"Em.
.
.
Nha, cảm ơn.
.
.Em tự mình uống là được rồi." Ánh mắt Nguyễn Manh Manh khẽ run, trong nháy mắt suýt không kiềm chế được cảm giác ghen tuông lan tỏa trong mắt.
May là, cô khống chế được.
Tiếp nhận lysữa bò Lệ Quân Ngự đưa tới, Nguyễn Manh Manh ngoan ngoãn nhấp một miếng.
Toàn bộ hành trình đều rất phối hợp, không có đấu võ mồm cũng không có chống cựcàng không có không nghe lời.
Nhưng rấtkỳ lạ,Nguyễn Manh Manh ngoan ngoãn hiểu chuyệnnhư vậy, còn có thể nói "Cảm ơn", lại làm cho Lệ Quân Ngự nhíu mày.
Không biết là có phải ảo giác không, Lệ Quân Ngự cảm thấymèo con ngày hôm nay có chút bất mãn, xem ánh mắt của cô còn lộ ra cỗ xa cách.
"Chờ đến lúc tranh cử, anh muốn lấy thân phận cố vấn tham dự." Lệ Quân Ngự nhìnNguyễn Manh Manh uống sữa bò, thấp giọng nói.
Tiếng nói trầm thấp từ tính, đôi mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm Nguyễn Manh Manh.
Nguyễn Manh Manh phản xạ có điều kiện nhíu mày lại, muốn cự tuyệt, nhưng vừa ngẩng đầu nhìn thấycon ngươi đensâu không thấy đáy của Lệ Quân Ngự,liền không thốt ra được lời nào
Cô.
.
.
Lại không dám nhìn anh.
"Danh sách cố vấn đã sớm báo lên, không thể thay đổi." Cô cúi đầu, cắn miệng ly thủy nhỏ giọng nói.
Mặc dù là từ chối, thế nhưng giọng điều cùng hành động lại khác với thường ngày.
Khe giữa hàng lông mày của Lệ Quân Ngự càng sâu hơn, anh tiếp tục thăm dò: "Không sao, nếu như danh sáchcố vấn không thể thay đổi, vậy thì cứ lấy thân phận bạn trai của em là được rồi.
Dù sao ngày hôm nay em tranh cử, thân là bạn trai anh đây cũng nên trình diện."
Bạn, bạn trai.
.
.
! ?
Bạn nhỏ Lệ Quân Tỳ ngồi đối diện nghe trộm, con mắt đẹp đẽ mở to hết cỡ.
Bác Triệu đang bưng món ăn định đặt lên bàn suýt chút nữa lỡ tay thả ra.
Mà Nguyễn Manh Manh, thì lại cuối mặt xuống như muốn chôn mặt mình xuống gầm bàn.
Lệ Quân Ngự là muốn làm cái gì, không phải đã nói ở gia không thể cùng với cô quá thân cận sao?
Anh làm sao có thể ở trên bàn ăn, nói thể loại chuyện này!
Từ khi đến Lệ gia, Lệ Quân Ngự ở bên ngoài đóng vai bạn traicô, mà chuyện này cũng chỉ có Lệ Quân Triệt biết.
Mà bây giờ.
.
.
Nguyễn Manh Manh lén lút ngẩng mặt lên, muốn nhìn một chútphản ứng của Tiểu Tỳ và Chú Triệu.
Ai ngờ mới vừa giương mắt, cằm nhỏ liền bị Lệ Quân Ngự nắm.
"Hừm, thế nào ?" Lệ Quân Ngự ghé sát vào, ngũ quan hài hòa và anh tuấn phóng đại trước mắt cô.
Nguyễn Manh Manh ngẩn ra, miệng nhỏ khẽ nhếch.
Trên đôi môi mềm mại xuất hiện một lớp mỏng màu trắng do vừa nãy uống sữa không cẩn thận còn động lại.
Khiến cô trông vừa vô tội lại vừa đáng thương.
"Hả, cân nhắc gì cơ?" Cô hoàn toàn bối rối, không hiểu vì sao Lệ Quân Ngự lại đột nhiên trở nên kì quái như vậy.
Rõ ràng bình thường ở trước mặt người khác, đặc biệt ởtrước mặt người gia họ Lệ, Lệ Quân Ngự đối với cô đều rất lạnh nhạt.
Tại sao sáng nay, ngay lúc cô đã quyết định sẽ rời khỏi anh, lại biểu hiệngần gũi như vậy.
Người đàn ông cong môi, "Cố vấn hay là bạn trai?"
"Em.
.
." Nguyễn Manh Manh yên lặng.
Cô, thế nào cũng phải chọn một a.
Nhưng, dù cho anh có "đưa than sưởi âm trong ngày tuyết”thì Nguyễn Manh Manh tuyệt đối không làm được thả Cảnh Dịch Tranhbồ câu chuyện.
Nhưng bạn trai.
.
.
Nghĩ đếncái bụng của mình, nghĩ đến tình cảm của cô đối với Lệ Quân Ngự đã không còn như trước.
Nguyễn Manh Manh cũng thực sự hết cách rồi, sau khi xảy ra quan hệ với Lệ Quân Đình lại còn dây dưa không rõ với Lệ Quân Ngự.
Căn bản là không có cách lựa chọn, bởi vì đây rõ ràng là đề khó.
"Được, em không làm, anh liền thay em chọn." Lệ Quân Ngự phút chốc buông tay ra, đẩy các đĩa ăn chất chồng như núi về hướng trước mặt Nguyễn Manh Manh một cái.
"Ăn xong anh sẽ tự mình đưa em đến trường học.
.
.
Thân là bạn trai của em không thể bỏ qua buổitranh cử của bạn gái."
Nguyễn Manh Manh:.
.
.
Lệ Quân Tỳ:.
.
.
Chú Triệu:.
.
.
Từ lúc Đại thiếu gia nửa đêm muốn chìa khóa cửa phòng đại tiểu thư, ôm môi đi ra buổi tối hôm đó, chú Triệu cũng đã nhìn ra đầu mối.
Chú Triệu không khỏi nhănmặt.
.
.Ôngyểm trở cho Đại thiếu gia, không nói chuyện này với ông chủ, có phải là có chút "Giúp kẻ ác" hay không?
Dù sao đại tiểu thư còn nhỏ nha.
.
.
Đại thiếu gia như vậy, cũng quá chiếm tiện nghi đi!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...