Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh


Sáng sớm cả căn cứ Tưởng Hạo đều bừng bừng khí thế chuẩn bị xuất phát thu gom vật tư, truy quét tang thi thu gom tinh thạch
Căn cứ cho ra hai phần ba đoàn đội đi thu gom các vật tư cần thiết, còn lại tất cả tập trung đánh chiếm lại các bệnh viện gần với căn cứ, thuận tiện thu gom tinh thạch và vật tư trên đường.

Tất cả xe lớn nhỏ đều ghi "CĂN CỨ TƯỞNG HẠO" hai bên thùng xe, phí trước mỗi xe được đánh số từ một đến ba mươi.

Đoàn xe cứ thế đi tra khỏi căn cứ, bên trong căn cứ đội ngủ cũng không lơ là thay phiên nhau huấn luyện và canh gác.

Đoàn xe của Bạch Gia vẫn là "CĂN CỨ TƯỞNG HẠO" nhưng trước xe đều là ghi "AN HẠO".

Lần này là Bạch Long đi cùng Bạch Mai, Bạch Minh đi cùng Bạch Ngôn, lái theo hai xe tải, Từ Anh và Thiên Tuấn đi một xe bọc thép, tuy đồ đều được Từ Anh cho vào không gian nhưng để đề phòng mỗi người đều có một ba lô để một ít bánh quy, mì gói, nước uống, thuốc, cồn khử trùng và vài món vũ khí.

Một đoàn ba mươi ba xe khí thế đi ra, mang theo tất cả niềm tin và hi vọng của mọi người.
Từ Anh đi, Bạch Diễn cũng nhanh chóng đi tìm mấy người lãnh đạo.
" Diễn quản gia đây là có việc gì sao..?" Thấy Bạch Diễn đến tìm nên mấy người này cũng buông việc trên tay
" Là thế này, lão đại muốn xây lại vách ngăn giữa Bạch Gia và căn cứ ngay tại vị trí này.

Ở chỗ này sẽ có một cánh cổng để chúng ta qua lại.." Bạch Diễn đưa bản đồ đã thảo luận trước đó ra cho mọi người ngồi đây xem
" Sao phải tách ra? Bạch Thiếu đây là........?" Mấy người họ hoang mang.
" Lão đại nói bên kia đã đến thăm dò nên sẽ có hành động tiếp theo, lần sau đến có lẽ sẽ mang thêm người dân hoặc có thể là lãnh đạo một vài thành phố lân cận cũng nên.

Bạch Gia hiện chỉ muốn sống qua mạt thế còn những vấn đề quyền lực thì sẽ không muốn tham gia.

Nhưng là cũng đề phòng bọn chúng cố tình gây chiến với Bạch Gia, lúc đó sẽ ảnh hưởng đến căn cứ..

Đây là nơi Bạch Lão gia lập nên để cứu người dân, Ngài Ấy không muốn vì Bạch Gia mà gây nguy hiểm cho họ.


Các vị cứ biết rằng Bạch Gia sẽ không bỏ rơi người dân, không bỏ rơi nơi này...."
Bạch Diễn nói ra lí do đã chuẩn bị từ trước.
Mấy người kia bàn bạc thảo luận Bạch Diễn cũng không hối thúc im lặng ngồi chờ..
"......"
" Vậy theo ý kiến Bạch thiếu đi.

Hiện tại chúng ta có rất nhiều dị năng hệ thổ họ sẽ đến để hỗ trợ xây vách ngăn.." Bàn bạc xong mọi người đều thấy lời Bạch Diễn nói rất có khả năng xảy ra, ở đây có rất nhiều người còn có thể thêm nữa...!Họ cần phải đề phòng mọi vấn đề có thể xảy ra
" Được như thế thì quá tốt, tôi thay mặt Bạch Gia đa tạ trước vậy.

Bạch Gia sẽ dùng lương thực để đổi, Tôi đây về trước các vị bảo họ đến Bạch Gia tìm tôi.." Bạch Diễn nhanh chóng đứng lên đi về
Haizzzz....!
" Bạch Gia này cả mấy đời phục vụ cho Đất Nước nhưng lại không có được kết quả gì cả.." Bạch Diễn rời đi một người thở dài nói
" Không tận sức thì bị khiển trách, tận sức thì bị nghi kỵ khắp nơi.." Một người khác lại lên tiếng
" Bạch lão gia này cả đời ngay thẳng lại biết nhìn xa mới không để con cháu đời này theo bước gia đình..."
" Nhờ thế mới có thể Bạch Thị danh tiếng lẫy lừng.."
" Con của Ông lại càng làm cho người người ngưỡng mộ.."
" Chỉ tội cho Bạch Thiên Hạo kia còn quá trẻ......."
" Thôi không nói nữa, mau đi gọi dị năng thổ đi hỗ trợ.

Nếu thật sự người kia đến gây chiến với Bạch Gia, chúng ta sẽ mang người sang hỗ trờ lúc đó cũng sẽ không ảnh hưởng đến người dân ở đây.."
" Đúng vậy.....!Trong lúc khó khăn là Bạch Gia giúp đỡ người dân, chúng ta cũng không bỏ Bạch Gia.."
"......."
" .........."
" .................."
Cứ thế mỗi người một câu mà nói về Bạch Gia rồi mang dị năng thổ đi hỗ trợ xây tường
Sau gần một tuần hai mươi dị năng thổ cũng hoàn thành tường đất cao gần năm mét bề dày nữa mét chia căn cứ Tưởng Hạo ra làm hai khu, có một cổng lớn để qua lại, xe tải cũng có thể đi được.


Làm xong hết Bạch Diễn đưa cho mỗi người mười kg gạo, một ít mì gói, cùng với một ít nước đống chai và vài món đồ ăn trẻ con mà Từ Anh đã để lại.

Nhóm người này sau khi nghe các vị lãnh đạo nói nguyên nhân xây tường đều hết lòng cảm tạ Bạch Gia luôn chiếu cố và lo lắng cho người dân.

Nên rất nhiều người hăng hái đến hỗ trợ, không nghĩ sẽ nhận cái gì hết nên đều từ chối, Bạch Diễn cho người mang đến từng nhà cho họ, nhìn đồ trên tay ai cũng thêm kính trọng Bạch Gia
Sau khi có tường vây, Bạch Diễn bắt tay vào làm các kế hoạch trước đó Thiên Tuấn và Từ Anh đã nói qua, Mọi người thay phiên nhau canh gác, tập luyện, làm việc.....
___________
Nói đến đoàn người Chu Phấn Đình
Sau khi ra khỏi căn cứ ai ai cũng chuẩn bị tinh thần sẽ gặp phải tang thi, và thu gom vật tư trên đường.

Nhưng đi trong khu vực Thành Phố A không thấy có vật tư nào hết, tang thi chỉ lác đác vài con, ít hơn khi họ đến nữa, người dân lại càng không thấy.

Lúc đến họ nghĩ không có người dân, không có tang thi vậy thì chỉ có khả năng là vào căn cứ hết, nhưng khi đến căn cứ quan sát bên trong cũng không có bao nhiêu nhiêu người.

Thành phố A là trung tâm , là nơi phồn thịnh nhất nước Z, dân cư cao nhất cả nước.

Hiện tại lại thưa thớt nhu thế chỉ có hai nguyên nhân, một là còn sống sót và đi nơi khác.

Hai là đã thành tang thi.

Nhưng Thành Phố A là đầu não cả nước, chỉ có nơi khác tập trung về đây chứ không có việc đi nơi khác, nên chỉ có một khả năng là đã thành tang thi.

Vậy số lượng tang thi này ở đâu? Cả năm người đều phát hiện bất thường..
" Chúng ta phải tốc hành đi về, không thể chậm trễ, nếu gặp phải bao nhiêu đó tang thi chúng ta không chống đỡ nổi.." Cao Kỳ Khôn trầm ngâm lên tiếng
" Đúng vậy...!Vật tư có thể tìm lúc khác, mạng quan trọng hơn.." Chu Phấn Đình cũng cùng suy nghĩ

"Nhanh chóng lên đường thay phiên lái xe về căn cứ nhanh nhất có thể..." Cao kỳ Khôn ra lệnh cho cả đội.
Trong đội Chu Phấn Đình và Cao Kỳ Khôn có tiếng nói nhất nên không ai nói gì nhanh chóng lên đường, không ngủ nghĩ , không tìm vật tư, chỉ là càng gần nhà thì tang thi lại càng nhiều, sau hơn một tuần về đến căn cứ, vệ sĩ đi theo đã không còn một ai, năm người phải đẩy vệ sĩ ra ngăn tang thi vất vả lắm mới chạy được về đến nơi.

Về đến nơi sau khi báo lại tình hình chung ở phòng họp, ai về nhà nấy từng người mới nói lại tình hình cụ thể mình thu được cho người nhà.

Trước đó đám người ở nhà máy đã báo cáo lại tình hình nên bây giờ, tại đây chỉ có chung một mục tiêu là TỪ ANH ai cũng muốn có được người này, đặc biệt là Chu Phấn Đình.

" Cha..

Ngài đừng quá lo lắng, sẽ không lâu nữa đâu tên đó sẽ tìm đến chúng ta thôi.." Chu Phấn Đình tự tin
" Sao con biết cậu ta sẽ đến..?" Chu Tường Minh không hiểu
Chu Phấn Đình nói lại việc xảy ra ở Bạch Gia
" Nhưng Bạch Gia sao để cậu ta đi..?" Chu Tường Minh càng không hiểu
" Là cậu ta sẽ tự đi, cậu ta cần địa vị mới vào Bạch Gia.

Cách nhanh chóng để leo lên cao là kết thân, con đã nói như thế Bạch Gia có thể sẽ để cậu ta lại nhưng sẽ không để cậu ta có quyền lực trong tay đâu.

Với lại trước giờ Bạch Gia đặt biệt nghiêm khắc với con cháu, Bạch Thiên Quang sẽ không để Bạch Thiên Ân gã cho một thằng nhóc mười sáu tuổi và càng không có khả năng để Bạch Thiên Tuấn kết hôn đồng tính, Bạch Thiên Hạo đã chết, Bạch Gia chỉ còn mình hắn thôi.." Chu Phấn Đình phân tích
" Nhưng cậu ta không nhất định sẽ đến đây..." Chu Tường Minh không dám chắc
" Ở đây ai có thể nắm quyền hơn chúng ta? Chúng Ta có một Chu Gia và một Chính phủ đấy...!Con đã hứa cho cậu ta đại diện con ở Chu Gia....!Là đại diện..

Ngài hiểu chứ? Mà lúc này là hắn cầu chúng ta..." Chu Phấn Đình nói ra dự định ban đầu
Nghe Con gái phân tích cặn kẽ Chu Tường Minh hoàn toàn an tâm...
" Đúng là con biết nhìn xa...!Chúng ta sẽ chờ....!giờ cũng nên thu gom vật tư tránh cho hai tên kia nghi ngờ.." Chu Tường Minh cũng lên kế hoạch
Tại Trần gia không khí thoải mái hơn nhiều
" Chúng ta bây giờ nên thu gom vật tư đi.

Tốt nhất là thu thêm người có dị năng..." Trần Hữu Vinh nghe con gái nói lại tình hình cũng nhanh chóng đưa ra quyết định
"Đúng vậy....!Phải chuẩn bị thật nhiều, mà lúc này Ngài nên đứng giữa, khi hai nhà kia chưa ra quyết định gì thì chúng ta cũng nên im lặng..." Trần Minh Nghi kiến nghị
" Như thế họ sẽ cùng nhau đẩy chúng ta ra..." Trần Hữu Vinh không hiểu suy nghĩ của con gái.
" Họ sẽ không đâu.


Cao Gia sẽ không đồng ý.." Trần Minh Nghi khẳng định
" Vì sao..?" Trần Hữu Vinh thấy con gái tự tin quá
" Trên đường về lúc đánh tang thi, Chu Gia nhiều lần VÔ TÌNH suýt nữa hại chết hai người Cao gia và con đấy, hai chị em Cao gia kia không ngốc như vẻ bề ngoài đâu.

Nhưng con cũng CỨU họ không ít lần.." Trần Minh Nghi nói chuyện đã xảy ra
" Có cả chuyện này..

Con cũng nhanh nhạy đấy...." Trần Hữu Vinh khó mà tin được rồi khen ngợi con gái
" Quan trọng là cả hai nhà họ đã triệt để đắt tội Bạch Gia rồi.

Chúng ta không cần theo Bạch Gia nhưng nếu có cơ hội thì giúp một tay là được, trong lúc này vật tư mới quan trọng, quyền lực không cần thiết..." Trần Minh Nghi nói dự định cho ông nghe
" Cứ như thế đi, dù sao chúng ta cũng phải đi thu gom vật tư mà.." Hai cha con nhanh chóng có chung nhận định
Tại Cao Gia bầu không khí là một mảng âm trầm
" Con nói là thật...!?" Cao Hồng Sơn túc giận
" Con gái Trần Gia kia cứu chúng con không ít lần đâu..?" Cao Minh Ngọc nói
" Trần gia cứu..?" Cao Hồng Sơn không tin được
" Đúng vậy..

Chu gia kia cũng hại cả cô ta, nhưng do năng lực cô ta tốt nên mới tránh được, họ không liên thủ đâu.." Cao Kỳ Khôn nhìn ra suy nghĩ của Cha mình
" Thế thì tốt...!Mà người tên Từ Anh kia có khả năng liên quan đến số vật tư bị mất kia..

chúng ta nhất định phải kéo về phía mình.." Cao Hồng Sơn khẳng định
" Ngài an tâm, lúc đó chỉ cần Ngài phối hợp là được..." Cao Kỳ Khôn nói ra kế hoạch của bản thân.
" Con là....." Cao Hồng Sơn tái mặt nhìn con trai
" Ngài nghĩ xa quá rồi, gặp dịp thì chơi thôi, con cho cậu ta hứa hẹn thế thôi, Ngài nghĩ ở cái vòng này ai dám hứa hẹn chuyện này chứ, Bạch Gia chỉ còn một mình Bạch Thiên Tuấn, cha hắn không bao giờ cho hắn làm điều đó đâu, mà trước giờ hắn chưa từng qua lại với ai, chỉ có một khả năng là đã có nhưng che giấu vì sợ xảy ra chuyện giống mẹ hắn thôi.." Cao Kỳ Khôn nói ra suy nghĩ của hắn.
" Cũng đúng..

Vậy chúng ta bây giờ nên thu gom vật tư đi, rồi thu thêm người...!Chu Gia này..." Cao Hồng Sơn nghiến răng nghiến lợi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui