Chỉ cần ánh trăng là đủ

 
"Anh ấy đi rồi còn đâu." Trì Dữu nói.
 
"Ai bảo cô giả vờ xấu hổ không giữ cậu ta lại?" Trì Thiến chẳng buồn nghe cô lấy cớ: "Chị đây đã ám chỉ đến mức đó rồi, chỉ thiếu không nói thẳng áo mưa trong hòm thuốc thôi, cái đứa vô dụng, thế mà vẫn không ngủ được với người ta."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trì Dữu trợn mắt: "Hòm thuốc gì?"
 
Chưa đợi Trì Thiến trả lời cô lại nói: "Chị, chị đã sớm biết em dẫn Sầm Lý về nhà?"
 
"Không tệ nha, còn biết trinh thám cơ, xem nhiều tập Conan thế xem ra không uổng phí." Khóe miệng Trì Thiến giật giật, lại bới móc: "Vô dụng, bày trận cho nhà cô đến thế rồi, thịt Đường Tăng dâng tận miệng mà còn để chạy mất."
 
Trì Dữu phỉ nhổ: "... Cái gì mà thịt Đường Tăng, em có phải nữ yêu quái đâu!"
 
"Cô còn chẳng bằng yêu quái, cái con Trư Bát Giới này, cút về chuồng heo của cô đi."
 
Trì Dữu sống chết kéo chăn, cuối cùng vẫn không giành lại được, đành phải nói: "Cho em ngủ lại đây đi mà, hôm nay em muốn ngủ trong phòng chị."
 
Trì Thiến: "Lý do."
 
Trì Dữu không nói gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Trì Thiến tiếp tục đuổi người.
 
Trì Dữu cắn môi, đành nói: "Trên giường em có mùi của Sầm lý, ngửi mùi của anh ấy em không ngủ được."
 
"..."
 
Ngũ quan trên mặt Trì Thiến méo xiên méo xẹo.
 
Trì Dữu lại hỏi: "Sao chị không nói gì?"
 
"Chị đây bị cô làm cho buồn nôn nghẹn lời chứ sao!" Ngữ khí Trì Thiến rất phức tạp: "Cậu ta ngủ trên giường em à."
 
"... Vâng."
 
Trì Thiến kinh ngạc: "Cậu ta đã nằm lên tận giường rồi mà em còn chưa ngủ với cậu ta được à?"
 
Trì Dữu rối rắm: "Cũng không phải không ngủ..."
 
"Thế thì là ngủ?" Trì Thiến càng không thể tin nổi: "Cái con óc heo này, không biết bảo cậu ta dùng bao à? Nếu xảy ra chuyện thì ai phụ trách?"
 
"Ài, không phải."
 
Ngại bật đèn lên, Trì Dữu túm Trì Thiến lên giường, hai chị em chui trong chăn thì thầm to nhỏ.
 
Trì Dữu ghé sát vào tai Trì Thiến nói huyên thuyên một lúc.
 

Cuối cùng Trì Thiến cũng nghe được toàn bộ mọi chuyện, ồ một tiếng, hiểu ra: "Thế thì không thể nói em vô dụng được." 
 
"..."
 
Trì Thiến hơi kính nể nói: "Nam thần của em cũng giỏi nhịn đấy."
 
Trì Dữu mím môi, thật ra lúc đó cô cũng cảm nhận được Sầm Lý.
 
Nhưng Sầm Lý nhận ra cô căng thẳng, cảm nhận được cô đang ngập ngừng, sự kinh ngạc thoáng xẹt qua đáy mắt anh rồi không tiếp tục nữa.
 
Trì Thiến đột nhiên ghé sát vào tai Trì Dữu: "Này, em gái."
 
Trì Dữu thấy lỗ tai hơi ngứa: "Làm gì đấy?"
 
"Cảm giác yêu thầm trở thành sự thật có phải tuyệt đỉnh lắm không?" Trì Thiến hâm mộ hỏi.
 
Trì Dữu nhíu mày: "Sao chị lại tò mò chuyện này?"
 
Trì Thiến hùng hồn nói: "Bởi vì chị đây chưa từng yêu thầm ai, em cũng biết chuyện của chị với Vu Ngang rồi đấy, chị theo đuổi thẳng nên mới muốn biết cảm giác đấy thế nào."
 
Nghe Trì Thiến nói, Trì Dữu lại cảm thấy hâm mộ chị gái. Giá mà cô có một nửa lá gan của Trì Thiến thì tốt rồi.
 
"Cũng giống như chị theo đuổi anh Vu Ngang ấy, chị nắm được anh ấy trong tay không được coi là giấc mộng trở thành sự thật sao?"
 
Trì Thiến trầm tư: "Nghe em nói cũng thấy chí phải."
 
Trì Dữu đảo khách thành chủ: "Thế còn chị? Cảm giác có tuyệt không?"
 
Có lẽ là bởi vì cô có kinh nghiệm rồi nên bây giờ cũng trở nên dung tục như Trì Thiến, đối với chủ đề này cảm thấy rất hứng thú.
 
Trì Thiến thoải mái hơn em gái nhiều, cô ấy gật đầu: "Tuyệt, lúc trước chị tưởng nữ diễn viên trong phim rên lớn tiếng như vậy toàn là diễn kịch, không ngờ lại mất kiểm soát rên to như vậy."
 
Nhắc tới cái này, Trì Dữu khẽ ho một tiếng, uyển chuyển hỏi: "Gì nhỉ, chị, hiệu quả cách âm của phòng chị có tốt không?"
 
Trì Thiến vừa nghe đã hiểu, nói thẳng: "Có được hay không em không biết à? Lúc trước có nghe thấy tiếng của chị với Vu Ngang không?"
 
"..." Trì Dữu mím môi: "Có phải anh rể bịt miệng chị lại không?"
 
Trì Thiến kéo dài giọng, đầy ẩn ý: "Ồ, nam thần che miệng em đúng không?"
 
"... Em đang hỏi chị, sao chị lại quay ra hỏi em."
 
"Che miệng cái quái gì, tiếng kêu của em ở thời điểm đó mới khiến đàn ông càng hưng phấn, hiểu chưa?"
 
"..."
 
Đề tài cuộc trò chuyện dần dần không thể miêu tả được, hai chị em nằm trong chăn đùa giỡn, em đùa chị một câu, chị lại đùa lại một câu ‘bẩn thỉu’, tóm lại càng nói càng hăng, mắt cũng càng lúc càng tỉnh.
 

Tiếng cười đùa rôm rả của hai chị em không ngừng truyền từ trong chăn ra.
 
"Nhìn dáng vẻ ánh trăng sáng thần hồn điên đảo vì mình em thấy thế nào, đã cái nư không?" Trì Thiến hỏi.
 
Trì Dữu ngượng ngùng nhưng vẫn thành thật bày tỏ: "Quá đã."
 
Đặc biệt là lúc nghe chất giọng trầm khàn của anh thì thầm bên tai, cảm nhận trái tim anh đập phập phồng trong lồng ngực, còn có từng đợt hơi thở ấm áp nặng nề.
 
Không chỉ thân thể thỏa mãn mà trong lòng cũng vô cùng thỏa mãn.
 
Trì Thiến nghe thấy câu trả lời sau của cô thì hưng phấn ‘đánh yêu’ hai cái, như thể vô cùng đồng cảm với tâm trạng của cô, không kìm nén được cười phớ lớ: "Ghét ghê, nhìn dáng vẻ mất giá của em kìa!"
 
Trì Dữu bị đánh đau nhưng gương mặt vẫn nở nụ cười ngốc nghếch.
 
Trì Thiến ghé sát vào tai Trì Dữu nói: "Để bô lão này dạy em hai chiêu nhá."
 
Thì thầm một hồi, Trì Dữu cảm thán: "Chị, chị thật sự mới yêu đương lần đầu sao? Sao lại điêu luyện vậy? Bảo sao anh Vu Ngang bị chị ăn hết cả xương."
 
Trì Thiến làm bộ làm tịch thở dài: "Coi như là thiên phú đi."
 
Trì Dữu lẩm bẩm: "Sao em lại không có thiên phú đó?"
 
"Còn bảo không có, em phải gọi là có thiên phú thả thính mới đúng." Trì Thiến liếc nhìn và cắt ngang cô: "Chị đây không tin nếu cô không thả thính Sầm Lý thì một người như cậu ta sẽ không cưỡng lại được đẩy ngã cô ngay tại phòng khách."
 
Trì Dữu suy nghĩ hồi lâu, dường như xác nhận chuyện cô hôn Sầm Lý trước.
 
Được rồi.
 
Nhưng cô vẫn mạnh miệng phản bác: "... Sầm Lý là loại người nào? Chẳng lẽ chị rất hiểu anh ấy sao?"
 
"Lúc em trốn trong phòng chị đã nói chuyện với cậu ta một lúc nên cũng hiểu sơ sơ."
 
Trì Dữu lập tức truy vấn: "Hai người nói chuyện gì vậy?"
 
Trì Thiến ngập ngừng, cuối cùng vẫn không nói hôm nay cô ấy nói chuyện hồi cấp ba với Sầm Lý.
 
Nhớ mãi không quên nam thần, kết quả nam thần lại chẳng nhớ mình là ai, chuyện thế này nói ra chỉ khiến Trì Dữu không vui.
 
Cứ coi như bọn họ quen nhau ở công ty đi, vậy thì em gái cô ấy còn vui vẻ.
 
Trong chăn tối đen, Trì Thiến không nhìn thấy vẻ mặt Trì Dữu nhưng lại có thể từ giọng nói thẹn thùng pha chút hưng phấn của cô cũng nhận ra cô rất vui vẻ.
 
Thế là đủ rồi.
 
"Hỏi trong nhà cậu ta có mấy người, trên đất có mấy con trâu."
 

Trì Dữu nhíu mày: "Chị điều tra hộ khẩu à?"
 
Trì Thiến trợn mắt: "Tra hộ khẩu thì làm sao? Lần đầu tiên em gặp Vu Ngang chẳng lẽ không tra hộ khẩu anh ấy? Anh ấy học tiểu học ở đâu cũng bị em hỏi ra hết rồi?"
 
Trì Dữu hùng hồn đáp trả: "Dù gì điều kiện của anh Vu Ngang tốt như vậy, tốt đến mức không chân thật luôn, chẳng may anh ấy giả trang ‘chơi kinh tế’ thì sao?"
 
"Vừa khéo, chị đây cũng thế!" Trì Thiến cười giả lả: "Dù gì Sầm Lý cũng đẹp trai như vậy, đẹp đến không chân thật, chẳng may cậu ta phẫu thuật thẩm mỹ thì sao?"
 
"Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!" Trì Dữu lập tức phủ nhận: "Từ cấp ba anh ấy đã đẹp trai thế rồi, cam đoan trăm phần trăm là gương mặt cha sinh mẹ đẻ!"
 
Trì Thiến tặc lưỡi.
 
Hai chị em nói chuyện thêm một lúc, đề tài đơn giản chỉ xoay quanh Sầm Lý và Vu Ngang, cuối cùng Trì Thiến phải kêu dừng lại trước.
 
"Ngủ đi, ba giờ rồi, không phải em bảo sáng mai sẽ đưa chị đi chơi chỗ nào à."
 
Trì Dữu chợt nhớ ra, hôm nay đã là thứ Bảy, Vu Ngang muốn cầu hôn chị gái cô.
 
"Kể cũng lạ, sao đột nhiên em lại nghĩ đến việc ra ngoài chơi với chị, sao không đi tìm nam thần của em?" Trì Thiến ngáp một cái, lẩm bẩm hỏi: "Sắp phải về quê rồi, sao không trang thủ thời gian hẹn hò với cậu ta?"
 
Trì Dữu sửng sốt.
 
Quả thật cô muốn tranh thủ cơ hội ở chung với Sầm Lý.
 
Sau khi Trì Thiến ngủ say, cô nhân cơ hội về phòng cầm điện thoại nhắn tin cho anh.
 
Vốn không ôm hy vọng gì nhưng ngay giây sau Sầm Lý đã nhắn lại.
 
Trì Dữu: "Á, anh còn chưa ngủ à?"
 
Sầm Lý: "Không ngủ được."
 
Trì Dữu: "Mất ngủ?"
 
Sầm Lý: "Không, hơi hưng phấn."
 
Trì Dữu không dám hỏi tiếp.
 
Tuy anh đã về nhà nhưng mới mấy tiếng trước vẫn còn ở cùng một phòng với cô, cùng cô làm vài chuyện phấn khích.
 
Kiềm chế trái tim đang đập loạn nhịp, Trì Dữu hỏi: "Sáng mai bạn trai của chị gái em sẽ cầu hôn chị ấy, anh muốn tới không?"
 
Sầm Lý: "Được."
 
Được sự đồng ý của Sầm Lý, Trì Dữu lại đi tìm Vu Ngang.
 
Y như cô đoán, quả nhiên giờ này Vu Ngang còn chưa ngủ, vẫn chờ cô gửi tin trả lời.
 
Trì Dữu: "Em có thể dẫn bạn trai cùng đến địa điểm cầu hôn không?"
 
Vu Ngang: "Được chứ."
 
Vu Ngang: "Thừa dịp để bạn trai em học tập luôn!"
 
Tuy biết Vu Ngang chỉ thuận miệng nói thôi, khả năng cao sẽ không thành sự thật nhưng nhìn thấy câu này Trì Dữu vẫn tủm tỉm cười.
 

_
 
Vốn định dậy thật sớm nhưng vì đêm hôm trước quá hưng phấn nên cô cứ thế thức đến rạng sáng, thế là ngày thứ bảy hôm đó không chỉ Trì Dữu bên này mà Vu Ngang bên kia cũng đều ngủ quên.
 
Đến tận giữa trưa hôm ấy Trì Dữu mới cùng Trì Thiến ra cửa.
 
Hôm nay Trì Thiến dậy muộn, vốn không định trang điểm nhưng Trì Dữu kiên quyết bắt cô ấy phải trang điểm thật đẹp, còn phải mặc bộ quần áo đẹp nhất.
 
Cô yêu cầu Trì Thiến trang điểm tỉ mỉ nhưng bản thân mình lại ăn mặc rất tùy tiện, gương mặt cũng chỉ trang điểm nhẹ.
 
Trì Thiến cạn lời: "Em không sợ chị đẹp áp đảo em à?"
 
"Không sao, hôm nay em cho phép chị đẹp áp đảo em." Trì Dữu hào phóng bày tỏ.
 
Trì Thiến nhíu mày: "Rốt cuộc em có âm mưu gì? Không phải muốn mang chị đi bán lấy tiền đó chứ?"
 
Trì Dữu bị trí tưởng tượng phong phú của chị gái đánh bại.
 
Nhưng thấy chị gái nghe lời cô trang điểm tỉ mỉ thì quyết định không so đo với cô ấy nữa.
 
Trang điểm xong, hai chị em ra cửa.
 
Trì Thiến thật sự không biết Trì Dữu muốn đưa mình đi đâu, sau khi lên xe, cô ấy hỏi em gái: "Bây giờ có thể nói cho bà chị này biết chúng ta sắp đi đâu không? Nếu không chị lái xe đi lung tung à?"
 
Trì Dữu nói ra tên khách sạn.
 
Trì Thiến cảm thấy tên khách sạn này hơi quen tai, nhíu mày: "Em dẫn chị đi khách sạn làm gì?"
 
"Hôm nay nhà hàng trong khách sạn này có hoạt động." Trì Dữu nghiêm trang nói: "Em mời chị đi ăn một bữa."
 
Đến nhà hàng trong khách sạn, Trì Dữu vô cùng hào phóng bảo Trì Thiến cứ gọi thoải mái, hôm nay cô mời khách.
 
Giọng Trì Thiến rất kinh ngạc: "Em trúng số à? Đồ ăn trong nhà hàng này đắt lắm đấy?"
 
Trì Dữu tự tin nói: "Không sao, em có tiền."
 
Trong lòng trộm bổ sung, dù sao cũng là Vu Ngang tài trợ.
 
Nhưng Trì Thiến vẫn chỉ chọn mấy món giá tương đối, chẳng gọi một món nào đắt tiền.
 
"Em không nhìn xem đồ ăn trong menu giá bao nhiêu à?" Trì Thiến trợn mắt nói: "Em vừa mới nhận chức, tiêu tiền tiết kiệm chút được không? Chị đây không thiếu mấy món ăn này của em, đừng ở đây oai ruồi, chị ăn vài món được rồi."
 
Trì Dữu: "..."
 
Sao tự nhiên lại thấy hơi cảm động thế nhỉ!
 
Ăn được một nửa, phục vụ mang một bó hồng tới, lý do là nhà hàng có hoạt động, Trì Thiến may mắn là vị khách thứ mười vạn của nhà hàng bọn họ nên đặc biệt được tặng một bó hồng, còn được quyền sử dụng một căn phòng trong khách sạn một đêm.
 
Trì Thiến ngơ ngác nhận bó hoa hồng và thẻ phòng.
 
Trì Dữu vô cùng phấn khởi: "Chị, chị may mắn thật đấy! Ăn cơm xong chúng ta lên xem căn phòng kia luôn được không?"
 
"Không được đi." Trì Thiến lập tức ném thẻ phòng xuống: "Đời làm gì có ai cho không nhau cái gì bao giờ, đây chắc chắn là lừa đảo, chờ chị vừa mở cửa vào sẽ có người đánh thuốc mê, đến khi tỉnh lại có khi đã bị bán ra nước ngoài rồi cũng nên."
 
Trì Dữu: "..."
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui