Tóc Vàng nghe vậy lập tức phấn khởi tiếp lời:
“A, đúng rồi! Tôi nhớ trước đây cậu từng nói rằng, cho dù phá hủy Viện điều dưỡng Bình An được xây dựng bởi thế giới tâm linh số 05, hay là giúp viện điều dưỡng khống chế những bệnh nhân nguy hiểm cao khác thì đều có thể hoàn thành nhiệm vụ! Vậy nên chúng ta sẽ làm theo kế hoạch này phải không?”
Luce sững sờ chốc lát, sau đó rơi trầm tư.
Vài giây sau, hắn ta tán thành ngẩng đầu lên, nói: “Hoá ra là vậy, tôi hiểu suy nghĩ của cậu.
Chỉ cần phá hỏng cân bằng sức mạnh hai bên trong phó bản này là có thể phá vỡ kế hoạch Tạo Thần, từ đó hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, đúng không?”
“Ừm, kế hoạch trước đó đúng là như vậy.”
Ôn Giản Ngôn tán dương gật đầu.
“…”
Chờ đã, trước đó?
Sau khi nhạy bén nắm bắt được từ mấu chốt trong lời đối phương, Tô Thành không khỏi sửng sốt hai giây.
Là người hiểu rõ phong cách làm việc của Ôn Giản Ngôn, một linh cảm chẳng lành bỗng nảy lên dưới đáy lòng.
Cứ luôn cảm thấy tên này đang chơi chiêu…
“Yên tâm, nếu ý tưởng của tôi không thành công, tôi vẫn sẽ quay về kế hoạch ban đầu.” Ôn Giản Ngôn chú ý tới sắc mặt Tô Thành đột nhiên biến đổi, nhẹ giọng an ủi.
Tô Thành: “…”
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“Cười chết tôi mất, hoàn toàn chằng có chút cảm giác an ủi nào.”
“Ha ha ha ha ha Tô Tiểu Thành kiểu: sống không còn gì luyến tiếc, con mẹ nó, tôi biết ngay cậu lại muốn gây chuyện mà.”
“Đồng đội, nguy hiểm!”
“Hả? Cậu tính đổi ý không làm vậy sao? ”
Luce nghi hoặc truy hỏi.
Theo quan điểm của hắn ta, mặc dù độ khó của hai phương án vừa đề xuất khá cao, nhưng chúng rất khả thi và rất phù hợp với chuỗi logic của toàn bộ phó bản.
Ngoài ra, còn sự có lựa chọn khác à?
Hắn ta không thể nghĩ ra lựa chọn nào khác.
Luce đành hỏi: “Vậy ý tưởng bây giờ của cậu là gì?”
Ôn Giản Ngôn không trả lời ngay mà chỉ nhẹ nhàng thay đổi đề tài:
“Sau khi hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến cuối cùng sẽ nhận được cúp bạch kim, đồng thời phó bản hoàn toàn đóng lại không thể mở ra lần nữa, có phải không?”
Mấy người còn lại gật đầu.
Đó là sự thật.
Đây là lẽ thường tình trong Phòng livestream Ác Mộng, ngay cả người mới chỉ trải qua vài phó bản cũng biết.
Ôn Giản Ngôn: “Có bao giờ anh nghĩ rằng logic này bị đảo ngược?”
“?”
Những người khác nghệt mặt ra, nhất thời không hiểu hàm ý trong lời Ôn Giản Ngôn.
Tô Thành nhíu mày: “Ý cậu là sao?”
“Ý của tôi là, phó bản không bị đóng cửa bởi vì có streamer đánh được thành tích Bạch Kim, mà là nó bắt buộc phải đóng cửa, cho nên mới trao cúp bạch kim cho streamer.”
“…”
Phút chốc, không khí lặng bặt như tờ.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên bọn họ chưa từng cân nhắc việc này bao giờ.
Là streamer ký hợp đồng với Phòng livestream Ác Mộng, mục đích chính của họ khi tiến vào phó bản là hoàn thành nhiệm vụ, kiếm tích phân, rời khỏi phó bản, để mình được sống lâu hơn một chút.
Có lẽ một ngày nào đó bọn họ có thể tích góp đủ tích phân, mua được tấm phiếu giải phóng hợp đồng linh hồn của mình.
Thậm chí có rất nhiều streamer kỳ cựu trải qua biết bao phó bản cũng chưa đạt được thành tích Bạch Kim lần nào.
Phần lớn streamer tiến vào phó bản luôn có xu hướng tránh hại tìm lợi chứ đừng bàn đến chuyện chủ động kích hoạt nhiệm vụ chủ tuyến cuối cùng… Phải biết rằng nó không chỉ khó khăn, hơn nữa một khi thất bại, cho dù thỏa mãn điều kiện rời khỏi phó bản thì cũng chết ngay lập tức.
Vậy nên thực tế, hầu hết streamer đều không cố gắng nghĩ về câu hỏi “thành tích Bạch Kim” thực sự có nghĩa là.
Mà Ôn Giản Ngôn hoàn toàn trái ngược bọn họ.
Có lẽ số lần hắn giành Thành tích Bạch Kim còn nhiều hơn rất nhiều streamer kỳ cựu khác cộng lại.
Chính bởi vì hắn đã trải qua nhiều hơn, cho nên loại cảm giác ấy cũng càng thêm rõ ràng, hơn nữa còn gia tăng mãnh liệt theo từng phó bản.
Trong phó bản [Trường cấp ba Đức Tài], việc trả mảnh gương về vị trí cũ cũng có nghĩa là lời nguyền trong khuôn viên trường không thể kích hoạt và phó bản hoàn toàn đóng cửa.
Trong phó bản [Bệnh viện Phúc Khang], Hài cốt Thánh Anh mấu chốt nhất bị mang đi, Viện trưởng tử vong, phó bản hoàn toàn đóng lại.
Phó bản [Công viên giải trí Mộng Ảo] kết thúc bằng việc năng lượng biến mất và một mồi lửa to trong công viên.
Điều khiến Ôn Giản Ngôn xác minh suy đoán của mình là trong phó bản [Tiểu khu An Khang], cho dù từ đầu đến cuối mình chưa từng cố gắng mở nhiệm vụ chủ tuyến cuối cùng, song rốt cuộc vẫn đạt được cúp Bạch Kim… Lý do Ác Mộng đưa ra là thanh tiến độ thăm dò của hắn cao nhất, cho nên đạt được cúp Bạch Kim.
Nhưng tình huống thực tế là bà Văn tử vong, mảnh vỡ Tà Linh bị áp chế hồi sinh, phó bản không có khả năng mở ra lần nữa.
Đối với việc này, thái độ của Ác Mộng vô cùng mập mờ.
Nó có một thiết lập răn đe sau khi bắt đầu “nhiệm vụ chủ tuyến cuối cùng”, streamer không hoàn thành sẽ chết, đồng thời sau khi streamer giành cúp Bạch Kim, độ phó bản tiếp theo của streamer sẽ bị tăng lên, khiến cho sự sống còn của streamer giành cúp Bạch Kim càng trở nên khó khăn hơn.
Nhưng đồng thời, nó sẽ trao phần thưởng cao cho streamer giành cúp Bạch Kim.
Đương nhiên, tất cả những điều này có thể giải thích bằng cách “cải thiện hiệu ứng chương trình” hoặc “nâng cao trải nghiệm xem của khán giả”.
Nhưng… Ôn Giản Ngôn luôn cảm thấy, thật ra “Ác Mộng” không vui vẻ gì khi thành công.
Đây là điều hắn nhận ra trong phó bản [Công viên giải trí Mộng Ảo].
May mắn và xui xẻo dĩ nhiên là vấn đề huyền học, nhưng trong hạng mục may rủi ở Công viên giải trí, lựa chọn tệ nhất luôn được rút ra… có điều gì đó không ổn.
Quả thực cứ như tỷ lệ may rủi đã bị âm thầm điều chỉnh ở hậu trường.
Có lẽ… Bất hạnh của hắn cũng không phải là vấn đề huyền học, mà nó thật sự bắt nguồn từ ác ý của hệ thống phòng livestream Ác Mộng.
“Nếu suy nghĩ dựa theo hướng này, ắt hẳn chúng ta có thể hiểu được lý do vì sao gợi ý phó bản lại mơ hồ như vậy.” Ôn Giản Ngôn nói.
Hiển nhiên trong phó bản này, có rất nhiều cách khiến nó không thể mở lại.
Do đó, lời nhắc nhở của phó bản chỉ nói cho streamer cấu trúc thực sự của phó bản, hay còn có nghĩa, việc sử dụng thông tin này như thế nào tùy thuộc vào bọn họ.
Nếu nhiệm vụ chủ tuyến cuối cùng là đóng cửa phó bản vĩnh viễn, vậy đầu óc họ có thể thư thả hơn nhiều.
“Ý của cậu là… Bây giờ chúng ta không nên suy nghĩ làm thế nào để khôi phục sự cân bằng hoặc phá vỡ sự cân bằng, mà là nên nghĩ làm thế nào để phá hủy toàn bộ phá bản?”
Miệng Luce từ từ mở to.
Ngoài nghệt mặt ra thì gần như không có tính từ phù hợp nào để miêu tả biểu cảm của hắn.
Hắn ta là streamer kỳ cựu, phó bản hoàn thành không có mấy chục cũng có mười mấy.
Tuy rằng hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến cuối cùng vô cùng nguy hiểm, nhưng…
Khi nó được đánh đồng với việc phá hủy toàn bộ phó bản, với hắn mà nói… nó vẫn hơi quá xa vời.
Thực sự chính là con đường nằm ngoài sức tưởng tượng.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“Đậu má… tôi biết ngay mà!”
“Tôi đệt tôi đệt, mọi chuyện càng ngày càng thú vị!”
“! Tôi thật sự chưa thấy một streamer nào đi theo hướng này, thế mà lại chuẩn bị phá vỡ toàn bộ phó bản!!! Trâu bò!”
“Bingo!”
Ôn Giản Ngôn búng ngón tay.
Tiếc là thái độ thoải mái vui vẻ của hắn cũng không khiến bầu không khí dịu đi chút nào.
“Khụ.” Hắn nghiêm mặt nói: “Tóm lại, mặc dù đối với tiến độ hiện nay của chúng ta, kế hoạch Tạo Thần vận hành như thế nào vẫn còn là một bí ẩn.
Cho dù đối với những “người sáng tạo” bên ngoài mà nói, [Viện điều dưỡng Bình An] đã xây dựng xong và trở thành một cái hộp đen hoàn toàn khép kín.”
Hộp đen là một thuật ngữ, dùng để ám chỉ việc sau khi tạo dựng và hoàn thành một hộp đen chỉ có thể quan sát đầu vào và kết quả đầu ra, nhưng không thể khám phá cấu trúc bên trong của nó
Nói cách khác, người chế tạo “Viện điều dưỡng Bình An” chỉ biết đem vật thí nghiệm ném vào, chờ đợi Thần Minh xuất hiện, còn việc chuyện gì xảy ra ở giữa có thể bọn họ cũng không rõ ràng.
Điều này đã vượt ra ngoài phạm vi của kiến thức của con người.
“Giống như cái này.”
Nói xong, Ôn Giản Ngôn móc chiếc hộp đen trong túi ra đưa cho Luce quan sát.
Luce sửng sốt: “Đây là…?”
“Phần thưởng cho nhiệm vụ ẩn đạo cụ cấp sử thi.” Ôn Giản Ngôn không hề giấu diếm.
Đối phương lắp bắp kinh hãi: “Hả?”
Thứ đen xì này chính là đạo cụ cấp sử thi
“Nói chính xác hơn, đạo cụ cấp sử thi ở trong hộp.” Ôn Giản Ngôn lắc lắc cái hộp, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng động bên trong.
Hắn thở dài: “Đáng tiếc tạm thời tôi vẫn chưa tìm được cách mở hộp.”
“Nói ra thì, với tư cách là streamer kỳ cựu, anh nên biết phó bản và thế giới thực có mối liên hệ nào đó phải không?”
Ôn Giản Ngôn đột nhiên thay đổi chủ đề.
Luce sửng sốt chốc lát, mặc dù có chút không theo kịp tư duy đổi liên xoành xoạch của đối phương, nhưng hắn ta vẫn trịnh trọng gật đầu: “Đúng là tôi từng nghe qua về nó.”
Giống như tên phòng livestream, phó bản trong “Ác Mộng” giống như một cơn ác mộng không có điểm dừng.
Tuy rằng đáng sợ kỳ quái, ngập tràn bóng tối và nguy hiểm, nhưng nó cũng giống như cơn ác mộng là có bóng dáng thế giới thực, như thể được xây dựng nên từ đây.
“Cho nên anh không cảm thấy phó bản này hơi kỳ lạ à?” Ôn Giản Ngôn chớp mắt bổ sung: “Phương diện khoa học kỹ thuật và nhân văn.”
Luce sửng sốt: “Ý cậu là… Cảm giác về thời đại?”
“Ừ.”
Ôn Giản Ngôn gật đầu.
Dựa theo khoa học nhân văn, hiển nhiên [Viện điều dưỡng Bình An] là phó bản từ bắt nguồn từ thời xưa.
Bất kể việc nhận định “sai lệch giới tính” hay “thiểu năng trí tuệ”, bao gồm cả bầu không khí tôn giáo nồng đậm đến độ không thể tiêu tan bên trong, cùng với phương pháp trị liệu lỗi thời gần như tàn nhẫn, tất cả đều mang hơi thở thời đại mãnh liệt.
Thế nhưng, thí nghiệm liên quan đến não bộ tinh thần trong phòng thí nghiệm, bệnh tâm thần nhân tạo cùng với thứ gọi là “mẫu thể”, tất cả đều mang theo cảm giác khoa học kỹ thuật vượt qua thời đại.
Quả thực cứ như trong phim khoa học viễn tưởng, chỉ được nghiên cứu phát triển bởi con người tương lai.
Cảm giác mâu thuẫn ấy tràn ngập ở mọi ngóc ngách phó bản.
Đương nhiên cũng có đủ thứ quỷ quái tồn tại trong phó bản khác – những thứ không hề tồn tại trong thế giới thực – có thể là do Ác Mộng tạo ra.
Nhưng phó bản này không giống như những phó bản khác.
Toàn bộ [Viện điều dưỡng Bình An] đều được xây dựng trong thế giới tinh thần số 05, cũng chính là một thế giới cấp thấp chân chính.
Cho dù có sự gia công tỉa tót của phòng livestream Ác Mộng thì cũng không thể thay đổi khung sườn của phó bản này..
“Nếu như đúng theo dự đoán, mỗi phó bản đều có nguyên mẫu và bối cảnh thời đại thực tế.” Ôn Giản Ngôn nheo mắt lại, chậm rãi mở lời: “Vậy thì phó bản này cũng vậy.”
Nói cách khác, trong một bối cảnh gần giống với thời Trung cổ, họ đã tạo ra một bối cảnh tương lai…
Hoặc, một hệ thống khoa học và công nghệ cao siêu hơn rất nhiều.
“Anh nói xem, bọn họ nhận được trợ giúp của ai đây?”
Ôn Giản Ngôn nhìn mọi người, nhẹ giọng hỏi.
“…”
Bên trong lặng ngắt như tờ.
Bọn họ nghe hiểu những lời Ôn Giản Ngôn nói, bởi vì mỗi một giả thuyết của hắn đều bắt nguồn từ thông tin họ biết về phòng livestream Ác Mộng và các phó bản.
Mỗi một logic đều rất hoàn hảo, nhưng…
Theo nghĩa nào đó, bọn họ không thể hiểu nổi những gì đối phương đang nói.
Điều này đã hoàn toàn vượt qua nội dung của phó bản [Viện điều dưỡng Bình An], tăng vọt lên góc độ khác mà họ chưa từng tiếp xúc trước giờ.
Một góc độ đáng sợ liên quan chặt chẽ đến “Phòng livestream Ác Mộng”.
Ngay lúc não bộ mọi người chết máy, Tóc Vàng cất giọng khô khốc, phá vỡ sự im lặng:
“… Chờ đã, không phải như tôi đang nghĩ đúng không? Ý của cậu là, trong phó bản này cũng có tồn tại giống đám mắt kia?”
Ôn Giản Ngôn mỉm cười, giơ tay xoa đầu Tóc Vàng, tán dương đáp: “Trẻ nhỏ dễ dạy.”
“…”
Tuy rằng bị trí tưởng tượng của mình làm cho ớn lạnh, nhưng sau khi được đối phương khen, mặt mũi Tóc Vàng vẫn bất giác đỏ bừng, khuôn mặt lộ vẻ ngượng nghịu.
Hắn ta mở lời: “Cảm ơn, cảm ơn cậu.”
Trên thực tế, sở dĩ Ôn Giản Ngôn đưa ra kết luận này là bởi trải nghiệm trong phó bản trước.
Khác với một vài bệnh nhân, “Viện điều dưỡng Bình An” cũng không phải hiện thân của thế giới tinh thần số 05, nó chỉ là nguồn cung cấp năng lượng.
Người tạo phó bản nằm ở bên ngoài toàn bộ phó bản, là tồn tại cao siêu hơn.
Số 05 chỉ là con tốt trên bàn cờ được sắp đặt cẩn thận.
Phong cách làm việc này…
Có vẻ quen quen?
Máy xay thịt được thiết kế bởi sự tồn tại Cao Cấp, “mảnh vỡ” được coi là nguồn cung cấp năng lượng, tạo ra một vòng luân hồi không có điểm kết.
Thậm chí còn có biểu tượng giống rắn ngậm đuôi.
Tuy nhiên, sự khác biệt duy nhất là “Viện điều dưỡng Bình An” giống như một bán thành phẩm vụng về thô ráp so với “Công viên giải trí Mộng Ảo”.
Mặc dù nó cũng có thế giới bên trong, nhưng sự thay đổi luân phiên rất khó khống chế.
Mặc dù phần lớn thời gian bệnh nhân nguy hiểm cao bên trong đều bị khống chế, nhưng khả năng trật bánh cũng rất cao.
Và các bệnh nhân cũng chưa chắc trung thành và ngoan ngoãn như vẻ ngoài.
[Viện điều dưỡng Bình An] là những “dị thần” đến từ thế giới cao siêu hơn.
Song khác với những “dị thần” tự hình thành hệ thống và vận hành độc lập như trong [Công viên giải trí Mộng Ảo], nó giống như một cuộc thí nghiệm, một tác phẩm dở dang, một lần thử nghiệm thất bại của chúng.
Cho nên, so với cái trước, nơi hoàn toàn không nhìn ra bối cảnh lịch sử, Viện điều dưỡng Bình An càng giống như Công viên giải trí Mộng Ảo, tuy nhiên trông nó thô ráp hơn nhiều.
Nói cách khác… đối thủ sẽ để lộ nhiều sơ hở hơn.
Một khi cơ hội này bị bỏ lỡ, rất khó để xuất hiện trở lại.
Ôn Giản Ngôn vừa cầm cái hộp đen xì xoay xoay, vừa nhìn về phía Luce vẫn đang thất thần, hỏi: “Lúc trước anh nói vẫn còn nhớ láng máng trong khoảng thời gian hôn mê, giống như bị ngâm trong chất lỏng đĩa petri đúng không?”
Luce theo bản năng gật đầu.
Ôn Giản Ngôn nói tiếp: “Anh thử nhớ kỹ lại xem, anh đã gặp qua thứ gì tương tự không?”
“…”
Tầm mắt Luce dừng trên hộp đen xì trong tay Ôn Giản Ngôn, lông mày hơi nhíu lại, dường như đang cố sắp xếp mảnh vỡ ký ức hỗn loạn của mình, tìm kiếm bất cứ thông tin hữu dụng nào trong những mảnh vỡ ấy.
Ôn Giản Ngôn nhìn chằm chằm Luce chốc lát, kiên nhẫn chờ đợi.
Nếu thật sự như hắn suy đoán, toàn bộ bọn họ đều bị nhốt ở thế giới tinh thần do bộ não số 05 xây dựng, như vậy, “ảo ảnh” mà Luce nhìn thấy trong lúc cận kề cái chết rất có thể sẽ gần với sự thật phó bản hơn bất kỳ người nào khác.
Đạo cụ ẩn cấp sử thi trong phó bản thường có liên quan mật thiết đến bí mật mấu chốt của phó bản.
Nói cách khác… Nếu trong chiếc hộp này thực sự chứa đạo cụ đến từ “bên ngoài”, thì có lẽ, chỉ mình Luce mới có thể nhìn thấy nội dung của nó.
Luce do dự mở miệng:
“Hình như… khá ấn tượng?”
Ôn Giản Ngôn bất giác đứng thẳng lưng, hơi nghiêng người dán sát lại: “Anh nói thử xem nào.”
“Ấn tượng của tôi cũng không sâu lắm…” Luce giơ tay lên nhéo mi tâm đang cau lại của mình, vẻ mặt cố gắng suy tư: “Qua đám chất lỏng và vách thuỷ tinh, hình như tôi thấy chiếc hộp đen này đặt ở rất xa, được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt.
Có vẻ được đặt ở giữa căn phòng… mở nắp.”
Hai mắt Ôn Giản Ngôn híp lại.
“Vậy anh có nhìn thấy thứ gì bên trong nắp không?”
Hắn truy hỏi.
Luce lắc đầu: “Tiếc là… Không thấy.”
Khoảng thời gian đó hắn ta gần như bị vây trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, hết thảy chung quanh đều giống như một hồi mộng vỡ vụn.
Ngay cả nhớ lại cũng khó chứ đừng nói đến việc nhìn rõ và nhớ được cụ thể thứ bên trong hộp.
Ôn Giản Ngôn gật đầu, khuôn mặt lộ vẻ đăm chiêu.
Vậy nên, ngay cả khi không cần đạo cụ mở khoá thì vẫn có chìa khoá để mở nó.
Nó sẽ là gì đây?
“…”
Ôn Giản Ngôn bỗng ngớ người.
Hắn đứng tại chỗ, hàng mi cụp xuống che khuất kinh ngạc trong mắt, cơ thể như bị định hình, vài giây sau, hắn chợt nhảy dựng như bị lửa đốt cháy đuôi.
Mọi người bên cạnh bị hành động của hắn dọa giật nảy mình:
“Sao, làm sao vậy?”
Ôn Giản Ngôn không đáp, chỉ nhanh chóng mở ba lô của mình ra lấy thứ gì đó.
Toàn thân đen xì không biết làm từ kim loại nào, không lớn, cầm vừa trong lòng bàn tay.
Là một con rắn ngậm đuôi.
Hắn hít sâu một hơi, chậm rãi điều chỉnh góc độ rắn ngậm đuôi trong tay mình sao cho khớp với vết khắc trên hộp, sau đó nhẹ nhàng ấn xuống.
Vừa như in.
Một giây sau, chỉ nghe một tiếng “rắc” vang lên, nắp hộp bật mở.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“Tôi đệt!”
“Tôi đệt!”
“Tôi đệt!!!”
“!!!”
Tất cả mọi người xung quanh không khỏi hít hà một hơi, khiếp sợ nhìn chăm chú cảnh vượt quá lẽ thường trước mặt, gần như không thể tin vào mắt mình.
Chuyện này…
Ngoài việc hoàn thành nhiệm vụ đạo cụ cấp sử thi ẩn giấu thì đạo cụ cấp sử thi sẽ được phát trực tiếp vào ba lô như một phần thưởng, những đạo cụ khác chỉ được thu vào ba lô hệ thống sau khi hoàn thành phó bản.
Hay nói cách khác…
Đạo cụ Ôn Giản Ngôn sử dụng lúc này là từ phó bản khác?
Kết quả lại mở được cái hộp trong phó bản ra…
Làm sao mà có thể được?!
Ôn Giản Ngôn không chú ý đến mọi người xung quanh.
Hắn cụp mắt, từ từ mở nắp hộp ra, chậm rãi hít sâu rồi nhìn vào bên trong hộp.
Ngoài dự đoán là, bên trong hộp đặt một xấp giấy nhỏ ố vàng, thoạt nhìn vô cùng xưa cũ, bên trên là chữ viết tay lít nhít.
Ôn Giản Ngôn thoáng nín thở, bắt đầu đọc chữ viết tay có thể đọc được.
Ngôn ngữ ở trên là tiếng Anh xen lẫn một ít tiếng Latinh, hắn cùng lắm chỉ hiểu ý đại khái, miễn cưỡng ghép lại thành nội dung.
“… Cảm ơn Chúa đã chịu trao đổi cùng dạng người như con…”
Tiếp theo là một loạt những lời khen ngợi Chúa và mô tả hèn mọn trắng trợn về bản thân.
Tóm tắt sơ bộ thì một người nào đó vào một ngày nào đó bỗng nhiên tìm thấy cách liên lạc với “Thần”, hơn nữa nhận được sứ mệnh và nhiệm vụ của mình từ “Thần Minh”, vì vậy bắt đầu giết người vì mục đích này.
Chỉ xét riêng về nội dung, có thể dễ dàng nhận ra người viết là kẻ sát nhân biến thái tâm thần.
Xét cho cùng, trong lịch sử nhân loại, có rất nhiều bệnh nhân hoang tưởng nói rằng họ đã nhận được “sứ mệnh của Chúa” và làm vô số hành động điên rồ.
“… Thưa Chúa, con đã hoàn thành những gì Ngài dạy cho con.
Những kẻ vô thần và dị giáo bất kính kia sớm muộn gì cũng xuống địa ngục.
Thưa Chúa, bọn họ đang gõ cửa, bọn họ sẽ chẳng moi được điều gì từ miệng con đâu.
Đây là ý Chúa, không ai có thể thay đổi, hơn nữa đây cũng là sứ mệnh mà con được nhận…”
Nét bút cuối cùng kéo dài, gần như xé toạc tờ giấy.
Tiếp đó là một đống vết màu nâu lớn nhỏ bất quy tắc.
Những tờ giấy cũ ố vàng giòn tan.
Tờ giấy bên dưới trông mới và gọn gàng hơn nhiều.
Có vẻ là một ca bệnh đến từ bệnh viện tâm thần nào đó, nét bút giống như đến từ một vị bác sĩ.
“… Bệnh nhân được chẩn đoán mắc chứng hoang tưởng và có khuynh hướng bạo lực.
Bị bắt sau khi giết chết hơn 20 người, sau khi bị bắt bệnh nhân cố gắng tự tử, và sau khi tự tử thất bại hắn ta đã được chuyển đến bệnh viện của chúng tôi.
”
“…”
“Thực hiện trị liệu sốc điện và thuỷ liệu pháp, không có tiến triển.”
“Trị liệu châm cứu, không có tiến triển.”
“Trị liệu bằng thuốc, không có tiến triển.”
“Sau khi nhập viện, bệnh nhân không đạt bất kỳ kết quả điều trị nào.
Bởi vì bạo lực dẫn đến nhiều mâu thuẫn, nên bị bắt nhốt vào phòng biệt giam.”
“…”
“Bệnh nhân đã chết.”
Ôn Giản Ngôn liếc mắt nhìn nguyên nhân tử vong.
… Dùng móng tay rạch cổ họng dẫn đến mất máu và tử vong.
Da đầu của hắn tê rần, bỏ qua đoạn này và tiếp tục đọc.
Tiếp theo là báo cáo giải phẫu.
“Trong dạ dày bệnh nhân phát hiện thứ không thể tiêu hóa.”
“Giống như một tờ giấy kraft, không có niên đại, không có chữ viết tay.”
“Không đúng…”
Tiếp theo, nội dung trên giấy không đọc được.
“…”
Ánh mắt Ôn Giản Ngôn tối sầm lại.
Hiển nhiên vị “bệnh nhân” này đã liên lạc được với những “Dị Thần” cao siêu thông qua phương thức nào đó, cho nên mới bắt đầu biến thái giết người.
Hắn bị bắt vì phạm tội và bị đưa vào bệnh viện tâm thần, mà phương thức liên hệ với “Dị Thần” kia cũng bị bệnh viện tâm thần lấy được.
Kể từ đây, tiến trình vấn đề được kết nối với suy đoán của hắn.
Lãnh đạo bệnh viện tâm thần bị mê hoặc, cho rằng mình đang hoàn thành nhiệm vụ Thần Minh giao cho.
Ảnh hưởng mà họ có thể mang đến lớn hơn rất nhiều so với một người bình thường mất trí.
Vì thế, dưới sự trợ giúp mù quáng của “Dị Thần”, “Viện điều dưỡng Bình An” dần dần được xây dựng.
Đang lúc trầm tư, đột nhiên Ôn Giản Ngôn phát hiện có thứ gì đó rơi xuống giữa kẽ ngón tay mình, lặng lẽ lướt qua ngón tay hắn, mang đến cảm giác ngứa ngáy.
Hắn thoáng sửng sốt cúi đầu nhìn.
Đó là một mẩu giấy kraft cũ nát, loại giấy thuộc da đã ngả vàng và cũ kỹ, thoạt nhìn vô cũng mềm mại, lặng lẽ rơi vào chính giữa hộp đen.
Ngay khoảnh khắc đó, trong đầu Ôn Giản Ngôn loé lên những gì hắn vừa nhìn thấy trong báo cáo thí nghiệm tử thi.
[Một tờ giấy kraft, không rõ niên đại và không có chữ viết tay]
Không đúng.
Trước mắt hắn, hàng chữ viết tay từ từ hiện lên trên giấy kraft.
Rõ ràng, sắc nét, đều đặn.
“!”
Ngón tay Ôn Giản Ngôn run lên, suýt chút thì ném cái hộp trở về.
Hắn thở hổn hển.
Đệt…
Cho nên đạo cụ cấp sử thi ở trong chiếc hộp là thứ được tìm thấy trong dạ dày bệnh nhân kia?
Tờ giấy kraft khiến cả viện điều dưỡng bị mê hoặc phát rồ?
“Xin chào, Ôn Giản Ngôn thân mến,” Tờ giấy kraft viết một hàng chữ tiếng Trung tiêu chuẩn: “Bạn có thể hỏi tôi ba câu.”
… Bất kỳ câu hỏi nào cũng được?
Thậm chí là những con mắt không biết nguồn gốc từ đâu, thậm chí là có liên quan đến phòng livestream Ác Mộng.
Một ý tưởng nguy hiểm lóe lên trong đầu hắn.
Mọi người bên cạnh thấy sắc mặt Ôn Giản Ngôn không đúng lắm: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“… Không có gì đâu.”
Ôn Giản Ngôn lắc đầu.
Một đạo cụ có thể trả lời bất kỳ câu hỏi nào và không giới hạn nội dung… Trước khi hắn tìm hiểu được chức năng rõ ràng, hắn sẽ không để bất luận kẻ nào biết được sự tồn tại của nó.
Quan trọng hơn là…
Nguồn gốc của thứ này khiến đáy lòng Ôn Giản Ngôn nảy sinh cảnh giác.
Trước đây hắn cũng từng có đạo cụ “mang sinh mệnh”, ví dụ như Hài cốt Thánh Anh.
Sau khi nó được kích hoạt, Ôn Giản Ngôn có thể cảm nhận rõ ràng tình cảm phát ra từ đạo cụ.
Tình yêu, sự phụ thuộc, ham muốn bảo vệ.
Tuy rằng tờ giấy kraft này không có hình người cụ thể như quỷ anh, nhưng nó có thể đối thoại với người khác, thậm chí có thể biết được tên hắn, vậy cũng đủ để Ôn Giản Ngôn cảm thấy uy hiếp rồi.
Đặc biệt là nó có ảnh hưởng trực tiếp đến sự xuất hiện của phó bản [Viện điều dưỡng Bình An], hơn nữa đây rất có thể là sản phẩm mà những “Dị Thần” tạo ra nhằm thao túng nhân loại.
Và Ôn Giản Ngôn cũng không quên mình đã bị gì ở phó bản trước… đâm sau lưng.
Hắn không cảm thấy thứ này không có ác ý với mình.
Tô Thành vẫn ngơ ngác đứng bên cạnh bỗng ngẩng đầu, dường như đột nhiên nghĩ tới gì đó, anh ta tỉnh lại từ trong trạng thái mờ mịt:
“Chờ một chút…”
Anh ta nhìn về phía Ôn Giản Ngôn, sắc mặt có chút quái lạ: “Cậu vừa nói, cậu chuẩn bị đóng cửa vĩnh viễn phó bản này đúng không? ”
Ôn Giản Ngôn: “Ừ.”
“Nhưng cậu không tính sử dụng hai phương pháp mà cậu từng nói với chúng tôi…” Sắc mặt Tô Thành càng trở nên khó coi.
Mục đích của phó bản này là tạo ra các vị Thần.
Muốn vĩnh viễn đóng cửa thì hoặc là phó hỏng nó, hoặc là…
“Cậu, cậu nói thật cho tôi biết, đừng nó là cậu chuẩn bị hoàn thành nghi thức, thật sự sáng tạo ra thứ tên là “Thần Linh”?”
Nói đến đoạn sau, Tô Thành có chút lắp bắp.
Động tác của Ôn Giản Ngôn dừng lại, vô tội chớp mắt.
Hắn rất muốn phủ nhận điều đó, nhưng…
Đột nhiên, khoé mắt của hắn tia được thứ gì đó.
Ôn Giản Ngôn giật mình, cúi đầu nhìn xuống phía dưới.
Chữ viết phía trên tờ giấy kraft đã biến mất từ bao giờ, một hàng chữ khác hiện ra.
“Hoàn thành phương pháp Tạo Thần.”
Hết chương 187
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...