- Cận vệ?
Lâm Mạn Ny sửng sốt một hồi, ánh mắt quét qua bài biện trong phòng khách, có chút ngạc nhiên hỏi:
- Vậy A Thành đâu rồi? Hắn đi đâu?
- Diệp tiên sinh có chút việc phải xử lý, có thể một lát nữa mới có thể tới đây.
Âm Thủy quỷ vương cười nói:
- Lâm đại tỷ xin yên tâm, có chúng ta ở đây, chuyện xảy ra tối qua sẽ không phát sinh nữa.
- Á...
Lâm Mạn Ny bất chợt có chút thất thần gật đầu, giọng nói lộ ra vẻ rất thấp lạc:
- Trần công chết rồi, những công nhân kia cũng chết hết rồi... Còn có A Hoàng, A Hoàng cũng chết rồi...
- Lâm đại tỷ, tất cả những chuyện đó đều do ác quỷ làm, không liên quan đến ngươi!
Âm Kim quỷ vương và Âm Thủy quỷ vương đưa mắt nhìn nhau, vội vàng khuyên lơn:
- Diệp tiên sinh đã giết chết những ác quỷ kia, đã thay bọn họ báo thù rồi!
- A Thành...
Tròng mắt vốn có chút ảm đạm dần dần khôi phục sinh cơ, nàng ngẩng đầu nhìn phía Âm Kim quỷ vương, hỏi:
- A Thành rất lợi hại đúng không?
- Cái này...
Âm Kim quỷ vương biết Diệp Dương Thành không muốn Lâm Mạn Ny biết quá nhiều chuyện, nhưng Lâm Mạn Ny là ai chứ, hai người các nàng cũng có ý nghĩ lấy lòng Lâm Mạn Ny, có nên nói hay không? Hai người đồng thời chần chờ.
Sau năm giây, Âm Thủy quỷ vương mới quyết định chắc chắn, gật đầu nói:
- Diệp tiên sinh thật ra...
- Thật ra ta cũng không phải rất lợi hại.
Nhưng khi Âm Thủy quỷ vương mới cứng rắn nói được một nửa, cửa phòng bất chợt bị đẩy ra, Diệp Dương Thành một tay cầm chén sữa đậu nành, xuất hiện trong phòng khách.
Đặt chén sữa đậu nành lên chiếc tủ TV, mặt mỉm cười ôn hòa nhìn Lâm Mạn Ny hỏi:
- Tối qua ngủ có ngon không?
- Ta...
Vừa nhìn thấy Diệp Dương Thành trở lại, biểu hiện mạnh mẽ của Lâm Mạn Ny trong nháy mắt biến mất, gặp phải chuyện như vậy, làm một nữ nhân bình thường, làm sao có thể không sợ được chứ?
Nhìn đôi mắt Lâm Mạn Ny khẽ ửng đỏ, Diệp Dương Thành cũng chỉ có thể khẽ thở dài, nghiêng đầu lạnh lùng nhìn Âm Thủy quỷ vương, thản nhiên nói:
- Hai người các ngươi, ra ngoài đi.
- Vâng...
Bị Diệp Dương Thành dùng ánh mắt lạnh như băng đảo qua, Âm Thủy quỷ vương theo bản năng rùng mình một cái, không dám chần chờ, lập tức đáp ứng, cùng Âm Kim quỷ vương rời khỏi phòng khách.
Sau khi hai người rời đi, Diệp Dương Thành mới đỡ Lâm Mạn Ny ra khỏi phòng khách, vẻ mặt hai người tựa hồ cũng bình thường hơn rất nhiều, chỉ có Lâm Mạn Ny khẽ đỏ mắt, nói rõ nàng mới vừa khóc một hồi...
- Về nhà thôi.
Nhẹ nhàng vỗ vai Lâm Mạn Ny, Diệp Dương Thành ôn nhu nói.
- Bây giờ còn chưa thể trở về.
Ai ngờ, Lâm Mạn Ny lại lắc đầu cự tuyệt đề nghị về nhà của Diệp Dương Thành, trong ánh mắt ngạc nhiên của Diệp Dương Thành, Lâm Mạn Ny nức nở nói:
- Những công nhân tham gia sửa đường phần lớn là dân bản địa ở đây, nhà họ còn có vợ con...
- Yên tâm đi.
Nghe được những lời này của Lâm Mạn Ny, Diệp Dương Thành thoáng phục hồi tinh thần, vỗ nhẹ bả vai của nàng, nói:
- Chuyện này đã có người ra mặt giải quyết, thân thuộc của những công nhân gặp nạn cũng nhận được bố trí thích đáng, những việc chúng ta có thể làm... cũng chỉ có như vậy.
Lâm Mạn Ny trầm mặc không nói, hồi lâu sau mới ngẩng đầu hỏi:
- Nếu như ta đón mấy người trở về huyện Ôn Lạc, ngươi có thể hỗ trợ an bài cuộc sống sau này của bọn họ hay không?
- Đón mấy người trở về huyện Ôn Lạc?
Diệp Dương Thành thoáng ngây người, cũng không hỏi quá nhiều, trực tiếp gật đầu cười nói:
- Dĩ nhiên là được, ta đi đón ngay bây giờ sao?
- Ừ, ta sẽ đi ngay bây giờ!
Lâm Mạn Ny kiên định nói:
- Ta đã hứa với hắn, sẽ thay hắn chăm sóc vợ con... Hắn thật sự là người tốt.
- Như vậy, việc này không nên chậm trễ.
Trong lòng Diệp Dương Thành khẽ động, nhưng không nói gì, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ nói:
- Chúng ta đi thôi.
Lâm Mạn Ny muốn đi đón người nhà của công trình sư họ Trần, vốn Diệp Dương Thành cho rằng chuyện này có thể giải quyết thỏa đáng ngay hôm đó, nhưng chuyện này phức tạp hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều.
Nghe tin trượng phu bất ngờ bỏ mình, thê tử của công trình sư họ Trần khóc nức nở, cả ngày tinh thần vô cùng hoảng hốt, không có cách nào, Diệp Dương Thành chỉ có thể thuận theo yêu cầu của Lâm Mạn Ny, ở lại nhà công trình sư họ Trần một buổi tối.
Sáng ngày thứ hai, tinh thần của vợ hắn vẫn còn rất kém, nhưng đã miễn cưỡng điều chỉnh được một chút, ít nhất có thể nói chuyện với Diệp Dương Thành và Lâm Mạn Ny, mặc dù trong quá trình nói chuyện đều rơi nước mắt nghẹn ngào vô cùng, nhưng cũng đã minh xác quyết định dọn nhà.
Diệp Dương Thành vốn nghĩ, như vậy có lẽ sang ngày thứ ba là có thể khởi hành? Thật không ngờ còn có một lễ tang lớn đợi hắn... Bận rộn một hồi, trực tiếp đến ngày thứ bảy, nói cách khác, Diệp Dương Thành đã ở lại bên này thêm bảy ngày.
Cũng may trong bảy ngày này tình huống các nơi đều bình thường, cũng không phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, hắn cũng có thể tĩnh tâm hạ, kiên nhẫn chờ đợi một số việc vặt kết thúc.
Tổng cộng trước sau ở lại nhà công trình sư họ Trần mười bốn ngày, đến sáng sớm ngày thứ mười lăm, Diệp Dương Thành mới rốt cục cùng Lâm Mạn Ny dẫn theo thê tử của công trình sư họ Trần trở về huyện Ôn Lạc.
Trong thời gian nửa tháng này, Diệp Dương Thành cũng xuống địa phủ một chuyến, sau khi chém giết mấy quỷ vương trung giai, tu luyện Cửu Tiêu thần quyết tiến triển tăng lên tới trạng thái đỉnh phong tầng thứ sáu, thân thể trở nên càng bền chắc, chỉ chờ thời cơ chín muồi, là có thể thuận lợi bước vào cảnh giới tầng thứ bảy, bắt đầu luyện hóa Cửu Tiêu Thần Cách trong cơ thể!
Nói tóm lại, trong thời gian nửa tháng này, Diệp Dương Thành cũng nắm chặt tất cả thời gian cố gắng đề cao thực lực của mình, hắn hoàn toàn có lý do tin tưởng, Xích Mi Quỷ Đế và hai Quỷ Đế sơ giai còn lại, sớm muộn có một ngày sẽ trở lại.
Lần này may mắn đánh Xích Mi Quỷ Đế trở về tiếp tục nhốt trong không gian thứ nguyên, tiếp theo có thể sẽ không còn may mắn như vậy, mọi sự vẫn phải chuẩn bị trước mới được.
Một chuyện khác đáng nhắc tới chính là, sau khi nhiệm vụ giai đoạn hành thiện thứ nhất hoàn thành ở huyện tự trị Tử Vân, nhiệm vụ của giai đoạn thứ hai đã thuận lợi hoàn thành mấy ngày trước, Diệp Dương Thành vì vậy chiếm được hai nghìn vạn công đức huyền điểm, cùng với bốn vạn điểm thần nguyên.
Còn chân chính hấp dẫn chú ý của hắn chính là, phạm vi bao trùm của nhiệm vụ hành thiện giai đoạn thứ ba tầng vẫn là tỉnh Quý Châu, chỉ có điều nhân số có lợi từ mười vạn người giai đoạn thứ hai đề cao đến một trăm vạn người, phần thưởng nhiệm vụ cũng từ hai nghìn vạn công đức huyền điểm, bốn vạn điểm thần nguyên đề cao đến hơn hai tỉ công đức huyền điểm, cùng với bốn mươi vạn điểm thần nguyên... Đối mặt với phần thưởng nhiệm vụ phong hậu như vậy, Diệp Dương Thành dĩ nhiên là tâm thần đại động.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...