Cô biết Sầm Lý sẽ không ngủ nhanh như vậy nên vẫn yên lặng chờ đợi câu trả lời của anh.
Cô đã từng không dám nói bất cứ một điều gì trước mặt anh nhưng hôm nay cô vẫn cố gắng lấy hết can đảm để nói ra điều đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trì Dữu nghe thấy hơi thở đều đặn của anh hơi khựng lại.
Trong bóng tối Sầm Lý "ừ" một tiếng, vòng tay đang ôm cô lại siết chặt hơn một chút.
Quả nhiên anh vẫn chưa ngủ.
Tuy cô đã chuẩn bị tâm lý nhưng lúc biết được anh thật sự nghe thấy thì trong phút chốc trái tim của cô vẫn đập nhanh hơn.
Nhưng mà cô vẫn muốn được voi đòi tiên thêm một chút.
Dù sao thì cô cũng đã chạm vào chỗ đó của anh rồi thì còn phải sợ cái gì cơ chứ.
Cô lại gần anh hơn sau đó lại đặt tay lên ngực anh rồi hỏi: "Anh có thích em không?"
Ban nãy cô đã làm cho anh thỏa mãn và cứ nghĩ rằng đêm nay cứ như vậy mà kết thúc, vì vậy cô cũng bắt đầu hành động không chút kiêng nể gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng mà Sầm Lý lại không giống vậy, khi cơ thể mềm mại của cô chạm vào anh thì thứ vừa ngủ yên đó lại có xu hướng ngóc đầu trở lại.
Bàn tay của cô quá nhỏ, lòng bàn tay cũng rất mềm mại, đầu ngón tay trắng hồng đó của cô cầm được bút vẽ nhưng lại không thể cầm nắm được “cậu em” của anh.
Nếu như vừa rồi anh không kiên nhẫn dạy dỗ cô thỉnh thoảng dùng sức ở ngón tay, thậm chí suýt chút nữa còn làm bàn tay của cô bị thương thì anh cũng không được thoải mái như vậy.
Đêm nay cô thật sự muốn tìm “cái chết” đây mà.
Sầm Lý nhắm mắt lại, giọng nói cũng trở nên khàn khàn: "Đương nhiên là có rồi."
Đáng lẽ ra Trì Dữu nên cảm thấy hài lòng với câu trả lời này nhưng đột nhiên cô lại nhớ đến chuyện bản thân cô cũng rất thích dáng vẻ hôm nay của anh. Có khi trước đó bạn gái cũ của anh cũng đã từng nhìn thấy bộ dạng này của anh rồi ấy chứ, chắc hẳn cô ấy cũng sẽ có suy nghĩ giống như cô vào lúc này và cũng thích anh y như vậy.
Ban đầu cô cũng không thèm để ý đến điều này.
Anh tốt như vậy nên có người khác thích anh cũng không phải là chuyện gì quá kỳ lạ, nếu những người khác không thích anh thì cô lại cảm thấy ánh mắt của bản thân có vấn đề.
Nhưng đột nhiên hôm nay cô lại thực sự cảm thấy rằng cho dù sau này họ có ở bên nhau hay không thì trong đêm nay cô cũng đã nắm giữ được Sầm Lý.
Mấy ngày ở chung cùng với sự nuông chiều đáp lại của anh đã khiến sự rụt rè do dự của cô biến thành lòng ham muốn chiếm hữu đối với anh.
Thế nên đột nhiên cô lại để ý đến.
"... Anh thích em nhất hả?"
Trì Dữu như mất kiểm soát hỏi câu này nhưng giọng nói của cô rất nhỏ cộng với tiếng vù vù khiến cho âm thanh đó có vẻ mơ hồ, thậm chí còn không nghe rõ.
"Chỉ thích em thôi." Sầm Lý nói.
Đồ lừa đảo.
Rõ ràng anh đã từng có bạn gái.
Cô đã nghe thấy người ta nhắc đến từ lâu rồi, có một số người đàn ông vì muốn dỗ dành người phụ nữ của mình mà lời nói dối nào cũng có thể nói ra được.
Không ngờ nam thần cũng không phải ngoại lệ.
Nhưng mà thôi cô vẫn rất lạc quan.
Đôi khi lời nói dối êm tai hơn lời nói thật rất nhiều, cho nên cô cũng vui vẻ khi nghe lời nói dối đó, trong lúc Trì Dữu thầm nghĩ như vậy thì cũng cảm thấy ngọt ngào một cách mâu thuẫn.
Cô áp sát lên người Sầm Lý sau đó nhắm chặt hai mắt lại.
Một khi Trì Dữu chìm vào giấc ngủ, cô dễ chìm vào giấc ngủ sâu, nếu so sánh với sự giày vò mà Sầm Lý đang phải chịu thì cô có vẻ hơi vô tâm.
Sầm Lý ôm chặt người vào trong ngực sau đó lại nhẹ nhàng hỏi cô: "Còn em thì sao? Em cũng chỉ từng thích mỗi anh thôi đúng không?"
Tuy không nhận được câu trả lời của cô nhưng anh biết đáp án là phủ nhận, vì vậy anh mới không dám hỏi khi cô vẫn còn tỉnh táo.
-
Cả ngày chủ nhật Trì Dữu cũng không về nhà.
Cô gửi một tin nhắn cho Trì Thiến, sau đó yên tâm thoải mái ở yên trong nhà của Sầm Lý, cả ngày hôm đó hai người xem vài bộ phim điện ảnh sau đó còn chơi trò chơi.
Sầm Lý chơi game rất giỏi, lần đầu tiên Trì Dữu cảm thấy sự tuyệt vời khi được cao thủ kéo đi.
Lúc còn đi học thành tích của anh rất tốt khiến cho cô ngưỡng mộ không thôi, hiện tại anh chơi game giỏi như vậy khiến cho cô càng ngưỡng mộ hơn.
Mặc dù Sầm Lý rất điềm tĩnh nhưng anh không phải kiểu người tự phụ, tuy nhiên khi kết hợp đôi mắt sáng như sao và những lời nịnh nọt của cô thì dù anh có bình tĩnh đến đâu cũng khó có thể chống đỡ được. Anh chỉ đành ôm và hôn cô như đang cố gắng dùng nụ hôn để chặn miệng cô lại, không cho cô nói những câu khiến anh không kiềm chế được mà cảm thấy “phổng mũi” như thế nữa.
Gần đến tối đột nhiên Sầm Lý nhận được một cuộc điện thoại, có công việc cần xử lý nên anh phải về công ty một chuyến.
Trì Dữu vô cùng thỏa mãn vì được ở trong nhà của nam thần cả một ngày, anh phải về công ty tăng ca thì tất nhiên cô cũng nên hài lòng mà về nhà thôi.
Sau khi về đến nhà, Trì Dữu nhìn thấy Trì Thiến mặc quần áo ở nhà, cô ấy ngồi trên ghế sô pha xem phim, trên mặt vẫn còn đang đắp mặt nạ.
Trì Thiến lười biếng chào hỏi một tiếng: "Ấy, cuối cùng em cũng chịu về rồi hả?"
Trì Dữu ngượng ngùng mím môi, cô nhanh chóng thay giày rồi đặt mông ngồi lên chiếc ghế sô pha bên cạnh Trì Thiến, cô kéo lấy cánh tay Trì Thiến hào hứng định chia sẻ những chuyện cô và nam thần đã làm trong ngày hôm nay cho chị gái nghe.
"Chị, em nói với chị chuyện này này, em nói với chị chuyện này này..."
Tuy nhiên phản ứng của Trì Thiến lại không nhiệt tình như trong tưởng tượng của cô, Trì Dữu nhạy cảm phát hiện ra cảm xúc của Trì Thiến không đúng lắm.
"Chị, chị làm sao thế?" Trì Dữu nhanh chóng nghĩ đến Vu Ngang, cô quan tâm hỏi thăm: "Tối hôm qua chị qua đêm ở nhà anh Vu Ngang, hai người đã nói chuyện gì à?"
Trì Thiến dựa vào ghế sô pha, mắt vẫn nhìn TV rồi nói bằng giọng điệu vô cùng bình tĩnh: "Không nói chuyện gì cả, đột nhiên anh ấy có công việc phải xử lý nên đã ở phòng sách cả một đêm, tối hôm qua chị ngủ một mình."
"À, vậy sáng hôm nay thì sao?"
Trì Thiến lắc đầu: "Sau khi chị tỉnh dậy thì anh ấy đã đến công ty luật rồi, sau đó chị cũng về luôn."
"Anh ấy bận rộn đến vậy ư?" Trì Dữu lẩm bẩm.
Trì Thiến nhún vai.
"Không biết nữa, với lại không biết cảm giác của chị có sai hay không nhưng hình như anh ấy đang trốn tránh chị."
Trì Dữu không hiểu: "Tại sao phải trốn chị chứ? Anh ấy vừa cầu hôn thành công cho nên ngượng à?"
Trì Thiến trợn trừng mắt: "Xin đi, chị và anh ấy đã yêu nhau được hai năm rồi đấy, đến chuyện trên người anh ấy có bao nhiêu nốt ruồi chị cũng biết nữa mà, em cảm thấy chuyện đó có thể xảy ra hả?"
Trì Dữu thành công bị dẫn dắt, cô ngây ngốc hỏi: "Có bao nhiêu nốt ruồi thế?"
"..."
Trì Thiến tặc lưỡi: "Thay vì tò mò chuyện trên người bạn trai chị có bao nhiêu nốt ruồi thì em nên đếm thử xem trên người bạn trai em có bao nhiêu nốt ruồi đi."
Trì Dữu bĩu môi: "Em cũng chẳng nhàm chán vậy đâu."
Trì Thiến nhanh chóng nắm bắt được vấn đề, cô ấy giở mặt nạ ra, mỉm cười sau đó nói bằng giọng điệu ái muội: "Ây dà, có vẻ như em đã lột sạch ánh trăng sáng của em rồi hả?"
Trì Dữu cười hì hì hai tiếng, sau đó nói thầm bên tai Trì Thiến mấy câu.
Đúng là hai chị em không giấu nhau bất cứ một điều gì, giọng điệu Trì Thiến dần trở nên dung tục: "Có to không?"
Trì Dữu nói thật: "Em không chắc lắm."
Chủ yếu vì không có gì để so sánh cả.
"Em dùng tay áng chừng cho chị xem nào." Trì Thiến nói.
Trì Dữu cuộn ngón tay lại áng chừng.
Trì Thiến há miệng cảm thán: "Được đấy."
Trì Dữu: "..."
Bây giờ các cô giống hệt mấy người đàn ông hèn hạ tùy ý thảo luận về vòng một của các cô gái.
Đỏ mặt một lúc, Trì Dữu mới dặn Trì Thiến: "Em chỉ nói với một mình chị thôi đấy, chị nhất định không được cho người khác biết đâu."
Càng không thể nói cho Sầm Lý biết.
Nếu không thì cô thật sự không còn mặt mũi nào để gặp anh nữa.
"Yên tâm đi, trước đó em giúp chị giữ bí mật về Vu Ngang thì chị cũng sẽ giúp em giữ bí mật về Sầm Lý."
Trì Thiến đặt mặt nạ xuống, giọng điệu có vẻ tiếc nuối: "Đáng tiếc quá, đêm đó chị có ám chỉ em trong hòm thuốc có đồ để em lấy, vậy mà em cũng không nhận ra được à?"
"Làm sao mà em biết được chị nói đến hòm thuốc là có ý đó chứ."
Trì Thiến lắc đầu.
"Cho nên mới nói em là đồ óc heo."
Trì Dữu hơi ấm ức giải thích: "Sầm Lý là một người đàn ông, ai biết vì sao trong nhà anh ấy lại không có cái đó chứ."
Trì Thiến không nói gì.
"Sao em lại đi trách cậu ta? Như vậy thì có gì là không tốt đâu, điều đó chứng minh cậu ta giữ mình trong sạch không quan hệ trai gái bừa bãi."
Trì Dữu suy nghĩ một chút thì cảm thấy có vẻ đúng như thế thật.
Cô phất tay dựa vào trên ghế sô pha, thản nhiên nói: "Không sao cả, em đã được thỏa mãn rồi nên cứ từ từ cũng được."
"Em làm gì còn thời gian mà từ từ?"
Trì Thiến hơi buồn cười nhìn cô: "Em yêu đương đến mức sắp bị thiểu năng trí tuệ đến nơi rồi à? Qua thứ hai tuần sau thì chỉ còn đúng một tháng nữa là em phải về quê rồi đấy?"
Trì Dữu giật mình sau đó đột nhiên ngồi thẳng dậy.
Trì Thiến hiểu rất rõ cô nên cứ nhìn phản ứng của cô là biết đã xảy ra chuyện gì, cô ấy thở dài nói: "Trước đó chị đã nói với em thế nào hả? Chị đã nói đừng thử đùa giỡn với chuyện tình cảm mà, sớm hay muộn thì cũng bị chìm đắm trong đó thôi. Qua nhiều năm như vậy nhưng em vẫn thích cậu ta có đúng không?"
Trì Dữu mở miệng nhưng lại không nói nên lời.
Trì Thiến an ủi: "Haiz, đó cũng là chuyện bình thường thôi, trước kia chị biết đến nam thần của em qua lời kể của em nên cứ nghĩ rằng hình tượng đó đẹp vì đã được lọc qua kính lọc của em rồi. Gần đây được gặp cậu ta thì chị cũng phải thừa nhận rằng những lời em nói không phóng đại thêm một chút nào, từ hào quang rực rỡ của một học sinh xuất sắc cho đến việc tốt nghiệp tại một trường nổi tiếng. Hơn nữa còn trẻ như vậy mà cậu ta đã lái xe xịn rồi, nếu không gặp được Vu Ngang có khi chị cũng động lòng ấy chứ."
"Ngay cả khi trước đó cậu ta tỏ tình với em vì muốn hoàn thành hình phạt trong trò chơi mạo hiểm đó, trong khoảng thời gian một tháng này cậu ta cũng động lòng thật đúng chứ? Em dành chút thời gian để đi hỏi nam thần của em, hai người cứ trò chuyện thử nếu như cậu ta thật sự thích em thì em phải nắm chắc lấy cơ hội này đừng bỏ lỡ mất. Có thể biến tình yêu đơn phương thành sự thật như thế này thì không phải ai cũng có vận may tốt như em đâu."
Trì Dữu hơi mím môi, do dự nói: "Vậy chuyện về quê phải làm sao bây giờ?"
"Ban đầu chị cũng không đồng ý chuyện em nghỉ việc để về quê, bỏ một công việc tốt như vậy rất đáng tiếc đấy, để chị nghỉ việc đi."
Nói xong, Trì Thiến định đi rửa mặt.
Đột nhiên Trì Dữu kéo cô ấy lại.
Giọng điệu của Trì Thiến có vẻ lười biếng hỏi: "Làm sao? Muốn dập đầu với chị một cái à? Để cảm ơn chị vì đã tác thành cho tình yêu của em hả?"
Trì Dữu phớt lờ câu trêu đùa của Trì Thiến, cô hỏi lại: "Chị vừa đồng ý lời cầu hôn của anh Vu Ngang mà lại từ chức về quê được à? Chị làm như vậy thì anh ấy sẽ nghĩ như thế nào chứ?"
Bây giờ đến lượt Trì Thiến sửng sốt.
Giọng điệu Trì Dữu vô cùng nghiêm túc.
"Chị, nếu so sánh với việc em nói chuyện cẩn thận với nam thần thì chị và anh Vu Ngang cũng cần nghiêm túc nói chuyện với nhau một chút."
Sau khi trở về phòng của mình, hai chị em không hẹn nhau nhưng vẫn lần lượt gọi video về cho ba mẹ ở quê.
Trong video ba lại gầy hơn một chút nhưng trên mặt vẫn vui vẻ như trước
"Trừng hợp thật đấy, hơn mười phút trước chị gái con vừa yêu cầu gọi video với ba, hai đứa các con không ở cùng một chỗ à?"
Trì Dữu bắt đầu bịa chuyện nói rằng bây giờ cô đang không ở nhà của Trì Thiến.
Mẹ Trì vẫn tỏ vẻ một mình bà vẫn lo được, Trì Dữu vẫn nhận ra được vì vết xăm lông mày trên mặt mẹ Trì đã bong gần hết và thậm chí bà còn chẳng có thời gian để đi sửa lông mày nữa.
-
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...