Giọng điệu nghi ngờ phát ra từ điện thoại di động khiến Trì Dữu cảm thấy hơi chột dạ.
Ngay cả chính bản thân cô cũng không hiểu tại sao mình lại giới thiệu anh là đồng nghiệp chứ không phải bạn trai.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chẳng qua việc này không thể nào giải thích rõ ràng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn được, mà đồng nghiệp của Vu Ngang thì lại đang đứng trước mặt nên Trì Dữu tàn nhẫn hạ quyết tâm cúp điện thoại luôn.
"Ngày mai đi làm rồi tôi sẽ nói lại với anh ấy." Trì Dữu cười cười với đồng nghiệp của Vu Ngang: "Chúng ta vào trong thôi."
Trong giây phút cúp điện thoại của Sầm Lý, Trì Dữu cảm thấy tâm trạng mình trở nên phức tạp không thể nào tả được.
Một mặt là vì cúp điện thoại của nam thần khiến cô cứ mãi thở dài sầu muộn, mặt khác lại cảm thấy mình đúng là càng ngày càng có triển vọng, không thèm sợ nam thần tức giận nữa rồi.
Trong bữa tối, vào lúc ăn buffet, trong khi Vu Ngang nói chuyện phiếm với mấy đồng nghiệp của mình thì Trì Dữu không tham gia vào cuộc trò chuyện của bọn họ mà chỉ yên lặng ngồi bên cạnh anh ấy. Một tay của cô cầm nĩa một tay cầm điện thoại di động nhưng không dùng mà chỉ nhìn ngẩn ngơ nhìn nó mà thôi. Cô cụp mắt xuống nhét từng miếng đồ ăn vào trong miệng.
Cô có nên gửi tin nhắn cho nam thần không nhỉ?
Nhưng mà nhắn cái gì bây giờ?
Giải thích tại sao vừa rồi mình lại nói như thế à? Nhưng cô không biết nên giải thích thế nào cả. Vừa rồi là phản xạ theo bản năng của cô, bây giờ cô phải kiếm cớ kiểu gì đây?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chờ đến khi dùng xong bữa, Vu Ngang và đồng nghiệp chào tạm biệt nhau rồi tách ra. Trên đường lái xe đưa Trì Dữu về nhà, anh ấy hỏi: "Hôm nay em sao vậy? Ăn cơm với mấy đồng nghiệp của anh khiến em cảm thấy không tự nhiên hả? Sao lúc nãy em không nói lời nào thế?"
Cái câu lúc ăn không hề nói này, hoàn toàn không phù hợp với một Trì Dữu hay ríu ra ríu rít chút nào.
Trì Dữu vẫn cầm điện thoại di động như cũ, lơ đãng đáp lại: "Không phải đâu ạ. Đồng nghiệp của anh ai cũng tốt hết."
Vu Ngang im lặng một hồi rồi hỏi tiếp: "Em cảm thấy cái cậu đồng nghiệp tên Bành Triết kia của anh như thế nào?"
"Là người thổi bóng bay với em ấy hả?"
"Đúng rồi."
"Anh ấy rất được." Trì Dữu đáp: "Rất có khiếu hài hước."
Vu Ngang ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt lộ ra một chút do dự.
Sự thật là anh ấy chưa từng làm mai mối nhân duyên cho người ta bao giờ. Cũng không biết nếu để Trì Thiến biết được chuyện anh ấy muốn giới thiệu bạn trai cho em gái của cô ấy thì Trì Thiến sẽ có phản ứng gì.
"Em gái à."
"Vâng, sao ạ?"
Vu Ngang hỏi: "Em có bạn trai chưa?"
Trì Dữu ngẩn người một chút, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên khỏi chiếc điện thoại di động. Cô nghiêng đầu nhìn về phía Vu Ngang: "Em hỏi anh chuyện này một chút nhé."
Vu Ngang chớp mắt mấy cái: "Hả? Em cứ hỏi đi."
"Sau khi xác định quan hệ với chị gái em thì khoảng bao lâu sau anh công khai với người khác?"
"Ừm..." Vu Ngang suy nghĩ một hồi: "Cùng ngày hôm đó luôn thì phải?"
"Nhanh như vậy sao?"
Vu Ngang cười: "Đúng vậy, ngay vào cái ngày anh gật đầu đồng ý làm bạn trai của cô ấy thì cô ấy đã đăng bài lên vòng bạn bè luôn rồi mà. Em không nhìn thấy hả?"
Cuối cùng thì Trì Dữu cũng nhớ ra. Lúc đó Trì Thiến vẫn còn tỏ vẻ cực kì khoe khoang, đăng bài lên vòng bạn bè. Ảnh đi kèm theo bài đăng là ảnh tự sướng của cô ấy và Vu Ngang đã cùng chụp chung với nhau. Nội dung bài đăng là: Sau này, đây chính là người đàn ông của tôi.
Khi ấy Trì Dữu còn chưa tới thành phố Thâm Quyến làm việc nên sau khi nhìn thấy bài này, cô đã gọi điện cho Trì Thiến ngay lập tức.
Lúc đó Trì Dữu còn cực kỳ hóng hớt hỏi anh chị tiến triển đến bước nào rồi.
"Hôm nay là ngày đầu tiên bọn chị ở bên nhau mà, có thể tiến triển đến được bước nào chứ? Dù sao thì cũng phải phát triển theo trình tự. Ngày đầu tiên yêu nhau chị đã vồ lấy Vu Ngang như sói đói vồ mồi thế lỡ doạ anh ấy mất hồn thì làm thế nào?"
Trì Dữu còn cảm thấy nghe rất có lý. Thế nhưng vào buổi tối cùng ngày hôm đó, Trì Thiến lại nhắn cho cô một tin nữa, nói rằng chị ấy và Vu Ngang hôn môi nhau rồi.
Trì Dữu cực kỳ ngạc nhiên, gọi thẳng một cuộc điện thoại qua đó rồi kích động gào lên với vẻ hết sức hóng hớt: "Trì Thiến, chị là cái đồ đói khát! Chị nói là phải phát triển theo trình tự cơ mà!"
Trì Thiến cũng kêu lên: "Thì chị cũng muốn phát triển theo trình tự đấy chứ. Là chính anh ấy chủ động hôn chị mà!"
Trước đó, cô ấy theo đuổi Vu Ngang quá mạnh mẽ và cuồng nhiệt nên ngày đầu tiên sau khi xác nhận quan hệ, Trì Thiến cũng muốn giả vờ lại một chút. Kết quả là cô ấy bị Vu Ngang hỏi một câu.
"Trước kia cô Trì theo đuổi anh dồn dập lắm mà. Sao bây giờ anh đã rơi vào tay em rồi mà em lại chẳng đòi hỏi gì ở anh vậy?"
Lúc đó Trì Dữu nghe Trì Thiến miêu tả qua điện thoại mà há hốc mồm.
Cô lặng lẽ nghiêng đầu qua một bên liếc nhìn Vu Ngang một cái.
Vu Ngang để ý tới ánh mắt cô nên cười hỏi: "Sao thế? Sao đột nhiên lại hỏi đến chuyện của anh và chị em vậy? Chẳng lẽ cô ấy không báo cáo cho em biết chi tiết chuyện tình yêu của bọn anh hả?"
Trì Dữu nghẹn một lúc, hơi lúng túng nhếch nhếch khóe môi lên.
Hoá ra đàn ông ai cũng biết chuyện lúc yêu đương người phụ nữ sẽ thích chia sẻ mấy chi tiết trong cuộc tình của bọn họ cho bạn thân hoặc là chị em gái.
"Nhưng mà chị em không nói cho em biết chị ấy theo đuổi anh như thế nào. Chị ấy bảo là cách theo đuổi của chị ấy cực kỳ quê mùa. Đó là sự thật ạ?"
Vu Ngang suy nghĩ một chút rồi nói chắc như đinh đóng cột: "Đúng là không có gì mới mẻ độc đáo."
Trì Dữu mở to hai mắt: "Vậy sao anh lại còn...?"
"Mắc câu hả?" Vu Ngang nói nốt lời mà cô chưa nói xong rồi tiếp tục thở dài đáp: "Anh cũng cảm thấy mình dễ theo đuổi quá. Nhưng mà đàn ông chính là vậy đấy. Một người khác phái có vẻ ngoài nổi bật mà em cũng không ghét liên tục bày tỏ tình cảm với em thì thật sự rất khó để không rung động."
Hoá ra nữ theo đuổi nam lại đơn giản như vậy.
Trì Dữu nghe mấy lời dạy dỗ này, gật đầu một cái, lại hỏi Vu Ngang thêm một ít vấn đề khác có liên quan đến tâm lý của đàn ông khi đứng trước phụ nữ.
Sau đó, cô lại tiếp tục khôi phục trạng thái há hốc miệng đến nỗi không tài nào khép miệng lại được.
Vu Ngang dở khóc dở cười, cảm thấy bản thân lúc này giống như trở thành đối tượng nghiên cứu của cô vậy. Cuối cùng, mãi đến khi đưa được cô về đến nhà, anh ấy mới ngắt lời: "Em vào nhà đi, hôm khác anh sẽ từ từ nói cho em biết."
Trì Dữu à một tiếng nhưng vẫn không nỡ xuống xe.
Chờ đến khi thấy cô đi vào nhà rồi Vu Ngang mới nổ máy lái xe đi. Bấy giờ anh ấy mới nhớ ra rõ ràng là anh ấy đang muốn thăm dò trạng thái tình cảm của Trì Dữu cơ mà. Chẳng hiểu làm sao sau đó lại biến thành thế này nữa.
Anh ấy còn chưa hỏi thẳng cô, tránh cho việc bị cô nhìn thấu mục đích, lại cảm thấy khó xử thì cũng không tốt lắm.
Vu Ngang lập tức nhắn tin ngay cho Trì Thiến còn đang làm thêm giờ, hỏi em gái cô ấy đã có bạn trai chưa.
Trì Thiến: "Chắc là không có đâu. Em chưa nghe con bé nói gì cả."
Giữa hai chị em bọn họ không có bí mật gì cả. Về cơ bản thì chuyện gì hai người cũng nói với nhau nên Trì Thiến bảo không có vậy thì chắc chắn là không có.
Vu Ngang yên tâm, lại gửi cho đồng nghiệp Bành Triết một tin nhắn.
"Tôi hỏi bạn gái tôi rồi. Bây giờ em gái cô ấy không có bạn trai."
"OK."
"Cảm ơn nhé, hôm khác mời cậu ăn cơm he he."
-
Lúc Trì Dữu về đến nhà thì Trì Thiến vẫn còn đang ở lại làm thêm giờ nên chưa về.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, nghĩ lại thấy thời gian vẫn còn sớm nên cô đã quyết định ngồi vào trước bàn, lấy máy tính xách tay từ trong túi xách ra bắt đầu sửa bản thảo.
Thế nhưng cô lại không ngăn nổi sự mất tập trung nên đành cầm điện thoại di động đang đặt ở bên cạnh lên mở lịch sử trò chuyện với Sầm Lý ra.
Một tiếng trước cô đã gửi cho anh một tin: "Anh tan làm chưa?"
Sầm Lý không trả lời.
Hai mươi phút trước, cô lại gửi thêm một tin nhắn nữa: "Anh vẫn còn đang làm thêm giờ hả?"
Anh vẫn không trả lời như cũ.
Trì Dữu cắn ngón tay một cái, có chút ủ rũ nhưng lại không biết nên làm cái gì.
Cô nhìn chằm chằm điện thoại di động hồi lâu rồi cuối cùng lại thả nó xuống.
Quên đi, làm việc thôi.
Cô lại mở trang Painter trên máy tính xách tay ra. Đột nhiên ở góc trên bên phải hiện lên một tin nhắn riêng từ tài khoản họa sĩ mà cô đăng ký trên nền tảng mạng xã hội.
Từ sau lần ngoi lên để đăng bài viết kia đến giờ Trì Dữu mới vào lại tài khoản này lần nữa. Cô tiện tay mở tin nhắn riêng kia lên.
Mấy người bạn tốt mà cô quen hồi mới lăn lộn trong giới này đã trở thành người có tiếng tăm trong khoảng thời gian cô ngừng hoạt động trong giới rồi. Nhất là một người bạn có cái ID chẳng bình thường một chút nào, đọc lên khiến ai cũng phải xấu hổ, thế mà cũng được gọi là bà chủ Thảo. Thấy Trì Dữu ngoi lên, người đó bày tỏ sự tiếc nuối vì cô ở ẩn sớm quá, nếu không chắc chắn cũng đã thu hút được một lượng fan hâm mộ lớn rồi.
Ban đầu bà chủ Thảo này chịu trách nhiệm cắt nối biên tập và viết lách, Trì Dữu chịu trách nhiệm vẽ vời. Bọn họ đều làm việc vì đam mê của bản thân, không mong nhận được hồi đáp. Hai người cũng có thể coi như là "đồng đội" cùng nhau đi lên.
Thấy mình được nhắc đến dưới một bài đăng của bà chủ Thảo, cô tò mò nhấn vào super topic* đã rất lâu rồi không để ý tới.
*Super topic: những bài viết trong một group mạng xã hội nói về các nhân vật nổi tiếng, có tính đề tài và độ thảo luận cao, hấp dẫn nhiều người tham gia “hóng”.
Ôi chao, đã có mấy triệu fan hâm mộ rồi cơ à. Nhớ lại cái hồi cô vừa mới để ý tới CP này thì nó mới chỉ có mấy nghìn fan thôi.
Trong hộp tin nhắn riêng của cô trừ bà chủ Thảo nhắn hỏi có muốn gặp nhau ngoài đời hay không thì còn có tin nhắn riêng thể hiện tình cảm của mấy bạn fan hâm mộ khác nữa. Ngoài ra còn một tin.
Dữu Tử thích cười thật ngọt ngào: "Sao lại huỷ follow của tôi vậy? Cô đã lâu không đăng nhập vào tài khoản này, thế mà chuyện đầu tiên làm sau khi vào lại là huỷ follow của tôi sao?"
Nhìn cái ID này, Trì Dữu nhíu mày một cái rồi trả lời: "À đúng thế, không nên huỷ follow, hẳn là tôi nên block bạn luôn mới phải."
Người kia đáp lại cô bằng một chuỗi dấu chấm lửng.
Chưa đợi Trì Dữu trả lời, bên kia lại nhắn thêm: "Cô cũng chơi Day Break à? Chẳng phải hồi học đại học cô nói kiên quyết không chơi sao? Là thật sao?"
Trì Dữu thầm nghĩ ở trong lòng là tôi nào chỉ chơi thật, bây giờ tôi còn đang là một thành viên trong tổ dự án Day Break nữa đây này.
Chỉ là cô cảm thấy mình không cần phải báo cáo quá nhiều cho người này nên chỉ trả lời lại bằng một tiếng ừ đơn giản.
Dữu Tử thích cười thật ngọt ngào: "Vậy cô muốn chơi cùng tôi không?"
Trì Dữu từ chối thẳng thừng: "Không muốn."
Dữu Tử thích cười thật ngọt ngào: "Trò này không dễ đối với người mới cho lắm. Cô mới chơi nếu mà không có ai dẫn dắt thì sẽ rất dễ bị ăn đòn”.
Đây là đang cố ý nói cô gà đây mà.
Vì muốn đuổi đối phương đi nhanh nên Trì Dữu đáp: "Tôi có “tay to” dẫn đi rồi."
"Ai vậy?"
Trì Dữu không đáp. Đối phương lại hỏi: "Là người đàn ông ngày đó cô vẽ à?"
Trì Dữu thầm giật mình, nghĩ trong đầu rằng không phải là người này có thuật đọc tâm đấy chứ? Sao lại đoán chính xác quá vậy?
Cô không do dự nữa mà block luôn.
Quả nhiên sau khi block người này tâm trạng của cô đã dần bình tĩnh hơn rất nhiều. Cô hơi hối hận vì nói chuyện với người này nhiều thế làm gì không biết.
Trì Dữu lại kiểm tra thông báo nhưng Sầm Lý vẫn chưa trả lời.
Trì Dữu ngửa đầu ra phía sau một cái rồi dựa vào ghế thở dài.
So với Trì Thiến thì hình như cô không biết cách yêu đương hơn. Dù là hồi còn học đại học hay bây giờ thì cô cũng đều chỉ biết làm hỏng bét mọi chuyện.
Nghĩ vậy, cô lại thấy có vẻ như mình phù hợp với việc thầm thương trộm nhớ người ta hơn.
Dù chua ngọt đắng cay như nào thì đó cũng chỉ là chuyện của một mình cô.
-
Sáng thứ hai đi làm, Trì Dữu có chút buồn bã, cứ luôn liếc mắt nhìn lên trần nhà.
Lúc tới tìm sếp đóng dấu tài liệu, cô do dự mãi rồi cuối cùng vẫn mở miệng hỏi: "Sếp ơi, chúng ta không cần đi lên tầng trên thảo luận với những người của mấy tổ khác về vấn đề trong cuộc họp ngày hôm qua một chút hả?"
"Có gì hay mà thảo luận? Chẳng phải hôm qua thảo luận xong hết rồi à?" Sếp vừa lật tài liệu vừa nói: "Hay là hôm qua cô không tập trung lắng nghe?"
Trì Dữu mím môi không nói gì.
Sếp lại chậc một tiếng: "Sau này họp hành nghiêm túc một chút nhé. Cô muốn tìm người của tổ nào?"
"À, là tổ kỹ thuật?"
"Tổ kỹ thuật á? Vậy buổi chiều cô hẵng lên đó." Sếp bảo: "Ngày hôm qua tổng giám đốc Thẩm tới đến làm việc nên mấy người tổ kỹ thuật bọn họ ở lại làm thêm giờ đến rạng sáng. Tổng giám đốc Hàng cho bọn họ nghỉ nửa ngày về nhà ngủ bù rồi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...