- Đi ra rồi! Đi ra rồi!
Diệp Dương Thành vừa xuất hiện, lập tức dẫn phát náo động, thật nhiều người quỳ xuống đưa lên lời chúc phúc chân thành nhất của mình.
Là một trong những phù dâu hôm nay, một cô gái không nhịn được lẩm bẩm:
- Cầu vồng trải đường, hoa kiệu lăng không…Mạn Ny, cô cũng thật hạnh phúc đâu.
Lúc này Diệp Dương Thành đã xuất hiện ở cửa lớn Diêu gia, Lý Định Quang nhanh chóng bưng khay trà đi tới trước mặt hắn, có chút tò mò lại khẩn trương nói:
- Chú rể, thỉnh uống trà.
- Ha ha, vất vả.
Diệp Dương Thành mỉm cười lấy ra bao lì xì, bên trong đựng 8888 đồng, ngụ ý may mắn. Hắn đặt bao lì xì lên khay trà, lại cầm chén trà nhấp nhẹ một hớp.
Đi xuyên qua hành lang, Diệp Dương Thành tiến lên lầu đẩy cửa, liền thấy được Lâm Mạn Ny đang xấu hổ ngồi trên giường…trang sức vô giá đeo trên người nàng, dưới ánh đèn có vẻ dị thường xinh đẹp động lòng người.
Nhìn thấy hắn vào phòng, Lâm Mạn Ny cúi đầu không nói chuyện, Diệp Dương Thành hắng giọng nói:
- Mẹ vợ, con cần đón cô dâu đi rồi!
- Đón đi.
Tạ Hiểu Di sảng khoái gật đầu đáp, đem Lâm Mạn Ny giao cho Diệp Dương Thành.
Hơn một phút sau Diệp Dương Thành cầm theo dây đỏ dìu Lâm Mạn Ny đi xuống lầu, khi hai người xuất hiện, hiện trường lập tức sôi trào!
- Thần hậu! Thần hậu! Thần hậu!
Vô số người lớn tiếng hoan hô, đưa lên lời chúc phúc chân thành, tiếng hoan hô vang vọng bầu trời.
Lúc này Tạ Hiểu Di cũng đã đi xuống, đứng cạnh Diêu Tông Mộc, đôi mắt lóe lên nước mắt trong suốt…
- Đi thôi.
Cô dâu vào kiệu hoa, chú rể lên liễn xe, hết thảy chuẩn bị xong, Diệp Dương Thành nhẹ giọng cười, đội ngũ đón dâu chậm rãi quay đầu bay về nhà.
Cùng lúc đó, bên cạnh trang viện ngoại thành Nam Kinh thị tỉnh Giang Tô, đội ngũ đón dâu của Trần Thiếu Thanh cũng đã đáp xuống cửa trang viện, đang nghe theo chủ trì của Tằng Quốc Xuân tiến hành nghi thức tế tổ.
Sau một phen dâng hương, cầu phúc, chia tay, Tằng Quốc Xuân có chút phức tạp nhìn con rể, trong lòng loạn thành một đoàn.
Nghĩ tới người sau lưng con rể, Tằng Quốc Xuân chỉ có thể thở dài cười khổ, ai biết được Trần Thiếu Thanh lại có quan hệ thâm hậu như vậy với người kia đây?
Chính phủ Hoa Hạ đã giải tán, vị bí thư tỉnh ủy như hắn tạm thời ở lại trong nhà, chờ đợi điều lệnh mới nhất của chính phủ liên bang.
Có thể sẽ là khu trưởng khu vực nào đó, cũng có thể là quan chức bộ môn, nhưng vô luận là thế nào cũng không so sánh được với con rể của hắn, Trần Thiếu Thanh!
Bộ trưởng bộ giám sát liên bang địa cầu! Đây là quan chức nắm giữ thực quyền chân chính!
Lắc đầu đem mọi ý nghĩ gác sang một bên, Tằng Quốc Xuân cố gắng duy trì dáng tươi cười hòa ái, cầm dây đỏ tiến tới nói:
- Từ giờ trở đi, cha đem Diệu Diệu giao cho con.
- Cha an tâm, con nhất định sẽ chiếu cố tốt cho Diệu Diệu.
Trần Thiếu Thanh nghiêm túc nói.
Sau một phen cáo biệt, Tằng Diệu Diệu đi lên kiệu hoa, trong tiếng pháo nổ vang, đội ngũ đón dâu lại phóng lên trời cao.
Tằng Hán Quang vui tươi hớn hở, lẩm bẩm:
- Thành tích sẽ không thấp hơn lão gia tử…hắn quả nhiên làm được, bộ trưởng bộ giám sát liên bang địa cầu, tay cầm thực quyền…địa vị cao tuyệt đối không thua kém tổng thống một quốc gia!
…
Hai đội ngũ thuận lợi đón dâu, phóng viên truyền thông canh giữ ngay trang viện trấn Bảo Kinh bắt đầu vội vàng chuẩn bị, màn ảnh nhắm ngay không trung, chờ mong đội ngũ đón dâu trở về.
Cả Diệp gia trang viên đắm chìm trong không khí vui mừng, ngay trên không trung cách trang viên chừng 40km, đội ngũ đón dâu của Diệp Dương Thành đã tụ hợp cùng đội ngũ của Trần Thiếu Thanh.
Đã hơn ba giờ chiều, trên bầu trời tiếng pháo vang rền, hai đội ngũ đón dâu rốt cục trở lại.
- Chào các khán giả, tôi là phóng viên Lưu Ngải Nam thuộc đài truyền hình trung ương Hoa Hạ trước kia, nay là kênh tổng hợp liên bang địa cầu, vị trí hiện tại của tôi là ở hiện trường hôn lễ của Ngự Long thần tôn Diệp Dương Thành cùng bạn của ngài là Trần Thiếu Thanh, đây là hình ảnh hai đội ngũ đón dâu trở về, mà hai cô dâu may mắn…
Một nữ phóng viên hơn hai mươi tuổi đang cầm microphone nhìn vào màn ảnh, mang theo vẻ hâm mộ báo cáo tình huống, sau đó tránh sang một bên lộ ra hình ảnh hai đội ngũ đón dâu đang quay trở về.
Một nữ phóng viên da trắng khác nhìn vào màn ảnh nói tiếp:
- Hiện tại hình ảnh các vị đang nhìn xem chính là những người đến tham dự hôn lễ hôm nay.
- Vị mặc Hán phục màu tử kim bên trái, áo dài kim sắc, vị trí trước ngực thêu thụy thú kỳ lân, chính là người đứng đầu thế tục Cửu Tiêu thần điện, cũng là người lãnh đạo tối cao trong liên bang địa cầu, Trương Hiểu Phi tiên sinh, ngài là chung cực tín đồ của Ngự Long thần tôn bệ hạ, đã may mắn nhận được thiệp mời…
- Vị thứ ba bên tay trái, lão nhân mặc Hán phục là một trong bốn vị phó tổng thống liên bang, nguyên ủy viên thường vụ cục chính trị trung ương chính phủ Hoa Hạ Vương Bằng Sơn, đã nhận được thiệp mời…
- Vị thứ tư bên tay trái cũng là lão nhân mặc Hán phục, mặc dù không đảm nhiệm chức vụ trong liên bang địa cầu, nhưng ngài là người lãnh đạo tối cao chính phủ Hoa Hạ, tổng bí thư Đường Quốc Nghiệp, lần này lấy thân phận tư nhân nhận được thiệp mời…
Ba nhà truyền thông không ngừng tiến hành tiết mục quay chụp tại hiện trường, dùng cách này thu hút ánh mắt của khán giả toàn cầu.
Hai cầu vồng từ trên trời giáng xuống, hai hài đồng cầm theo quả quýt vàng tươi nhanh chóng chạy tới dưới chân cầu vồng, ngẩng đầu chờ đợi sự xuất hiện của cô dâu mới…
Lúc này Diệp Dương Thành cùng Trần Thiếu Thanh đồng thời bước xuống liễn xe, cùng hô lên:
- Cô dâu, nên hạ kiệu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...