Đến đây thì trăm dị nhân quanh ngọn đồi chết hết, nhìn xác của bọn họ sẽ không ai phát hiện có điểm gì khác lạ. Nguyên nhân cái chết nhìn từ mặt ngoài là bị đánh hội đồng rồi chết tại chỗ. Sẽ không ai nghi ngờ điều khác, vì Diệp Dương Thành còn chừa hậu chiêu.
Lúc trước mấy dị nhân lẻn vào quặng mỏ, trừ dị nhân Phi Châu ngốc nghếch cầm hạt châu chạy ra ngoài, bên trong còn hai dị nhân phát hiện tình huống không ổn nên núp bên trong. Bây giờ là lúc hai dị nhân này lên sân khấu.
Diệp Dương Thành nháy mắt với Vương Minh Kỳ, Hình Tuấn Phi. Diệp Dương Thành hếch cằm, cười tủm tỉm đứng sang một bên. Vương Minh Kỳ, Hình Tuấn Phi ngầm hiểu gật đầu, cười bay vào quặng mỏ.
Một phút sau.
Hai dị nhân da trắng nhàn nhã đi ra, lướt qua Diệp Dương Thành. Biểu tình của hai dị nhân ngay từ đầu thoải mái sau đó là mừng như điên, một người cầm hai hạt châu tỏa ánh sáng trắng mông lung đứng giữa trăm cái xác, cười phá lên.
Tiếng cười vang dội ngút trời.
Trong khi hai dị nhân cười to, cách rừng rậm không xa vang tiếng xột xoạt. Một tiểu đội tìm tòi dị nhân hai mươi mấy người xuất hiện trong tầm mắt của hai dị nhân da trắng. Thấy hai mươi mấy dị nhân này, hai người da trắng cầm hạt châu cùng biến sắc mặt lộ biểu tình cảnh giác.
Hai dị nhân da trắng không cười, vì người cười đổi thành hai mươi mấy dị nhân mới xuất hiện. Hai dị nhân da trắng siết chặt hạt châu, hai mươi mấy dị nhân ngốc mấy cũng hiểu đó là thứ gì. Hơn một trăm xác chết đủ chứng minh nơi này vừa mới xảy ra cuộc hỗn chiến tranh cướp bảo bối. Hai dị nhân cầm hạt châu cười to đương nhiên trở thành người thắng trận hỗn chiến.
Thủ lĩnh hai mươi mấy dị nhân là một nam nhân hơn ba mươi tuổi, cao một thước sáu mươi mấy, da vàng. Nhìn hai dị nhân da trắn biểu tình căng thẳng, nam nhân hơn ba mươi tuổi nhếch môi dùng giọng ngọng nghịu nói tiếng Trung.
- Trung Quốc có một câu ngạn ngữ.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi cười híp mắt nói:
- Gọi là bọ ngựa bắt ve, chim sử ở phía sau. Hôm nay chúng ta muốn làm chim sẻ.
Nam nhân hơn ba mươi tuổi thốt lời tỏ rõ muốn chiếm 'thành quả chiến thắng' của hai dị nhân da trắng. Hai mươi mấy dị nhân vây quanh nam nhân hơn ba mươi tuổi cùng gật đầu, hét to:
- Hây!!!
Nhưng bọn họ chưa nói xong thì hai dị nhân da trắng giơ tay công kích, chẳng qua một người bắn luồng sáng về phía dị nhân Nhật Bản, người khác thì bắn lên trời.
Thấy dị nhân da trắng bắn công kích lên trời, nam nhân hơn ba mươi tuổi biến sắc mặt, tức giận quát:
- Bát dát!
Nam nhân hơn ba mươi tuổi ra tay trước, tung ra hơn mười năng lượng trảm ý định đập nát hai dị nhân da trắng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khiến đám dị nhân Nhật Bản ngạc nhiên là hai dị nhân da trắng đối diện công kích chẳng những không tránh né mà đứng yên tại chỗ, dễ dàng bị bọn họ đập nát.
Tình huống kỳ lạ không khiến đám người Nhật chú ý nhiều. Giết hai dị nhân da trắng xong, thủ lĩnh hơn ba mươi tuổi bước nhanh tới bên xác chết, cướp hạt châu tỏa ánh sáng trắng ngà từ tay hai dị nhân da trắng. Nam nhân hơn ba mươi tuổi cảm nhận linh lực ẩn chứa bên trong, gã ngửa đầu cười to.
Nhưng nam nhân hơn ba mươi tuổi chưa cười được bao lâu thì trong rừng rậm vị trí ban đầu đám người Nhật đi ra lại vang tiếng xột xoạt. Các đội dị nhân bị ánh sáng lúc trước dị nhân da trắng bắn lên trời hấp dẫn chạy đến gần đồi nhỏ. Không khí lại trở nên căng thẳng.
Quảng Châu thị tỉnh Quảng Đông, trong phòng khách căn biệt thự xa hoa có ba người ngồi vây quanh. Người ngồi sofa chính giữa là một nữ nhân khoảng hai mươi tuổi. Hai người ngồi hai bên nàng là nam nhân hơn ba mươi tuổi, nam nhân hơn bốn mươi tuổi.
Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi cầm xấp hồ sơ:
- Sâu trong rừng rậm Diên Đãng Trấn Ôn Nhạc huyện có một ngọn đồi nhỏ, nghe đồn trong đó là nơi có bảo bối tăng nhanh đẳng cấp dị hóa cho dị nhân.
Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi nhìn hai nam nhân, nói:
- Lúc trước chúng ta phái tiểu tổ điều tra đi đã thuận lợi vào Ôn Nhạc huyện từ ba ngày trước. Nửa tiếng trước ta nhận được điện thoại của người phụ trách tiểu tổ điều tra nói đã chứng thật tin tức, đúng là Ôn Nhạc huyện có bảo bối tăng nhanh đẳng cấp dị hóa cho dị nhân. Trước mắt đã phát hiện chỗ có bảo bối.
Nghe nữ nhân khoảng hai mươi tuổi báo cáo, nam nhân ngồi bên trái sofa nhướng mày nói:
- Tình huống bên Ôn Nhạc huyện hiện giờ ra sao?
Nam nhân ngồi bên tay trái sofa hỏi:
- Nếu được đến tin tức chính xác e rằng dị nhân tụ tập tại Ôn Nhạc huyện khoảng ngàn người. Chỉ có một nơi sinh ra bảo bối, lại có ngàn người tranh giành, đoàn thể dị nhân từ gần trăm quốc gia, người nhiều mà cháo ít thì...
- Ngươi đoán đúng.
Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi gật đầu, nói:
- Hiện nay Ôn Nhạc huyện đã rối loạn. Ta mới nhận được tin nói là khoảng một tiếng trước vì giành quyền khai thác đồi nhỏ đó đã có hàng trăm dị nhân đánh nhau đến chết.
- Hàng trăm người?
Nam nhân ngồi bên tay trái sofa biến sắc mặt, líu lưỡi hỏi:
- Nhiều vậy?
- Đây mới chỉ là bắt đầu.
Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi khẽ hừ:
- Tin tức được bảo đảm thì chắc chắn trong ba ngày những dị nhân đứng ngoài nhìn sẽ rầm rộ vào Ôn Nhạc huyện. Khi đó số dị nhân chết sẽ lên đến hàng ngàn người.
Nam nhân ngồi bên tay trái sofa khẽ thở dài:
- Người chết vì tiền, chim chết vì ăn.
Nam nhân ngồi bên tay trái sofa làm dáng vẻ từ bi nói:
- Dị nhân toàn thế giới chỉ khoảng mấy ngàn người, nếu để mặc bọn họ thoải mái đánh nhau trong Ôn Nhạc huyện, cuối cùng bị tổn thất là thực lực tổng thể của dị nhân chúng ta.
Nói đến đây khóe môi nam nhân ngồi bên tay trái sofa cong lên, ám chỉ:
- Ôn Nhạc huyện là Ôn Nhạc huyện của Trung Quốc, Trung Quốc thuộc Châu Á...
Ba người nhìn nhau, nở nụ cười.
Chớp mắt đến cuối tháng mười một. Người dân Ôn Nhạc huyện bỗng nhiên phát hiện người ngoại quốc đi trên đường càng lúc càng nhiều, nói chính xác hơn là người nước ngoài đi 'du lịch' Ôn Nhạc huyện nhiều hơn.
Trừ mỗi ngày nhìn thấy nhiều 'bạn' nước ngoài ra, đối với dân chúng Ôn Nhạc huyện thì không có gì thay đổi. Nên ăn nên ngủ bình thường, số lượng người nước ngoài bao nhiêu liên quan gì đến dân chúng tóc húi cua?
Đối với người bình thường Ôn Nhạc huyện thì những người nước ngoài không ảnh hưởng lớn đến bọn họ. Nhưng đối với phân cục công an Ôn Nhạc huyện, thậm chí là quân đội Trung Quốc, đây là thử thách nặng nề.
Bọn họ vừa phải khống chế dị nhân phạm tội trong Ôn Nhạc huyện, vừa phải cố gắng đè sự kiện đến mức ảnh hưởng thấp nhất. Không thể để dân chúng bình thường khủng hoảng, lại phải truy bắt dị nhân phạm tội.
Một tháng ngắn ngủi, trên bầu trời Ôn Nhạc huyện dày đặc áng mây nguy hiểm. Diên Đãng Trấn là trấn lớn du lịch, ngày bình thường hay tiếp đãi khách nước ngoài nhưng hiếm khi thấy khách du lịch nào cả ngày chạy ra ngoài, đi rồi không bao giờ quay về nữa.
Tiểu khu Ái Hà Bảo Kinh Trấn, trong nhà mới của Diệp Dương Thành.
Diệp Dương Thành ngồi trên sofa xem tin tức ti vi. Sở Minh Hiên phụ trách theo dõi tình hình đồi nhỏ bỗng nhiên xuất hiện trong phòng khách, khom lưng với Diệp Dương Thành.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...