Đại môn Lam phủ lại mở ra, Lam Hoài Thêm đi vào, sắc mặt khó nhìn đến cực điểm, Lam mẫu nghe tiếng mà ra, nhìn thấy sắc mặt Lam Hoài Thêm
tiến lên quan tâm hỏi:
“Lão gia xảy ra chuyện gì? Sắc mặt sao lại khó coi như vậy, thân thể không thoải mái sao” ?
“Không có, chỉ là hôm nay vào triều hơi mệt , nghỉ ngơi một chút là được rồi” Lam Hoài Thêm sắc mặt hòa hoãn một chút nói.
“Vậy là tốt rồi, thật đúng là, nghĩ ra chuyện gì đây? Nhìn thấy Tử Điệp không” ? Lam mẫu hỏi.
Nhìn ánh mắt quan tâm của phu nhân, Lam Hoài Thêm theo bản năng lựa
chọn trốn tránh, không dám đối mặt với hai ánh mắt sáng của phu nhân,
phải nói dối quả thật bất đắc dĩ.
“Gặp qua , rất tốt , gần đây nàng có việc, mỗi ngàyđều bị
các tiểu hoàng tử cuốn lấy, tạm thời không về nhà được , còn dặn dò ta
phải chiếu cố tốt ngươi đó” Lam Hoài Thêm gượng cười nói.
“Nha đầu kia thật là càng ngày càng tri kỷ “ Lam mẫu nói.
“À, đúng rồi, trong tiền thính có một tiểu cô nương nói là có việc gấp muốn gặp Điệp nhi, hỏi là chuyện gì nàng cũng không nói” Lam mẫu nói tiếp.
“Ừm, có việc này sao, ta đi xem” Lam Hoài Thêm nói xong cùng phu nhân hướng đến trước thính.
Tiểu Như nhìn thấy một thân ảnh cao ngất đang hướng bên này đi tới,
biết là lão gia hồi phủ , vội vàng đứng dậy đi ra ngoài chào đón, không
nhìn thấy bóng dáng Tử Điệp sắc mặt Tiểu Như hiện nét thất vọng.
“Tiểu Như, gặp qua lão gia phu nhân” Tiểu Như cúi người nói.
“Không cần đa lễ, là bằng hữu Điệp nhi nên khoản đãi chu đáo” Lam Hoài Thêm nói.
“Tạ lão gia” .
“Tử Điệp ở trong cung có lẽ phải qua một đoạn thời gian nữa
mới có thể về nhà, nghe nói ngươi tìm nàng có việc gấp, là có việc gấp
gì, ta có thể hỗ trợ không” Lam Hoài Thêm dò hỏi.
“Lão gia, thứ Tiểu Như không thể nói, Tiểu Như đáp ứng tiểu
thư chuyện đó chỉ nói cho nàng biết, lão gia xin yên tâm, tiểu thư không làm chuyện xấu gì, đây xem như là việc tư của tiểu thư đi, nếu có thể,
lão gia mang Tiểu Như tiến cung một chuyến gặp mặt tiểu thư” Tiểu Như nói.
“Chuyện của Điệp nhi, ngay cả làm phụ mẫu cũng không thể biết ư” Lam Hoài Thêm không đáp ứng nói.
‘Chuyện này, Tiểu Như không biết nói như thế nào, lão gia có thể tự mình đi hỏi tiểu thư, Tiểu Như thật sự không tiện nói” Tiểu Như cẩn thận giải thích .
“Tiến cung thật ra không khó, nếu quả thật có việc gấp ngày
mai ta có thể mang ngươi đi vào, hy vọng nhìn thấy Tử Điệp ngươi không
cần kinh ngạc” Lam Hoài Thêm ý ngoài lời nói.
“Đa tạ lão gia, Tiểu Như trở về, ngày mai Tiểu Như ở ngoài cửa cung chờ lão gia” Tiểu Như nói xong hướng phía ngoài đi ra.
“Lưu lại cùng nhau dùng cơm đi” Lam mẫu giữ lại nói.
“Cám ơn lão gia phu nhân, không cần, Tiểu Như còn có việc cấp bách muốn đi xử lý, ngày khác Tiểu Như lại bồi lão gia phu nhân” Tiểu Như cười nói.
“Nếu như vậy thì không cố giữ ngươi nữa, đi đường cẩn thận một chút” Lam mẫu dặn dò .
Dưới ánh mắt của hai người, Tiểu Như đi ra đại môn Lam phủ, đại môn chi một tiếng lại gắt gao đóng lại.
Nhìn Tiểu Như rời đi, Lam Hoài Thêm lâm vào trầm tư.
“Phu nhân, ngươi nói, nữ nhi chúng ta có phải có chuyện gì lén gạt chúng ta hay không ?” Lam Hoài Thêm hỏi.
“Nữ nhi lớn rồi, sẽ có một số việc hy vọng cha mẹ không biết , hẳn là không có chuyện gì lớn, yên tâm đi, vừa rồi còn nói Điệp nhi
càng ngày càng nhu thuận đây” Lam mẫu khuyên nhủ Lam Hoài Thêm nói.
“Nữ nhi này của ta càng lớn càng nhìn không thấu ” Lam Hoài Thêm phiền muộn nói thầm .
“Không phải nhìn thấy Điệp nhi sao, nàng thật sự tốt lắm sao? Ta còn có chút lo lắng” Lam mẫu hỏi.
“Ngươi nha, không cần quan tâm, ở trong cung có thể có chuyện gì” Lam Hoài Thêm vội vàng chặn lời phu nhân.
Lam Hoài Thêm không muốn lại nói về đề tài Tử Điệp, hắn sợ mình sẽ
nhất thời xúc động nhịn không được đem chuyện Tử Điệp bị mù nói cho phu
nhân, không nói, tuy trong lòng sốt ruột thực, nữ nhi một mình ở trong
cung, Lam Hoài Thêm thật sự rất không yên lòng, hy vọng ngày mai Tiểu
Như sẽ cho Tử Điệp tin tức tốt, có thể làm cho nàng vui vẻ, chỉ là
chuyện ngày mai không ai biết được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...