"Đùng —— "
Bên trong phòng làm việc, Cao Hán Thu tức giận đập một tờ bài thi, vào trước mặt Nguyễn Manh Manh.
"Nguyễn Manh Manh, trò giải thích cho tôi, những bài thi này là xảy ra chuyện gì? Tôi cho trò bài tập, trò chính là dùng loại thái độ này làm qua loa!"
Biểu cảm của Cao Hán Thu vô cùng phẫn nộ, mặt đều bị tức giận đến méo mo11.
Hoàn toàn không giống tổ trưởng toán học bình thường nghiêm cẩn, lại không mất phong độ kia.
"Những bài tập này có vấn đề?" Nguyễn Manh Manh cảm thấy kỳ quái, nhặt một tờ trong đó lên.
Cao Hán Thu nói cô qua loa, không thể nào.
Những bài tập này đều là thầy Tào làm, tuy rằng theo yêu cầu của cô chỉ làm một nửa, nhưng phần đã làm không thể tồn tại lời giải thích qua loa.
Mở bài tập trong tay ra, Nguyễn Manh Manh quét mắt.
Lựa chọn, đề lấp chỗ trống làm phân nửa, đề tự luận cũng làm, phần bỏ trống cũng không ít, rất bình thường, không có vấn đề gì.
Cô nhấc mắt, nhìn về phía Cao Hán Thu giận không nhịn nổi, lộ ra một tia nghi hoặc: "Giáo viên Cao, trình độ của em cũng chỉ có thể đến như thế này.
Tuy rằng chỉ có thể làm một nửa bài tập, không sánh được những bạn học khác trong lớp, nhưng em cũng là nghiêm túc cẩn thận hoàn thành.
Không thể nói là qua loa được chứ?"
"Ha ha, đến bây giờ trò còn mạnh miệng!" Cao Hán Thu cười gằn, rút bài tập từ trong tay Nguyễn Manh Manh.
Chỉ vào một đề lớn cuối cùng trên bài tập, phẫn nộ quát: "Trình độ trò không đủ, không làm được các đề mục khác đúng không? Được, vậy trò giải thích cho tôi, cái đề khó này trò là làm thế nào?"
Cao Hán Thu nhìn qua cực kỳ kích động, từ gân xanh nổi lên trên thái dương anh ta, có thể thấy được anh ta đang cố nén tức giận.
Nhưng, Nguyễn Manh Manh thật sự cảm thấy kỳ quái, cô cũng chỉ là không làm một bài tập mà thôi.
Cao Hán Thu cần kích động như thế sao?
Cô biết, ở tình huống bình thường, cô bây giờ ít nhất nên tiếp nhận bài thi, nhìn rõ ràng đề bài kia, trả lời câu hỏi của Cao Hán Thu.
Nhưng, cô không có cách nào làm như vậy.
Cô có một chứng bệnh, nếu nói ra căn bản sẽ không ai tin tưởng.
Ở trên đời này, cũng chỉ có chị cô và Mộ Cảnh Hành biết.
Vì vậy, cô không có cách nào tiếp nhận bài thi, không có cách nào đi trả lời câu hỏi của Cao Hán Thu.
Nguyễn Manh Manh chỉ có thể đứng đó không nhúc nhích, chờ Cao Hán Thu tiếp tục nổi giận.
Quả nhiên, nhìn thấy thái độ cô như vậy, Cao Hán Thu tức giận đã tới nổ tung điểm giới hạn.
Anh cho rằng Nguyễn Manh Manh là đang cố ý đối nghịch với mình.
"Nguyễn Manh Manh, trò thành thật khai báo đi, bài tập này có phải là chép từ Việt Quân Triệt? Trò ngay cả bài tập bình thường, cũng phải chép Việt Quân Triệt, đây đã hoàn toàn ảnh hưởng việc học tập của bạn học Việt.
Người như trò, tôi nhất định sẽ không để cho trò ở lại lớp 1!"
Sau khi Cao Hán Thu cắn răng, trong giọng nói đè nén sự phẫn nộ rất lớn.
Anh trơ mắt nhìn học trò cưng của mình bị Nguyễn Manh Manh ăn hiếp.
Chỉ cần vừa nghĩ tới Nguyễn Manh Manh hại chết Nguyễn Thi Thi, bây giờ lại đi gieo vạ cho Việt Quân Triệt, anh ta liền hận không thể lập tức đuổi Nguyễn Manh Manh ra khỏi lớp 1.
"Giáo viên Cao, đến cuối cùng thầy đang nói cái gì?" Sắc mặt Nguyễn Manh Manh khẽ biến thành lạnh, có chút không vui.
Không hiểu ra sao vì một bài tập gọi cô tới, mắng cô một trận thì thôi, bây giờ còn muốn chụp mũ chép bài bạn học cho cô.
Liền không nói bài tập này là thầy Tào làm.
Dù cho không có thầy Tào, bản thân cô tùy tiện điền điền viết viết, không làm đề lớn là được rồi, cũng không cần đi chép người khác.
Một phần bài tập mà thôi, cô ngay cả đi thi cũng không chép, vì sao lại đi chép bài tập.
"A, trò còn muốn nguỵ biện.
Bài toán hình học cuối cùng này đã vượt quá nội dung chương trình học trung học, trong đáp án trò chép sử dụng định lý Menelaus để chứng minh ba điểm thẳng hàng.
Cái kiến thức này là nội dung của kỳ thi Olympic, cả lớp trừ trò ra, chỉ có Việt Quân Triệt dùng định lý này chứng minh bài tập này.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...