Bảo Kinh Trấn không thiếu núi rừng, đặc biệt hướng bắc càng là dãy núi trập trùng, núi cao còn có núi cao hơn!
Nhưng tổng diện tích của Bảo Kinh Trấn khoảng sáu mươi thước vuông, dù Diệp Dương Thành thu nguyên Bảo Kinh Trấn vào khu vực quản lý của mình thì vẫn dư bốn mươi thước vuông. Làm thanh niên tốt thời đại mới, dĩ nhiên Diệp Dương Thành sẽ không lãng phí bốn mươi thước vuông này.
Diệp Dương Thành trầm ngâm giây lát nhìn bản đồ Cửu Tiêu, trong lòng có quyết định. Diệp Dương Thành chậm rãi giơ tay phải lên, bắt đầu vận động khu vực lần ba trên Cửu Tiêu thần cách.
Diên Đãng Trấn phía đông bắc tiếp giáp với Bảo Kinh Trấn, là thị trấn du lịch nổi tiếng trong cả nước. Tuy công nghiệp Diên Đãng Trấn phát triển rất thấp nhưng ngành du lịch thì số một. Ngành du lịch đi lên được nhờ non xanh nước biếc đầy rẫy, tất nhiên không thiếu núi.
Diệp Dương Thành cần một nơi nuôi dưỡng ẩn khuất, hắn cần sân săn bắn trong hoàn cảnh tự nhiên. Hai thị trấn Bảo Kinh Trấn, Diên Đãng Trấn là lựa chọn tốt nhất cho Diệp Dương Thành.
Diện tích Diên Đãng Trấn khoảng một trăm mười thước vuông, dù Diệp Dương Thành có chống nứt trời cũng không thể gom toàn bộ vào khu vực quản lý của mình. May mắn Diệp Dương Thành không định làm sơn đại vương, hắn vẽ trên bản đồ, đường chỉ đỏ vòng toàn bộ Bảo Kinh Trấn và một nửa Diên Đãng Trấn.
Khi đầu và đuôi lằn chỉ đỏ nối nhau, Cửu Tiêu thần cách hiện lên gợi ý trong đầu Diệp Dương Thành, giải thích kỹ tình huống hiện tại.
[Chúc mừng người hoàn thành mở rộng khu vực quản lý, diện tích là một trăm thước vuông. Người có thể chọn thần quyền sử dụng trong khu vực quản lý của mình.]
[Xét thấy đẳng cấp thần cách hiện tại của người quá thấp không thể hoàn toàn khống chế Cửu Tiêu, thần quyền người có thể sử dụng gồm:
Điều khiển các loại côn trùng trong khu vực quản lý.
Cường hóa các loại côn trùng trong khu vực quản lý.
Điều khiển động vật có vú (trừ nhân loại) trong khu vực quản lý.
Cường hóa động vật có vú (trừ nhân loại) trong khu vực quản lý.
Điều khiển các loài chim trong khu vực quản lý.
Sử dụng linh lực hoặc công đức huyền điểm cấu tạo, khống chế ảo cảnh tu di sơ giai.
Được công đức huyền điểm, linh lực trong khu vực quản lý.
Hiện giờ đẳng cấp thần cách của người là: Tam giai.
Hiện tại người có công đức huyền điểm là: Năm ngàn bảy trăm lẻ bảy điểm.
Hiện tại người có linh lực là: Một ngàn tám trăm sáu mươi điểm.
Tích lũy công đức huyền điểm đến mười ngàn thì thần cách lên tứ giai, có thể giở trang thứ bốn Cửu Tiêu, được thần quyền mới, mở rộng phạm vi khu vực quản lý của người.
Hiện giờ người có thể lựa chọn cách trừng ác dương thiện kiếm công đức huyền điểm.
Trước khi đẳng cấp thần cách của người khống chế được Cửu Tiêu thì Cửu Tiêu bình phán những gì người làm như sau: Trừng ác tăng công đức huyền điểm, khi thiện trừ công đức huyền điểm. Khi công đức huyền điểm của người thấp đến chín trăm chín mươi chín điểm hoặc dưới con số này thì đẳng cấp thần cách của người sẽ xuống nhị giai. Khi công đức huyền điểm của người thấp đến chín mươi chín điểm hoặc dưới con số này thì đẳng cấp thần cách của người sẽ xuống nhất giai. Khi công đức huyền điểm của người thấp đến âm một thì người mất đi Cửu Tiêu thần cách.]
Tình huống thăng cấp tam giai thần cách đầy đủ hiện ra trước mặt Diệp Dương Thành. Nói thật là khi thấy thần quyền mới, trong lòng Diệp Dương Thành hơi thất vọng, vì hai lần trước đấu mặt đối mặt với phản thần giả biến dị khiến hắn nhận ra tầm quan trọng năng lực của bản thân.
Diệp Dương Thành cứ tưởng lần này lên tam gaii thần cách có thể thông qua công đức huyền điểm hoặc linh lực cường hóa bản thân, ai ngờ chỉ thêm được thần quyền cường hóa động vật có vú, điều khiển chim bay cá nhảy, ảo cảnh tu di. Đối với Diệp Dương Thành là đả kích không lớn không nhỏ.
Diệp Dương Thành ngồi xếp bằng trên giường, hắn nhìn Cửu Tiêu thần cách trên lòng bàn tay trái, khẽ thở dài. Diệp Dương Thành phẩy tay thu Cửu Tiêu thần cách vào người, ngước đầu nhìn Triệu Dung Dung luôn khoanh tay đứng trước mặt mình.
Diệp Dương Thành điều chỉnh tâm tình lo được lo ấmt, cười nói với Triệu Dung Dung:
- Nào, chúng ta đếm tiền đi.
Chín cái rương mật mã rất nặng, cài khóa, khó thể mở ra mà còn giữ nguyên ổ. Diệp Dương Thành không định làm như thế, hắn kêu Triệu Dung Dung sử dụng pháp lực bạo lực phá hủy rương mật mã.
Thuận lợi mở rương ra, thứ trong cái rương mật mã thứ nhất lộ trong không khí. Không ngoài dự đoán của Diệp Dương Thành, bên trong rương là từng xấp tiền giấy đỏ rực rỡ xếp ngay ngắn.
Có người sòng bạc đếm tiền rồi nên Diệp Dương Thành dễ kiểm kê hơn. Chín cái rương mật mã lần lượt bị mở ra, Diệp Dương Thành dếm từng xấp.
Gần mười lăm phút sau Diệp Dương Thành đếm xong con số chính xác.
- Trời đất quỷ thần hơi, hai ngàn bảy trăm hai mươi tám vạn!
Diệp Dương Thành nhìn xấp tiền giấy chồng chất trước mặt mình, tim hắn đập điên cuồng. Lúc trước Diệp Dương Thành buồn bã vì không được thần quyền cường hóa bản thân trong phút chốc bị ném đi xa.
Nếu không phải chút lý trí cuối cùng kéo lại chín phần xúc động thì Diệp Dương Thành đã nhảy cẫng lên, mở cửa sổ gào rống như người điên.
Không phải Diệp Dương Thành dễ bị xúc động, không phải tâm trí của hắn yếu ớt mà bởi số tiền kếch sù hai ngàn bảy trăm đa vạn không chỉ là một con số. Tài phú đỏ đầy đất thế này đủ để khiến người bình thường nào cũng phải điên cuồng.
Diệp Dương Thành miễn cưỡng bình tĩnh nỗi lòng, hắn kêu Triệu Dung Dung cùng nhau lôi hơn một trăm vạn dưới gầm giường ra, cất chung với đống tiền mới vào rương mật mã. Mặc dù khóa đã bị phá hỏng nhưng dùng để đựng tiền cũng tốt.
Diệp Dương Thành đẩy chín rương mật mã đầy ắp tiền vào gầm giường, hắn đứng thẳng dậy, thở phào nói:
- Lúc này ca thành phú ông bạc ngàn vạn.
Nghe Diệp Dương Thành chúng ta, Triệu Dung Dung đứng bên cạnh bật cười:
- Ha ha ha ha ha ha!
Triệu Dung Dung hỏi:
- Vậy chủ nhân định dùng số tiền kia làm cái gì?
- Đầu tiên là mua nhà.
Diệp Dương Thành nghiêng đầu suy nghĩ, trả lời:
- Sau đó mua chiếc xe tốt một chút, rồi thì... Mở thêm mấy cửa tiệm nữa!
Có kinh nghiệm lần này, Diệp Dương Thành hiểu rằng về sau hắn muốn có tiền, lấy tiền tiện lợi cỡ nào. Bảo Kinh Trấn chỉ là một thành trấn kém phát triển, một sòng bạc đã có lợi nhuận khủng như thế, chờ hắn mở rộng khu vực quản lý đến Hồng Liễu Trấn, Hồng Hải Trấn, thậm chí nguyên Ôn Nhạc huyện thì sẽ kiếm được bao nhiêu tiền?
Muốn quang minh chính đại lấy ra số tiền này cần có một lý do hợp tình hợp lý, có một sự nghiệp thoạt trông giàu có là cần thiết.
Nếu không thì dựa theo tốc độ kiếm tiền hiện giờ của Diệp Dương Thành, chỉ bằng một cửa tiệm yểm hộ dời từng chút một thì biết chờ tới khi nào hắn mới lấy ra hết tài sản kếch sù dưới gầm giường?
Ngày tháng thiếu tiền khiến người buồn bực, có tiền mà không được xài càng làm người ta điên.
Vì nhanh chóng quang minh chính đại lấy ra hơn hai ngàn tám trăm vạn nhân dân tệ dưới gầm giường, Diệp Dương Thành phải tìm cách mở rộng sự nghiệp rồi từ từ tẩy trắng mớ tiền này.
Diệp Dương Thành lắc đầu, tạm gác chuyện này sang một bên.
Lòng Diệp Dương Thành máy động, hắn hỏi Triệu Dung Dung:
- Dung Dung có biết cái gì là ảo cảnh tu di không?
Nghe Diệp Dương Thành hỏi, Triệu Dung Dung ngây ra:
- Ảo cảnh tu di?
Triệu Dung Dung biến sắc mặt, biểu tình sợ hãi gật đầu, nói:
- Dung Dung biết!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...