Chị Gái Yêu Tôi

Vương An ở dưới tàng cây chuối bắt được Vương Phi Tử, lá chuối thật to mang thân thể nho nhỏ của nàng hoàn toàn che lấp ở, nhưng vẫn bị Vương An bắt được rồi. Bởi vì kim cương sáng chói trên kẹp tóc của nàng cắt rách lá chuối, dưới ánh mặt trời tỏa sáng rực rỡ, nên rất dễ dàng liền phát hiện nàng.

“Bạn như thế nào luôn có thể bắt được mình......” Vương Phi Tử vô cùng uể oải, nằm ở trên cỏ không muốn đứng dậy.

“Hiện tại đến phiên bạn đi bắt ta?” Vương An ngồi ở bên cạnh nàng nói.

“Không muốn!” Vương Phi Tử đánh lăn một vòng, lại lăn trở về, cau mày nghĩ tới nghĩ lui. Rõ ràng là mình đã tìm được hai cái nơi không ai có thể phát hiện, vì cái gì vẫn bị phát hiện đâu?

“Bây giờ mình tới hôn bạn nga.” Vương An cúi người xuống dưới nói.

“Không muốn!” Vương Phi Tử che lại khuôn mặt mình nói.

“Bạn nói chuyện làm sao lại không giữ lời gì hết?” Vương An ở gãi gãi dưới nách nàng, “Bạn đều bị bắt tới hai lần, còn muốn chơi xấu?”

“Ai bảo bạn không nhường mình!” Vương Phi Tử cười khanh khách, nói một cách đương nhiên.

“Bởi vì mình nhường bạn, thì sẽ không thể hôn bạn. Mình thích hôn bạn a.” Vương An cúi đầu định hôn hai má nàng.

Khuôn mặt nho nhỏ của Vương Phi Tử hiện ra nụ cười hơi ngượng ngùng, bụm mặt lăn qua lăn lại trên mặt đất, chính là không cho Vương An hôn.


Vương An đưa tay ra giữ chặt thân thể của nàng, không cho nàng lại lăn qua lăn lại, uy hiếp nói:“Làm cho mình hôn một chút, hay là kêu ba, hai chọn một!”

Vương Phi Tử chớp chớp ánh mắt, cái miệng nhỏ nhắn quệt lên như có vô hạn ủy khuất, “Mình chọn cho bạn thân một chút......”

Vì thế Vương An liền cúi đầu, muốn hôn hai má của nàng, chợt Vương Phi Tử lại ngăn cản hắn.

“Chẳng lẽ hối hận?” Vương An nở nụ cười, “Vậy nhanh chóng kêu ba.”

“Các cặp người yêu trong TV hôn nhau, đều là hôn nơi này!” Vương Phi Tử chỉ chỉ miệng mình, sau đó nhắm hai mắt lại, im lặng nằm ở đó, chờ Vương An tới hôn mình.

Vương An ở ngay cái miệng nhỏ nhắn của nàng hôn một cái, cảm thấy mỹ mãn vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng:“Chờ bạn lớn lên, không được tùy tiện liền để cho con trai hôn môi, đã biết chưa?”

Hai má Vương Phi Tử có chút hồng, bởi vì chính mình có bạn trai rồi. Tuy rằng không biết người yêu rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng là luôn cảm thấy mình và bạn ấy hẳn là loại quan hệ này đi, nghe Vương An dặn dò, liền ngoan ngoãn gật đầu.

“Bạn vì cái gì luôn muốn mình kêu bạn là ba a?" Vương Phi Tử nhớ tới chuyện này, “Bạn là thích mẹ mình sao? Nhưng là người lớn kết hôn với người lớn, tiểu bằng hữu thì kết hôn với tiểu bằng hữu!”

“Ngu ngốc, tiểu bằng hữu cũng sẽ biến thành người lớn.” Vương An vuốt cái mũi nhỏ Vương Phi Tử nói. Nho nhỏ Vương Phi Tử để lộ ra tới đáng yêu cùng với non nớt, làm cho nàng giống như một con búp bê, khiến cho người ta luôn nhịn không được muốn sờ soạng, xoa bóp ở khắp nơi trên người nàng.


“Mình không cần biến thành người lớn, mình muốn mãi luôn làm trẻ con! Bạn cũng không cho lớn lên.” Vương Phi Tử phản đối cực kỳ mãnh liệt.

“Được...... được...... tiểu bằng hữu Vương Phi Tử mãi mãi sẽ là đứa nhỏ của ba ba......”

“Bạn còn nói mình là ba ba......”

“Mình chính là ba ba của bạn!”

“Không phải!”

“Bạn từng kêu mình ba ba!”

“Không tính!”

“Mau kêu ba ba, bằng không mình liền cù cái bụng nhỏ của bạn......”

“Bạn...... Khanh khách...... Bạn lại khi dễ mình... Ô ô... Ba...... Ba......”


Thời gian sắp tới giữa trưa, Vương An mới nắm nước mắt uông uông tiểu bằng hữu Vương Phi Tử đi tới bãi cỏ. Tuy là Vương An khi dễ nàng, nhưng là nước mắt của nàng cũng là cười đi ra.

Sau khi khinh khí cầu điều chỉnh góc độ trở thành một đám mây vẫn lơ lửng trên không Lệ Chi viên, thả xuống cái bóng thật lớn, làm cho không khí oi bức trở nên râm mát hơn một ít, vì thế vốn đã quyết định sẽ cử hành tiệc sinh nhật ở bên trong liền bị dời tới trên bãi cỏ. Người hầu trong Lệ Chi viên vô cùng nhiều, lại thêm lên quản gia chuyên nghiệp cùng với chấp sự, nhưng vẫn làm việc đâu vào đấy. Sau khi Tần Mi Vũ và Nghiêm Vũ Nhàn, Tần Tĩnh bàn xong công việc, cùng những khách nhân chào hỏi, từ trong lầu chính đi ra.

Vương An nhìn thấy Vương Phi Tử chạy về hướng Tần Mi Vũ. Đây là ba năm tới nay hắn lần đầu nhìn gần như vậy, vẫn xinh đẹp trước sau như một. Bộ váy ren liền trắng đen bằng vải chiffon bó sát người đem tao nhã cùng với gợi cảm kết hợp hoàn mỹ, hai chân thon dài dẫm ở trên giày cao gót được khảm kim cương màu trắng, vòng eo xoay tròn vừa vặn đủ cho nam nhân dùng một vòng tay ôm trọn, lại luôn làm cho người ta có một loại cảm giác bàn tay khoát lên trên vòng eo sẽ không nhịn được trượt đi xuống, bởi vì mông của nàng cao ngất mà tròn trịa, cũng không có bằng phẳng như phụ nữ phương Đông bình thường.

Vương An biết, lúc nàng mặc lễ phục dạ hội đặc biệt đẹp đẽ, bởi vì không có mấy nữ nhân có thể có được vòng một hoàn mỹ giống như nàng vậy, dáng người cao ngất phụ trợ đi ra tự tin luôn làm cho nàng không tự chủ được tản mác ra vài tia đạm mạc. Nàng không có bạn thân khuê phòng gì, bởi vì tuyệt đại đa số phụ nữ khi đứng ở trước mặt nàng luôn sẽ bởi vì những loại nguyên nhân như vậy mà có vẻ không đủ tự tin, chẳng có người phụ nữ nào sẽ thích có một người bạn ở mọi phương diện đều áp đảo nàng khi cả hai đứng chung một chỗ.

Tần Mi Vũ xuất hiện về sau, ánh mắt mọi người đều không tự chủ tụ tập ở trên người nàng. Tài phú, sắc đẹp, quyền thế, ba thứ này vốn là mục tiêu mà con người đang theo đuổi, huống chi ba thứ này còn tụ hội trên thân của một người? Chỉ là nhìn thấy Nghiêm Vũ Nhàn cùng với Tần Tĩnh, tuyệt đại đa số người liền biết nữ nhân như vậy căn bản không phải người thường có thể hy vọng xa vời. Vòng eo nhẹ nhàng mềm mại của nàng, lại vẫn như cũ không có một bàn tay hữu lực nắm ở trên đó.

Ôm Tần Mi Vũ? Động tác đơn giản như vậy, nhưng cũng là giấc mộng mà mọi người suốt đời khó có thể thực hiện, bởi vì như vậy có nghĩa mình cần siêu việt một nam nhân nào đó đã chết đi.

Đương nhiên, bất cứ lúc nào cũng sẽ có một hai người to gan lớn mật. Khi âm nhạc vừa vang lên, lại vẫn có người hướng về Tần Mi Vũ phát ra lời mời.

“Vị nữ sĩ xinh đẹp này, cô có thể cùng con nhảy điệu nhảy thứ nhất không?”

Tần Mi Vũ quay đầu nhìn nhìn Nghiêm Vũ Nhàn cùng với Tần Tĩnh, không khỏi ách nhiên thất tiếu. Đang chuẩn bị đưa tay ra đáp ứng nó, lại nhìn thấy con gái ở bên cạnh đang quệt miệng, cười lắc lắc đầu, “Ta cảm thấy cậu hẳn là trước tiên nhảy điệu nhảy nhất với bạn gái nhỏ của mình đi?”

“Vậy con sẽ cùng cô nhảy điệu nhảy thứ hai.” Vương An cười tủm tỉm nói. Tựa hồ trước kia chưa từng có cảm thấy nàng cao gầy giống như này, mình muốn ôm vòng eo của nàng khiêu vũ, nếu không giơ hai tay lên cao là không thể.


Nhìn con gái khiêu vũ ở trên cỏ, bé trai mặc lễ phục đen, bé gái thay đổi váy ren màu trắng, trên đầu đội vương miện công chúa, trên xinh đẹp khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy nụ cười ngọt ngào, Tần Mi Vũ cũng không khỏi nở nụ cười, “Em không thể không thừa nhận, làm cho nhà trẻ Thừa Chí phá lệ tuyển nhận đứa nhỏ này, là chuyện anh làm để cho em vừa lòng nhất.”

Tần Tĩnh cười khổ một tiếng với Nghiêm Vũ Nhàn, lắc lắc đầu thở dài, “Xem ra anh hẳn là nên đi phụ trách công tác chiêu sinh, nếu không em phái anh đến quỹ hội giáo dục đi.”

“Này nhỏ này còn rất hào phóng, là đứa nhỏ nhà ai? Hắn là bạn tốt nhất của Phi Tử?” Nghiêm Vũ Nhàn cũng có hứng thú nhìn.

“Chỉ là đứa nhỏ nhà người thường, có một nhà công ty xây dựng nhỏ...... Ba năm trước đây vẫn còn là một chủ thầu.” Tần Mi Vũ không chút dấu vết hơi liếc nhìn một cái Tần Tĩnh bên cạnh, nói tiếp:“Hiện tại tựa hồ phát triển không sai, chiếm được không ít đầu tư.”

“Nhiều nhất làm cho hắn cùng Phi Tử học xong tiểu học.” Tần Tĩnh bỗng nhiên nhíu mày.

“Vì cái gì?” Nhưng thật ra Tần Mi Vũ lại có chút ngoài ý muốn.

“Thanh mai trúc mã, tình cảm hồn nhiên của hai đứa nhỏ nói thì rất dễ nghe, nhưng là môn đăng hộ đối quan trọng hơn. Đến sơ trung, tình cảm ngây thơ của các cô bé cậu bé vô cùng rắc rối. Nếu bọn họ vẫn luôn bị người khác đối xử như là một đôi, nói không chừng tương lai đều sẽ cảm thấy cùng một chỗ là chuyện nên làm theo lẽ thường.” Tần Tĩnh lắc lắc đầu, cười nhạo một tiếng, “Phi Tử như thế nào có thể làm bạn gái của một tên con trai chủ thầu?”

“Cậu lo lắng hơi nhiều rồi...... Bất quá không phải không có đạo lý.” Nghiêm Vũ Nhàn vuốt cái mũi gật gật đầu.

“Còn em lại cảm thấy như vậy cũng tốt...... Ít nhất gả làm vợ cho người thường, sẽ không cần lo lắng một ngày nào đó chồng nàng đột nhiên không còn nữa." Tần Mi Vũ quay đầu nhìn Tần Tĩnh và Nghiêm Vũ Nhàn, lạnh nhạt cười, “Em có chút mệt mỏi, đi nghỉ ngơi trước một chút.”

Nhìn Tần Mi Vũ buông chén rượu rời đi, Nghiêm Vũ Nhàn và Tần Tĩnh liếc mắt nhìn nhau, Nghiêm Vũ Nhàn hạ giọng nói:“Nàng nói những lời này là có ý gì?”

“Không biết.” Trong mắt Tần Tĩnh lóe ra một tia không vui. Cô em gái này của hắn, càng ngày càng khó hiểu, cũng khiến cho Tần Tĩnh càng ngày càng cảm thấy bất an.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui