Lần đầu tiên thuê phòng tuy không được coi là thu lại thành công lớn, nhưng cuối cùng vẫn không có chuyện ngây thơ như ‘đơn thuần đắp chăn bông tán gẫu’.
Lúc Lục Xuyên vô cùng lo lắng mua thuốc về, Cố Triệt thật ra đã không còn rất đau nữa. Không phải anh phục hồi nhanh, mà sự thật là Lục Xuyên không dùng nhiều sức, khi đó cậu chỉ muốn giãy giụa một chút chứ không có ý muốn đá chết anh.
Nhưng anh không muốn bỏ qua cho Lục Xuyên nhẹ nhàng như vậy, không thì sau này mỗi lần làm việc này đều sẽ bị đá một lần, anh không muốn mình bị liệt dương.
“A Triệt, còn đau không?”
Nhìn dáng vẻ đáng thương của Cố Triệt, Lục Xuyên có chút hối hận, sớm biết thế thà để anh làm xong. Thật ra mình cũng biết anh ấy yêu mình bao nhiêu, cho anh ấy làm thì thế nào? Dù sao cũng là sống chung cả đời.
“Đau.”
“Vậy… Em thoa thuốc giúp anh?”
“Vậy thì vất vả cho em rồi.”
“Em,… Em xin lỗi, Cố Triệt.”
Cố Triệt xoa đầu Lục Xuyên, xem dáng vẻ cậu, hình như rất là hối hận? Vậy mình có cần ‘nghiêm khắc trừng phạt’ em ấy nữa không? Không thì… tha lỗi cho em ấy? Nhưng mà, Cố Triệt còn chưa nói ‘không sao’ thì tay Lục Xuyên đã dính thuốc mỡ, cầm lấy thằng em nhỏ của Cố Triệt.
Cảm giác này… rất tuyệt!
“A Triệt… anh… anh cương rồi!” Lục Xuyên nhìn thứ trên tay mình đột nhiên trở thành giống như rất có sức sống, có chút ngạc nhiên. Cậu cũng không phải người chưa từng trải qua thời kỳ mộng tinh của thiếu niên, nhưng ‘đồ’ của người khác đứng lên trước mặt mình rõ ràng như vậy, cậu vẫn thấy có hơi…
Là lạ.
Nhưng Cố Triệt lại bày ra dáng vẻ ‘đương nhiên nó phải thế’, “Bởi vì anh thương em.”
“Cái gì?”
“Người anh thích dùng tay vuốt ve bộ phận của anh, anh có thể không cương sao?”
Sao đột nhiên lại nghiêm túc như vậy? Cứ như chuyện nó cương là chuyện gì đó trầm trọng lắm! Hừ!
“Xuyên…” Âm thanh của Cố Triệt đột nhiên trở nên rất gợi cảm, vẻ mặt Lục Xuyên có hơi mất tự nhiên, đại khái cậu cũng biết Cố Triệt muốn làm gì, “Lấy ra giúp anh được không? Lúc mới cương được một nửa thì bị em đá, thật sự anh rất lo là sau này sẽ không… cương nổi nữa.”
“Vậy sao?”
“Anh không biết, chỉ lo thôi. Nhưng sự thật là…”
“Sẽ không như vậy.” Lục Xuyên búng một cái lên tiểu Cố Triệt đã hùng dũng oai vệ đầy khí thế hiên ngang, nở nụ cười, “Nó rất có tinh thần.”
“Nên em quyết định không giúp anh?”
Cố Triệt đột nhiên cảm thấy rất đau lòng. Anh tốt với Lục Xuyên như vậy, nhưng Lục Xuyên lại rõ ràng không muốn giúp anh một chút.
Em ấy ghét thân thể mình như vậy sao? Vậy tại sao lúc trước, khi em ấy hôn mình, dáng vẻ lại rất thoải mái, mình còn tưởng rằng Lục Xuyên rất thích tiếp xúc thân thể với mình. Chẳng lẽ là… em ấy vẫn chưa sẵn sàng để sống chung với đàn ông?
Nghĩ đến đây, Cố Triệt lập tức có chút lo lắng, “Xuyên, em đừng gạt anh, có phải em… hối hận không?”
“Hối hận? Hối hận cái gì?”
“Chính là… không muốn ở bên anh.”
“Anh nói bậy cái gì đó…” Lục Xuyên cảm thấy với tư cách là bạn trai, mình cũng đã rất xứng đáng rồi, hơn nữa mình cũng cố gắng chia sẻ cảm xúc và suy nghĩ với Cố Triệt, nhưng vì sao đột nhiên Cố Triệt lại cảm thấy bất an? “Sao em lại hối hận… Không lẽ anh còn chưa tin là em thích anh?”
“Anh tin em thích anh.”
Cố Triệt có thể cảm nhận được, lúc đó Lục Xuyên hôn anh, trong lòng anh đầy mâu thuẫn và bất đắc dĩ, nếu có thể anh cũng không muốn là đồng tính, nhưng anh hết cách rồi, cậu thích Cố Triệt anh, là một người đàn ông. Là một người đàn ông giống cậu.
Cho nên, Cố Triệt cũng hiểu được cậu sẽ không hối hận. Nhưng nếu cậu không hối hận, còn muốn dành cho tương lai của mình một đường lui, vậy tại sao lúc làm đến bước cuối cùng lại không muốn?
“Vậy sao anh…”
“Em không muốn làm đến bước cuối cùng với anh.” Cố Triệt kéo tay Lục Xuyên, cũng không quan tâm cái tay kia vừa mới đặt trên thằng em của anh có bẩn hay không, lập tức hôn một cái, “Phải, anh thật sự có loại ý nghĩ đen tối với em, muốn làm chuyện như vậy với em. Nhưng anh cũng muốn dùng cơ thể để xác nhận tình cảm giữa chúng ta. Nếu chúng ta không làm đến bước cuối cùng, Xuyên, em sẽ còn có cơ hội, có thể trở lại quỹ đạo bình thường. Em cũng không thích đàn ông, không phải sao? Em chỉ bị anh dây dưa nên mới không có cách…”
“Tên khốn!” Lục Xuyên vỗ mạnh lên đầu Lục Xuyên.
“Sao em lại…” đánh anh?
“Nếu em không thích anh thì ngược lại ngay từ đầu em đã không đồng ý! Em nói hết rồi, chỉ vì em chưa sẵn sàng, mà… em không hề nói là sau này cũng sẽ không làm… anh, anh rõ là… sao lại ngốc như vậy. Em chưa nói là… chưa nói là không lấy tay giúp anh.”
Cố Triệt kích động ôm Lục Xuyên vào lòng, “Chúng ta cùng nhau.”
Cả người Cố Triệt đều trần trụi, mà Lục Xuyên chỉ cởi quần lót bên dưới, theo như lời Cố Triệt nói chính là “Nếu em cởi hết anh sẽ không nhịn được mà muốn em.”
Lục Xuyên bị Cố Triệt ôm vào lòng, nắm thằng em nhỏ của Cố Triệt trong tay, còn Cố Triệt lại một tay ôm eo Lục Xuyên, một tay nâng đầu cậu, nhiệt tình dây dưa hôn cậu. Lục Xuyên cũng đã động tình, dùng cái của mình ma sát thứ đang nóng như lửa của Cố Triệt, cảm nhận được cả hai người đều thoải mái.
“Ưm… nóng quá… càng ngày càng lớn…” Chính cậu cũng không biết âm thanh của mình mê hoặc biết bao nhiêu.
“Dùng tay của em, giúp chúng nó cùng bắn, cầm lấy nó.”
Nhưng Lục Xuyên lại chậm tay chậm chân, làm sao cũng không cầm được, Cố Triệt hết cách, đành phải để cậu ôm cổ mình, vươn tay tự mình xuất trận.
Rất nhanh, hai thằng em nhỏ ở trong tay Cố Triệt đều trở nên vô cùng ngoan ngoãn, cơ thể của Cố Triệt và Lục Xuyên di chuyển lên xuống, hai bảo bối cũng cảm nhận được sự tê dại và trướng ở mức lớn nhất, Lục Xuyên cúi đầu mình xuống cổ Cố Triệt, cảm nhận khoái cảm tràn đầy.
“Thật thoải mái, sắp… không chịu được…”
“Xuyên, của em rất đáng yêu.”
“Đừng… đừng nói lung tung…”
“Anh yêu em, Xuyên, anh yêu em.”
“…Em cũng yêu anh… A…”
Hét lên một tiếng, Lục Xuyên bắn ra phát đầu tiên trước.
Cố Triệt cũng theo sau, tăng tốc độ ma sát, bắn ra tinh hoa của mình.
Cao trào đi qua, bọn họ còn chưa kịp tẩy sạch tinh dịch dính trên người, lập tức ôm chặt nhau, hôn môi kịch liệt. Mặc dù không làm đến bước cuối, nhưng đến giờ bọn họ đều hiểu —— không phải là người kia không thể. Bọn họ yêu thân thể của nhau, yêu tất cả. Bọn họ muốn ôm chặt nhau, chỉ vì họ muốn ở bên nhau lâu hơn một chút, lâu thêm chút nữa.
“Xuyên, anh nghĩ anh không thể rời xa em.”
“Sao vậy… anh còn muốn rời xa em sao?”
Lúc này Lục Xuyên rất ngoan ngoãn, giống như một chú mèo rúc vào lòng Cố Triệt, dùng mái tóc mềm mại rối bời cọ vào thân thể Cố Triệt.
“Anh muốn ở bên em vĩnh viễn. Xuyên, chờ anh tốt nghiệp xong, anh sẽ kiếm thật nhiều tiền nuôi gia đình, chờ đến khi chúng ta độc lập về kinh tế, chúng ta sẽ nói chuyện này cho cha mẹ, có được không? Cha mẹ anh đã hiểu một chút về tính hướng của anh, hẳn là ít nhiều cũng tiếp nhận rồi, nhưng mà, Xuyên,… cha mẹ em có thể chấp nhận không?”
“Không biết là may mắn hay bất hạnh…”
“Sao vậy?”
“Lúc còn bé em đã gặp tai nạn, suýt chút nữa là chết. Từ đó về sau, cha mẹ không còn đòi hỏi nhiều ở em nữa. Em nghĩ, nếu em nói với họ là em có người yêu muốn sống chung cả đời, hơn nữa còn là đàn ông. Chắc bọn họ sẽ ngạc nhiên lắm, nhưng… sẽ chấp nhận.”
“Anh rất muốn kết hôn với em.”
“Đồ ngốc.”
“Chờ chúng ta tốt nghiệp, chúng ta cùng đi tuần trăng mật, có được không?”
“A Triệt, thật ra em rất muốn học tiếp. Em không muốn đi làm, em nghĩ em không có cách dễ dàng hoà đồng với người khác như anh. Trong ký túc mọi người đều biết em, nhưng em thật sự… giao tiếp rất kém, cuối cùng em chỉ có thể sống trong thế giới của mình.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...