Chấp Niệm Nhất Sinh
Vân Hi biết nàng thích rượu, liền rót cho nàng một ly, là loại rượu quế hoa lâu năm mà nàng thích nhất: "Sắp tới ta phải đến biên giới phía Tây dẹp loạn, Mặc Hạo cũng đi theo ta, nàng ở đây trông coi doanh trại, Lục Nhiễm sẽ ở cùng nàng""Thiếu chủ, ngươi không đem theo ta thật sao" Lục Nhiễm có chút không tin được liền có chút kinh ngạc không thôi.
Hắn là y sư giỏi nhất, không đem theo hắn thì đem theo ai? Lần này gọi hắn quay về không phải là cùng đi biên giới sao? Vì sao lạ để hắn ở lại doanh trại Tây Châu này?"Ta cũng biết y thuật" Vân Hi nhàn nhạt cất lời.
"Nhưng y thuật của ngươi sao bằng ta" Lục Nhiễm liền nói.
"Không nói nhiều, ngươi ở đây rảnh rỗi thì dạy nàng chút y thuật, quyết định vậy đi" Vân Hi liền cắt ngang, không cho Lục Nhiễm tiếp lời nữa.
Lục Nhiễm đang định nói thêm, bất chợt bàn tay đang để trên đùi liền được một lực đạo ấm áp phủ lên đè chặt lại, trực tiếp ngăn cản lời hắn sắp nói, Lục Nhiễm quay sang bên cạnh, là Lam Sênh, Lam Sênh chết tiệt.
Lam Sênh không nói gì cả, chỉ đơn giản gắp cho Lục Nhiễm ở bên cạnh chút vịt quay mà người nọ thích nhất, người nọ rất nhanh liền vui vẻ trở lại mà ăn miếng thịt vịt vừa được người nào đó gắp cho mình.
Vân Hi chính là không nhìn nổi cảnh tượng hai tên cận vệ tả hữu của mình ân ân ái ái ngay trước mặt mình nhưng vẫn không chịu nhận là bản thân đang yêu nhau liền dùng ánh mắt dò xét của mình nhìn Lam Sênh cùng Lục Nhiễm.
Cẩn Y bên cạnh cũng chính là bị hai người đối diện làm cho đơ người ngay lập tức.
Mặc Hàn xem suốt thành quen, vẫn tiếp tục ăn như không có chuyện gì xảy ra.
Vân Hi cuối cùng cũng không nhịn được liền nảy ra ý nghĩ xấu xa liền dùng tay ở phía dưới bàn ra hiệu cho Cẩn Y đang ngồi ở bên cạnh mình, Cẩn Y cũng rất nhanh liền hiểu ý Vân Hi ca của mình, trên môi nàng cũng như có như không hiện ra một nụ cười quỷ dị không thôi.
Mặc Hàn rất nhanh cũng liền hiểu ý đồ của hai người đối diện, đáy mắt cũng mang chút ý cười.
Năm người vừa ăn uống vừa trò truyện, chủ đề chính là không có giới hạn, rất nhanh mỗi người một chén, Lam Sênh tửu lượng kém đã có chút không nổi liền nhanh chóng gục xuống bàn nghỉ ngơi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...