Ánh đèn đỏ sậm bao trùm dãy hành lang sâu hun hút, tiếng bước chân hoảng loạn và lộn xộn vang vọng.
Đám streamer thở hổn hển, thỉnh thoảng quay đầu nhìn sau lưng.
"Thế nào rồi? Đã...!đã cắt đuôi được chúng chưa?"
Một streamer hạ giọng xuống, lo lắng dò hỏi.
Dù sao bọn họ đều là những streamer trải qua ít nhất năm phó bản, giàu cả về mặt tích phân lẫn kinh nghiệm, cho nên dù gặp trường hợp khẩn cấp như vừa rồi thì họ cũng có thể nhanh chóng đưa ra phản ứng, thuần thục sử dụng đạo cụ, thay đổi đường đi, ẩn giấu hơi thở nhằm tránh khỏi sự truy bắt của lũ quái vật.
Đám streamer cẩn thận quan sát hành lang phía sau mình.
Hành lang đằng sau trống vắng, không có một tiếng động nào ngoài tiếng thở dốc của mọi người.
Xem ra đã cắt đuôi rồi.
Tạm thời giải trừ nguy cơ.
Sau khi xác nhận không có con quái vật nào đuổi theo, cuối cùng bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm và thả lỏng chút ít.
Tuy nhiên, bầu không khí thư giãn ngắn ngủi này nhanh chóng bị phá vỡ bởi câu hỏi của một streamer:
"Vậy, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?"
Vẻ mặt tất cả streamer đều không tự chủ được trầm xuống.
Mặc dù câu hỏi vừa mới đặt ra, nhưng trong lòng họ đều đã có câu trả lời.
Nếu cuộc chiến đấu giữa hai trận doanh còn chưa kết thúc, vậy thì chứng tỏ tên streamer bên đen kia vẫn sống.
Tuy nhiên lúc này, streamer duy nhất có khả năng biết hành tung của hắn nhất định đã chết.
Bản đồ nâng cấp rộng hơn bản đồ ban đầu ít nhất hai lần, việc tìm kiếm không chủ đích sẽ không có hiệu quả.
Dù sao bên kia chỉ có một người chứ không phải một nhóm người, mục tiêu thật sự quá nhỏ so với bọn họ.
Trong trường hợp này, để giành thắng lợi trong cuộc chiến không phe đối kháng, bọn họ chỉ có thể dùng cách truyền thống nhất.
Đó là...
Hoàn thành tuyến chính.
[Luyện thành Tỏa Hồn Đàn thứ mười và trấn áp tà linh]
Ôn Giản Ngôn nhìn chằm chằm nhiệm vụ tuyến chính màu đỏ trên màn hình điện thoại Tô Thành, vẻ mặt trầm ngâm suy tư.
"Cậu nghĩ gì vậy?" Tô Thành cất máy, hỏi.
"Nhất định bây giờ bên đỏ đã dừng việc tìm kiếm tôi, thay vào đó là hoàn thành nhiệm vụ tuyến chính." Ôn Giản Ngôn cụp mắt xuống, theo bản năng dùng đầu ngón tay vuốt nhẹ đường nét hoa văn phù chú trên mu bàn tay mình.
Hắn vừa sắp xếp suy nghĩ vừa thong thả đáp:
"Cho nên, chắc chắn bước tiếp theo của bọn họ là gặp bà Văn."
"Vậy thì thế nào?"
Quý Quan quay đầu nhìn vách tường đỏ tươi đang cựa quậy, sợ hãi tiến lên nửa bước, song vẫn vô thức ưỡn ngực cất cao giọng hỏi:
"Lấy thân phận hiện tại của cậu còn sợ gì nữa?"
Bao nhiêu đàn em quỷ quái thế cơ mà.
Chẳng lẽ lại không dễ dàng quan cửa được chắc?
Nhưng không ngờ Ôn Giản Ngôn lại lắc đầu rồi trịnh trọng đáp: "Không, hoàn toàn trái ngược mới đúng.
Lần này tỷ lệ chiến thắng hai bên là 50 50, thậm chí bên đỏ còn lờ mờ chiếm ưu thế."
Tô Thành sửng sốt: "Sao lại nói vậy?"
Ôn Giản Ngôn: "Mạnh nhất trong phó bản này không phải linh hồn bị phong ấn tại căn phòng 1316, mà là bà Văn.
Anh đừng quên, bà ta mới là người khởi xướng mọi chuyện, chỉ cần bà ta tiếp xúc với những streamer khác, vậy thì khoảng cách chế tác xong Tỏa Hồn Đàn thứ mười cũng rất gần.
Hơn nữa nhân số bên đỏ không chỉ nhiều hơn mà trong trận doanh bọn họ còn có người giấy của bà Văn, cùng đủ các loại pháp thuật tà khí khác.
Trừ khi tôi nguyện hy sinh giáo đồ của mình, bằng không nếu đánh chính diện thì tôi không phải đối thủ của bà ta."
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Vãi chưởng, mở mồm gọi "giáo đồ" thẳng luôn...!Có vẻ tên kia tiếp thu thân phận mới nhanh gớm."
"Cười chết tôi mất, hắn làm chức thủ lĩnh tà giáo chuyên nghiệp thật đấy."
"Nhưng chó lừa đảo nói không sai, chiến đấu trận doanh trong phó bản này quá khó.
Lực lượng hai bên khó phân cao thấp, vì vậy mới có tên là chiến đấu trận doanh chứ không phải cuộc đi săn."
"Hơn nữa tôi nhớ streamer không thể tự ý thay đổi phe phái nhỉ? Cho dù bên đen thật sự chiến thắng thì hai đồng đội của hắn cũng chết trong phó bản...!Shhhh, khó chịu vãi nồi."
"Lần chiến đấu này khó chọn bên bỏ phiếu ghê!! Căn bản không nói chính xác ai sẽ chiến thắng."
"? Sao mọi người nghiêm túc phân tích tình huống vậy? Chỉ có mình tôi nghiêm túc thưởng thức dáng vẻ bị trận chiến tàn phá của vợ à?"
"Hu hu hu hu hu hu, có tui nữa nè! Nào là xăm trổ, nào là thương tích, nào là quần áo rách te tua tơi tả, rốt cuộc đây là thiết lập mlem mlem gì thế, thằng em tôi bị sắp nổ tung rồi."
"Kệ mẹ bên nào tỷ lệ cao hơn, dù sao tôi cũng ngốc nghếch đặt cược vợ thắng [Thưởng tích phần 100]"
*
Ôn Giản Ngôn nheo mắt, chậm rãi kết luận:
"Thật ra bản chất nhiệm vụ tuyến chính lần này chính là cướp Tỏa Hồn Đàn."
Dù sao hiện tại chỉ có chín bình được chế tạo trong phó bản, cho nên pháp trận phong ấn nhắm vào tà linh chỉ là hàng bán thành phẩm.
Trước đó ở phòng 1316, Ôn Giản Ngôn chỉ tạm thời phá vỡ phong ấn của mấy chiếc bình.
Trừ khi giết chết người tạo phong ấn, bằng không những linh hồn kia vẫn mãi bị giam cầm.
Nếu bên đỏ chế tạo xong Tỏa Hồn Đàn thứ mười trước bên đen, vậy thì pháp trận sẽ tự động hoàn thành, mấy Tỏa Hồn Đàn được Ôn Giản Ngôn giải trừ phong ấn cũng mất hiệu lực, tà linh sẽ trực tiếp bị phong ấn.
Còn nếu bên đen chế tạo xong Tỏa Hồn Đàn thứ mười trước bên đỏ, đoạt lại rồi đánh nát Tỏa Hồn Đàn thứ chín trong tay bên kia, vậy thì pháp trận sẽ bị phá giải, tà linh cũng trực tiếp được phóng thích.
Cho nên, thật ra trọng tâm thắng lợi của cuộc chiến trận doanh lần này chính là...!bên nào có thể lấy được Tỏa Hồn Đàn tiếp theo.
Song bên cạnh đó, có hai điều Ôn Giản Ngôn không thể bỏ qua.
Thứ nhất, mặc dù hắn là bên đen nhưng cũng không muốn hoàn thành nhiệm vụ tuyến chính của bên đen...!Bởi vì nhiệm vụ tuyến chính là giải phóng tà linh, chính là cái tên tà linh bị hắn đâm tim ở phó bản trước.
Còn thứ hai là thận phận phe đỏ của Tô Thành và Quý Quan.
Nếu hắn thật sự cướp được và đập vỡ Tỏa Hồn Đàn thứ chín, vậy thì có thể dẫn đến kết cục tồi tệ nhất.
...!Toàn quân bị diệt.
Đó là lý do tại sao Ôn Giản Ngôn nói rằng phe đỏ đang lờ mờ chiếm ưu thế.
Suy cho cùng, bọn họ không cần đối mặt với nhiều lựa chọn khó nhằn như hắn.
Nhưng...!cũng chưa chắc.
Ôn Giản Ngôn trầm ngâm cụp mắt xuống, ngón tay thon dài trắng nõn hơi cong lên, nhịp được nhịp chăng gõ đầu gối.
Tô Thành biết, điều này chứng tỏ đối phương đang suy nghĩ.
Không hiểu vì sao, nhưng anh ta có một niềm tin gần như mù quáng vào kẻ lừa đảo không có giới hạn chuyên bốc phét này.
Không có lý do gì cả, nhưng anh tin rằng đối phương sẽ không ngoan ngoãn phục tùng sự chi phối của quy tắc, hy sinh đồng đội để tồn tại.
Chẳng qua nhìn dáng vẻ cụp mắt trầm ngầm của hắn, Tô Thành mơ hồ cảm thấy hơi lạnh sống lưng.
Linh cảm của anh hầu như không sai bao giờ.
Vậy thì...!chắc chắn tên kia là có âm mưu xấu xa gì rồi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, vách tường hai bên hành lang đã hoàn toàn bị máu thịt đỏ tươi bao trùm, nương theo tiết tấu giống như nhịp đập trái tim đang nhảy, thoạt nhìn tràn ngập tính ô nhiễm.
Ôn Giản Ngôn hơi nhướng mi lên, để lộ đôi mắt màu hổ phách trong veo đầy vô hại phía dưới:
"Chờ tôi một chút."
Hắn đứng dậy, khập khiễng bước vào căn phòng 1316.
Có tiếng nói chuyện rầm rì từ bên trong.
Dường như chàng trai đang nói chuyện với một giọng nói mơ hồ đứt quãng khác, cuộc nói chuyện của họ bị át bởi tiếng chuyển động ẩm ướt nhớp nháp, hầu như không thể nghe rõ từ bên ngoài.
Ngoài phòng, Tô Thành và Quý Quan nhìn nhau, hoàn toàn không rõ rốt cuộc tên kia đang làm gì.
Khán giả ngồi xem trực tuyến trong phòng livestream của hai người bỗng giảm nhanh, tất cả đều chạy qua phòng livestream [Thành Tín tối thượng] xem náo nhiệt.
Một phút sau, cuối cùng số lượng người xem trong phòng livestream của họ cũng tăng lại.
"...!Đệt, đệt, đệt!!!"
"...!Tôi nói không nên lời rồi, thật sự nói không nên lời luôn...!Tại sao lại có người nghĩ ra biện pháp ấy nhỉ!!!"
"Tôi chỉ muốn nói hai từ với hai bé cưng.
Đó là: Chạy mau (gào khản cổ)"
Chẳng bao lâu sau, Ôn Giản Ngôn bước ra ngoài.
"Về phía trận doanh..."
Khuôn mặt chàng trai vẫn tái nhợt vì mất máu quá nhiều.
Lông mày và đuôi mắt hắn cong cong, khóe môi nhếch lên vô hại, sâu con ngươi nhạt màu lập lòe ánh sáng, thoạt nhìn vô cùng thân thiết dễ gần.
"Tôi muốn làm một thí nghiệm, không biết các anh có sẵn lòng giúp đỡ không?"
Ôn Giản Ngôn cười tủm tỉm hỏi.
Tô Thành: "..."
Quý Quan: "..."
Lần này ngay cả Quý Quan cũng rùng mình một cái, đáy lòng từ từ dâng lên dự cảm chẳng lành.
Gì...!mi muốn làm gì cơ?!
*
Trong phòng bà Văn.
Rất nhiều streamer chen chúc trong căn phòng nhỏ, khiến cho không gian vốn đã chật hẹp càng thêm khó thở.
Không khí thoang thoảng mùi tro hương, nến điện lập lòe ánh đỏ âm u trong bóng tối, khắp nơi trưng bày đủ loại tà khí quái dị làm người ta cảm thấy sởn tóc gáy.
Tượng Bồ Tát bằng đồng thau đặt trên kệ, vẻ mặt từ bi lặng lẽ quan sát đám người từ bóng tối.
Thỉnh thoảng lại có streamer hướng ánh mắt ngờ vực về phía tượng Bồ Tát...!Trước đây trên tượng Bồ Tát có lỗ thủng lớn vậy sao?
Hơn nữa...
Có phải cánh tay hơi vẹo không?
Bà Văn ho khan hai tiếng, cuối cùng cũng thu hút được sự chú ý của tất cả streamer.
Thấy tất cả mọi người đều tập trung ánh mắt vào người mình, lúc này bà Văn mới nâng đôi mắt đục ngầu phủ đầy màng trắng lên, từ từ nói: "Mọi người đoán không sai, hiện tại tà linh vẫn chưa bị Bồ Tát trấn áp hẳn.
Một khi tà linh hiện thế, toàn bộ thế giới sẽ phải gánh chịu kiếp nạn."
"Muốn Bồ Tát hoàn toàn trấn áp tà linh thì không thể thiếu Tỏa Hồn Đàn thứ mười.
Nhưng muốn hoàn thành Tỏa Hồn Đàn thứ mười thì nhất định phải có tế phẩm."
Cả gian phòng im lặng, chỉ nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng của đám streamer, tất cả mọi người tập trung tinh thần lắng nghe lời bà Văn nói.
Bà ta nhìn chằm chằm vào đám streamer bằng đôi mắt đáng sợ, thong thả nói tiếp:
"Nếu đã đến đây, ắt hẳn mọi người đã chuẩn bị tâm lý trả giá đúng không?"
"Tế phẩm."
Hai từ nghe thôi cũng khiến lòng người thấp thỏm.
Vương Hàm Vũ và Cao Thành Tân liếc nhau rồi trao đổi ánh mắt: "Tất nhiên."
Bà Văn vừa nói vừa run rẩy cúi người mở chiếc tủ bên cạnh ra, lấy một chiếc bình bằng gốm màu đen xì.
"Chỉ có linh hồn bị nhuốm đen bởi dục vọng và giết chóc mới có thể trở thành nguyên liệu chế tạo Tỏa Hồn Đàn."
Bà ta vươn bàn tay già nua nhăn nhúm, bốc một nắm tro hương xám trắng từ lư hương đặt trước tượng Bồ Tát, rắc lên chiếc gương bát quái nho nhỏ dưới đáy bình:
"Khóa hồn nhập đàn, không tiến luân hồi, không rời phương tấc."
Bà Văn lấy một xấp giấy vàng và chu sa đặt lên bàn, thong thả nói: "Theo lý mà nói, tế phẩm của Tỏa Hồn Đàn chỉ có thể chủ động tiến vào, không thể sử dụng bùa chú kéo vào trong.
Nhưng nếu đêm nay Tỏa Hồn Đàn thứ mười còn không được tạo thành, vậy thì tà linh sẽ phá phong ấn, mọi chuyện sẽ không còn đường cứu vãn.
Cho nên tôi chỉ đành mạo hiểm dùng linh hồn làm vật dẫn kéo tế phẩm vào trong tế đàn."
Nói xong, bà Văn móc từ trong túi một ít người giấy nho nhỏ rồi dùng kim đâm thủng đầu ngón tay.
Khoảnh khắc máu tươi nhỏ xuống, đám người giấy bỗng tự thiêu.
Tro giấy hòa lẫn máu tươi bà Văn được khuấy vào chu sa.
Bà Văn đặt bút lên bàn, ngước mắt nhìn đám streamer trước mặt.
"Nào, qua đây dùng chu sa viết tên thật của ba tế phẩm lên giấy vàng."
Một streamer giật mình, có chút ngờ vực hỏi: "Chờ chút...!chẳng lẽ cái tên được viết lên giấy...!sẽ được ném vào tế đàn, trở thành tế phẩm luyện Tỏa Hồn Đàn sao?"
"Tất nhiên." Bà Văn chậm rãi gật đầu, đáp:
"Ngoài cách này ra thì không còn cách nào khác để luyện thành Tỏa Hồn Đàn."
Phút chốc, toàn bộ căn phòng đều rơi vào khoảng lặng.
Các streamer cũng hiểu ra thử thách của bên đỏ là gì...!Bọn họ sẽ không bao giờ chủ động viết tên mình lên giấy vàng, và trong một phó bản như vậy, toàn bộ streamer đều dùng tên trên thẻ thân phận để xưng hô, chỉ có đồng đội cùng nhóm tiến vào phó bản mới biết tên thật của nhau.
Muốn luyện thành Tỏa Hồn Đàn chẳng khác nào việc đưa ba người vào trong bình để luyện hóa.
Hay nói cách khác, nếu không muốn bản thân bị đồng đội ném vào bình thì phải chủ động viết tên đồng đội lên, biến hắn trở thành chất dinh dưỡng luyện bình.
Phe đỏ bọn họ có tổng cộng 23 người, không thể có chuyện nhiều người như vậy hành động cùng nhau.
Vì thế, sau khi xác định trận doanh bọn họ bắt đầu chia nhau hành động.
Sau khi đám quái vật kia biến mất thì bọn người giấy lại xuất hiện, đội ngũ vốn được coi như chỉnh tề lại bị phân tán dưới sự truy đuổi của đám người giấy, rất nhiều streamer bị mất liên lạc cùng đồng đội.
Đúng lúc ấy, bóng dáng bà Văn xuất hiện trước mặt họ, dẫn họ vào căn phòng này, nói cho họ biết phương pháp luyện Tỏa Hồn Đàn thứ mười.
Nhưng phương pháp này hơi quá tàn nhẫn.
Vẻ mặt của tất cả streamer đều cực kỳ khó coi.
Cao Thành Tân mở miệng phá vỡ sự im lặng.
Gã hỏi bà Văn: "Còn ai tìm thấy phòng bà trước bọn tôi không?"
Bà Văn không trả lời ngay.
Bà ta cầm chiếc bình gốm màu đen, thong thả đáp: "Thế giới hiện tại chúng ta đang ở là điểm giao nhau giữa ảo ảnh và hiện thực.
Căn phòng anh đứng không phải tồn tại chân thật, tất cả đều có thể tìm được tôi, và tôi cũng sẽ trợ giúp cho họ."
Nói cách khác, chưa chắc bọn họ đã là những người đầu tiên, cũng chưa chắc đã là những người cuối cùng tìm thấy căn phòng này.
Thậm chí có thể ở nơi nào đó trong phó bản này đang diễn ra cuộc đối thoại tương tự.
Khán giả trong phòng livestream phe đỏ đang sôi nổi bàn luận về tình hình trận chiến:
"Nó có nghĩa là, những streamer khác ở nơi khác cũng có thể gặp bà Văn, cũng có thể lấy được phương pháp chế tạo Tỏa Hồn Đàn từ miệng bà ta?"
"!!! Tôi hiểu rồi, bảo sao đám người giấy lại xuất hiện và bắt đầu đuổi theo streamer.
Những người giấy này đều do bà Văn làm ra, bọn chúng theo lệnh bà Văn mới đi truy bắt bên đỏ."
"Đệt, hay nói cách khác, bà Văn cố tình tách phần lớn streamer bên đỏ ra khỏi đồng đội, sau đó lại thông báo cho họ phương pháp chế tạo Tỏa Hồn Đàn, khiến cho bọn họ phản bội đồng đội sao?"
"Đây có khác gì khốn cảnh của đám tù nhân không? Bà già kia ác thật đấy."
"Phó bản này có thể đổi tên thành Đâm sau lưng rồi.
Nếu bên đỏ không bán đứng hai đồng đội thì không thể luyện Tỏa Hồn Đàn, còn nếu bên đen muốn thắng thì phải để cho hai đồng đội chết...!So sánh kỹ lưỡng mới thấy cơ chế phó bản độc ác vãi."
"Nói mới nhớ, rốt cuộc bên đen đang làm gì vậy? Sao đã lâu rồi không có động tĩnh?"
"Tôi mới từ bên kia qua.
Thành thật mà nói...!tôi cũng không hiểu hắn đang làm gì."
"???"
"Không hiểu là sao?"
"Thì...!không thể nói rõ chữ sao.
Anh cứ qua xem sẽ biết."
Trong hành lang, ánh đèn báo hiệu điềm xấu màu đỏ sậm lập lòe, vách tường hai bên đang dùng tốc độ nhanh chóng biến thành máu thịt màu đỏ tươi nhớp nháp.
Tách, tách.
Chất lỏng ăn mòn nhỏ xuống tạo thành những tiếng tí tách.
Tiếng bước chân vội vã hoảng loạn vang vọng khắp hành lang, hai bóng người co giò chạy trốn dưới sự truy đuổi của đám quái vật.
Bộp bộp, rắc rắc.
Tứ chi trắng bệch thấp thoáng giữa bóng tối, tiếng leo tường bộp bộp đuổi theo sau.
"A a a a a a a a!"
Quý Quan liên tục di chuyển hai chân đau nhức của mình, chạy như tên điên với vẻ mặt suy sụp: "A a a a a a a, vì sao mọi chuyện lại biến thành thế này?"
"Mẹ nó, tôi cũng đéo biết."
Tô Thành cũng suy sụp không kém, mạo hiểm tránh được cánh tay trắng bệch từ hành lang bên cạnh.
Khoảng năm phút trước, sau khi Ôn Giản Ngôn cười tủm tỉm đưa ra "yêu cầu thí nghiệm", chưa kịp đợi họ đồng ý thì âm thanh hệ thống quen thuộc đã vang bên tai:
[Chúc mừng streamer kích hoạt cảnh: Trận chiến rượt đuổi.]
[Thời gian đếm ngược cảnh: 10:00]
[Nếu HP về 0, streamer sẽ chết và buổi livestream kết thúc.
Nếu giá trị lý trí về 0, streamer sẽ thành một phần của phó bản và buổi livestream kết thúc.]
[Để mang lại trải nghiệm xem tốt hơn cho khán giả, streamer xin vui lòng đảm bảo buổi livestream diễn ra suôn sẻ và không ngắt kết nối.]
???
Chờ đã???
Cái gì?????
Rượt đuổi gì?!
Tô Thành và Quý Quan hoàn toàn chết lặng, gần như không thể tin vào tai mình.
Tình huống gì đây?!
Chàng trai đứng giữa giao điểm của ánh sáng và bóng tối, nghiêng người tựa vào khung cửa.
Một bên cơ thể trắng nõn rắn chắc đã bị phù chú đen kịt bao trùm, tựa như con quái vật sống đang giương nanh múa vuốt dưới ánh đèn màu đỏ sậm.
Hắn nở nụ cười với vẻ mặt ngây thơ:
"Tôi đề nghị mọi người nên chạy ngay."
"Rắc rắc."
"Rắc rắc."
Bóng dáng con quái vật trắng bệch hiện ra từ sau lưng hắn.
Ôn Giản Ngôn cười tủm tỉm nhắc nhở: "Bọn chúng không nương ta đâu nhá."
Tô Thành: "..."
Quý Quan: "..."
Tiếp theo, hai người tuyệt vọng bắt đầu chạy trốn.
Đúng là đám quái vật ấy không hề nương tay, hoàn toàn muốn chơi chết họ!!!
Đĩ mẹ.
...!Thằng chó lừa đảo chết tiệt kia!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...