc mơ này mà nó đã phải tiêu hao quá nhiều năng lượng, nói nhiều như vậy với nàng đã khiến nó không chịu nổi, mà một lần nữa lâm vào giấc ngủ sâu.

Ý thức của nàng dần dần khôi phục, cái loại cảm giác nóng rực, như kiến bò qua cũng khôi phục theo.

Vừa mở mắt ra, vẫn là cái hang động đen kịt kia.

Nàng trải qua một đời dài dằng dặc, lại một lần nữa trở lại bước ngoặt của mọi chuyện.

Lúc này Triêu Chiếu Nguyệt còn chưa chết, nàng còn chưa lập lời thề thiên địa.

Hết thảy, hết thảy, còn chưa phát sinh.

Nàng định chống Phục Ma Kiếm đứng lên, nhưng độc tình cổ lại làm cho cổ họng nàng ngai ngái.

Độc này tên là Xuân Hàn Cổ, chính là bí bảo cực phẩm của Hợp Hoan tông, chắc Túc Lưu Vân đã phải hao tổn rất nhiều công phu mới có được.

Cổ này thập phần bá đạo mạnh mẽ, ngay từ đầu chỉ là giống như vạn kiến gặm cắn, tiếp theo sẽ là máu huyết sục sôi, trong vòng ba canh giờ nếu như không thể giải, sẽ giống như ở kiếp trước khí huyết sôi trào, gân mạch đứt đoạn.


Vừa vặn lúc này, tiếng bước chân giống như bùa đòi mạng truyền tới.

Là ma đầu kia.

Tuy rằng nàng không nghe rõ hệ thống nói cái gì, nhưng hệ thống thập phần kịch liệt phản đối việc giết y.

Vì thế nàng vô cùng vội vàng đưa ra quyết định, ánh mắt dần dần kiên định.

Nàng lau vết máu bên khóe miệng, nghĩ thầm: Không có cách nào khác, trong vòng một trăm dặm không có một ai, chỉ có y.

Lúc ma đầu bước vào hang động này, đáy mắt thoáng hiện lên một tia dò xét, cước bộ vẫn nhàn nhã như mèo vờn chuột, thuận theo chỉ dẫn của Giao Xà, tìm được Triêu Kim Tuế.

Khóe miệng y nhếch lên ý cười trào phúng, ánh mắt âm trầm giống như đao sắc lướt qua nàng, cay nghiệt lại ác độc mà mở miệng, phảng phất như tẩm đầy chất độc:
"Thế nào? Bị thương à? Không nhấc nổi kiếm?”
Âm cuối được kéo cao, bao hàm mỉa mai mà nói: "Lần trước là vì người sư muội kia, còn lần này đây lại là vì cứu vị sư đệ nào? ”
Y đi về phía nàng, từng bước ép nàng về góc tường.

Lúc này nàng đã kiệt sức, trán đổ mồ hôi, vì thế thanh trường kiếm sáng như tuyết, lạnh như băng kia rất dễ dàng nâng cằm nàng lên.

"Ngươi cho rằng ngươi là ai? Thánh nhân cứu khổ cứu nạn?”
Bọn họ dán vào rất gần, hơi thở quyện vào nhau.

Ngón tay nàng bắt được lưỡi kiếm lạnh lẽo đang đặt trên cổ họng, ánh mắt nhìn thẳng vào y.

Có lẽ là do đã nằm mơ một giấc mơ rất dài, nên giờ đây nhìn thấy y thì có một loại cảm giác giống như đã cách mấy đời.

Y còn chưa có ở phong ấn trăm năm tóc đen thành tuyết, còn chưa có đôi mắt đỏ như máu điên cuồng tuyệt vọng, vẫn còn là một ma đầu xinh đẹp và độc ác.

Y có nước da nhợt nhạt, mắt phượng lạnh lẽo, tầm mắt âm trầm giống như đao sắc lướt qua nàng, khóe mắt lại có một chút ửng hồng yêu dị giống như hoa đào rực rỡ nở trong bóng tối.

Nàng đột nhiên nói: "Yến Tuyết Y, ta mơ thấy huynh.

"
Con ngươi của ma đầu tóc đen co rụt lại.


Đợi đến khi chậm nửa nhịp hiểu được nàng đang nói cái gì, y đột nhiên lui về phía sau, giống như bị kinh hách thật lớn, thiếu chút nữa đụng phải vách đá phía sau.

Một hồi lâu sau, y mới nghi ngờ nhìn về phía nàng.

Giống như là hận không thể lóc từng tấc từng tấc thịt trên người nàng, móc ra trái tim nàng, nhìn xem nàng đang có âm mưu gì.

Y hồ nghi, cười lạnh: "Lời ngon tiếng ngọt cũng không nhặt được mạng nhỏ của ngươi.


"Yến Tuyết Y, ta thật sự mơ thấy huynh.

"
Mơ thấy cả đời bọn họ đối địch, ai cũng không có kết cục tốt đẹp.

Trong hang động, an tĩnh trong chốc lát.

Thân hình y thập phần cao lớn, khi cúi đầu cái bóng cơ hồ bao phủ cả người nàng, trong bóng tối đôi mắt phượng lạnh lùng nổi lên vẻ dò xét nguy hiểm.

Một lúc lâu sau, y lạnh lùng nói: "Ngươi, nói, dối.


Bọn họ trước kia môi lưỡi như đao kiếm tranh cãi kịch liệt, y cũng chưa bao giờ tức giận, nhưng lúc nói lời này, nàng rõ ràng ý thức được, cái con ma này, thực sự đã bị nàng chọc giận.

Giống như là đụng phải nghịch lân nào đó tuyệt đối không thể đụng vào.


- Nàng nghĩ, vậy chuyện nàng làm kế tiếp sau đây, chẳng lẽ sẽ bị ném vào Vạn Ma Quật bầm thây vạn đoạn hay sao?
Nàng nói: "Ta mơ thấy huynh, ở trước mộ của ta.

"
Ma đầu: !
- Không thể không nói, điều này ngược lại rất có khả năng.

Sắc mặt y nhất thời tối sầm lại.

Cuồn cuộn ngất trời.

Tức giận giống như ngọn lửa lạnh như băng, nhưng lại chưa kịp được đốt lên ——
Một giây sau, y liền cảm giác một cơn gió sạch sẽ dịu dàng thổi vào mặt, trên môi chạm vào một thứ gì đó ấm áp, mềm mại.

Bụp, ngọn lửa ngút trời đã được dập tắt.

Thân hình cao lớn của y cứng ngắc, giống như bắt đầu từ xúc cảm trên môi, từng tấc từng tấc hóa đá biến thành tượng tò he.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận