Chấp Chưởng Thần Quyền

Diệp Dương Thành ôm tâm tình hân hoan, Triệu Dung Dung và Tiểu Thương Ưu Tử thay ca cho hắn ẩn thân, đám người thẳng tiến quặng mỏ nơi Hình Tuấn Phi chuản bị tỉ mỉ.

Cùng lúc đó, thành viên quân đội điều động lực lượng cảnh sát khắp Ôn Nhạc huyện tụ tập khống chế sơn mạch có quặng mỏ. Tuy cảnh sát tham gia việc phong tỏa hoàn toàn không hiểu ra sao, nhưng mọi người đều nói đây là đang bắt tội phạm truy nã.

Ván đề ở chỗ bắt tội phạm truy nã cần nhiều lực lượng cảnh sát trực tiếp phong tỏa núi to không?

Có người thông minh, nhưng người thông minh có ưu điểm là biết cái gì nên hỏi cái gì không. Cấp trên đã bảo là bắt tội phạm truy nã thì mặc kệ có đúng sự thật hay không, ngươi cứ nghĩ như vậy đi.

Buổi tối hơn tám giờ, trong bộ chỉ huy hành động bắt tội phạm truy nã tạm thời tại Diên Đãng Trấn, bốn nam nhân từ quân đội đang ngồi trước một bàn ăn, uống rượu chơi trò chơi, làm gì có bộ dáng bắt tội phạm truy nã?

Uống mấy bình bia lót dạ, một nam nhân mặc đồng phục quân đội khoảng hơn ba mươi tuổi xắn tay áo nhìn đồng hồ:

- A! Đã tám giờ.

Nam nhân hơn ba mươi tuổi kinh ngạc hỏi:

- Tại sao chưa có hành động gì?

- Có lẽ đang giằng co?

Một nam nhân mặc quân phục khác hờ hững nói:

- Hơn một ngàn người lần lượt đi vào đó, qua đêm nay chúng ta sẽ phải nhặt xác cho đám dị nhân.

- Không hiểu nổi có phải đám dị nhân này não bị nhũn không?


Nam nhân mặc quân phục thứ ba mở miệng nói:

- Vì hạt châu gì đó mà không sợ chết tre già măng mọc. Ha ha, giờ thì tốt rồi, mấy ngàn người chết, kẻ cười lại là người khác.

Nam nhân mặc quân phục thứ bốn mất kiên nhẫn phất tay:

- Quan tâm nhiều làm gì?

Nam nhân mặc quân phục thứ bốn bưng ly rượu lên nói:

- Chúng ta uống rượu của mình đi, bọn họ chết người của họ, hai bên không liên quan nhau. Nào nào, uống tiếp!

Thế là dưới trời đêm diễn ra cảnh tượng cực kỳ quái dị.

Bộ chỉ huy hành động bắt tội phạm truy nã tạm thời tại Diên Đãng Trấn đèn đuốc sáng trưng. Bốn người phụ trách hành động trên danh nghĩa tụ lại chè chén, bộ dáng việc chẳng liên quan đến mình.

Sâu trong rừng già, mấy trăm cảnh sát điều động từ đồn công an khắp Ôn Nhạc huyện nghiêm chỉnh đứng ở vị trí của mình, không ai được rời khỏi vị trí dù chỉ một bước. Cấp trên nói với bọn họ là đêm nay bắt tội phạm truy nã, một kẻ ác ôn hết sức tàn bạo, giết người vô số, siêu nguy hiểm. Mặc dù dám cảnh sát ôm lòng nghi ngờ nhưng đành kiềm nén, kiên nhẫn trông chừng khu vực của mình.

Tình huống bên ngoài là như vậy, còn sâu trong núi bị cảnh sát cách ly thì sao?

Lúc này cảnh tượng trong núi cũng rất kỳ dị.

Lần này tổ chức Dị Sát dốc hết lực lượng, hầu như tập hợp toàn bộ sát thủ từ cao giai trở lên đi vào Ôn Nhạc huyện. Bọn họ luồn lách trong bóng tối xâm nhập vào núi sâu Diên Đãng Trấn, có gần bảy trăm dị nhân tràn đầy tự tin đối đầu hơn một ngàn dị nhân nghiêm túc cảnh giác chờ trong núi.

Hơn một ngàn dị nhân trong núi lớn tuy sớm đoán được tổ chức Dị Sát tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ nhưng bọn họ không abo giờ ngờ là tổ chức Dị Sát sẽ hành động nhanh như vậy. Mới cách một ngày, gần bảy trăm thành viên tổ chức Dị Sát đẳng cấp thấp nhất là A giai đã xuất hiện trong ngọn núi, bao vây doanh trại hơn một ngàn dị nhân trú đóng.

Mười mấy sát thủ vàng, bạc các chi ánhnh tổ chức Dị Sát bước ra từ đám người, biểu tình mỗi sát thủ tràn ngập sát khí lạnh lẽo. Đối với dị nhân dám can đảm khiêu khích uy nghiêm của tổ chức Dị Sát thì bọn họ sẽ không nương tay.

Thanh âm lạnh lẽo vang vọng bên tai mọi người.

- Tối hôm nay, các ngươi đều phải chết.

Người nói chuyện là nam nhân trung niên ngày hôm qua đứng trên tảng đá bên trên quặng mỏ.

Nam nhân trung niên bước ra một bước, ánh mắt sắc bén liếc qua từng người, chậm rãi phun một chữ:

- Giết!

Không giải thích gì nhiều, không tranh cãi đôi chối, mục đích chuyến đi của tổ chức Dị Sát là cố gắng tiêu diệt đám dị nhân đã bị coi là phản nghịch này. Tổ chức Dị Sát dùng thủ đoạn sấm sét giành lấy ngọn đồi nhỏ, cũng muốn dùng thái độ cứng rắn này cảnh cáo các dị nhân rải rác khắp thế giới rằng râu hùm của tổ chức Dị Sát không dễ đụng vào.

Khi nam nhân trung niên chậm rãi phun ra một chữ giết, nâng không khí hiện trường đến mức đông cứng thì trên bầu trời bỗng vang tiếng cười khẽ, hay đúng hơn là tiếng cười tràn đầy khinh thường của một nam nhân trẻ tuổi.

Nghe tiếng cười, các thành viên tổ chức Dị Sát nét mặt sa sầm. Hơn một ngàn dị nhân bị bao vây cùng ngẩng đầu nhìn lên trời. Nhưng trên bầu trời không có một bóng người, trống rỗng.


- Ai đó?

Khi gần hai ngàn dị nhân đến từ các nơi trên thế giới sắc mặt trầm trọng định tìm kiếm nam nhân phát ra tiếng cười đang núp ở đâu thì bầu trời trống rỗng bỗng lóe ánh sáng trắng. Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên lơ lửng trong không trung, biểu tình châm biếm nhìn mọi người bên dưới.

Vương Minh Kỳ nói:

- Sắp chết đến nơi còn nói nhảm nhí tại đây, đáng cười, đáng buồn thật.

Nhìn Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên đột nhiên xuất hiện trong không trung, nam nhân trung niên biến sắc mặt.

- Ngươi...!

Biểu tình nam nhân trung niên âm trầm nhìn Vương Minh Kỳ, Đường Thái Nguyên, cơ mặt co giật lắp bắp:

- Ngươi...

Mắt Vương Minh Kỳ tràn ngập ý cười:

- Rất ngạc nhiên đúng không?

Vương Minh Kỳ hỏi nam nhân trung niên:

- Rất tò mò đúng?

Nam nhân trung niên nghiến răng:

- Ngươi... Thì ra các ngươi...

Nam nhân trung niên ngước nhìn Vương Minh Kỳ lơ lửng trong không trung, giận dữ nói:

- Hèn gì tổ chức Dị Sát ta liên tục thất bại trong Ôn Nhạc huyện, hóa ra... Là hai kẻ phản đồ các ngươi âm thầm giở trò quỷ!


Đường Thái Nguyên luôn im lặng bỗng nhoẻn miệng cười hỏi:

- Giở trò quỷ sao?

Đường Thái Nguyên nghiêng đầu, nháy mắt với Vương Minh Kỳ. Đường Thái Nguyên lắc người phát ra khí thế.

Đường Thái Nguyên cười khẩy nói:

- Chỉ bằng vào các ngươi còn cần ta giở trò quỷ sao?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Chín khí thế hùng hồn từ trên trời giáng xuống đánh vào tâm hồn mọi người, như nhát búa đập đám dị nhân ngơ ngác đứng.

Cảm nhận chín khí thế vượt qua dị nhân thượng đoạn, mười mấy sát thủ vàng, bạc bên tổ chức Dị Sát biến sắc mặt.

Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi chi nhánh Châu Á hét thất thanh:

- Âm mưu này là cái bẫy các ngươi cố ý tạo ra?

Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi hét to khiến tất cả dị nhân rùng mình, liên tưởng đến hai mươi mấy ngày qua xảy ra các việc nhìn như hợp lý nhưng nghĩ kỹ thì làm người rùng mình.

Đám người Đường Thái Nguyên, Vương Minh Kỳ không giải thích cái gì. Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử biến mất, còn lại bảy người tự chiếm một hướng. Với sức mạnh của bảy người xua hai ngàn dị nhân tụ tập vào vị trí trung tâm như lùa đàn cừu.

Sợ hãi uy nhiếp hùng hồn của đám người Đường Thái Nguyên, Vương Minh Kỳ, cũng có thể vì bản năng bẩm sinh tụ bầy của nhân loại, gần hai ngàn rải rác bỗng chốc chẳng hề chống cự thụt lùi vào trung tâm. Có lẽ bọn họ cho rằng cái này không gọi là lùi bước, đây là ngưng tụ lực lượng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui