Hơn nữa điều khiến Diệp Dương Thành cảm thấy mừng rỡ chính là, tinh lọc thuật vừa ra, trong tầng mây lại truyền ra tiếng kêu thảm thiết của ác quỷ kia, rất rõ ràng, tinh lọc thuật đã thương tổn được hắn.
Sau khi có kinh nghiệm thành công, Diệp Dương Thành dĩ nhiên là muốn thừa thắng xông lên, nhanh chóng giơ tay trái lên, một lần nữa quát khẽ một tiếng, sau đó một đạo tinh lọc thuật hao phí tám ngàn điểm linh lực trong nháy mắt chiếu sáng mấy dặm thổ địa màu đỏ sậm.
Cột sáng màu trắng chói mắt, phóng lên cao, Diệp Dương Thành lơ lửng giữa không trung, tay phải cầm thương, mũi thương chĩa xuống dưới, tướng mạo giống như một chiến thần, nhất là trên mặt để lộ ra chiến ý ngang nhiên, càng làm cho người ta khiếp sợ,
Thiên Huyễn quỷ vương ấn núp trong tầng mây đắc ý không bao lâu, đã bị Diệp Dương Thành đột nhiên giết chết sáu bảy vạn quỷ hồn khôi lỗi, lúc này lại càng tức giận kêu gào, kịch liệt quay cuồng trong tầng mây màu đen, gầm hét lên:
- Khốn kiếp, ta phải lấy mạng ngươi.
- Mạng ta ở đây, có bản lãnh cứ tới đây lấy đi.
Thấy ác quỷ Thiên Huyễn Quỷ vương đã giận đến quát lên như sấm, Diệp Dương Thành lạnh lùng cười một tiếng trả lời, sau đó lại rung trường thương, trong uy thế sắc bén của tinh lọc thuật trung cấp, khí chất cả người cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Có lẽ cảm thấy khí chất của Diệp Dương Thành có biến hóa, cũng có thể là bị cột sáng màu trắng do Diệp Dương Thành không ngừng xuất ra hù dọa, Thiên Huyễn quỷ vương mặc dù giận đến kêu gào loạn xạ, nhưng cũng không có ý định rời khỏi đám mây màu đen, mà là...
- Đập chết hắn cho ta.
Giống như lúc trước, Thiên Huyễn quỷ vương chết cũng không lộ diện, quát lên một tiếng, sai khiến mấy vạn quỷ hồn khôi lỗi đánh úp về phía Diệp Dương Thành, đồng thời bản thân cũng ẩn nấp trong tầng mây dầy cộm nặng nề, chuẩn bị động thủ bất cứ lúc nào.
Đối mặt với ác quỷ cẩn thận lại hung tàn như vậy, sát niệm trong lòng Diệp Dương Thành sớm đã đạt đến trình độ không cách nào trừ khử, vì mấy chục vạn quỷ hồn bị hại, trong lòng Diệp Dương Thành đã không có cái gọi là nhân từ, càng không có cái gọi là lòng từ bi.
Nhìn thấy một đám mây màu đen khổng lồ bóc ra từ chủ thể, tiện đà đánh úp cực nhanh về phía mình, hắn hít vào một hơi thật sâu, trong thanh âm quỷ khóc ma kêu, mạnh mẽ điều động linh lực bên trong Cửu Tiêu Thần Cách, một hơi thi triển ba đạo tinh lọc thuật năm ngàn điểm linh lực.
- Ầm... Ầm... Ầm...
Ba thanh âm muộn hưởng liên tiếp vang lên, ba cột sáng màu trắng chói mắt, trong nháy mắt đám quỷ hồn khôi lỗi thậm chí không có cơ hội phản kháng, chỉ vừa bị cột sáng chiếu vào, đã bị Diệp Dương Thành triệt để tinh lọc.
Diệp Dương Thành vốn tưởng rằng, sau khi giết chết mấy vạn quỷ hồn khôi lỗi này, tên ác quỷ biết rõ dùng đám pháo hôi này cũng không cách nào ngăn trở mình có lẽ sẽ tự mình xuất thủ, liều chết đánh cược một lần, nhưng hắn đã quá coi thường sự nhẫn nại của Thiên Huyễn Quỷ vương, sau khi mấy vạn quỷ hồn bị tinh lọc trong nháy mắt, hắn lại điều ra mấy vạn quỷ hồn, một lần nữa đánh về phía Diệp Dương Thành
Vừa nhìn thấy một mảnh mây đen lại đánh về phía mình, Diệp Dương Thành đã dần dần mất đi kiên nhẫn, nặng nề hừ lạnh một tiếng, sau đó thi triển hai đạo tinh lọc thuật hơn chín nghìn điểm linh lực, một đạo đánh úp về phía đám mây đen đang lao về phía hắn, một đạo khác... đánh thẳng đến đại bản doanh Thiên Huyễn Quỷ vương đang lẩn trốn.
- Khặc khặc... Tiểu tử, tử kỳ của ngươi đã đến.
Hai đạo tinh lọc thuật phát huy ra lực công kích vượt quá tưởng tượng, song, khi Diệp Dương Thành một lần nữa giết hết quỷ hồn khôi lỗi do Thiên Huyễn quỷ vương điều động, Thiên Huyễn quỷ vương chẳng những không lộ ra vẻ hoảng sợ, ngược lại núp trong tầng mây nhỏ hơn, phát ra một tràng cười giả tạo.
Nghe thấy tràng cười của Thiên Huyễn quỷ vương, không biết tại sao, phản ứng đầu tiên của Diệp Dương Thành lại không ẻ âm lãphải là xuất thủ công kích, mà là cúi đầu nhìn về phía tên lệ quỷ chỉ biết nịnh nọt, sát cơ âm lãnh chợt lóe lên trong đôi mắt hắn.
- Ầm...
Trong nháy mắt, trong mảnh nhỏ mây đen lưu lại cuối cùng bất chợt quay cuồng, tiện đà mạnh mẽ co rút lại, cuối cùng nổ tung.
Hồng quang chói mắt bỗng nhiên xuất hiện, không đợi Diệp Dương Thành thấy rõ, lại đột nhiên cảm giác được tình huống bên cạnh mình tựa hồ có cái gì không đúng...
Hồng quang từ trên bầu trời liên tục chiếu rọi không khí giữa thiên địa, đợi đến khi hồng quang tản đi, trong bầu trời đã hiện đầy những sương mù màu tinh hồng.
Lúc này nụ cười giả tạo đắc ý của Thiên Huyễn quỷ vương lại một lần nữa vang lên:
- Cho dù ngươi là người, là tiên, là phật, là thần, rơi vào trong Huyết Quỷ đại trận của bổn vương, cũng chỉ có thể mặc cho bổn vương xử trí, tiểu tử ngươi còn chưa đủ kinh nghiệm.
Diệp Dương Thành tay phải cầm thương, cau mày, đến lúc này, cho dù hắn có ngốc cũng biết, những quỷ hồn khôi lỗi lúc trước mình không ngừng giết chết, tựa hồ chính là Huyết Quỷ đại trận do ác quỷ này bày ra, nói cách khác, Diệp Dương Thành giết quỷ hồn khôi lỗi càng nhiều, trận pháp ác quỷ bày ra cũng càng lợi hại...
Hắn biết, trong lúc vô tình mình đã bị ác quỷ này dắt mũi, cũng không biết tại sao, những khí thể tinh hồng sắc đang từ từ ngưng tụ trước mắt, lại mang đến cho Diệp Dương Thành một loại cảm giác hết sức cổ quái, tựa hồ rất mạnh, mạnh đến mức khó có thể rung chuyển, lại tựa hồ rất yếu, yếu đến mức có thể tiện tay phá bỏ...
Ngồi chờ đối phương bày đại trận hiển nhiên là việc làm ngu ngốc, khi khí thể màu đỏ còn đang ngưng tụ, Diệp Dương Thành cũng đã thúc dục Cửu Tiêu lực trong cơ thể, thi triển Lôi Đình thương thuật, trong trận trận tiếng rít, đánh úp về phía những khí thể màu đỏ đang ngưng tụ rất nhanh.
Nhưng Cửu Tiêu lực lại phảng phất mất đi hiệu quả với những khí thể màu đỏ này, mặc cho Diệp Dương Thành múa ngân thương uy vũ thế nào, nhiều nhất chỉ có thể đánh tan, sau đó trơ mắt nhìn những khí thể màu đỏ bị đánh tan dung hợp vào những khí thể xung quanh, lại càng lớn mạnh mấy phần.
Tình hình quỷ dị như thế, khiến cho Diệp Dương Thành không tự chủ được nhíu mày, lúc này Thiên Huyễn Quỷ vương có lẽ rất đắc ý... lại mở miệng cười giả tạo nói:
- Khặc khặc... Đây là nền tảng để bổn vương có thể sống yên phận ở mười tám tầng địa ngục, mặc cho ngươi giãy dụa như thế nào, cũng đừng mơ tưởng chạy ra khỏi bàn tay của bổn vương. Trong địa phủ năng lượng lôi hệ dị thường khan hiếm, cho dù ngươi có thi triển tất cả thủ đoạn, cũng đừng mơ tưởng phát ra một dòng điện nhỏ... khặc khặc... Biết điều chịu chết đi...
- Điện?
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý, câu nói này của Thiên Huyễn quỷ vương lập tức mở ra một cánh cửa cho Diệp Dương Thành, đúng vậy, tại sao mình không nghĩ tới điều này?
Lôi điện, từ xưa tới nay luôn đại biểu cho hình phạt của thiên thần đối với tội ác nhân gian, kết hợp nguyên tố hệ điện kèm theo tinh thần bất khuất, tuyệt đối là khắc tinh tuyệt đối của vật dơ bẩn trong thiên hạ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...