Khi cô gái đang chuẩn bị bước vào trong phòng giáo viên thì chân kia đột nhiên quẹo một cái qua hướng khác.
Nam sinh còn chưa kịp phản ứng thì đột nhiên trời đất quay cuồng, ánh sáng trước mắt ngay lập tức tối sầm xuống.
“Rầm!”
Cửa văn phòng đóng lại.
Nam sinh đứng trong phòng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Bạn học, có chuyện gì vậy?”
Cậu ta vừa ngẩng đầu lên liền thấy các thầy cô giáo đang đồng loạt nhìn cậu ta, khung cảnh mờ tối làm nổi bật lên những gương mặt đầy ác ý kia.
…
Ngân Tô đứng ngoài cửa văn phòng nghe tiếng hét thảm thiết thấp thoáng truyền ra từ bên trong, giờ cô đã chắc chắn rằng có một quy tắc là không thể tùy tiện đi vào văn phòng của giáo viên.
NPC sẽ lừa người chơi vi phạm quy tắc sau đó gián tiếp gϊếŧ chết người chơi.
Nhưng có một điều tốt chính là các giáo viên sẽ không thiên vị NPC học sinh, nếu vi phạm vào quy tắc tử vong bọn họ cũng sẽ chết.
Khi Ngân Tô quay trở lại lớp học, gần như tất cả các NPC học sinh cùng với người chơi đều đã trở lại.
Hai nam sinh trong đội của Lương Thiên Dậu đang mặc đồng phục học sinh, một người chơi có kinh nghiệm trong số đó cũng mặc đồng phục. Ngay cả cô gái tên Thôi Na trong đội của Trần Phong cũng mặc đồng phục học sinh.
Tuy nhiên, so với tổng nhân số thì số lượng người chơi lấy được đồng phục còn chưa tới một nửa.
Nhưng thay vì thảo luận về vấn đề đồng phục thì họ lại đang nói về việc bị giảm chỗ ngồi.
Bọn họ vừa quay về đã phát hiện trong lớp thiếu mất một hàng ghế nên họ ngay lập tức nghĩ đến những lời giáo viên chủ nhiệm từng nói về kết quả bài kiểm tra ngày hôm qua, sau giờ nghỉ trưa hôm nay hẳn là sẽ có kết quả.
Việc mất một hàng ghế rất có thể có liên quan tới kết quả bài kiểm tra.
Vì để không xảy ra việc ngoài ý muốn, Lương Thiên Dậu ngay lập tức yêu cầu họ không được ngồi lung tung nên tất cả người chơi đều đứng giữa các lối đi trong lớp học.
Ngân Tô đi lên bục giảng từ cửa trước, đến khi tất cả người chơi phát hiện ra cô rồi nhìn qua, cô đã nở một nụ cười rạng rỡ thông báo: “Các bạn thân mến, tiếp theo đây tôi sẽ tạm thời giữ chức lớp trưởng.”
Yên tĩnh —
Lớp học yên tĩnh đến đáng sợ.
Tất cả các người chơi đều bị sốc tâm lý, chỉ trong khoảng thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi như thế… Sao cô lại đòi lên làm lớp trưởng rồi!
Đương nhiên các NPC sẽ không gây ồn ào trong lớp học, lúc này bọn họ chỉ nhìn chằm chằm cô với gương mặt không cảm xúc, như thể đang suy nghĩ về tính chân thực trong lời nói của cô.
Thấy các bạn học không một ai đáp lại, Ngân Tô nhắc nhở bọn họ: “Mọi người không vỗ tay hả?”
“…”
Không một ai vỗ tay cho cô!
“Quên đi, có vẻ như mọi người đều không hài lòng với lớp trưởng mới nhậm chức là tôi nhỉ. Thật không may là dù mọi người có không hài lòng thế nào thì cũng vô ích cả thôi. Tôi vẫn sẽ là lớp trưởng của mọi người.” Ngân Tô phát bệnh xong vẻ mặt vẫn rất bình thường lấy bảng điểm ra: “Kết quả của ngày thi hôm qua đã có, bây giờ sẽ sắp xếp lại chỗ ngồi.”
Ngân Tô dựa theo bảng điểm sắp xếp lại những vị trí đã có người ngồi.
Cô cũng không hề làm khó người chơi, thậm chí cô còn rất tốt bụng chỉ cho họ vị trí chính xác của mình ở đâu.
Nhưng vẫn có vài người không tin một người chơi thỉnh thoảng lại nổi điên như cô sẽ tốt bụng như vậy: “… Cô không lừa chúng tôi đấy chứ?”
Người chơi này nói lên tiếng lòng của tất cả mọi người!
Họ sợ cô và cũng nghĩ cô đang nói dối.
Lớp trưởng đang bị nghi ngờ cười khẽ một tiếng: “Chắc hẳn tìm chỗ ngồi là trò chơi cố định, mỗi kỳ đều sẽ diễn ra một lần. Nếu không có tôi, mấy người sẽ phải tự đi tìm chỗ ngồi nha.”
Cô gái hơi dừng lại một chút, mượn lời của nhóm F4: “Tin tưởng lớp trưởng là tôi đây hay tin tưởng chính bản thân là quyền lựa chọn của mấy người nha.”
Ngân Tô không thèm để ý tới đám người chơi nữa, tiếp tục sắp xếp vị trí cho NPC học sinh.
Có lẽ vì Ngân Tô đang cầm phiếu điểm trong tay nên những NPC này chỉ hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn bắt đầu đổi chỗ theo sự sắp xếp của cô.
Ngân Tô để lại bảng điểm chỉ toàn số trên bục giảng, sau đó thông báo lại lời của giáo viên chủ nhiệm cho cả lớp: “Nhân tiện, giáo viên chủ nhiệm đã mời ba bạn học sinh xếp hạng thứ 4, 11 và 17 trong đợt thi trước đến văn phòng.”
“Ngoài ra, tối nay bảy giờ tập trung tại hội trường để tham gia đại hội tuyên truyền học tập, nhớ phải ăn mặc chỉnh tề nha.”
Ngân Tô liếc nhìn những người chơi không có đồng phục, khóe môi khẽ cong lên, nhìn thế nào cũng thấy có chút kỳ lạ: “Bạn nào không có đồng phục thì phải cố gắng lên nha.”
Đồng phục học sinh, bảy giờ.
Họ chỉ còn một buổi chiều.
Nhưng có tiết học vào buổi chiều… Bọn họ không còn nhiều thời gian nữa.
Trốn học?
Đừng đùa, mấy NPC giáo viên kia đáng sợ như vậy, ai biết nếu họ không đi học thì sẽ có kết cục như thế nào?
Không một ai dám thử, cũng không người chơi nào dám trốn học.
Dù sao thì cái vị bị thần kinh kia cũng phải đi học đúng giờ đúng giấc đấy.
Gương mặt của ba người chơi bị Ngân Tô gọi tên tái nhợt hẳn đi, một cô gái trong số đó còn run rẩy ngăn cô đang chuẩn bị về vị trí của mình lại: “Chủ nhiệm lớp… Tại sao lại gọi chúng tôi?”
Cô gái vừa rồi vẫn còn cười (Tuy rằng cười có chút quái dị nhưng đúng là cô đang cười) lúc này lại hờ hững nhìn cô gái một cái, lạnh lùng nói: “Tôi không biết, nhưng có lẽ chủ nhiệm lớp sẽ rất vui vẻ giải đáp thắc mắc cho cô đó.”
Người chơi nữ còn muốn nói gì đó nhưng một người chơi có kinh nghiệm cũng bị nêu tên đã biết được lý do: “Là vì điểm số.”
“Chỗ ngồi ban đầu của tôi là số 32, nhưng tôi lại ngồi bàn số 4, lần này điểm số của tôi không đủ để ngồi lên được bàn 4… Đây chính là lý do vì sao trò chơi yêu cầu chúng ta tìm chỗ ngồi. Nếu ngồi sai chỗ mà thi không đủ điểm sẽ bị phạt.”
Có lẽ anh ta không nhất thiết phải đạt được hạng 4 nhưng anh ta cũng chỉ có thể đạt được thứ hạng cao hơn hạng 4.
Top 10 điểm cao nhất đều trong khoảng từ 740 – 750. Trong thế giới thực, đây chính là học thần mà các trường đại học tranh giành nhau thì ở đây, liệu ai có thể thi bừa mà ra được điểm như vậy?
Chưa kể họ đều là những người dân lao động đã bước chân vào xã hội không biết bao nhiêu năm rồi, làm sao có thể nhớ nổi những kiến thức hồi cấp ba.
Còn về phần hình phạt kia liệu làm hại tới tính mạng hay không thì phải đợi họ đi thử mới biết được.
Không đi?
Một khi quy tắc này được kích hoạt thì đám NPC xuất quỷ nhập thần có thể tìm ra bọn họ dễ như trở bàn tay, có làm thế nào cũng trốn không thoát được đâu.
… Còn một điều nữa đó chính là ghế trong lớp học tuyệt đối không được ngồi lung tung!
Mọi người không khỏi nhìn Ngân Tô thêm lần nữa, nếu cô không phải lớp trưởng thì hôm nay bọn họ sẽ không thể nào biết được vị trí của mình.
Nếu không tìm được vị trí của mình thì họ buộc phải lựa chọn ngẫu nhiên.
Rõ ràng đây chính là sự sắp đặt của trò chơi.
Nhưng từ lúc bắt đầu Ngân Tô đã làm mẫu cho họ thấy rằng việc đe dọa lớp trưởng có thể sẽ biết được vị trí chính xác của mình. Bây giờ cô lại trực tiếp trở thành lớp trưởng và nhận được bảng điểm.
Nguy cơ tìm sai chỗ ngồi sẽ được loại bỏ ngay lập tức —— vì cô sẽ không nói lung tung về thứ hạng của họ.
Nhưng rốt cuộc cô trở thành lớp trưởng như thế nào?
Tại sao lớp trưởng cũ lại không đến?
Người chơi đã có kinh nghiệm Tống A Manh: “…” Đây là nguyên nhân cô gϊếŧ lớp trưởng cũ sao? Chỉ lớp trưởng mới có thể lấy được bảng điểm!
…
“Nhưng bọn họ cũng ngồi nhầm ghế…” Có tổng tất cả bảy người ngồi nhầm ghế nhưng tại sao lại chỉ có ba người chơi bị gọi đi.
“Có lẽ xếp hạng thấp không bị hạn chế bởi điều này.” Người chơi tên Mã Hâm trong đội của Lương Thiên Dậu nhìn về phía cuối phòng học: “Thiếu tất cả là 6 chỗ ngồi, có vẻ như đây là quy chế đào thải, và ở đây điểm thấp sẽ bị loại bỏ.”
Nghe vậy, có một vài người chơi lảo đảo sắp ngã ngay tại trận.
Theo như thứ hạng Ngân Tô vừa công bố thì họ chính là những cái tên đứng cuối bảng.
Cho đến hiện tại mới chỉ có hai người chơi đã chết cộng thêm một lớp trưởng nữa là ba, như vậy vẫn sẽ còn ba người nữa cần bị loại bỏ…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...