Phó Diệc Chi cung cấp tài liệu gồm bảy mươi sáu trang giấy A4 xen kẽ chữ và hình. Diệp Dương Thành đọc từ tám giờ vào khách sạn ở cho đến trước khi nhận điện thoại Đỗ Nhuận Sinh gọi, hắn đọc đi đọc lại sáu lần, cuối cùng xác định một việc: Hoành Tu Hạ thị.
Mặc dù bảy mươi lăm phần trăm lực lượng tác chiến của quân Mỹ tập trung tạp quần đảo Okinawa, cùng lúc đó căn cứ quân sự lính Mỹ rải rác quần đảo Okinawa, trập kích bất cứ căn cứ nào đều dẫn đến phản ứng dây chuyền, khi đó mất nhiều hơn được.
Huống chi tính về tầm quan trọng là căn cứ quân Mỹ ở Hoành Tu Hạ thị hơn xa nhiều căn cứ quân sự của nước Mỹ tại quần đảo Okinawa. Một khi thành công tập kích Hoành Tu Hạ thị thì Diệp Dương Thành có thể trên đường quay về ghé Okinawa một chuyến. Dù không thể hoàn toàn nhổ lực lượng quân sự lính Mỹ sắp xếp tại vùng Đông Á, nhưng ít ra khiến nó què quặt.
Diệp Dương Thành ngoài muốn dùng chuyện lần này tuyên bố với bên ngoài. Bá chủ biển cả không phải nước Mỹ, không là Nhật Bản, càng không phải nước Anh hay Nga mà là hắn, đại quân sinh vật biển thuộc hạ của Diệp Dương Thành.
Nước Mỹ chỉ thị Ác Ma chi thủ cung cấp viện trợ cho tổ chức khủng bố ETLO đúng không? Nước Mỹ còn kêu Ác Ma chi thủ phái người vào Thượng Hải Trung Quốc phá hoại đúng không? Nước Mỹ muốn lợi dụng quần đảo Okinawa bóp cổ Trung Quốc đúng không?
Tốt, con chó săn tổ chức Ác Ma chi thủ đã trả cái giá tương ứng, bây giờ đến nước Mỹ chủ nhân con chó. Diệp Dương Thành cảm thấy hắn rất cần cho nước Mỹ biết một tiếng, hắn rất tức giận, hậu quả tương đương nghiêm trọng.
Vù vù vù vù vù!
Diệp Dương Thành phẩy tay, một xấp tài liệu tình báo cất vào Cửu Tiêu không gian. Diệp Dương Thành xoay người vào phòng, cầm thẻ miễn quấy rầy, mở cửa treo thẻ ngay tay nắm cửa, lại đóng cửa, khóa chốt. Diệp Dương Thành hít sâu.
Lý do Diệp Dương Thành chọn ở trong khách sạn này vì nó xây trên vách đá ven biển, khi mở cửa sổ nhìn xuống dưới là biển cả sóng vỗ. Bắt đầu từ sáu giờ mấy, Tiểu Hôi bạch tầm Trung Hoa dài ba mươi bảy thước đã ẩn núp trong biển bên dưới gian phòng Diệp Dương Thành ở.
Diệp Dương Thành xoay người leo lên giường, cởi giày, ngồi xếp bằng. Diệp Dương Thành chậm rãi khép mắt điều động lực lượng linh hư, hắn chuyển giác quan thứ sáu vào người Tiểu Hôi trong biển bên ngoài khung cửa sổ. Đập vào mắt Diệp Dương Thành là nước biển đục ngầu.
Tiểu Hôi dài ba mươi bảy thước đã đến tiêu chuẩn cường hóa chung cực, tốc độ bốn trăm hai mươi hải lý một giờ. Diệp Dương Thành điều khiển cơ thể to lớn của Tiểu Hôi nhẹ vẫy đuôi cá, hắn cảm giác phần đuôi Tiểu Hôi chảy ra dòng nước ấm lạ, sau đó lực cản nước biển như mất lực cản, chớp mắt hắn đã vọt xa ra mấy trăm thước.
Rời khỏi vách vực đục ngầu, Diệp Dương Thành điểu khiển Tiểu Hôi vào vùng biển sâu trăm thước. Diệp Dương Thành ngồi xếp bằng trên giường trong khách sạn, hắn hít sâu một hơi.
Diệp Dương Thành ra lệnh với mực đại vương Tiểu Ô:
- Mục tiêu Hoành Tu Hạ thị Nhật Bản, xuất phát!
Mười hai cua móng ngựa viễn cỏ như xe tăng bọc thép, ba mươi cá kiếm như xe công thành, cộng với mực đại vương khổng lồ vô địch, bạch tầm Tiểu Tuyết vui vẻ bơi lội. Sau khi Diệp Dương Thành trập hợp đại quân sinh vật biển, lần đầu tiên tập thể hành động.
Diệp Dương Thành điều khiển Tiểu Hôi đi tới với tốc độ hơn bốn trăm hải lý mỗi giờ, chẳng mấy chốc đã đuổi theo đại quân sinh vật biển cố ý đi chậm chờ hắn. Tiểu Ô rất thông minh, nhưng nó chưa đi Hoành Tu Hạ thị lần nào, đành nhờ Tiểu Hôi bị Diệp Dương Thành nhập xác đi đằng trước dẫn đường, Tiểu Ô lĩnh bầy cua móng ngựa, cá kiếm theo sau. Còn về Tiểu Tuyết...
Mỗi lần cảm ứng hơi thở của Diệp Dương Thành trên người Tiểu Hôi là Tiểu Tuyết luôn rất thân thiết dựa sát, bơi song song với hắn. Tiểu Tuyết thường dùng thân hình trắng tinh đụng vào Tiểu Hôi như đang làm nũng.
Từ Động Thương huyện xuất phát đi Hoành Tu Hạ thị Nhật Bản, vì có Cửu Tiêu thần cách định vị chỉ dẫn nên Diệp Dương Thành không lo sẽ đi đường vòng. Mỗi khi Tiểu Tuyết làm nũng, Diệp Dương Thành điều khiển Tiểu Hôi lăn vòng đùa giỡn. Diệp Dương Thành cho rằng Tiểu Tuyết, Tiểu Hôi vốn nên là một đôi, có khi hắn mong chờ hai con này sinh sản hụa đại sẽ có bộ dạng gì?
Tổng chiều dài đại quân sinh vật biển cỡ ba km, mấy con cá toàn là vật khổng lồ đẳng cấp bá vương. Tuy cơ thể to lớn nhưng không hạn chế tốc độ của chúng, nhờ cường hóa chung cực nên ngoài thân chúng nó phủ lên tầng khí thể vô hình. Những khí thế này giảm bớt lực cản nước biển đối với thân hình khổng lồ của chúng nó.
Khiến Diệp Dương Thành trợn mắt há hốc mồm là cách Tiểu Ô đi tới tuy vẫn giống loài mực, nhưng chẳng phải bình thường phun mực lúc ngừng lúc nghỉ sao? Tiểu Ô mà phun trào thì không ngừng, đừng nói lúc ngừng lúc nghỉ, nó không tạm dừng một giây.
Bộ dạng Tiểu Ô không hợp với lẽ thường thần kinh Diệp Dương Thành đã siêu to, hắn không cảm thấy có gì lạ. Từ khi Diệp Dương Thành có được Cửu Tiêu thần cách đến bây giờ chứng kiến sự việc không hợp với lẽ thường có ít ỏi gì?
Bên ngoài một gian hàng tạp hỏa xéo đối diện cửa nam tiểu học lập Giáp Dương Hoành Tu Hạ thị, một nam nhân da trắng cao một thước chín hét với vào một binh sĩ da trắng khác trong tiệm.
- Angus, sếp bảo chúng ta trở về căn cứ ngay!
- Lập tức, mau!
Nghe binh sĩ ở ngoài cửa hàng kêu, Angus ở trong tiệm bận rộn nói chuyện với lão bản cửa tiệm lộ biểu tình bất mãn đi ra ngoài.
- Á Lực Tư, xảy ra chuyện gì?
Angus thuận miệng hỏi:
- Ngươi không thấy ta đang bận sao?
Á Lực Tư trừng Angus:
- Chết tiệt, cất thứ phía dưới của ngươi đi.
Á Lực Tư liếc hướng nữ nhi lão bản tiệm tạp hóa, tuy lòng gã cũng ngứa ngáy nhưng cố nén xúc động.
Á Lực Tư nói với Angus:
- Nếu ngươi không muốn bị cấp trên phạt thì bây giờ tốt nhất là đi theo ta quay về.
- Tên khốn kia lại nổi điên!
Angus lưu luyến ngoái đầu nhìn nữ nhi lão bản tiệm tạp hóa yêu kiều đứng, tùy tay nhét một tờ đô la trở vào túi, hùng hổ theo Á Lực Tư bước hướng chiếc xe việt dã đậu gần đó. Trên vai hai người có quân hàm trung úy.
Cảnh tương tự lục tục diễn ra trong các góc Hoành Tu Hạ thị. Đám lính và quân quan khó khăn lắm đi ra ngoài tìm vui đều hùng hổ bước ra khỏi quán nhậu, nhà dân, các nơi ăn chơi. Nhiều người vừa đi vừa nịt lại đai lưng.
Cùng lúc đó, trong căn cứ hải quân Mỹ, một nam nhân mặc quân phục hai sao biểu tình trầm trọng đứng trong phòng chỉ huy, hai tay chắp sau lưng, mím môi im lặng.
Trước mặt quân quan thiếu tướng có bốn sĩ quan cao cấp thượng tá trên vai có ưng hàm. Thấy Wood tướng quân tụ tập cả đám lại nhưng im lặng không nói, một vị thượng tá hỏi:
- Wood tướng quân, có lẽ người nên nói cho chúng ta biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Rốt cuộc Wood tướng quân mở miệng:
- Bắt đầu từ đêm nay toàn căn cứ tiến vào trạng thái cảnh giới.
Bốn quan quân thượng tá giật nảy mình.
- Bỏ hết giờ nghỉ ngơi, tăng mạnh tuần tra khu vực xung quanh căn cứ. Không có mệnh lệnh của ta không cho phép ai rời khỏi căn cứ, bao gồm các ngươi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...