Trong vòng một đêm, thậm chí có thể nói chỉ trong mấy giờ ngắn ngủi, sáu gã dị nhân S cấp, bảy tên dị nhân AA cấp, cùng bốn mươi dị nhân A cấp toàn bộ mất đi liên lạc, điều này ở trong ba trăm năm lịch sử của tổ chức Dị Sát tuyệt đối là có một không hai!
Ở trong một tiểu huyện thành bình thường, trước sau tổn thất bảy dị nhân S cấp, hơn mười dị nhân AA cấp, cùng thật nhiều dị nhân A cấp, B cấp, đồng dạng là chuyện chưa từng phát sinh đối với tổ chức Dị Sát, nhưng hiện tại lại liên tục xảy ra.
Dị nhân S cấp là cột trụ của tổ chức Dị Sát, ở cùng chung địa điểm bị tiêu diệt bảy cột trụ, điều này đối với tổng bộ Dị Sát mà nói tuyệt đối là một chuyện không cách nào thừa nhận, nhưng bọn hắn lại không thể không lựa chọn ẩn nhẫn.
Có thể đem nhiều dị nhân giết chết trong vài giờ thời gian ngắn ngủi như thế, ngay cả dị nhân S cấp thượng đoạn cũng không có cơ hội cầu viện về tổng bộ, chỉ riêng theo điểm này mà xem, huyện Ôn Nhạc tuyệt đối xứng với danh hiệu mộ phần của dị nhân!
Trước khi hoàn toàn thăm dò rõ ràng hồ nước nhìn qua như trong vắt nhưng lại dị thường u tối như huyện Ôn Nhạc kia, tổng bộ Dị Sát cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, tới 10h sáng hôm sau sự tình phát sinh, tổng bộ Dị Sát truyền ra mệnh lệnh khắp toàn thế giới, nhất thời khơi dậy ngàn tầng sóng!
Nếu không được chỉ thị của long đầu tổng bộ Dị Sát, bất kỳ sát thủ dị nhân nào của tổ chức cũng không được bước vào huyện Ôn Nhạc nửa bước, người vi phạm lập tức trục xuất khỏi tổ chức, sinh tử tự gánh chịu!
Vừa tiếp được mệnh lệnh truyền từ tổng bộ, cơ hồ toàn bộ thành viên tổ chức đều hiện lên dấu chấm hỏi thật lớn: đây là vì sao vậy?
Tổ chức Dị Sát hoành hành địa cầu suốt mấy trăm năm, đang làm gì? Không được bước vào huyện Ôn Nhạc nửa bước, người vi phạm trục xuất khỏi tổ chức, sinh tử tự gánh chịu?
Mệnh lệnh này được dùng Long Thủ lệnh truyền ra, cơ hồ mỗi người nhận được mệnh lệnh này phản ứng đầu tiên chính là giả mạo, đây là một chuyện cười, chuyện cười thật lớn!
Hung danh của tổ chức Dị Sát trong toàn thế giới đều thật rõ ràng, đừng nói chỉ là một huyện thành nho nhỏ, cho dù là nước lớn như Mỹ, khi đối diện tổ chức Dị Sát cũng phải vô cùng cẩn thận, tổ chức Dị Sát luôn lấy tư thế cường giả ngạo nghễ thế giới lại có một ngày ra lệnh như thế.
Từ khi nào mà ngay cả tổ chức Dị Sát cũng truyền ra mệnh lệnh nghiêm cấm đối với thành viên của mình, không cho phép bước chân vào một địa phương nho nhỏ như vậy đây?
Một mệnh lệnh vô cùng đơn giản, lại khơi dậy sóng gió ngày càng lớn, mỗi thành viên tổ chức Dị Sát đều không thể chấp nhận mệnh lệnh như thế!
Nhưng Long Thủ lệnh từ sau sự kiện tiểu tổ siêu nhân nước Mỹ đã không còn xuất hiện, lại một lần nữa hiện thế!
Lần trước Long Thủ lệnh xuất hiện, là do phản kích mãnh liệt với tiểu tổ siêu nhân Mỹ, trực tiếp đánh vào Nhà Trắng, còn đánh tổng thống vài bạt tai.
Nhưng lần này Long Thủ lệnh xuất hiện, lại nhằm vào một huyện thành nho nhỏ trong đại lục, quả thật có thể dùng từ như trời với đất cũng không cách nào hình dung đầy đủ!
Lúc này có người hiểu chuyện đứng ra, giải đáp nghi hoặc cho mọi người, nguyên nhân là vì kim bài sát thủ Bàn Hạt của phân bộ Châu Âu tổ chức Dị Sát cùng ngân bài sát thủ phân bộ Châu Âu, một kim bài sát thủ phân bộ Châu Á, hai ngân bài sát thủ, cộng thêm kim bài sát thủ phân bộ Châu Phi cùng một ngân bài sát thủ, ước chừng là bảy dị nhân S cấp, thấp nhất cũng là S cấp trung đoạn, đi vào huyện thành nho nhỏ kia, sau đó…bị giết chết!
Đồng thời gặp nạn ngoại trừ bảy dị nhân S cấp, còn có vài chục dị nhân AA cấp cùng A cấp…
So sánh với tâm tình ban đầu khi nhận được mệnh lệnh, sau khi hiểu được nguyên nhân, các dị nhân không hẹn cùng hít sâu một hơi, trong lòng tràn đầy bất an! Không còn ai dám đi nghi ngờ mệnh lệnh của tổng bộ, trên thực tế các dị nhân cũng rất sợ chết.
- Long Thủ, chẳng lẽ bỏ qua như vậy sao?
Trên một hòn đảo nhỏ, bên trong một kiến trúc màu đen hình dáng như bát cơm lật úp, lại đèn đuốc sáng trưng, vô cùng xa hoa.
Một lão giả da trắng tóc hoa râm, nếp nhăn đầy mặt đang run rẩy quỳ trên thảm đỏ, gấp giọng nói:
- Đó là bảy dị nhân S cấp, không phải A cấp ah!
- Thỉnh Long Thủ nghĩ lại!
Theo thanh âm lão giả rơi xuống, mười mấy người đủ màu da ở hai bên thảm đỏ, từ ba mươi đến bảy tám mươi tuổi, đồng thời quỳ rạp xuống đất cùng hô to!
- Trong những người các ngươi, người theo ta thời gian ít nhất cũng đã gần trăm năm đi.
Trên thảm đỏ, là một trung niên nam tử ngồi trên cửu long bảo tọa, tóc đen mắt đen, trên vầng trán tản ra uy nghiêm, tận sâu trong đáy mắt tràn ngập vẻ thô bạo, hai loại khí chất hoàn toàn bất đồng lại yêu dị dung hợp chung một chỗ trên mặt của hắn, hoàn toàn phù hợp vô cùng.
Ngữ khí của hắn bình thản, chậm rãi đứng dậy, hai tay chắp sau lưng, khẽ ngẩng đầu lên cao, biểu hiện phi thường thong dong:
- Hay là đến bây giờ các ngươi còn không đoán ra tính tình của ta?
Như cười như không, làm cho mọi người có cảm giác không rét mà run.
Nhất là mấy lão giả đi theo hắn gần hai trăm năm, trực tiếp liên tưởng đến hơn trăm năm trước, vị Long Thủ này đang cười nói chuyện đã giết hơn mười vạn người trong nửa tòa thành thị, tựa hồ hắn cũng từng hỏi qua cùng một vấn đề, các ngươi còn không đoán ra được tính tình của ta?
Những người quỳ trên mặt đất không ai lên tiếng, đứng trước mặt Long Thủ, bọn hắn chỉ là một đám kiến hèn mọn, bé nhỏ không đáng kể mà thôi.
Nhìn thấy mọi người sợ hãi, trên mặt nam tử trung niên hiện lên vẻ đăm chiêu, thản nhiên khoát tay:
- Việc này ta tự có chủ trương, tất cả giải tán đi.
- Dạ, Long Thủ!
Mọi người cùng hô lên, lập tức nối đuôi nhau rời khỏi cung điện vô cùng xa hoa này, lễ độ cung kính, vô cùng cẩn thận.
Ánh mắt tản mạn đảo qua địa phương mọi người quỳ xuống, sắc mặt nam tử trung niên thoáng đổi, thân hình vừa ngồi lên bảo tọa liền bật dậy, cung kính ôm quyền, hướng chỗ thảm đỏ trống rỗng thi lễ:
- Cung nghênh thánh sứ.
- Thánh chủ có lệnh.
Trên thảm đỏ trống rỗng đột ngột xuất hiện một nam tử đầu đội nón, toàn thân bao phủ trong chiếc áo khoác đen, một tay cầm một cuốn cẩm bạch kim sắc, thanh âm phi thường bén nhọn chói tai, đứng nơi đó không nhúc nhích, nhưng cho người ta cảm giác áp bách như núi lớn sừng sững.
Nghe lời nói của nam tử, nam tử trung niên không có chút chậm trễ, bước nhanh đi xuống cung kính quỳ một gối trước mặt nam tử kia, giơ cao hai tay:
- Cung nghênh thánh lệnh.
Trong tay hiện ra một vật lạnh băng, đợi khi nam tử trung niên ngẩng đầu, nam tử đến truyền lệnh cũng đã biến mất vô ảnh vô tung.
Trên trán chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh, nam tử trung niên nhanh chóng đứng dậy mở cuốn cẩm bạch ra xem, vừa đọc nội dung bên trong, thần sắc hắn chợt cứng đờ!
- Tuân, Thánh Chủ lệnh!
Sắc mặt nghiêm túc, hai chân quỳ xuống, hướng chỗ phương hướng tây bắc đại điện dập đầu ba lần, sau đó hắn đứng dậy nhìn ra ngoài điện trầm giọng nói:
- Người đâu!
…
- Đại bộ phận công việc đã làm thỏa đáng.
Hơn ba giờ chiều, Đỗ Nhuận Sinh thở hổn hển xuất hiện trước mặt Diệp Dương Thành, lau mồ hôi trán, nói:
- Nhưng bên phương diện nguyên liệu còn thiếu một loại, vừa rồi tôi đã trao đổi với nhà cung ứng, nhưng không bàn xong giá cả.
- Là nguyên liệu gì?
Nghe được câu nói của Đỗ Nhuận Sinh, Diệp Dương Thành thoáng ngẩn người, hỏi:
- Đối phương báo giá là bao nhiêu?
- Là Tantan, một loại kim loại hi hữu, là nguyên liệu cần dùng khi sản xuất tụ điện.
Đỗ Nhuận Sinh trải qua một đoạn thời gian tiếp xúc, cũng biết Diệp Dương Thành không hiểu biết nhiều về phương diện này, nên dùng ngôn ngữ đơn giản để diễn tả cho hắn nghe, giúp cho hắn dễ dàng lý giải:
- Vừa rồi tôi nói chuyện điện thoại với hắn, ý tứ của hắn là gần đây thị trường giá cả Tantan trên quốc tế tăng rất cao, rất nhiều nhà xưởng dù có tiền cũng không mua được nó, cho nên phương diện giá cả…
- Nói thẳng đi.
Diệp Dương Thành hít sâu một hơi, còn chưa khai trương, đã xảy ra vấn đề cung ứng nguyên liệu.
- Hắn báo giá là bao nhiêu?
- Giá nhập hàng ban đầu là 31 đô la một pound.
Đỗ Nhuận Sinh cười khổ nói:
- Vừa rồi hắn mở miệng báo giá là 39 đô la một pound, tăng lên 8 đô la!
- Tăng nhiều như vậy?
Diệp Dương Thành hoảng sợ, một pound chỉ hơn chín lượng, mỗi pound tăng 8 đô la, đây là con số thật lớn, một khi dựa theo ý đối phương mua vào, phí tổn sản xuất cũng thẳng tắp bay lên!
Nhưng nếu như không mua được nguyên liệu, tuy rằng có thể sản xuất loại sản phẩm khác, nhưng chẳng lẽ buông tha cho tụ điện tantan? Đương nhiên không có khả năng!
Nghĩ đến đây, hắn hỏi:
- Hiện tại thị trường tụ điện tantan giá bao nhiêu?
- Thật cao, cung không đủ cầu.
Đỗ Nhuận Sinh không hề nghĩ ngợi, đáp:
- Đã bị ảnh hưởng do nguyên liệu trướng giá, giá cả tụ điện đã thẳng tắp bay lên, nhưng vấn đề là nếu chúng ta lấy giá cả 39 đô la một pound nhập hàng, một tháng cũng chỉ mua được 500 pound tantan, căn bản như muối bỏ biển!
- Vì sao chỉ mua được 500 pound?
- Bởi vì bên nhà cung ứng chỉ chịu bán cho chúng ta bao nhiêu đó.
Đỗ Nhuận Sinh có chút bất đắc dĩ nói:
- Hơn nữa kỳ hạn chỉ tạm định một tháng, tháng sau có lẽ càng ít hơn.
- Không liên hệ được nhà cung ứng khác sao?
- Liên hệ rồi, nhưng đã bị những nhà xưởng khác đặt hết sạch, không có nguồn cung cấp chỉ vô năng vi lực.
- Đã biết.
Diệp Dương Thành không thèm để ý cười nói:
- Giúp tôi hẹn với nhà cung ứng kia đi, tối nay tôi cùng hắn tâm sự một chút.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...