Chỉ Một Lần Yêu

Chỉ Một Lần Yêu - Chương 22

Chương Hai Mươi HaiSau bữa ăn sáng Joanne vả Betty nấn ná lại trong phòng ăn có điều hoà nhiệt độ ở trại chăn nuôi gia súc của gia đình Forbes. Chúng đang cân nhắc xem sẽ làm gì trong ngày đầu tiên ở đây. Tối qua Zeke đưa chúng đến và chúng sẽ ở lại đây trong mười ngày, trước khi lên đường du lịch mùa hè. Sáng sớm hôm nay mẹ của Betty đáp máy bay đi Santa Barbara để dự đám cưới.- Tôi tức điên người lên vì đã không mang theo mấy chiếc quần sooc mới mua hôm qua ở cửa hàng Neiman. Trông mốt lắm. - Betty lầu bầu và thở dài.- Thì cậu sẽ mang chúng đi trong chuyến du lịch, - Joanne an ủi. Lần này không phải mất nhiều thời gian để thuyết phục mẹ cho đi. Hẳn mẹ còn vui vì không bị Joanne quấy rầy trong những sáu tuần.- Tớ biết phải làm gì rồi. - Betty hào hứng. - Chúng ta sẽ phóng xe về thành phố để lấy.- Zeke đang đưa mẹ cậu ra sân bay, và cậu đã nói anh ta sẽ ở lại Dallas. Bà Andrews thì bị cảm lạnh đang nằm trong giường.- Tớ có thể lái được. – Đôi mắt Betty sáng rực lên với vẻ kiêu hãnh pha lẫn sự bướng bĩnh. – Bố tớ vẫn cho tớ lái quanh trang trại.- Nhưng ở ngoài đường thì người ta sẽ hỏi bằng lái đấy.- Ai biết tớ không có giấy phép mà hỏi - Betty nhún vai. - Bố tớ vẫn nói tớ biết lái xe từ trong bụng mẹ. Hãy cùng tớ về thành phố. Chúng ta lấy quần sooc rồi dạo quanh cửa hàng Neiman một chút. Sau đó sẽ quay trở về.- Tớ sợ đấy, Betty ! - Joanne nói vậy nhưng cũng thấy mình bị cám dỗ.- Chúng ta sẽ lấy chiếc Cadillac mui trần của mẹ tớ - Betty quyết định. - Chúng ta sẽ để lại vài chữ cho Andrews để bà ấy khỏi lo. Nào, cậu cớ đi với tớ không?- Đi - Mặt Joanne sáng lên. - Đó là một cuộc phiêu lưu. Chúng ta sẽ có một điều gì đó để khoe với các cô gái trong đoàn du lịch.Betty viết vài dòng cho bả Andrews.- Bà ấy sẽ la hét, nhưng muộn quá rồi. - Betty nói khi họ xuống bếp đưa giấy cho người hầu gái.- Chúng tôi sẽ quay về chiều nay Conchita. - Betty nói. - Nếu bà Andrews thức dậy và hỏi về chúng tôi thì hãy đưa cho bà thư này. Nếu bà ấy không hỏi thì thôi.Mười lăm phút sau, mui xe đã được hạ xuống. Một làn gió nhẹ làm dịu đi cái nóng của buổi sáng. Betty lái xe ra khỏi trang trại và hướng về Dallas.- Betty cậu phóng nhanh quá - Joanne hơi hoảng khi nhìn vào đồng hồ tốc độ.- Cậu không thích à ?- Có chứ !Joanne thích nhìn mọi vật vùn vụt lùi lại phía sau, cô biết, có bảo sợ Betty cũng không chạy chậm hơn. Nhưng nếu có một viên cảnh sát bắt xe dừng lại vì chạy quá tốc độ cho phép? Và đòi kiểm tra giấy phép lái xe?- Chẳng có cảnh sát trên đường lúc này đâu - Betty nói, tự trấn an mình. Joanne cười phá lên khi Betty nhấn ga sâu hơn. Thật là tuyệt diệu. Cứ như thế chúng đang cười nhạo cả thế giới này.- Ôi! Betty, cậu thật tuyệt - Joanne cười ré lên thích thú.Rồi niềm vui sướng chuyển sang lo sợ khi chúng nghe thấy tiếng còi hụ của cảnh sát.- Ôi, đồ thối tha.Bety sợ hãi liếc nhìn Joanne rồi đỗ xe vào cạnh đường.*****Katie choáng váng khi nghe giọng nói ở đầu dây bên kia. Betty và Joanne bị bắt khi đang phóng trên chiếc xe Cadillac mui trần màu trắng với tốc độ nhanh hơn quy định mười tám dặm. Betty không có giấy phép lái xe và cả giấy đăng ký xe. Betty nói chiếc xe là của mẹ nó.- Chúng tôi không thể liên lạc với ông bà Forbes. - Viên sĩ quan cảnh sát nói - Chúng tôi cũng không biết liệu cô ta có phải là con gái của ông bà Forbes không.- Còn cô gái kia nói rằng bà là mẹ cô ấy. Bà có thể làm sáng rõ điều này.- Hiện giờ chúng ở đâu ? - Giọng Katie run run - Tất nhiên là tôi có thể làm rõ.Ngay lập tức Katie đến đồn cảnh sát. Betty và Joanne đang làm trò gì vậy. Nàng rùng mình trước hình ảnh chúng phóng xe trên đường cao tốc. Betty đã học lái xe ở đâu nhỉ ? Chúng có thể bị tai nạn như chơi.Katie bước vào đồn cảnh sát ngay lập tức nhìn thấy hai cô gái ngồi rúm vào nhau, mặt xám ngoét vì sợ hãi.- Mẹ! - Joanne xô về phía nàng, ôm ghì lấy nàng - Ôi mẹ, con yêu mẹ.Katie nói chuyện với viên sĩ quan trực ban. Nàng đảm bảo với họ Betty là con ông bà Forbes, một chủ dầu lửa giầu có. Nàng đồng ý nhất định rằng phải phạt các cô và nói thêm là không cần thiết phải đưa ra toà án thanh niên.- Tôi xin hứa với ông, chúng sẽ không làm điều gì tương tự như thế này nữa. Tôi biết rằng ông bà Forbes cũng sẽ rất vui mừng nếu như việc này được bỏ qua, xem như một trò đùa trẻ con. Betty đã được phép lái xe trong khu nhà riêng của nó. Và nó để mình bị lôi cuốn.- Lái xe phóng nhanh quá tốc độ cho phép mười tám dặm, mà lại không có giấy phép lái xe - Viên cảnh sát kể lể, giận dữ.- Tôi sẽ nói với ông bà Forbes đến cám ơn riêng ông, - Katie hứa với một nụ cười nhã nhặn, - Ông bà Forbes sẽ rất vui mừng.- Nếu chúng là con tôi, tôi đảm bảo rằng chúng không thể ngồi trong khoảng một tuần - Ông ta nhìn hai cô gái như thể nhìn hai vật trưng bày lạ lẫm - Rồi, các cô được tự do.- Tôi sắp xếp để một người nào đó ở trại đến lấy xe - Katie nói với viên sĩ quan - Cám ơn ông rất nhiều.Katie không hé một lời khi nàng lái xe quay về.- Mẹ, con xin lỗi - Joanne nói một cách tuyệt vọng khi họ đến cổng trại.- Con không biết rằng có thể bị tai nạn chết người à. Những ngón tay của Katie trắng nhợt vì nắm chặt lấy vô lăng - Thật may vì ông sĩ quan tốt bụng đã thả các con.- Chúng cháu xin lỗi - Betty nhắc lại lời Joanne - Đó chỉ giống như một trò đùa, và cháu cũng biết lái xe, thưa cô.- Nhưng không phải là trên đường cao tốc - Katie bực bội. Trong đầu nàng vẫn hiện lên niềm vui trên gương mặt Joanne khi nàng bước vào đồn cảnh sát. Ôi mẹ, con yêu mẹ”. Katie nhớ đến thái độ bộc phát ấy của con gái.- Hàng ngày chúng cháu chỉ ở quanh bể bơi. Chúng cháu sẽ không lái xe, kể cả ở trang trại - Betty hứa.- Cô chưa dám chắc sẽ để Joanne ớ lại đây.- Mẹ, cho con ở lại. Con sẽ gọi điện về nhà hàng ngày - Joanne phỉnh phờ.*****Ngồi một mình trong phòng khách uống cà phê sau bửa ăn, Katie vẫn không thôi nghĩ ngợi xem có nên bắt Joanne về không ? Nhưng thành phố đang nóng kinh khủng, mà Joanne thì lại rất nhạy cảm với cái nóng. Dù sao thì chúng cũng sợ hãi thật sự khi bị bắt. Nàng thấy rõ điều ấy.Tiếng chuông điện thoại phá vỡ sự yên tĩnh của ngôi nhà. Katie lấy ống nghe.- Alô.- Katie, tôi vừa nghe có một cây xăng muốn bán - Maura nói với nàng - Nó nằm trong khu vực mà chị vẫn thích.- Kể vắn tắt cho tôi xem nào - Katie nói nhanh.Đặt ống nghe xuống, Katie lao ngay theo những chỉ dẫn của Maura. Nàng có khả năng thương lượng những vụ mua bán mà nàng thích. Thế rồi vào buổi sáng, sau khi tiễn Joanne đi du lịch, nàng đến dự cuộc gặp mặt với người chủ cây xăng, luật sư của họ, luật sư của nàng và một đại diện của nhà băng. Sau giờ ăn trưa nàng đã là chủ nhân của cây xăng thứ hai. Nàng đang dự tính mua cây thứ ba.Joanne có thể là bản sao của nàng về mặt hình thể - như Harry thường nhắc đến - nhưng về nhiều phương diện nó chính là đứa con của Harry. Nó có vẻ duyên dáng hấp dẫn của người cha. Nhiều lúc tính nóng nảy của nó rất giống Harry. Giống cả nỗi ám ảnh của Harry về cuộc sống của những người giàu có ở Texas. Katie đã xác định sẽ lo cho Joanne một cuộc sống đầy đủ để mang lại niềm vui cho nó, giúp nó quên đi những ngày tháng hãi hùng của ba năm về trước.Đầu mùa thu, một người đàn ông đến gặp Katie tỏ ý muốn mua lại công ty Newhouse Gourmet Foods. Không phải mua cả trang trại, nhà cửa, ông ta nhấn mạnh, - mà chỉ mua những nhà kính, sổ sách và những khách hàng của nó. Nàng lịch sự từ chối mặc dù nàng rất muốn giành toàn bộ thời gian cho việc mở rộng hệ thống các cây xăng của mình. Ngoài ra vì lòng trung thành với Jeff và Maura - những người đang sống nhờ công ty - nàng không thể bán nó.- Hãy suy nghĩ trong vòng một tháng - Người đàn ông thuyết phục - Tôi sẽ gặp lại bà.Katie nổi giận khi Maura nói rằng người mua – Ông Craig Winters - đã nói chuyện với chị và Jeff về hoạt động của công ty Newhouse Gourmet Foods. Họ nghĩ rằng ông ta muốn viết một bài báo về các phương pháp của họ ột tạp chí nông nghiệp.- Ông ấy đang muốn biết chúng ta vận hành nhà kính ra sao, làm thế nào mà chúng ta có được sản phẩm nhiều và tốt. Ông ấy đã gặp tôi đề nghị mua công ty - Nàng kể.- Một lời đề nghị tốt chứ ? - Giọng Maura có vẻ xúc động.- Tôi không bán - Katie phật ý - Chúng ta đang làm việc với nhau.- Chị sẽ được rảnh rang nếu bán nó đi - Maura nói - Tất cả những gì mà chị nói đến trong những ngày này là làm thế nào để mở rộng hệ thống cây xăng. Nếu như chỉ vì nghĩ đến tôi và Jeff, thì chúng tôi lại mong cho chị bán. Chúng tôi lại trở về những công việc đồng áng như trước.- Chị và Jeff muốn quay về công việc đồng áng xưa kia ? - Katie ngạc nhiên.- Katie, đây là thời kỳ làm ăn đối với nhà nông. Chúng ta đang trở thành rổ bánh mì của cả thế giới. Nhưng máy móc nông nghiệp mới sắp được bán ra. Những giống mới có năng suất cao đang được phát triển.- Tôi sẽ bán, - Katie quyết định nhanh - Tất nhiên tôi sẽ đòi giá cao. Ông Craig Winters có thể mua được công ty Newhouse Gourmet Foods. Thậm chí ông ta đang nói đến việc làm lạnh rau quả và bán chúng trong khắp cả nước.- Mặc ông ta làm những gì mà ông ta muốn, - Maura nói - Mình lấy tiền và chuồn.- Tháng Sáu tới Joanne sẽ tròn mười sáu tuổi, - Katie nói nhỏ - Chị đã biết tôi sẽ tặng nó cái gì vào ngày sinh nhật lần thứ mười sáu không. Katie mỉm cười rạng rỡ - Một chiếc xe mui trần. Đó là cái mà bố mẹ Betty cũng đã hứa với con gái họ. Maura, Joanne sẽ sướng run lên.- Katie, người ta không sản xuất ôtô nữa đâu - Maura báo trước.- Tôi sẽ tìm được, dù có đắt, - Katie quả quyết. - Joanne sẽ rất thích.Tuy nhiên trong đầu Katie vẫn lảng vảng một câu hỏi : liệu có cách nào để Joanne tha lỗi cho nàng không? Joanne đang bắt nàng chịu trách nhiệm về cái chết của Leo ngang với bố nó.


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui