Chạy Nạn Làm Ruộng Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Nhóm Vai Ác Nhãi Con
May quá, chuyện không như mọi người nghĩ, trưởng thôn thở phào nhẹ nhõm.
Vẻ mặt của mọi người đều thả lỏng.
May mắn thay, đại phu của họ chưa từng qua lại với Dương Vũ.
Vẫn còn sạch sẽ.
Dương Vũ nở nụ cười như không có chuyện gì, nói:“Vương Minh, phiền cậu xem tai của lão nhị nhà ta có bị thương không?”Nàng thật sự muốn nghỉ ngơi, không muốn phiền phức nữa.
Dựa vào đâu mà mọi người cho rằng nàng và Vương Minh có quan hệ không trong sáng, điều này khiến nàng rất không vui.
Vừa rồi cậu cũng nhìn thấy mọi chuyện, cũng biết tính nghiêm trọng của nó nên cũng không trì hoãn nữa, nhưng trên mặt vẫn có chút do dự, quay sang nhìn Dương Vũ, nhỏ nhẹ nói: “Ta! Ta rất ít khi đi khám bệnh, y thuật cũng không giỏi, không biết có thể chữa bệnh được không, với cả hiện tại không có dược liệu, chỉ sợ! Chỉ sợ là! ”“Đại phu, không sao, chỉ cần ngài đã cố gắng là được.
”“Ngài là đại phu duy nhất ở đây, lần trước ngài cho thuốc rất tốt, thậm chí còn tốt hơn thuốc trên huyện, đối với y thuật của ngài, ta rất tin tưởng.
”“Được, ta sẽ cố gắng hết sức, nhưng về sau cần chút dược liệu, ta xem dọc đường có thể tìm thấy không, nếu không có thì ta cũng hết cách.
”“Cảm ơn đại phu Vương.
”Nghe Dương Vũ nói xong, tai Vương Minh đỏ bừng, vội vã xua tay nói: “Đừng gọi như vậy, cứ gọi tên ta là được rồi.
”“Y thuật của ta không giỏi, chữ đại phu này không gánh nổi.
”Nói xong liền đi tới chỗ Dương lão nhị, trưởng thôn và mọi người xung quanh đều rất vui mừng, đây là lần đầu tiên trong thôn có đại phu, và đây cũng là lần đầu mọi người cười tươi như vậy kể từ khi chạy nạn.
Tất nhiên, có người vui thì cũng có người buồn.
Trong lòng Vương Chiêu Nga có chút bối rối lo sợ, bà ta sợ rằng nếu Vương Minh thật sự khám ra tên tạp chủng đó bị điếc thì không phải nhà họ sẽ phải bồi thường sao!Đến khi đó, chắc Vương lão thái thái sẽ xé xác bà ta ra mất.
“Ngu xuẩn!” Sắc mặt của lão thái thái rất tức giận, nhìn Vương Minh kiểm tra cho tên tạp chủng đó, bà lão cũng lôi Vương Thiết Đan ra kiểm tra.
“Đừng tưởng chỉ có nhà ngươi biết kiểm tra, ta cũng phải kiểm tra Thiết Đan nhà ta, vừa rồi nó bị hai tên tạp chủng đè ra đánh, không biết có bị thương chỗ nào không?”“Tổ mẫu, tổ mẫu, con không muốn kiểm tra!”“Không muốn!”Trên khuôn mặt đen sạm của Vương Thiết Đan còn đọng lại vài vết nước mũi màu vàng, trông thật ghê tởm, lúc này trên mặt cậu bé tràn đầy sự sợ hãi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...