Một đống dấu chấm hỏi lướt qua màn hình phòng livestream [Thành Tín tối thượng].
“?”
“???”
“Đậu má?!”
“Đây là trò gì?! Chó lừa đảo mi lại muốn làm gì!”
Ôn Giản Ngôn ngước mắt lên, dùng ánh mắt nghiêm túc đánh giá người phụ nữ đứng trước mặt.
Vẻ mặt của hắn nghiêm túc trịnh trọng, dường như không để ý tới cơ thể trần truồng của bà ta, tầm mắt mang theo một loại chuyên chú nghiêm cẩn như đang nghiên cứu khoa học, đảo qua từng tấc trên cơ thể đối phương.
Hắn thở dài:
“Ngọc bích có tỳ, không được hoàn mỹ.”
“…”
Người phụ nữ giật mình, vô thức cúi đầu nhìn bản thân.
“Làn da của bà rất đẹp, trắng nõn mịn màng không có nếp nhăn, cơ thể cũng được chăm sóc đúng cách, đường cong cơ thể không có thịt thừa rất đẹp.
Hiển nhiên bà rất cao tay trong việc bảo dưỡng.”
Giống như chuyên gia làm đẹp cao cấp, Ôn Giản Ngôn đưa ra những lời nhận xét tỉ mẩn, trong ngoài lời nói đều đang tâng bốc đối phương, sau đó bình luận đột nhiên thay đổi:
“Nhưng dù cẩn thận đến đâu, thỉnh thoảng bà sẽ vô tình bỏ qua một vài chi tiết rất nhỏ.”
Dựa vào biểu hiện và câu hỏi vừa được đặt ra của Bloody Mary, hiển nhiên bà ta có suy nghĩ cùng khả năng giao tiếp độc lập.
Ôn Giản Ngôn nhìn chăm chú người phụ nữ cách đó không xa, từ từ dẫn dắt đối phương hòa vào nhịp điệu của mình.
Câu chuyện “Bloody Mary” có rất nhiều phiên bản, dựa trên các manh mối trước đó có thể thấy rõ phiên bản nào được sử dụng trong hạng mục này.
“Bloody Mary” là nữ công tước tàn sát các thiếu nữ, sau đó dùng máu tươi của họ ngâm thân chỉ vì mưu cầu bất lão và xinh đẹp.
Bà ta không phải kẻ biến thái lấy giết chóc làm niềm vui, trái lại, nữ công tước Mary là kẻ thực dụng tuyệt đối.
Thảm sát không phải mục đích, song nó lại là một phương tiện.
Những gì bà ta yêu thương hết mình, không tiếc hy sinh hết thảy để đạt được chính là vẻ đẹp và thanh xuân vĩnh hằng.
Hiểu rõ mong muốn của một người cũng tức là nắm được điểm yếu của người ấy.
Và đây chính là công việc của Ôn Giản Ngôn.
“Cái gì?”
Đối phương không kìm nén được truy hỏi.
“Tôi muốn hỏi…”
Ôn Giản Ngôn ngước mắt lên, ánh mắt hàm chứa sự giảo hoạt: “Bình thường ngài đều nằm ngửa ngâm mình trong bồn tắm đúng không?”
Chí ít dựa theo tình trạng thi thể vừa rồi, suy đoán của hắn có 7-80% là chính xác.
Kể cả đoán sai hắn cũng có kế hoạch để bao biện.
Người phụ nữ sửng sốt, hoàn toàn không hay biết mình đang bị đối phương dắt mũi:
“Đúng vậy.”
Tốt lắm, đã mắc bẫy.
“Quả nhiên là thế.”
Ôn Giản Ngôn nghiêm nghị gật đầu, chậm rãi thở hắt.
“Ý cậu là sao?” Thái độ của người phụ nữ trở nên vội vàng.
Bà ta nhìn chăm chú vào thiếu niên trước mặt, bị thái độ nửa vời của hắn làm cồn cào ruột gan, bất giác buông lời truy vấn: “Rốt cuộc là làm sao cơ?”
Ôn Giản Ngôn lén lút nhìn thời gian đếm ngược trên đỉnh đầu.
[02:03]
Còn 2 phút nữa.
Hắn thản nhiên hùng hồn đáp:
“Chiếu theo tư thế ngâm mình của bà, có phải bà luôn để sót một phần da nhỏ sau cổ đúng không? Trong thời gian dài, việc này không chỉ khiến cho làn da thô ráp mà tư thế đứng của bà cũng bị ảnh hưởng, cổ sẽ hơi chúi về phía trước.”
Nghe Ôn Giản Ngôn nói xong, người phụ nữ không kìm được vươn ngón tay mảnh mai mềm mại vuốt ve gáy mình.
Ôn Giản Ngôn lẳng lặng dịch sang bên cạnh vài bước, chỉ tay vào gương.
“Không tin bà thử soi gương mà xem?”
Thừa dịp người phụ nữ quay đầu nhìn gương, Ôn Giản Ngôn lại di chuyển hai bước về phía bồn tắm.
Hắn vừa di chuyển vừa nói:
“Chẳng qua không phải không thể thay đổi chuyện này.
Nếu bà nguyện ý tôi có thể nói cho bà biết cách làm thế nào để cải thiện…”
“Thật ư?!”
Hai mắt Mary sáng ngời, quay đầu nhìn cậu thiếu niên trước mặt.
“Tất nhiên là thật.
Đấy là bí quyết gia truyền nhà tôi…”
Ôn Giản Ngôn vừa mặt không đổi sắc tim không đập lừa gạt, vừa dùng khóe mắt cẩn thận quan sát máu trong bồn tắm.
Nãy giờ hắn đã nhận ra, mặc dù bồn tắm chứa đầy máu tươi nhưng trong phòng lại không ngửi thấy mùi máu tươi nào.
Lại kết hợp với tình hình hắn vừa nhìn thấy trong gương trang điểm, có thể thấy rõ thứ trong bồn tắm chắc chắn không phải máu tươi mà là trứng ếch rậm rạp.
Tuy nhiên màu sắc của chất nhầy không giống với ký ức…
Hiếm khi các manh mối vô dụng được đưa vào phó bản.
Hơn nữa còn nằm trong phó bản nhỏ hẹp và khép kín.
“Đầu tiên ngài giơ tay trái giữ cổ bên phải, đúng rồi, không nên quay đầu…”
Ôn Giản Ngôn thuận miệng nói bừa, sau đó bước một bước nhỏ về phía bồn tắm.
Mùi hương quen thuộc xộc vào khoang mũi.
… béo ngậy như mỡ tan chảy.
Ôn Giản Ngôn sửng sốt, vô thức nhìn vào mặt gương trên bàn trang điểm.
Chỉ thấy trứng ếch nhung nhúc đang nhấp nhô giữa chất lỏng màu vàng nhạt trong bồn tắm.
Họ đã bỏ qua nhiệm vụ đầu tiên, do đó không có máu trong bồn tắm.
Thay vào đó là một loại chất lỏng khác trong cơ thể người.
Mỡ béo.
Hai mắt Ôn Giản Ngôn bỗng sáng ngời.
Thấy chưa.
Đã bảo phó bản sẽ không dồn hắn vào tử cục mà.
Nếu không cho phép sử dụng đạo cụ, vậy thì chứng tỏ nhiệm vụ nhánh ẩn nhất định có phương pháp giải quyết khác mà không cần đạo cụ, và nơi tưởng chừng như tuyệt cảnh này nhất định ẩn chứa sinh cơ.
“…”
Không biết bắt đầu từ khi nào, giọng nói của người bên kia đã biến mất.
Mary có chút nóng nảy: “Sao không tiếp nữa? Tiếp theo là gì?”
“Phụt.”
Đột nhiên, một tiếng quẹt mỏng manh vang lên từ đằng sau, vang vọng khắp căn phòng nhỏ hẹp khép kín, không hiểu sao khiến đáy lòng sinh căng thẳng.
Đồng tử của người phụ nữ co rụt, quay phắt đầu nhìn đằng sau.
Không biết thiếu niên đã di chuyển đến bên cạnh bồn tắm từ lúc nào.
Hắn đứng thẳng người ở đó, khóe môi nhếch lên, đầu ngón tay trắng nõn mảnh khảnh nắm một que diêm, ngọn lửa màu đỏ vàng nhảy nhót trên đầu ngón tay và đáy mắt hắn:
“Tiếp theo?”
Hắn cười thật khẽ rồi nơi lỏng đầu ngón tay:
“Chính là làm cho vẻ đẹp của bà bùng sáng.”
Que diêm đang cháy lơ lửng trên không trung chầm chậm rơi xuống, tất cả mọi thứ giống như cảnh phim quay chậm.”
“Không…”
Một tiếng thét chói tai thê lương tràn ra từ cổ họng người phụ nữ, giống như tiếng móng tay sắc nhọn cào vách tường.
Khuôn mặt xinh đẹp vốn có của bà ta bỗng trở nên vặn vẹo dữ tợn, sau đó lao thẳng về phía Ôn Giản Ngôn.
Nhưng bà ta vẫn chậm một bước.
Que diêm đang cháy trượt khỏi ngón tay rơi xuống, nhẹ nhàng đáp vào chiếc bồn tắm rộng.
Dường như tất cả đều bị đóng băng tại khoảnh khắc đó.
Một giây sau, chỉ nghe thấy “phừng” một tiếng, toàn bộ bồn tắm bốc cháy ngùn ngụt.
Ngọn lửa đỏ vàng bùng cao mấy mét rồi lan thẳng đến chỗ người phụ nữ.
“A a a a a a a a…”
Giống như cuộn băng ghi hình bị xước, khung cảnh trước mặt nhanh chóng thay đổi.
Lúc thì ngập ngụa dầu mỡ kèm thêm tiếng trứng ếch nổ tí tách, lúc thì là vũng máu tươi sôi trào.
Lúc thì là người phụ nữ xinh đẹp với dáng người đẫy đã, lúc thì là bộ xác khô kinh tởm ra sức giãy dụa, song đều giống nhau ở chỗ ánh mắt đang bùng ngọn lửa giận.
“Không, không… a a a…”
Luồng không khí khô nóng phả vả mặt như muốn đốt cháy Ôn Giản Ngôn.
Hắn thầm lùi về phía sau hai bước, kéo dãn khoảng cách với ngọn lửa bập bùng trước mặt.
Hắn vừa di chuyển, người phụ nữ liền ngẩng đầu nhìn qua.
Nửa khuôn mặt của bà ta cháy đen khô héo như ác quỷ, nửa khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ như vưu vật.
Vẻ mặt bà ta hung tợn đáng sợ, nhào cả cơ thể hừng hực lửa cháy về phía hắn: “Dối trá!!! Đồ dối trá!!!”
“Tao sẽ cắn nát cổ họng mày!!! Tao sẽ tắm bằng máu mày!!!”
[00:08]
Cuộc rượt đuổi vẫn còn tám giây cuối cùng!
Ôn Giản Ngôn nhanh chóng lùi về phía sau, nhưng mà tốc độ của hắn sao bằng bà ta.
Chẳng mấy chốc hắn đã đụng lưng vào mặt gương lạnh lẽo bóng loáng.
Khuôn mặt giống như lệ quỷ của Mary gần ngay trước mặt.
“Dối trá sao? Đúng vậy.”
Giữa tia lửa bập bùng, Ôn Giản Ngôn cất cao giọng nói, dùng giọng điệu khẳng định chắc nịch dứt khoát đáp: “Nhưng có một câu tôi không hề dối lòng.”
[00:03]
Ngọn lửa hừng hực phản chiếu trong con ngươi màu hổ phách, mang theo một loại cuồng bạo không tên, khiến cho người khác cảm thấy ngột ngạt và cuồng nhiệt, đẹp đến nao lòng.
Thi thể khô quắt trước mặt bất giác dừng lại trong giây lát.
[00:02]
“Ngài hoàn toàn không cần lo.”
Thiếu niên tuấn mỹ cụp mắt nhìn chăm chú vào thi thể xấu xí kinh khủng mà liếc mắt một cái cũng đủ để gặp ác mộng một tháng.
Vẻ mặt của hắn ôn hòa, ánh mắt thâm tình thán phục cứ như đang nhìn chăm chú vào người yêu khắc cốt ghi tâm của mình.
Giọng hắn nhẹ nhàng, tựa như một tiếng thở dài bị gió thổi bay:
“Ngài đúng là người phụ nữ đẹp nhất tôi gặp trong đời.”
[00:01]
Thi thể khô quắt hoảng hốt dừng lại, giơ tay như muốn vuốt ve khuôn mặt của mình…
Một giây sau, ánh lửa vụt tắt.
[00:00]
Âm thanh máy móc quen thuộc của hệ thống vang bên tai:
[Ting! Nhiệm vụ nhánh ẩn đã hoàn thành!]
Ôn Giản Ngôn thở hổn hền, lồng ngực bất giác phập phồng lên xuống.
Cho dù là người phụ nữ, xác khô, máu tươi hay trứng ếch, tất cả mọi thứ đều biến mất hầu như không còn, chỉ còn lại chiếc bồn tắm trống rỗng cùng ngọn nến đã tắt trước bàn trang điểm.
Trừ mùi khét lẹt thoang thoảng trong không khí thì những thứ khác đều biến mất.
“…”
Ôn Giản Ngôn cảm thấy cơ bắp vẫn luôn căng chặt trên người đang dần thả lỏng.
Lúc này hắn mới nhận ra, không biết mình đã chảy mồ hôi lạnh đầm đìa từ khi nào, ngón tay co giật nhè nhẹ dưới cảm giác căng thẳng kịch liệt, dạ dày bắt đầu lên men.
Đã kết thúc rồi.
Ôn Giản Ngôn dựa cơ thể mềm oặt vào tấm gương sau lưng.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“Đậu má…”
“Đệt mợ…”
“Đệt mợ!!!!”
“Cái gì mà một quỷ hai lừa, cái gì mà trợn mắt nói dối!!! [thưởng 50 tích phân]”
“Mẹ nó, tên chó lừa đảo cứ thả lời ngon tiếng ngọt xoen xoét xoen xoét ấy! Đúng là miệng streamer có khác, lừa người gạt quỷ!!! [thưởng 50 tích phân]”
“Quá thảm… thật sự quá thảm… nhưng vì cớ gì tôi cũng cảm thấy mình sẽ mắc bẫy a a a a a đáng ghét! [thưởng 100 tích phân]”
“Vì thế mọi người đều hiểu rồi chứ! Từng câu thốt ra từ trong miệng streamer đều tin được hết! Cho nên chúng mày dạt hết ra sau! Để tao lên trước! [thưởng 100 tích phân]”
“Ấy, mọi người xem xem có phải bên trong bồn tắm có thứ gì đang lóe sáng không?”
“Hình như có thật!”
“Đệt! Đó là đạo cụ ẩn!”
“Tôi đệt.
Quá đỉnh.
Trong ấn tượng của tôi, hình như chưa có streamer nào tìm thấy đạo cụ này.”
“Vậy thì sao? Ai có thể xui đến mức sau khi vào nhiệm vụ ẩn bị cấm sử đạo cụ chứ.
Người bình thường cũng không rảnh rỗi đến độ đi đốt bồn tắm để nghịch.”
“Cười chết mất, xem ra đôi khi vận may quá kém cũng là chuyện tốt ha ha ha ha ha ha!”
Ôn Giản Ngôn cũng nhìn thấy ánh sáng lập lòe trong bồn tắm.
… Nó sẽ là gì?
Hắn nhướng mày chống gương đứng lên.
Nhưng một giây sau, mặt ngoài lạnh lẽo dưới lòng bàn tay đột nhiên trở nên trống rỗng!
Ôn Giản Ngôn: “???!!!!”
Đồng tử hắn co lại.
Đệt mợ?!
Không phải đấy chứ?!!!
Thình lình, cả người hắn mất thăng bằng ngã chúi vào trong gương.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“…”
“…”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...