Chỉ Một Lần Yêu

Chỉ Một Lần Yêu - Chương 13.2

- Kia là Bộ trưởng Thương mại Daniel Roper, - Harry chỉ, ngạc nhiên là một thành viên của chính phủ cũng có mặt ở đây.Bây giờ đến lượt các đại diện của lực lượng vũ trang. Mười hai ngàn vệ binh quốc gia giữ trật tự trong khi đoàn diễu hành dài tới ba dặm đang chầm chậm tiến về phía trước.- Anh đoán hôm nay có bao nhiêu người đến đây ? - Katie hỏi khi nhìn đám đông cuồng nhiệt.- Ít nhất cũng khoảng một phần tư triệu, - Jeff đoán - Đây là một ngày đẹp nhất trong lịch sử Texas, kể từ khi Sam Houston đánh bật những người Mêhicô ở San Jacinto một trăm năm trước.Ngay từ ngày đầu tiên, rõ ràng là cuộc triển lãm “Một trăm năm Texas sẽ thành công. Có thể nó không mang lại nhiều tiền nhưng sự quảng cáo cho Dallas là vô giá. Sáu ngày sau khi khai trương, tổng thống Roosevelt và vợ ông đến Dallas và được khoảng nửa triệu người chào đón. Tổng thống và phu nhân đi thăm triển lãm bằng ôtô và dừng ở Cotton Bowl. Tại đây ông đã đọc diễn văn.- Cuộc triển lãm này không chỉ dành cho những người Texas mà là cho cả nhân dân nước Mỹ - Roosvelt tuyên bố.Thu nhập ngày một tăng lên, Harry quyết định làm thêm hai phòng cho ngôi nhà ở trang trại, một là phòng ăn, một nữa là phòng ngủ.Tất nhiên là Joanne rất khoái khi Leo chuyển sang phòng mới. Bây giờ Willa có thể đến thăm và ở qua đêm với nó.Harry đặt mua dài hạn tạp chí Địa lý Quốc gia cho tụi nhỏ và hai tạp chí thể thao với hi vọng rằng Leo sẽ thích môn bóng chảy. Anh cũng đặt mua ình tạp chí The Wall Street Journal Trong thời gian rỗi rãi ít ỏi anh đọc ngốn ngấu các tạp chí Nông nghiệp, Thương mại - bất cứ thứ gì giúp anh mở rộng kiến thức về lúa mì và các công ty điều khiển thị trường này. Anh vẫn nói với Katie rằng, lúa mì đối với thế giới còn quan trọng hơn cả dầu mỏ. Dù thế nào đi nữa, trong cái thế giới bí ẩn của ngũ cốc cũng sẽ có chỗ cho anh, nếu như anh đang tìm đúng chìa khoá để mở nó.Đêm đêm, khi Katie đã ngủ, Harry nằm nhìn vào bóng tối. Anh không thể nào yên tâm được với chính bản thân mình khi chưa trả lại cho Katie và các con cuộc sống mà họ đã từng biết đến, trước cái ngày hãi hùng vào tháng Mười năm 1929.Cuối mùa hè, qua một nhân viên nhà băng, Harry biết rằng có một khoảnh đất lớn cách trang trại vài dặm về phía bắc sắp được bán đấu giá. Sự quan tâm của anh lại tăng thêm khi anh thấy rằng mảnh đất đó rất thuận lợi cho việc trồng lúa mì.Sáng hôm sau, anh đến tận nơi xem xét. Đó là một mảnh đất quá rộng lớn đối với anh, thậm chí - chỉ nghĩ đến việc đặt tiền cho nó. Anh đứng đó như đang thấy một vụ lúa tốt bời bời và nông sản tăng lên. Nó không đơn thuần chỉ do chương trình của Uỷ ban trợ giúp nông nghiệp mà còn bởi vì những trận bão bụi đen đã phá huỷ mùa màng của nhiều trang trại miền Trung Tây.Anh biết rằng sư thiếu hụt lúa mì ở một số bang sẽ dẫn đến sự tăng giá. Thị trường là lĩnh vực anh rất quan tâm và có hiểu biết về nó. Anh không phải là người thích làm ra lúa mì mà chỉ là người thích điều khiển việc buôn bán nó. Anh nhớ những lời Pierre Simon nói - rõ ràng như thể mới hôm qua đây - rằng tài năng đoán trước sự lên xuống giá cả của anh sẽ giúp anh thành đạt trong buôn bán ngũ cốc. Đó là khả năng thấy trước được tương lai. Khả năng đó làm nên sự khác biệt giữa phá sản và thành công lớn”.Tự nhủ rằng mình đang hành động không phải vì tò mò, Harry đến thăm ông chủ nhà băng cũ của anh.- Liệu mảnh đất ấy có thể bị chia ra thành những khoảnh nhỏ hơn không ? - Anh hỏi.- Không đâu, - Ông chủ nhà băng nói, - nhưng nó cũng rẻ thôi, Harry ạ. Anh cũng biết đồng tiền ở đây khan hiếm như thế nào.- Mảnh đất ấy quá lớn đối với tôi. Tôi đến với hy vọng mỏng manh là nó sẽ được chia ra làm nhiều phần.- Hồi này anh khá rồi còn gì, - Ông chủ nhà báng nói, - làm ăn phát đạt, lại còn có tiền đền bù từ quỹ của Uỷ ban trợ giúp nông nghiệp. Nếu như anh muốn vay tiền, chúng tôi sẽ không từ chối.- Cho tôi suy nghĩ đã, - Tim Harry đập dồn - Khi nào thì đấu giá nhỉ ?- Sáng thứ hai, đúng tám giờ.Harry đợi cho Ieo và Joanne đi ngủ mới nói vóc Katie về việc mua lô đất ấy. Đang rửa bát, nàng quay ngoắt lại nhìn anh chằm chặp với vẻ nghi ngờ.- Làm sao anh có thể nghĩ đến chuyện mua một miếng đất lớn như vậy, Harry ? Chúng ta không có đủ tiền đâu.- Anh đã thảo luận việc đó với Bill Randall ở nhà băng. Ông ấy biết chúng ta làm ăn khấm khá và nhà băng có thể cho chúng ta vay.- Công việc kinh doanh cộng với trang trại nữa chứ? - Katie hỏi.Harry nao núng. Katie nói đúng. Randall có ý bảo anh dùng trang trại làm vật bảo đảm ón nợ.- Chỉ một cú thất bát là chúng ta mất hết, Harry ạ. Làm sao anh có thể một lần nữa nói với em những điều đã nói ở lần phá sản vừa qua.- Chúng ta đang sung sức, - Harry khăng khăng - Nhà băng sẽ cho chúng ta vay dài hạn. Khoản phải trả hàng tháng nhỏ thôi, chúng ta có thể xoay xở được. Và mảnh đất đó là...- Chúng ta không thể đánh bạc, Harry. Một lần là đủ rồi. Anh có muốn trông thấy em cùng với Leo và Joanne phải ra đường không ? Sống trong cái lán bằng vải nhựa hay trong xác ôtô hỏng ? Em không để anh mang cuộc sống cả gia đình ta đặt cược đâu.Katie không để lộ ra nhưng Harry hiểu. Trang trại mang tên nàng. Anh không thể dàn xếp gì với nhà băng mà không được nàng ưng chịu.- Quên việc này đi, - Harry nói ngắn gọn.- Anh còn phải có rất nhiều thứ kèm theo chứ không chỉ là một mảnh đất trồng múa mì để có thể trở thành một nhà buôn ngũ cốc. Katie nói thẳng - Anh cần phải có nhiều tiền.- Anh đã nói với em, Katie. Quên nó đi, - Harry xô ghế đứng dậy - Trong nhà nóng như lò thiêu ấy, anh ra ngoài một lát đây.Sáng thứ hai, đúng tám giờ, Harry có mặt trong cuộc bán đấu giá. Chỉ có một vài người tham dự.Đúng như anh mong đợi, giá đặt thấp bất ngờ. Harry ngẩn ngơ đứng nhìn mảnh đất được bán đấu giá chỉ bằng một phần giá trị của nó. Tại sao Katie không nhìn thấy những tiềm năng trong mảnh đất ấy. Họ có thể dàn xếp để món nợ nhà băng kéo dài ra trong khoảng mười hay mười lăm năm.Vài tuần sau, Harry vẫn không hết tiếc rẻ khi nghĩ đến mảnh đất đó. Rồi vào một buổi sáng tháng Mười nóng nực, sau khi lái xe vào Dallas để giao hàng. Harry ngồi ở cổng uống nước chanh và xem báo Morning News. Anh mở tờ báo đọc các tin quan trọng hàng đầu và đột nhiên cảm thấy bị sốc.MỘT GIẾNG DẦU MỚI XUẤT HIỆN Ở BẮC DALLAS- Đồ chó đẻ - ! Tay anh run lên khi đọc bài tường thuật trên báo. Mảnh đất mà anh định mua đã về tay một nhà khai thác dầu. Không phải là lúa mì mà là dầu; cái chất lỏng màu đen có thể làm cho họ giàu có.Giận dữ, Harry đứng lên, gạt tờ báo sang một bên. Thất vọng anh đập mạnh cốc nước chanh xuống sàn nhà.- Harry - Katỉe xuất hiện ở cửa, nét mặt lo lắng - Anh có làm sao không ?- Anh không thể chịu được - Anh rít lên - Em nhớ mảnh đất mà em đã không để cho anh mua chứ ? Cái mảnh đất mà nhà băng đã hứa giúp đỡ tài chính cho chúng ta ấy ?- Thế làm sao nào - Katie lo lắng.Người chủ mới vừa tìm thấy dầu. Đầu óc em hẹp hòi đến nỗi em vừa đánh mất hàng triệu đô la. Lẽ ra chúng ta đã có thể giàu có. Tương lai Leo và Joanne đã có thể đảm bảo. Em đã trở nên nhỏ mọn làm sao. Điều gì xây ra với cái cô Katie mà tôi đã cưới mười ba năm trước vậy ?Anh quay phắt đi, hầm hầm bước xuống bậc thang, ra ôtô. Anh muốn tạo ra một khoảng cách giữa anh và vợ, Vì sự ngu đần của Katie, ta đã mất hàng triệu đôla.Chú thích:* Tính theo trang điểm 100.* cách gọi Joanne thân mật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui