Cẩn Y chậm rãi nâng mắt lên nhìn biểu cảm của nam nhân đang an tĩnh đánh đàn kia, người nọ chỉ nhàn nhạt dừng lại ở bản nhạc đang đánh dở, không biết là trong đầu đang suy tính điều gì.
Vân Hi đứng dậy, mỉm cười nhìn về phía Cẩn Y tựa như muốn nói với nàng rằng không có chuyện gì đâu.
"Cùng ta ra ngoài thôi" Vân Hi nói rồi nhẹ bước đến, dắt tay nàng ra ngoài.
Bên ngoài sảnh chính chỉ có nô gia cùng Mặc Hàn, vốn là môn khách riêng của Vân Hi không nên lộ diện trước người ngoài, vậy nên Lam Sênh và Lục Nhiễm đã rời đi để tránh những chuyện không đáng có.
Vị công công truyền thánh chỉ Cẩn Y cảm thấy có chút quen mắt, nếu như không lầm thì đây chính là vị công công thân cận bên cạnh hoàng thượng đây mà.
Công công thấy nàng cùng Vân Hi đều đã tới đủ, lúc này mới cầm thánh chỉ đang được đặt ngay ngắn trên khay gấm đỏ lên bắt đầu đọc lớn:
"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, Vân Hi quân có công dẹp loạn biên giới, lại giành được của nước địch hai thành trì, công lao to lớn, ban thưởng mười rương châu báu, ba mươi quận lụa quý, thăng chức làm Hộ Quốc Tướng Quân, khâm thử"
Công công nói rồi gấp lại thánh chỉ, trao lại cho Vân Hi.
Lại cầm lấy đạo thánh chỉ được đặt trên khay gấm còn lại, tiếp tục đọc lớn.
"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, Cẩn quân sư có tài trí thông minh hơn người, phò tá Vân Hi quân giành lấy thắng lợi, sắc phong Đại Tài Học Nữ, triệu gấp về kinh phò tá thánh thượng"
-----
Cẩn Y mệt mỏi ngồi trong xe ngựa vén rèm ra xem thử đường xá bên ngoài, nàng để Tiểu Bạch lại Tây Châu cho Vân Hi nuôi dưỡng, trước khi rời đi, Vân Hi ca đã giao phó nàng cho Thanh Dương, là một khách khanh chịu ơn của Vân Hi, trước nay luôn ở lại Liên Hoa Phường, nàng ấy cũng là đồng đội tốt của Lam Sênh cùng Lục Nhiễm.
"Thanh Dương tỷ, chúng ta sắp đến kinh thành chưa" Cẩn Y nhìn cảnh sắc bên ngoài, cuối cùng cất tiếng hỏi.
"Tiểu thư, có lẽ buổi tối sẽ đến kinh thành" Thanh Dương cưỡi ngựa song song với xe ngựa của Cẩn Y, những ngày nay đều chưa từng rời khỏi nàng nửa bước, bảo hộ nàng vô cùng tốt.
Chập tối, áng chừng được chẳng thể vào đến cổng thành trước khi trời tối, La công công đã hạ lệnh cho binh lính dựng trại nghỉ ngơi tại ven sông Cửu Châu cách thành chừng năm mươi dặm.
Thanh Dương dìu Cẩn Y xuống xe ngựa, hành trình ròng rã hai tháng nay trên xe ngựa khiến toàn bộ cơ thể nàng mỏi nhức vô cùng.
Cẩn Y bực dọc, nếu tên La công công này để nàng tự hồi kinh với Tiểu Bạch cùng Thanh Dương, nhất định thời gian nàng chịu khổ trên chiếc xe ngựa này sẽ ít hơn.
Tiết trời đã gần vào đông chí, gió mang theo hơi lạnh thấu xương, Cẩn Y nàng khoác một chiếc áo lông cáo màu trắng tuyết ngồi bên cạnh đống lửa ăn chút bánh nướng cùng với gà quay Thanh Dương săn được.
"Thanh Dương tỷ, ta chỉ sợ lần này vào thành rồi liền sẽ không cách nào quay lại nơi ấy nữa"
Thanh Dương giống như Lam Sênh, đều là kiểu người không thích nói chuyện, chỉ trầm ngâm không nói điều gì, nàng vẫn ghi nhớ mật lệnh của Các chủ "Bảo vệ nàng ấy, bằng mọi cách".
Chuyến đi này của hai người vốn là lành ít dữ nhiều nhưng Thanh Dương nàng biết, nàng không chiến đấu một mình, bảo tiêu của Liên Hoa Phường vẫn luôn theo sát bảo vệ hai người từ xa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...