Thấy Ôn Giản Ngôn hồi lâu không trả lời, Tô Thành có chút sốt ruột hỏi:
“Sao thế? Có chuyện gì sao?”
“…” Ôn Giản Ngôn hít sâu một hơi, thoát khỏi trạng thái suy nghĩ, không yên lòng lắc đầu: “Không có gì cả.”
Chỉ đơn giản là lo lắng tương lai của mình thôi.
Đúng lúc này, tiếng reo vừa kinh ngạc vừa vui mừng của Thược Dược cách đó không xa vang lên:
“Anh tỉnh rồi!”
Mọi người giật mình, rối rít quay đầu nhìn về phía thanh âm truyền đến.
Trên bục gần đó, Luce đang bất động dựa vào phòng Xưng Tội bỗng ngẩng đầu, dường như cuối cùng cũng tỉnh dậy sau cơn mê.
Ôn Giản Ngôn và hai đồng đội của mình nhìn nhau, cùng tiến về phía trước.
“Nơi này… là đâu?”
Luce loạng choạng ngẩng lên.
Sắc mặt của hắn vô cùng xấu xí, không còn chút máu, đồng tử giãn ra.
“Anh không sao chứ?” Thược Dược ân cần đỡ hắn, thấp giọng hỏi.
“Không có việc gì.” Giọng của Luce khàn khàn.
Hắn ngước mắt lên, mơ màng nhìn quanh một vòng, ánh mắt dừng trên mấy người Ôn Giản Ngôn đứng gần đó, không khỏi giật mình, hồi lâu sau mới nặn ra mấy chữ:
“Là cậu sao…?”
Tiếp đó Thược Dược kể tóm tắt những gì đã xảy ra cho Luce.
Từ lúc bọn họ vào phòng Xưng Tội và không ra ngoài, cho đến khi cô rời khỏi hầm mộ gặp được đám người Ôn Giản Ngôn và cầu cứu họ, lấy đạo cụ cấp sử thi làm giao dịch cùng với một loạt những chuyện phát sinh sau đó.
Nghe đoạn giao dịch đạo cụ cấp sử thi, sắc mặt Luce biến đổi, nhưng hắn tựa hồ rất nhanh đã nghĩ thông suốt cái gì, sau đó lại thả lỏng, cười khổ một tiếng: “Cảm ơn.”
Trong phó bản cao cấp, cho dù có đạo cụ cấp sử thi cũng chưa chắc đã bảo toàn được tính mạng.
Dù rằng vô cùng luyến tiếc, nhưng một đạo cụ cấp sử thi có thể đổi lấy một mạng đúng là vô cùng đáng giá.
Nếu đổi lại là hắn ta, cho dù gặp phải giao dịch tương tự thì rất có thể hắn sẽ bỏ qua vì sự an toàn.
Thế mà đối phương lại dám nhận lấy nhiệm vụ mạo hiểm cao như vậy, điều này đã nằm ngoài dự đoán của Luce.
Luce ngồi xếp bằng dưới đất, cảnh giác nhìn Ôn Giản Ngôn.
Chàng trai đứng cách đó không xa, mái tóc không hiểu vì sao lại biến thành màu trắng bạc sáng chói, khuôn mặt tuấn tú ôn hòa, nhìn qua hẵng còn rất trẻ, mang cho người ta cảm giác không có uy hiếp gì.
Nếu không phải hắn ta liên tục hợp tác với streamer này gần một phó bản, có lẽ hắn cũng sẽ bị vẻ ngoài của streamer thành công lừa gạt, cho rằng streamer là kẻ dựa vào khuôn mặt xinh đẹp của mình để được khán giả ưu ái đi đến tận đây… Thực tế, đứng từ góc độ quan sát của bản thân, thực lực do streamer này biểu hiện ra thật sự khiến hắn nghẹn họng.
Bất kể chuyện streamer một mình kéo hết mọi người từ phòng thí nghiệm ra ngoài hay là nhìn thấu ảo cảnh ngụy trang dưới tầng hầm, thậm chí lần này còn qua ải một mình, không chỉ công phá hạng mục phòng Xưng Tội nuốt trọn 2 streamer kỳ cựu, thậm chí còn có thể cứu hắn ra ngoài…
Nếu như lần một lần hai là may mắn, vậy thì lần ba lần bốn chắc chắn là thực lực.
Streamer có năng lực cá nhân xuất chúng như vậy sẽ không phải hạng người tầm thường.
Mặc dù Luce không phải streamer đặc biệt tài giỏi gì, nhưng ít nhất cũng có tiếng trong giới streamer kỳ cựu.
Tuy streamer cấp bậc càng cao càng chú trọng quyền riêng tư cá nhân, song ít nhất Luce cũng từng nghe qua phong cách của họ.
Nhưng Luce nghĩ mãi mà vẫn không ra streamer tự xưng là “Pinocchio” này giống streamer cao cấp nào…
Tuy nhiên, dựa trên kinh nghiệm của hắn trong Ác Mộng, bất kể đối phương thuộc công hội nào thì chắc chắn cũng là trụ cột của công hội đó.
Nếu như có thể kết thân, vậy nhất định sẽ có lợi cho buổi phát sóng sau này của mình.
“Nói gì thì nói, cảm ơn ân cứu mạng của cậu rất nhiều.”
Luce trịnh trọng nói lời cảm ơn.
So sánh với mấy lần trước, thái độ của hắn ta đã thay đổi rõ rệt.
Ôn Giản Ngôn nhạy bén nhận thấy điểm này, trên môi thoáng nở một nụ cười nhạt.
Sở dĩ hắn đồng ý yêu cầu tiến vào hầm mộ cứu người của Thược Dược, ngoài việc muốn đạo cụ cấp sử thi thì còn mục đích khác.
Khi Công hội Thần Dụ quyết định xuống tay với Tô Thành, chắc chắn giữa họ sẽ nảy sinh thù địch.
Để củng cố vị trí độc tôn của mình, Ôn Giản Ngôn có thể đoán trước kiểu thao túng và tấn công này của bọn chúng sẽ không dừng lại.
Mặc dù những thành viên chủ chốt của công hội khổng lồ này là streamer, nhưng về tổng thể bọn chúng đã đồng hoá toàn bộ hệ thống Ác Mộng.
Chúng hoàn toàn thích ứng và dung nhập vào trong, sẵn sàng dập tắt bất cứ mầm mống có thể làm lung địa vị của mình… Cho dù đối phương chỉ là một streamer bình thượng, thậm chí còn không phải streamer cao cấp.
Bởi vì đối với bọn chúng mà nói, Tô Thành đã không còn là một streamer mang thiên phú tiên tri bình thường nữa, mà là một mầm mống, một khuynh hướng nguy hiểm.
Đó là một khoảng trống trên vỏ trứng mong manh, vì vậy chúng sẽ không từ thủ đoạn để lấp đầy nó.
Đương nhiên, cho dù bọn chúng dàn xếp ổn thoả, một đợt không trúng sẽ không mạo hiểm nữa…
Thì Ôn Giản Ngôn cũng không để yên.
Ngay từ ban đầu hắn đã không định bỏ qua.
Thiên phú của tên streamer Thần Dụ ra tay kia thật sự quá nguy hiểm âm độc, hiện tại buông tha cho gã thì chẳng khác nào để lại cho mình một gói thuốc nổ không biết sẽ nổ lúc nào.
Ai biết tiếp theo có bị thình lình quấy phá hay không, lần này thoát được nhưng lần sau chưa chắc.
Hơn nữa, với tư cách là người sáng lập kiêm hội trưởng của công hội số 1 tương lai (mặc dù công hội này tạm thời chưa thành lập), Ôn Giản Ngôn không thích hành vi ám sát bạn bè kiêm thành viên cốt cán tương lai ấy tẹo nào.
Với phong cách làm việc của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không để người khác cắn một miếng thịt trên người mình mà không bắt người kia trả giá.
Rất nhiều quyết định đưa ra sau khi tiến vào phó bản đang mở đường cho tương lai.
Nếu Luce có khúc mắc vì vấn đề hắn sở hữu đạo cụ cấp sử thi, vậy chứng tỏ hắn ta không những không biết cân nhắc lợi hại mà còn không biết xem xét tình hình, chứng tỏ tiếp theo hắn không cần hợp tác với kẻ này.
Tuy nhiên Ôn Giản Ngôn rất hài lòng với biểu hiện của Luce.
“Nếu lần này có thể bình an ra ngoài, chi bằng chúng ta trao đổi phương thức liên lạc với nhau? Công hội của tôi là Hắc Nhận, tôi là phó hội trưởng kiêm đội trưởng, streamer cấp A.” Luce tự giới thiệu.
Mặc dù danh tiếng của công hội họ không bằng Thần Dụ, Ám Hỏa, Vĩnh Trú, nhưng tóm lại cũng nằm trong top 10 bảng tổng hợp.
Hắn ta nhìn Ôn Giản Ngôn, hỏi: “Không biết công hội hiện tại của cậu là gì?”
Ôn Giản Ngôn vui vẻ mỉm cười, chìa tay với Luce đang ngồi dưới đất, kéo đối phương lên:
“Công dân tốt tuân thủ pháp luật.”
Luce: “?”
Tô Thành: “?”
Tóc Vàng: “?”
Luce nghệt mặt, nhất thời chưa kịp tiêu hoá thông tin: “Cái gì?”
“Đó là tên của công hội.” Ôn Giản Ngôn tốt bụng giải thích: “Công hội vừa được thành lập không lâu, cho nên có thể anh chưa từng nghe về nó, chờ sau khi rời khỏi phó bản tôi sẽ liên lạc với anh.”
Luce hoàn hồn cười gượng:
“Tên của công hội các cậu… hơi đặc biệt nhỉ?”
Ôn Giản Ngôn: “Ừm, chúng tôi đang trên đà phát triển, có phải rất phong cách không.”
“Đúng, đúng thật.” Luce gật đầu, không biết thật lòng hay giả ý, khuôn mặt lộ vẻ tán dương: “Vừa nghe đã biết là người có phong cách rất đặc biệt.”
Ôn Giản Ngôn vui vẻ gật đầu đáp: “Tôi cũng cảm thấy như vậy.”
Tô Thành: “…”
Tóc Vàng: “…”
Hai người đứng như trời trồng bên cạnh, ngơ ngác nghe Ôn Giản Ngôn tán phét.
Thuận tiện còn không biết xấu hổ khoe mình một cách trắng trợn
“Cậu ta lập công hội khi nào vậy?” Tóc Vàng thì thầm hỏi nhỏ: “Có phải đang bốc phét không?”
Hơn nữa điều kiện thành lập công hội vô cùng hà khắc, số lượng cực kỳ hạn chế, nếu người bình thường nào cũng lập công hội được, vậy chẳng phải streamer nào cũng có thể lập công hội để ăn tiền sao?
“…” Tô Thành ngơ ngác lắc đầu, khô khốc đáp: “Không biết.”
Nói chính xác thì, anh cũng không biết Ôn Giản Ngôn chuẩn bị lập công hội…
Trong trí nhớ của anh, trước khi tiến vào phó bản này đối phương còn đang thảo luận về phúc lợi của thành viên khi gia nhập công hội.
Nhưng khi anh nhắm mắt lại mở mắt ra, sao không chỉ có công hội sắp được thành lập mà hình như còn có rất nhiều người ủng hộ vậy!
Anh đã bỏ lỡ cốt truyện quan trọng nào sao!
Nhưng rất rõ ràng, từ miệng đối phương, bọn họ không chỉ đã thành lập công hội mà tên của công hội nghe có vẻ… vô cùng dở hơi.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“…”
“…”
“Nhìn tên phòng livestream trên đầu, tự nhiên tôi lại chẳng thấy bất ngờ chút nào… không hổ là mi!”
“Cứu tui… ai đó làm ơn cứu tên công hội giúp tui với!”
“Người ta là Thần Dụ, Ám Hoả, Hắc Nhận Vĩnh Trú các kiểu, vừa nghe đã thấy trâu bò phong cách!! Lúc tự giới thiệu đẹp trai lai láng cỡ nào!! Còn mi thì sao “Công dân tốt tuân thủ pháp luật” là cái quái gì ha ha ha ha ha!”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha hai người kia kiểu: chả biết mẹ gì đã bị bắt ép vào hội.”
Luce chống vách tường bên cạnh, khó nhọc đứng lên, sau khi rót cho mình mấy bình thuốc, cuối cùng sắc mặt hắn ta cũng dịu lại.
Hắn ta nhìn quanh, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Một đồng đội khác của tôi…?”
Ôn Giản Ngôn lắc đầu, khẽ thở dài đáp: “Xin lỗi, tình thế cấp bách nên tôi chỉ có thể kéo một người.”
Thậm chí hắn còn chẳng biết người mình kéo đi là ai, chỉ biết chọn người cách mình gần nhất mà thôi.
“Chẳng qua, chưa chắc anh ta đã chết.”
Ôn Giản Ngôn trầm tư một hồi, kể chuyện trong nhà thờ khi đó cho mọi người nghe… Hắn vốn tưởng rằng cả hai đều chết, nhưng nếu Luce chỉ rơi vào hôn mê thì không chừng người còn lại cũng giống thế.
Trong trường hợp này, khả năng cứu được là rất cao.
“Ý của cậu là… Tôi và anh ta đang ngồi trong nhà thờ cầu nguyện sao?”
Sắc mặt Luce có chút quái lạ, chậm rãi hỏi.
Ôn Giản Ngôn cảm thấy đối phương có gì khác thường, truy hỏi:
“Làm sao vậy?”
Luce lắc đầu, trên mặt lộ vẻ bối rối khó hiểu: “Tôi nhớ không phải như vậy.”
“Ý anh là sao?”
Ôn Giản Ngôn hỏi.
“Trong ấn tượng của tôi… Hình như tôi bị ngâm trong chất lỏng nào đó.” Luce nhíu mày, đưa tay nhéo sống mũi, trên mặt lộ vẻ đau khổ: “Bên ngoài có lồng thủy tinh, giống như…”
Ôn Giản Ngôn giật mình, tiếp lời hắn hỏi: “Đĩa petri?”
Luce gật đầu: “Đúng vậy.”
Hết chương 185
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...