Chấp Niệm Nhất Sinh


Tin tức ca ca nàng lạnh nhạt tẩu tẩu đã không phải là chuyện gì mới mẻ, đến cả một người quanh năm ở biên ải như nàng cũng từng nghe qua.

Trước đây vốn dĩ hai người họ là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau đã có hôn ước từ nhỏ giữa hai gia tộc, tính cách của tẩu tẩu cùng ca ca rất ôn hoà ít nhất có thể cùng nhau sống rất hoà thuận, chỉ là nàng không hiểu vì nguyên cớ gì hai người họ bây giờ lại thành ra như vậy.

Nàng biết rõ, phản loạn phía Bắc đã dẹp yên từ ba năm trước nhưng ca ca vẫn nhất quyết không chịu về kinh.

Tẩu tẩu của nàng cũng thật đáng thương.

"Cẩn Thiên Kỳ, bầu trời nhỏ cao quý tựa viên ngọc cái tên này ca ca đặt rất hay" Cẩn Y nói rồi rút từ trong ngực ra một miếng ngọc bội lục bích được chế tác vô cùng tinh xảo, bên trên có khắc hoa văn hoa sen cùng ba chữ Cẩn Thiên Kỳ.

Miếng ngọc bội này là nàng đã tự tay chọn ngọc, lại tìm được một nghệ nhân thủ công chế tác qua.

Nàng mong đứa trẻ sẽ thanh thanh bạch bạch, luôn chính trực anh minh như một đoá hoa sen dù trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa.

"Cẩn Y, đa tạ muội" Mặc Nhã Tịnh mỉm cười, giúp con trai đeo miếng ngọc bội lên trên cổ.


Đứa trẻ kháu khỉnh liên tục dùng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm sờ vào miếng ngọc bội, lại phát ra tiếng a a tỏ vẻ vô cùng thích.

Đứa trẻ này, thông minh biết bao.

Đúng vậy, nó là con trai của tại đài nữ thành Trường An cùng Chấn Uy Tướng Quân cơ mà.

Cẩn Y ở trong sân cùng đứa trẻ chơi ngựa gỗ, có vẻ nó cũng rất thích chú ngựa gỗ mà Cẩn Y đem đến này, cười khanh khách rất đáng yêu.

Trời tối hẳn, Cẩn Y cùng tẩu tẩu và Thanh Dương cùng nhau dùng bữa trong tiểu viện, không khí hàn huyên vô cùng ấm cúng.

"Nếu như Mặc Hàn ở đây, nhất định nó sẽ cùng muội giành uống vò rượu anh đào này" Mặc Nhã Tịnh vừa đun rượu vừa nói.

Rượu hoa anh đào đun trên lửa nhỏ để giảm bớt nồng độ, giữ lại vị ngọt thanh nhẹ dùng cùng mứt hoa quả và bánh quế hoa chính là tuyệt phẩm trời đông.

Ở Tây Châu có lẽ bây giờ trời cũng đã đổ tuyết rồi, không biết huynh ấy đã mặc chiếc áo lông do nàng chính tay làm hay chưa?

"Chiến loạn đã dẹp yên, sao thánh thượng còn chưa hạ chỉ cho mọi người cùng về kinh đón giao thừa cơ chứ" Cẩn Y buông lời trách móc.

------

"Tiểu thư, đến giờ thức giấc rồi" A Tinh khẽ gọi.

Cẩn Y mệt nhoài vươn mình dậy, lâu rồi nàng mới ngủ trên chiếc dường thân quen của nàng.

Mọi thứ trong gian phòng này vẫn được phụ thân bố trí y hệt như trước đây, không khác chút nào, chỉ khác là năm nay nàng đã là đại cô nương hai mươi tuổi, đã đến tuổi thành thân rồi.

Nàng chưa có hôn ước, thân phận lại thập phần cao quý là nữ tử tài hoa bậc nhất kinh thành, lại là nữ quân sư của Vân Hi quân, nàng bây giờ chính là đối tượng liên hôn mà nhà nhà nhắm vào.


Nàng nhớ lần trước tiến cung nàng vẫn chỉ là một tam tiểu thư đối với quân đội tràn đầy sự hiếu kỳ, một nữ tử chỉ dám đứng từ xa nhìn Vân Hi quân nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác nàng có thể đứng cạnh chàng ấy một cách tự tin nhất, vì xe ngựa không được phép đi vào hoàng cung nên Cẩn Y cùng Thanh Dương nộp ra vũ khí trong người sau đó Cẩn Y đổi thành kiệu được các thị vệ đưa vào bên trong.

Thượng thư phòng.

Cẩn Y một mình bước vào trong, còn Thanh Dương ở bên ngoài đứng đợi nàng.


Đây là lần đầu tiên nàng vào thư phòng của hoàng thượng, đảo mắt nhìn quanh một vòng nàng thấy vô số kỳ trân dị bảo được trưng bày trong đây, có lẽ đây chính là những món đồ được thánh thượng yêu thích nhất.

"Thần nữ tham kiến bệ hạ, bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế" Cẩn Y hành đại lễ.

"Cẩn Tam đến rồi à, khanh mau qua đây cùng trẫm chơi cờ đi"

Cẩn Y nhẹ nhàng đến bên bàn cờ vây đã đánh được phân nửa, nhìn qua thế cờ nàng liền thấy rõ quân trắng không cách nào thắng được, rõ ràng đây là một thế cờ khó nhưng hoàng thượng lại để nàng là người dùng quân đen.

"Cẩn Tam nói xem, trẫm có thể phá giải thế cờ này hay không"

"Bệ hạ là rồng trong loài người, bệ hạ người nhất định có thể làm được điều bệ hạ muốn"


Cẩn Y phân vân một lúc, cuối cùng thả một quân đen xuống phá giải cục diện rối ren, chừa ra cho quân trắng một đường lui.

Vốn dĩ nàng là tài nữ cầm kỳ thi hoạ đều tinh thông, lại thêm những ngày tháng tiêu dao đánh cờ cùng Vân Hi quân khó phân cao thấp, nàng biết rất ít người có khả năng đánh bại nàng.

"Nước cờ này của Cẩn Tam là đang nhường trẫm rồi" Hoàng đế Dạ Thiên cười một tiếng, bản thân lại không đi nước cờ mà Cẩn Y mở cho mình, tiếp tục lại là một nước cờ chết.

Cẩn Y trong lòng khẽ lạnh, ở gần vua chẳng khác gì kề đao lên cổ đây chẳng phải là nói nàng hay sao?

Nàng không được phép thắng thánh thượng, nhưng thánh thượng cũng không chịu đi theo con đường nàng mở, rốt cuộc nàng nên làm như thế nào.

"Hoàng thượng anh minh, Cẩn Y đánh cờ không tốt không nghĩ ra nước cờ tiếp theo nên hạ xuống ở đâu, xin hoàng thượng chỉ điểm thần nữ" Cẩn Y mở một nước cờ, Dạ Thiên sẽ ngay lập tức đi thêm một nước cờ sai, nàng biết hoàng thượng đây là đang làm khó nàng liền nhanh chóng quỳ xuống hành lễ.

"Cẩn Tam, ngươi đến Tây Châu làm quân sư cũng được hơn một năm rồi nhỉ?"



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận