Sở dĩ cho Trần Chấn Nguyên hai ngày, chủ yếu vẫn là để cho Trần Chấn Nguyên trong hai ngày này càng thêm hiểu rõ thủ đoạn của Diệp Dương Thành, từ đó để Trần gia biết điều bị Diệp Dương Thành quản chế. Dĩ nhiên, quản lý công ty mới cũng là Trần gia làm chủ, Diệp Dương Thành chỉ tham dự chia hoa hồng hàng năm mà thôi.
- Không, không phải không vui, ta thích, rất thích, rất thích!
Trần Chấn Nguyên đã mất đi khống chế với tâm tình của mình, đại nhi tử bị giam giữ nhiều năm như vậy có thể trở về nhà, khúc mắc tồn tại trong lòng hắn nhiều năm như vậy rốt cục cũng có thể giải trừ, hắn làm sao không vui?
Gật đầu liên tục, nước mắt tuôn đầy mặt! Trần Chấn Nguyên biết Sở Minh Hiên sẽ không lừa gạt hắn, nói hai ngày kia tuyệt đối là hai ngày! Nghĩ đến đại nhi tử của mình, nghĩ đến những khổ cực, khó khăn hắn đã chịu đựng trong những năm qua, Trần Chấn Nguyên không kìm nén được chảy ra hai hàng lệ, vui quá mà khóc.
- Thật xin lỗi, để cho ngài chê cười.
Giơ tay lên lau nước mắt, Trần Chấn Nguyên mỉm cười với Sở Minh Hiên, cười vô cùng tự nhiên, không có chút nào cảm giác làm bộ. Hắn nói với Sở Minh Hiên:
- Không biết Diệp tổng cần Trần gia ta làm những gì?
- Ba chuyện.
Sở Minh Hiên có chút thú vị nhìn Trần Chấn Nguyên, dựng ba ngón tay, cười nói:
- Tổng cộng có ba chuyện cần Trần gia đi làm.
- Xin cứ sai khiến, chỉ cần là việc Trần gia ta có thể làm được, ta tuyệt đối sẽ không chối từ!
Trần Chấn Nguyên coi như hoàn toàn buông thả, nếu lựa chọn gia nhập vào Diệp Dương Thành, vậy không cần phải lòng mang hai toan tính nữa. Huống chi, trong đầu hắn, dựa vào Diệp Dương Thành tuyệt đối là cuộc mua bán có lời.
- Chuyện thứ nhất.
Sở Minh Hiên cười dài nói:
- Tất cả sản nghiệp dưới danh nghĩa Trần gia đều thuộc về Diệp tổng, Trần gia không được dấu riêng, không được ngoài nóng trong lạnh.
- Sao?
Trong lòng Trần Chấn Nguyên chấn động mãnh liệt, hắn không ngờ khẩu vị của Diệp Dương Thành lại lớn như vậy, muốn tất cả sản nghiệp dưới danh nghĩa Trần gia, đây chẳng phải là muốn để cho Trần gia uống gió Tây Bắc sao?
Muốn mở miệng cự tuyệt, nhưng nhìn thấy nụ cười trêu chọc trong đôi mắt Sở Minh Hiên, lại suy nghĩ cẩn thận mọi hành vi của Diệp Dương Thành, tuyệt đối không phải là loại nhân vật cầm ân mà kiêu ngạo, muốn tất cả quyền tài sản của Trần gia, chỉ sợ là có thâm ý khác? Huống chi hiện tại đáp ứng cũng chỉ là hiệp nghị miệng, lại làm không chuẩn...
Nghĩ như vậy, Trần Chấn Nguyên cắn răng, nặng nề gật đầu:
- Được.
- Chuyện thứ hai.
Sở Minh Hiên tiếp tục cười nói:
- Năm ngày sau, tất cả sản nghiệp bị niêm phong của Trịnh gia sẽ bị tiến hành đấu giá, Trần gia chính là xí nghiệp duy nhất tham dự cạnh tranh trong buổi đấu giá, đến lúc đó các ngươi đi tham gia đấu giá, bỏ 3500 vạn mua cả sản nghiệp Trịnh gia thay Diệp tổng.
- Không thành vấn đề.
Trần Chấn Nguyên có chút chết lặng, sản nghiệp giá trị mười mấy tỉ của Trịnh gia, lại bị ép bán đấu giá... Bỏ 3500 vạn mua sản nghiệp mười mấy tỉ, hơn nữa sau khi trải qua thao tác này, cho dù ai cũng nhìn thấy nghi vấn trong đó, chỉ sợ cũng không tìm được căn cứ chính xác! Thủ đoạn của Diệp Dương Thành, thật sự kinh người!
- Việc cuối cùng.
Sở Minh Hiên chăm chú nhìn vẻ mặt biến hóa của Trần Chấn Nguyên, chậm rãi nói:
- Sau khi lấy được sản nghiệp Trịnh gia, ngươi sẽ chủ trì tiến hành thống nhất sản nghiệp của Trần gia và Trịnh gia, đăng kí thành lập một công ty mới, Trần gia chiếm hai mươi lăm phần trăm cổ phần công ty mới, đồng thời cũng thay Diệp tổng lo liệu tất cả công việc của công ty, còn Diệp tổng sẽ có quan tâm thích hợp đến công ty mới, thúc đẩy công ty nhanh chóng phát triển.
- A?
Lần trước ‘A’, là bởi vì trong lòng sợ hãi, lần này ‘A’, là bị chiếc bánh lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống đập váng đầu!
Ta đang nằm mơ sao? Trần Chấn Nguyên âm thầm bấm bắp đùi một cái, đau thật!
Tổng giá trị sản nghiệp của Trịnh gia cao gần 17 tỉ, tổng giá trị sản nghiệp của Trần gia là 13 tỷ, sau khi thống nhất hai công ty, tổng giá trị của công ty mới sẽ trực tiếp đột phá 30 tỷ, đứng trong hàng ngũ tập đoàn số một cả nước.
Hơn nữa, Trần gia chiếm cứ hai mươi lăm phần trăm cổ phần công ty mới, rõ rệt nhìn qua tựa hồ Trần gia tổn thất nhiều tỉ, dù sao hai mươi lăm phần trăm cổ phần nhiều nhất cũng chỉ có không tới 8 tỉ, Trần gia sẽ tổn thất gần 5 tỷ.
Nhưng trên thực tế thì sao? Trần gia tuyệt đối không lỗ, ngược lại còn có thể theo quật khởi của công ty mới đạt được cơ hội đứng đầu các thế gia nhất lưu trong nước. Bởi vì sau khi hai công ty thống nhất, tất cả kỹ thuật, sản nghiệp chỉnh hợp, tuyệt đối không chỉ là 1+1 đơn giản, có lẽ trị giá của công ty sẽ rất nhanh đột phá 50 tỷ.
Không tính những thứ khác, cho dù sau khi thống nhất giá trị bạo tăng, cũng đủ để triệt tiêu tất cả tổn thất của Trần gia trong quá trình thống nhất. Hơn nữa, đại cổ đông của công ty mới là ai? Là Diệp Dương Thành.
Người đã dễ dàng cướp đoạt sản nghiệp của Vương gia, lại vừa trở tay chụp chết Trịnh gia, có hắn ở đây, tiền cảnh của công ty mới có lẽ đã không cần nói cũng biết, nếu như có thêm kỹ thuật chất lượng cao trong công ty... Không tới ba năm, tổng giá trị của công ty mới sẽ trực tiếp đạt tới 100 tỷ.
Cho đến lúc này, Trần gia chiếm cứ hai mươi lăm phần trăm cổ phần chính là hai mươi lăm tỷ, theo thời gian, công ty không ngừng phát triển... hai mươi lăm phần trăm cổ phần tuyệt đối bằng ba Trần gia hiện tại, thậm chí là mười Trần gia.
Đây là một cuộc mua bán kiếm tiền không tầm thường, tâm tư nhanh chóng xoay vần, Trần Chấn Nguyên cũng đã thấy rõ hàm chứa trong chuyện này, đối với Trần gia mà nói chính là cơ duyên khổng lồ một bước thăng thiên.
Nghĩ tới đây, Trần Chấn Nguyên gật đầu, cúi thấp người chào Sở Minh Hiên, chân thành nói:
- Ta đại biểu tất cả thành viên của Trần gia, cảm tạ Diệp tổng đã giúp đỡ Trần gia ta, tấm ân tình này, trên dưới Trần gia ta chắc chắn ghi khắc trong lòng.
Thật ra Trần Chấn Nguyên cũng không biết, ban đầu Diệp Dương Thành dự định cho Sở Minh Hiên chỉ tiêu là ba mươi phần trăm cổ phần, nhưng sau khi trải qua tính toán của Sở Minh Hiên, lại phát hiện cho dù chỉ cho Trần gia mười phần trăm cổ phần, đó cũng là Trần gia buôn bán lời rồi.
Cho nên khi nói ra điều kiện, hắn trực tiếp trừ đi năm phần trăm cổ phần, chỉ cho Trần gia hai mươi lăm phần trăm. Dĩ nhiên, cho dù chỉ có hai mươi lăm phần trăm, Trần gia cũng là kiếm tiền nổi rồi.
Cho nên, đối với cử động khom người chào của Trần Chấn Nguyên, Sở Minh Hiên cũng không phải trốn tránh, đợi sau khi Trần Chấn Nguyên đứng thẳng người lại, hắn mới nói với Trần Chấn Nguyên:
- Diệp tổng vốn không muốn nhúng tay vào gút mắt ân oán giữa Trịnh gia với Trần gia, nhưng con dâu thứ hai của Trần gia là Dương Vũ Lộ cũng có chút giao tình với Diệp tổng...
- Sở tiên sinh xin yên tâm, ta nhất định sẽ nói với Vũ Lộ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...