Gương mặt của Phù Ngân Cát và Kiều Luân Vũ lại đần ra… Ai nói là họ biết hai người hẹn hò chứ?
Ánh mắt xéo sắc của Phù Ngân Cát cũng chỉ biết nhìn rồi thở dài, thật đúng là cái đồ vô sỉ mặt dày, muốn thông báo có danh phận cũng phải biết quan sát xung quanh chứ, có ai khiến, có ai hỏi đâu mà trả lời.
Tự nhiên bị thồn một họng cơm chó, no ngang luôn á trời ơi.
Ủa mà khoan… Tạ Mục Trì vừa nói cái gì cơ?
- Gì? Hai người… Hẹn hò á?
- Phải đó, tớ và Y Y đang hẹn hò, Tạ Mục Trì này có danh phận rồi nhé.
Đó chính là “bạn trai của Hứa Nguyệt Y”.
Nói xong Tạ Mục Trì còn cười rất hãnh diện, còn Hứa Nguyệt Y thì chỉ biết lắc đầu cười trừ, tên này đúng là không biết xấu hổ gì cả mà.
Sau đó Phù Ngân Cát lại nắm lấy tay của cô, gương mặt có chút hốt hoảng, nói:
- Y Y, có phải tên này đã uy hiếp cậu đúng không? Chỉ cần cậu gật đầu thôi là tớ sẽ tẩn tên này một trận ngay.
Dù cậu ta đã hôn cậu… Khụ… Ý là hôn cậu ở nơi đông người nhưng cậu cũng không cần vì thế mà chấp nhận đâu.
Y Y à Y Y, cậu xinh đẹp, đáng yêu lại học giỏi, đừng chôn vùi bản thân như thế.
Đây gọi là gì nhỉ? Đây gọi là bạn thân chí cốt, nhưng thân ai nấy lo, cốt ai nấy hốt đây mà.
Ai đời bạn thân có người yêu mà lại khuyên bảo người yêu của bạn thân nên suy nghĩ lại chứ? Nhưng cũng nhờ vậy mà Hứa Nguyệt Y mới nhận định ra một chuyện, hình như trong mắt của Phù Ngân Cát thì Tạ Mục Trì không có lấy một điểm tốt, toàn thấy điểm xấu thôi.
Tạ Mục Trì đang nằm cũng phải ngồi bật dậy, nhíu mày nhìn Phù Ngân Cát, nói:
- Nói gì vậy hả? Y Y bây giờ là bạn gái của tớ rồi, nhẫn cũng đã đeo rồi, hàng đã mua cấm hoàn trả, nghe chưa?
- Tạ Mục Trì, cậu còn không biết xấu hổ sao? Chắc chắn là cậu đã uy hiếp cậu ấy.
Tớ sẽ gọi điện báo cho cô chú, tớ sẽ nói cậu uy hiếp Y Y, để cô chú dạy dỗ cậu!
- Phù Ngân Cát!
Lúc này Phù Ngân Cát còn định chạy đi báo thật, nhưng Hứa Nguyệt Y đã nhanh chóng giữ lấy tay của cô ấy, cô còn nhìn anh, sau đó lại nhìn cô bạn đang hốt hoảng này, nói:
- Cát Cát, tớ không có bị ép.
- Đúng rồi, cậu không bị ép… Ủa hả? Cậu nói cái gì?
- Tớ nói tớ không bị uy hiếp, là tớ cam tâm tình nguyện.
Tạ Mục Trì bây giờ đã kiêu ngạo đến mức hất mặt với Phù Ngân Cát rồi, anh còn nói thêm:
- Nghe rõ chưa? Là Y Y nhà tớ cam tâm tình nguyện đó.
Phù Ngân Cát vốn đã sốc nay còn sốc hơn, cô ấy mở to hai mắt nhìn cô, sau đó lại chỉ tay về phía Tạ Mục Trì, nói:
- Cậu… Cậu nói… Cậu nói cậu cam tâm tình nguyện?
- Đúng vậy.
Là tớ cam tâm tình nguyện.
Một câu trả lời xác nhận lại mọi thứ đã làm cho Phù Ngân Cát sắp té xỉu rồi, cô ấy còn với với tay bảo Kiều Luân Vũ đỡ mình, nhưng Kiều Luân Vũ bây giờ vẫn còn kinh sợ đến mức đang đóng băng ở bên kia kìa.
Cậu ta hết nhìn Hứa Nguyệt Y rồi lại nhìn Tạ Mục Trì, sau đó lại nhìn Tạ Mục Trì rồi lia mắt tới Hứa Nguyệt Y… Cậu ta vốn dĩ có rất nhiều chuyện để nói, nhưng bây giờ miệng của cậu ta đã cứng tới mức không mở ra được.
- Không, không, không… Y Y à, cậu có phải uống nhầm thuốc rồi không? Hay cậu bị chấn thương ở đầu? Tớ đưa cậu đi kiểm tra nha? Được không?
- Phù Ngân Cát, cậu có ý gì hả?
Anh thật sự rất tức giận đó, ủa anh có bạn gái thì có gì lạ? Anh đẹp trai lại tài giỏi, bạn gái của anh là Hứa Nguyệt Y thì có gì lạ chứ? Tại sao hai cái đứa này lại ngạc nhiên còn hơn là cha mẹ anh vậy?
Không chỉ ngạc nhiên mà còn hết lần này tới lần khác nghĩ rằng là đùa.
Hết nói anh uy hiếp cô, thì lại nói cô uống nhầm thuốc.
Ủa rồi yêu anh là chuyện quái dị lắm hả?
- Tạ Mục Trì, chắc chắn cậu đã làm gì đó với Y Y đúng không? Y Y của chúng ta tuyệt đối không thể chấp nhận yêu cậu…
Còn chưa để Phù Ngân Cát nói hết thì Tạ Mục Trì đã chủ động đánh dấu chủ quyền và trịnh trọng tuyên bố với mọi người rằng “Tạ Mục Trì và Hứa Nguyệt Y đang hẹn hò”, mà cách chứng mình của anh chính là hôn lên môi cô một cái.
Phù Ngân Cát cũng im miệng, cậu ấy còn liên tục lắc đầu, nói:
- Không… Không… Không đúng… Đây không phải thật, đây là mơ… Là mơ… Là mơ thôi! Đây không phải sự thật!
Hứa Nguyệt Y cũng cảm thấy khó hiểu… Chuyện cô và anh hẹn hò có gì mà khó chấp nhận vậy chứ? Hai người bạn này của anh đúng là kì lạ thật đó…
Chưa để Hứa Nguyệt Y nói gì, thì đột nhiên Chu Nam và Hạ Mỹ Tinh đã đến trước mặt cô, vừa nhìn thấy cô liền nói:
- Hứa Nguyệt Y, chúng tôi có chuyện muốn nói với cậu.
Cô ngơ ra… Lại cái gì tới nữa đây?
#Yu~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...