Mọi người thấy hai nam nhân áo đen kia, chút may mắn cuối cùng vụt tắt. Đám người liếc nhau, cùng dứng dậy cúi đầu hành lễ với Đại Trủng Cương Trí Hoành.
- Chủ trì Đại Trủng!
Nội các là tổ chức cao nhất chính phủ Nhật Bản, Tĩnh Quốc thần xã tuyên bố bên ngoài đây là nơi cung phụng, nhưng thật ra là tổ chức bạo lực cao nhất Nhật Bản, trực thuộc Thiên Hoàng điều hành. Quan viên nội các khi thấy chủ trì Tĩnh Quốc thần xã phải cúi đầu kính lễ biểu thị kính ý.
Đây là một trong những bí mật lớn nhất Nhật Bản. Trong Tĩnh Quốc thần xã trừ cung phụng ra còn truyền thừa một bộ sách kinh màu đen. Thời gian bộ sách kinh màu đen này xuất hiện ở Nhật Bản đại khái là công nguyên chín trăm sáu mươi năm, mỗi cách một tháng bộ sách kinh màu đen cần ngâm trong máu thiếu niên, thiếu nữ đến khi nào biến màu đỏ sậm mới thôi. Lấy bộ sách kinh từ màu đen biến thành đỏ sậm ra, sách kinh sẽ hiện ra năng lượng tà dị cho người tu luyện.
Nhưng hiếm hoi có người nào chịu được năng lượng tà dị này. Thường trong trăm năm chỉ có một người chịu được năng lượng tà dị, dẫn năng lượng vao cơ thể do đó bản thân cường đại hơn.
Người không chịu được năng lượng tà dị sẽ bị chính năng lượng đó tạc nổ, linh hồn bị bộ sách kinh nuốt trọn.
Từ công nguyên chín trăm sáu mươi bộ sách kinh xuất hiện tại Nhật Bản đã đạo diễn gió tanh mưa máu liên tục. Từ người thứ nhất có được bộ sách kinh tung hoành toàn Nhật Bản, nó trở thành điển tịch võ học cao nhất trong lòng võ sĩ Nhật Bản. Dù biết bộ sách kinh sẽ khiến nhiều người chết ngay tại chỗ thì mọi người vẫn đổ xô vào nó.
Mãi đến công nguyên năm một ngàn ba trăm hai mươi bốn, một vị võ giả xuất thân hoàng tộc Nhật Bản chiếm được bộ sách kinh, mượn nó tăng mạnh thực lực, bắt đầu nghiên cứu ứng dụng năng lượng tà dị. Công nguyên năm một ngàn ba trăm năm mươi chín, thành viên hoàng tộc Nhật Bản này thật sự nghiên cứu ra con đường khác ứng dụng năng lượng tà dị.
Dẫn dắ năng lượng tà dị vào cơ thể của mình, trải qua một đoạn thời gian tu luyện dung hợp, sau đó chuyển vận năng lượng tà dị dư thừa trong tu luyện vào cơ thể người khác. Tuy làm như vậy không thể tránh khỏi nguy hiểm nổ banh xác nhưng an toàn hơn hấp thu năng lượng trực tiếp từ bộ sách kinh rất nhiều.
Từ vị thành viên hoàng tộc này bồi dưỡng nhiều thuộc hạ, bộ sách kinh màu đen truyền thừa trong hoàng tộc Nhật Bản, tránh cho trường hợp trước kia người được lợi chết, mất uy hiếp vũ lực dẫn đến tranh giành đổ máu. Bởi vì những người chiếm được năng lượng từ chủ cũ bộ sách kinh cũng có thực lực rất ghê gớm.
Vị thành viên hoàng tộc này ban đầu chọn một đồ đệ có thể chịu được năng lượng tà dị của bộ sách kinh, cứ thế truyền thừa đời đời.
Tây Viên Tự là người thừa kế thứ mười bảy bộ sách kinh, cũng là sư phụ của Đại Trủng Cương Trí Hoành. Tây Viên Tự có thực lực xuất thần nhập hóa, được người biết chuyện tôn làm cường giả số một Nhật Bản. Bây giờ Tây Viên Tự chết, chết vào tay đồ đệ Đại Trủng Cương Trí Hoành gần hai mươi bảy tuổi. Đại Trủng Cương Trí Hoành trở thành người thừa kế đời thứ mười bảy bộ sách kinh, chỉ chờ vào chỗ Thiên Hoàng tuyên bố trung thành là gã sẽ trở thành chủ trì mới của Tĩnh Quốc thần xã.
Tức là bây giờ Đại Trủng Cương Trí Hoành hoàn thành thân phận kế thừa chủ trì là gã sẽ được tập thể ảnh vệ Đại Trủng Cương Trí Hoành trung thành, chính thức bước vào hàng đại nhân vật oai phong một cõi. Địa vị của Đại Trủng Cương Trí Hoành trong Nhật Bản vượt qua thủ tướng nội các.
Tuy Tĩnh Quốc thần xã không có quyền can thiệp nội chính Nhật Bản nhưng trước vũ lực tuyệt đối, dù gã muốn can thiệp thì ai dám nói gì?
Bởi vậy Đại Trủng Cương Trí Hoành kiêu ngạo đạp cửa đi vào không phải do trẻ tuổi xúc động, gã tự tin điều mình làm gây ra hậu quả gì.
Đại Trủng Cương Trí Hoành không hề lo mình bá đạo sẽ mất cơ hội lên ngôi chủ trì Tĩnh Quốc thần xã,vì gã rất trẻ tuổi, gã chưa chọn người thừa kế khác cho mình. Tức là dù Đại Trủng Cương Trí Hoành giết sư phụ Tây Viên Tự thì ai dám nói gì gã?
Có một điều chắc chắn rằng người thừa kế năng lượng tà dị của bộ sách kinh toàn là thiên tài. Từ bảy tuổi Đại Trủng Cương Trí Hoành đã vào Tĩnh Quốc thần xã, chỉ hai mươi năm liền giết Tây Viên Tự tu luyện bộ sách kinh được năng lượng tà dị tẩy lễ trăm năm.
Tây Viên Tự cũng là thiên tài, nhưng so sánh với Đại Trủng Cương Trí Hoành thì thua kém nhiều.
Biểu tình Đại Trủng Cương Trí Hoành thản nhiên nhìn lướt qua mọi người, gã giơ tay ra hiệu một ảnh vệ kéo ghế qua.
Đại Trủng Cương Trí Hoành chễm chệ ngồi xuống, thản nhiên nói:
- Phải chăng các người nên nói cho ta biết về cái chết của phụ thân ta?
- Cái này...
Mọi người do dự, ánh mắt nóng cháy nhìn hướng Đại Trủng Việt Trí mặt trắng bệch.
Đại Trủng Việt Trí cảm giác mọi người cùng nhìn mình, bây giờ gã không có lá gan lên mặt nhị thúc. Đại Trủng Việt Trí cười khổ gật đầu.
- Đại Trủng chủ trì, từ chứng cứ chúng ta hiện có, bên Nhà Trắng nước Mỹ truyền tin thì bầy quái vật biển kia bị người điều khiển, kẻ điều khiển bầy quái vật biển là...
- Là người Trung Quốc.
Không đợi nam nhân kia nói trọn câu, Đại Trủng Cương Trí Hoành lạnh lùng ngắt lời:
- Ta cần tình báo kỹ càng hơn.
-...
Nam nhân lau mồ hôi trán, nói:
- Rất có thể là dị nhân hoạt động trong Ôn Nhạc huyện Trung Quốc.
Vù vù vù vù vù!
Ba bóng người xẹt qua, Đại Trủng Cương Trí Hoành ngồi trên ghế đã biến mất.
Khuya hơn mười một giờ, Viên Đình Đình dẫn Diệp Dương Thành đến đập nước Cửu Long cách nội thành Cù Hằng thị hơn bốn mươi km. Trong bóng đêm xòe tay không thấy năm ngón, Diệp Dương Thành đứng bên bờ hồ.
- Chính là nơi này sao?
Diệp Dương Thành quay đầu nhìn Viên Đình Đình:
- Hãy chỉ vị trí cụ thể.
Viên Đình Đình khom người:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Viên Đình Đình chỉ hướng một hòn đảo nhỏ nằm ngay giữa hồ, nói:
- Trên hòn đảo nhỏ đó, ba mươi thước hướng tây nam. Đình Đình đã thăm dò địa huyệt mảnh đất cửu âm khoảng hai mươi thước vuông, âm lực rất dồi dào. Đình Đình còn thấy ba con lệ quỷ đang chuyển hóa, nhưng trong đó có hai con bị âm linh công kích hao tổn nhiều âm lực, có nguy hiểm tùy thời tan biến.
- A?
Nghe Viên Đình Đình nói Diệp Dương Thành nhướng chân mày ngay:
- Nàng đi cùng ta.
Viên Đình Đình khom lưng lên tiếng:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Diệp Dương Thành nhảy vào hồ nước lạnh thấu xương, nhìn phương hướng rồi bơi tới hòn đảo nhỏ giữa hồ.
* * *
Đại Ca ruồi trâu nằm sấp trên một cành cây của gốc cây nhỏ cách căn cứ quân sự đã thành bãi phế tích không xa.
- Chủ nhân từng nói nhặt xác thì cho đi, nếu không nhặt xác thì để bọn họ chờ được nhặt xác.
Đại Ca ruồi trâu liên lạc tinh thần với Tiểu Ô:
- Bây giờ ta chắc chắn nhóm người này có một phần là đến nhặt xác, phần khác định ở lâu tại đây.
- Vậy để nhóm nhặt xác đi nhặt xác nhóm người định ở lâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...