Đây là Diệp Dương Thành cấp cho Đỗ Nhuận Sinh một cơ hội, mà trong lòng Đỗ Nhuận Sinh cũng biết rõ, chỉ là hai người không ai vạch trần, lòng hiểu mà không nói thế thôi.
Trấn an Đỗ Nhuận Sinh vài câu, ngay khi Diệp Dương Thành định rời đi xử lý sự tình, Vương Tuệ Tuệ đi ra khỏi văn phòng của mình, vội vàng gọi to:
- Lão ca, chờ một chút!
- Ân?
Diệp Dương Thành không khỏi dừng bước lại, có chút nghi hoặc quay đầu hỏi:
- Còn có chuyện gì sao?
Vương Tuệ Tuệ nhìn ra vẻ nghi hoặc của hắn, nhưng chuyện này không thể giảng ở bên ngoài, nàng quay đầu nhìn Đỗ Nhuận Sinh lại nhìn Diệp Dương Thành nói:
- Vào văn phòng rồi nói sau.
Diệp Dương Thành thoáng kinh ngạc gật đầu đáp ứng, sau đó đi vào văn phòng của Đỗ Nhuận Sinh, đóng cửa lại.
- Hắn…
Vương Tuệ Tuệ vừa định nói chuyện, chợt nhìn thấy La Hoành Nhân nằm như con chó chết, có chút khó xử nhìn Diệp Dương Thành, tựa hồ đang trưng cầu ý kiến.
Diệp Dương Thành khoát tay, thản nhiên nói:
- Em cứ nói đi, tên kiêu ngạo này sống không lâu nữa, không cần quản hắn.
Vương Tuệ Tuệ nhẹ nhàng thở ra, gọn gàng nói:
- Em muốn một khoản tiền!
- Cần tiền?
Diệp Dương Thành ngoài ý muốn, thoáng ngây ra, Đỗ Nhuận Sinh cũng ngẩn người, Vương Tuệ Tuệ hỏi tiền?
- Phải, là cần tiền!
Nhìn thấy Diệp Dương Thành nghi hoặc, nàng nói:
- Cao ốc Bạch Long trong huyện thành qua vài ngày treo biển bán ra, em đã qua xem, vô luận là vị trí địa lý hay không gian bên trong đều tốt, cho nên em phải tranh thủ mua cao ốc kia trước, dù không dùng đến, cũng có thể lưu trữ sau này bán lại.
- Cao ốc Bạch Long?
Đỗ Nhuận Sinh khó hiểu, nhưng nghe được lời của Vương Tuệ Tuệ cũng thấy giật mình.
Trong huyện thành Ôn Nhạc tổng cộng có ba cao ốc ngoài sáu mươi tầng, mà cao ốc Bạch Long nổi danh nhất, theo Đỗ Nhuận Sinh biết, cao ốc Bạch Long do một chủ lầu cùng hai phụ lầu kết hợp thành, chiếm diện tích 18.000 m2, mà chủ lầu cao 68 tầng, phụ lầu cao 36 tầng.
Nghe nói tổng diện tích ba tòa lầu đạt tới gần 200.000m2, vị trí địa lý nằm ngay đoạn đường phồn hoa, thuộc đoạn đường hoàng kim, cho nên định giá thấp nhất phải là hai bay tỷ nhân dân tệ mới có thể thu mua được.
Nhưng làm cho Đỗ Nhuận Sinh cảm thấy nghi hoặc chính là ông chủ cao ốc Bạch Long cũng không phải người bình thường, mà là thuộc tập đoàn công ty khoa học kỹ thuật hữu hạn Bách Hồng đứng nhất đứng nhì huyện Ôn Nhạc, nghe nói tập đoàn này có tài sản hơn hai mươi tỷ nhân dân tệ, vì sao đang êm đẹp lại muốn đem cao ốc Bạch Long chuyển nhượng rồi đây?
Đỗ Nhuận Sinh không biết kể từ năm trước tập đoàn Bách Hồng liên tục thua lỗ, kéo dài một năm mới cảm thấy không còn cách nào chịu nổi áp lực, bị ngân hàng không ngừng đòi nợ, vì thế đơn xin phá sản đã chuyển giao lên pháp viện từ nửa tháng trước, hiện tại đã đi tới giai đoạn thẩm kế.
Chẳng qua bây giờ tin tức còn chưa bị chảy ra mà thôi, việc Vương Tuệ Tuệ cần làm chính là nhanh chóng ra tay bắt cao ốc Bạch Long, về phần công ty Bách Hồng có đóng cửa hay không, nàng không nghĩ tới, nàng biết được tin tức này là do lần trước đã vô tình phát hiện.
Nghe được lời nói của Vương Tuệ Tuệ, Diệp Dương Thành bừng tỉnh, nàng đến công ty Dương Thành để làm gì? Là thích ứng công tác lãnh đạo! Nguyên bản hắn dự định lưu nàng nửa tháng chuyển sang công việc khác, kết quả hắn lại quên mất chuyện này…
Hắn trầm ngâm một chút, gật đầu nói:
- Anh có thể vận dụng tiền mặt hơn tám tỷ, tiền thì không thành vấn đề, ngoại trừ việc này em còn yêu cầu nào khác không?
Vương Tuệ Tuệ nhíu mày trầm tư một thoáng, nói:
- Có, trong một tuần tới anh phải liên tục mở máy, có chút thủ tục cần anh ra mặt giải quyết, mặt khác em còn muốn mang theo vài người.
- Nga?
Diệp Dương Thành thoáng kinh ngạc hỏi:
- Mang ai cùng đi?
- Người thứ nhất là phó quản lý bộ nghiệp vụ Lưu Phương Hoa, thứ hai là tổ trưởng tổ hai bộ tiêu thụ Trần Thụy Đào, thứ ba là quản lý phòng thị trường Phương Chí Đồng, thứ tư cũng là người cuối cùng, tổ trưởng phòng thị trường Vương Miêu Miêu.
Vương Tuệ Tuệ một hơi báo tên bốn người, chức vị hiện tại trong công ty, lại liếc nhìn Đỗ Nhuận Sinh:
- Tổ trưởng tổ hai bộ tiêu thụ Trần Thụy Đào là một người rất có năng lực lại biết nỗ lực, nguyên bản em định để hắn lại đây bồi dưỡng thành cột trụ công ty Dương Thành, nhưng nếu lão Đỗ không vui, em chỉ có thể mang hắn đi thôi.
- Khụ…
Đỗ Nhuận Sinh đỏ mặt xấu hổ, cúi đầu không lên tiếng.
Diệp Dương Thành cũng không để ý, chỉ cười cười nói:
- Được, em muốn mang ai đi thì trực tiếp thương lượng với lão Đỗ là được, ngoại trừ việc này nếu còn vấn đề khác thì tìm anh.
- Yên tâm, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn anh không tránh thoát được đâu.
Vương Tuệ Tuệ nháy mắt cười nói.
Đến này Đỗ Nhuận Sinh mới xấu hổ nhìn thoáng qua Vương Tuệ Tuệ, lại nhìn Diệp Dương Thành, chần chờ hỏi:
- Diệp đổng, vậy…tên kiêu ngạo này xử lý như thế nào?
- Hắn?
Diệp Dương Thành nhíu mày nhìn La Hoành Nhân đã hôn mê, có chút chán ghét khoát tay nói:
- Gọi điện báo cảnh đi, Tuệ Tuệ đem băng ghi âm lưu lại, cho hắn vào tù tự sinh tự diệt cho xong.
- Dạ, tôi đã biết.
Trong lòng Đỗ Nhuận Sinh nhẹ nhàng thở ra, hắn cũng không muốn gây tai nạn chết người ngay trong công ty mình, tuy rằng chính hắn cũng động thủ…
Diệp Dương Thành gật đầu nói:
- Vậy cứ thế đi, tôi phải đi trước đem chuyện hợp đồng xử lý, nếu gặp phải chuyện gì không thể giải quyết thì gọi điện cho tôi.
Đỗ Nhuận Sinh cùng Vương Tuệ Tuệ gật đầu, Diệp Dương Thành quay người rời khỏi công ty…
Hầu Kim Cường năm nay 49 tuổi, từ 23 tuổi ra ngoài gây dựng sự nghiệp đến bây giờ đã tròn 26 năm, trong 26 năm nay, hắn từ một kẻ vô danh dần dần trở thành một xí nghiệp gia có chút danh tiếng, trong tay có số tài sản gần trăm triệu, làm nhiều người thật hâm mộ.
Công ty Trường Cung là sản nghiệp chủ yếu của hắn, hắn tìm hai mươi sáu năm thời gian mới đem công ty từ một nhà xưởng tầm thường phát triển thành công ty như bây giờ, trong chuyện này ngoại trừ chính năng lực không tầm thường của hắn, còn có nhân tố ngoại lực ủng hộ trong đó.
Hắn thành lập công ty Trường Cung được một năm, anh trai của hắn là Hầu Kim Hổ cũng đã từ chức ở xí nghiệp quốc hữu ra ngoài buôn bán, vài năm đầu chỉ làm chút buôn bán nhỏ, thẳng càng về sau khi không khí gây dựng sự nghiệp trong quốc nội chuyển biến tốt đẹp, sinh ý của Hầu Kim Hổ đột nhiên tăng mạnh phát triển.
Năm năm trôi qua, Hầu Kim Cường nhận được số tài chính viện trợ đầu tiên của Hầu Kim Hổ đưa tới, ước chừng một triệu nhân dân tệ! Vào lúc ấy là một số tài chính thật lớn, chính là dựa vào một triệu của Hầu Kim Hổ, công ty của Hầu Kim Cường mới chiếm được phát triển mạnh mẽ.
Cho nên nói công ty Trường Cung có được cục diện như hôm nay, Hầu Kim Cường có được thành tựu như vậy cũng nhờ có hơn bảy triệu nhân dân tệ của Hầu Kim Hổ liên tục giúp đỡ, bởi vậy Hầu Kim Cường nhớ kỹ ân tình anh trai trợ giúp, quan hệ giữa hai anh em nhiều năm qua đều khá thân mật.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...