- Cách dùng giống di động bình thường, có nhiều sim nhiều thẻ. Mỗi máy thông tin có một dãy năm con số, trước khi gọi điện thoại chọn dùng sim bình thường hay liên lạc thông tin là được.
Phó Diệc Chi vội trả lời:
- Trong rương có sách hướng dẫn sử dụng, giới thiệu các loại chức năng. Khi nào phụ thần rảnh hãy đọc xem.
Diệp Dương Thành nở nụ cười vừa lòng:
- Không sai không sai!
Diệp Dương Thành vỗ vai Phó Diệc Chi, nói:
- Ta nhận mười lăm bộ máy thông tin này, về sau khi tự xưng hô mình đừng kêu Phó Diệc Chi nữa. Cho hép ngươi dùng hai chữ Diệc Chi tự xưng mình.
Rầm!
Phó Diệc Chi quỳ xuống, cực kỳ kích động nói:
- Phó... Diệc Chi cẩn tuân pháp chỉ của phụ thần.
Diệp Dương Thành loay hoay máy thông tin, phất tay nói:
- Đi đi.
Phó Diệc Chi đứng dậy, lùi lại mấy bước, gã xoay người bỗng quay đầu nói với Diệp Dương Thành:
- Phụ thần, dãy số liên lạc máy của Diệc Chi là 00001.
Diệp Dương Thành nhìn theo Phó Diệc Chi rời đi, tùy tay nhét máy thông tin vào túi.
Diệp Dương Thành sờ cằm lẩm bẩm:
- Có nhi tử hiếu kính cũng không tệ.
* * *
Trung Thôn Do Mỹ là một giáo sư tiếng Nhật trung tâm huấn luyện ngoại ngữ Dương Quang của Khánh Châu thị. Trung Thôn Do Mỹ còn là một nhân viên tình báo được chính phủ Nhật Bản xếp vào Khánh Châu thị, gọi tắt gián điệp.
Đối với Trung Thôn Do Mỹ thì dù là quan viên phái chủ chiến hay hòa bình của chính phủ đều không liên quan đến nàng. Trung Thôn Do Mỹ chỉ nghe theo cấp trên ngành điệp viên chính phủ Nhật, rồi chấp hành các nhiệm vụ nàng phải làm, thế là được.
Trong quá trình chấp hành nhiệm vụ Trung Thôn Do Mỹ cần nghiêm khắc giữ bí mật thân phận của mình. Vì làm nhân viên điệp viên, bị lộ thân phận đại biểu cho hành động thất bại, và nguy hiểm bị vây bắt.
Nên ngày thường nếu không có nhiệm vụ Trung Thôn Do Mỹ ít khi ra ngoài,r ất ít rời khỏi ký túc xá trung tâm huấn luyện ngoại ngữ.
Như bây giờ Trung Thôn Do Mỹ ngồi trên bồ đoàn trong ký túc xá của mình, nhấp nháp rượu sake, nghe nhạc Nhật, thả lỏng tinh thần và thể xác.
Đến tám giờ rưỡi sáng, Trung Thôn Do Mỹ hoàn toàn thả lỏng.
Trung Thôn Do Mỹ thầm suy tư bên Trung Quốc quét sạch Phủ Thủ bang không phải tình báo bên mình tiết lộ, đây đơn giản là một cuộc càn quét.
Nghĩ đến đây khuôn mặt tròn của Trung Thôn Do Mỹ lộ vẻ khinh thường.
Tuy rằng kế hoạch bởi vì ngoài ý muốn nên thất bại nhưng nàng còn sống, có điều gì tuyệt vời hơn điều đó?
Trung Thôn Do Mỹ đứng lên, thu dọn mấy thứ cần dùng cho việc giảng bài đặt trên bàn. Khi Trung Thôn Do Mỹ cầm bút máy chế tạo đặc biệt lên, nàng mỉm cười.
Trung Thôn Do Mỹ đến Trung Quốc tám năm, có khá nhiều người Trung Quốc chết vào cây bút máy này.
Trong nhiều người bị Trung Thôn Do Mỹ giết có số đông chết chỉ do nàng nghi ngờ, nghi bọn họ nhận ra thân phận của nàng, vì vậy bọn họ phải chết.
Bọn họ bị kim thép bắn ra từ bút máy đặc biệt xuyên thủng đầu. Bọn họ chết, Trung Thôn Do Mỹ bình an sống đến hiện tại.
Trung Thôn Do Mỹ lắc đầu, ôm chồng tài liệu giảng bài vào ngực.
Khi Trung Thôn Do Mỹ nhấc chân định rời khỏi ký túc xá đến phòng học bỗng cảm thấy người cứng lại, tinh thần hoảng hốt.
Trung Thôn Do Mỹ mở mắt ra, đập vào mắt là một nam nhân hơn ba mươi tuổi. Trung Thôn Do Mỹ thề nàng chưa từng gặp nam nhân này, mặt mũi của gã thật xấu xí.
Mặt đầy vết đao như con rết, da đen nhẻm tựa dân chạy nạn mới trốn trại. Nam nhân đang cầm một cây roi sắt, tay kia kẹp điếu thuốc lá phun khói trước mặt Trung Thôn Do Mỹ.
Mãi lúc này Trung Thôn Do Mỹ mới nhìn kỹ cách ăn mặc của nam nhân và nơi mình đang đứng. Nam nhân hơn ba mươi tuổi, mặc quân phục thẳng thớm, trên vai có hai gạch hai sao, là quân quan cấp trung tá.
Vị trí Trung Thôn Do Mỹ đứng là một gian phòng nhỏ tràn ngập mùi than, trong phòng nhỏ bật một bóng đèn mờ tối. Dưới ánh đen xanh vàng, nam nhân hơn ba mươi tuổi làm cho người ta sợ hãi, đặc biệt khi gã nhếch môi hướng Trung Thôn Do Mỹ. Hàm răng vàng đen khiến Trung Thôn Do Mỹ cảnh giác.
Trung Thôn Do Mỹ là một điệp viên lão làng từ khi được huấn luyện đến chính thức theo nghề mười năm, nàng hiểu rõ chuyện trước mắt có nghĩa là gì.
Đúng vậy, nàng bị bắt. Tuy rằng đầu óc Trung Thôn Do Mỹ hoang mang tại sao đang yên lành bị bắt, trước đó nàng không phát hiện có chút gì khác lạ. Nhưng hiển nhiên bây giờ Trung Thôn Do Mỹ không suy nghĩ nhiều được, điều nàng cần làm là cắn chặt răng, nhắm mắt chờ chết.
Huấn luyện viên từng nói điệp viên là một đám người đi trên dây thừng giữa không trung, mặc dù nhận lương bình dân tích lũy hai, ba chục năm mới có nhưng điệp viên phải chuẩn bị tinh thần tùy thời hy sinh. Cái chết chỉ đến sớm hoặc muộn.
Nghĩ đến đây Trung Thôn Do Mỹ nhắm mắt lại, không nói tiếng nào, thái độ không hợp trác.
Trung Thôn Do Mỹ âm thầm tỏ thái độ, nam nhân hơn ba mươi tuổi mặt xấu xí lại nhe hàm răng vàng khẽ, mùi thuốc lá nồng nặc làm nàng nhíu mày.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi mở miệng nói:
- Giỏi, bản lĩnh không nhỏ.
Trung Thôn Do Mỹ ở Trung Quốc tám năm cộng với trước khi đến Trung Quốc có học tập theo hệ thống, không bị chướng ngại ngôn ngữ nghe nam nhân răng vàng nói tiếng Trung.
Trung Thôn Do Mỹ hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Trung Thôn Do Mỹ quay đầu sang một bên.
Nam nhân răng vàng nhìn quen thái độ của Trung Thôn Do Mỹ:
- Tính tình cũng lớn thật.
Nam nhân răng vàng vung roi sắt, cười xấu xa với Trung Thôn Do Mỹ:
- Ta đã gặp nhiều đồ đê tiện như ngươi. Đừng giả bộ xương cứng trước mặt gia gia, cũng đừng mơ kéo dài thời gian chờ người đến cứu.
- Được rồi, nếu ngươi tỏ rõ không phối hợp thì gia gia ta cũng không nói nhiều. Hưởng thụ gia gia hầu hạ xong nếu muốn khai thì nhớ kêu một tiếng.
-...!
Trung Thôn Do Mỹ vụt ngoái đầu nhìn hướng nam nhân răng vàng, biểu tình ngạc nhiên. Theo thường lệ chẳng phải nam nhân răng vàng nên chiêu hàng nàng trước sao? Nói theo lời người Trung Quốc đó là tiên lễ hậu binh, hoặc nên nói trước cho uống một ly rượu. Tại sao nam nhân răng vàng lại...
Không đợi Trung Thôn Do Mỹ lấy lại tinh thần, không cho thời gian suy đoán lung tung, nam nhân răng vàng đã vung roi sắt quất vào người nàng.
Bốp!
Một tiếng giòn vang, vải áo bên vai phải tổ chức sát thủ Cửu U9 bị xé rách một lỗ hổng lớn, da tróc thịt bong.
Thì ra nam nhân răng vàng cầm roi sắt chi cthí móc câu nhỏ, sắc bén, rậm rạp.
Một roi quất Trung Thôn Do Mỹ đau đớn khẽ hừ, vai đau rát làm trán nàng ướt mồ hôi lạnh và cũng thầm hân hoan.
Dựa theo uy lực roi sắt thì thêm vài lần nữa Trung Thôn Do Mỹ có thể báo danh với thiên thần. Đối với điệp viên bị nước khác bắt, còn thứ gì hấp dẫn hơn cái chết?
Quất ta, quất ta mạnh vào!
Mắt Trung Thôn Do Mỹ đỏ rực, nàng gần như điên cuồng vặn vẹo cơ thể, lần đầu tiên lớn tiếng nói với nam nhân răng vàng:
- Mẹ ngươi lên giường với người ta sinh ra ngươi, ta muốn cùng mẹ ngươi lên giường!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...