Đầu đau như búa bổ, Hạ Du Nhiên tỉnh dậy từ trên giường.
Nhìn cảnh vật lạ lẫm xung quanh, nhất thời chưa ý thức được bản thân đang ở nơi nào.
Khẽ cựa mình cơ thể lập tức truyền đến cảm giác đau nhói.
Nhìn lại cảnh tượng trong phòng không khỏi khiến cô ngơ ngác.
Trên sàn nhà rãi rác quần áo, nam có nữ có.
Trên sô pha còn treo một chiếc áo ngực màu đen mà chủ nhân của nó không ai khác chính là cô.
Nhìn sang bên cạnh suýt thì khiến Hạ Du Nhiên hét toáng lên.
Trần Tuấn lúc này đang ngủ bên cạnh, nhìn có vẻ ngủ rất say.
Người đắp một tấm chăn mỏng để lộ cơ ngực rắn chắc.
Nhớ lại cảnh tượng tối qua mặt cô không khỏi ửng đỏ.
Cửa vừa mở Trần Tuấn đã ôm lấy Hạ Du Nhiên, cúi đầu gấp gáp tìm kiếm môi cô.
Một tay anh đỡ lấy đầu cô tay còn lại ghì chặt eo cô.
Hạ Du Nhiên khó khăn thích ứng nụ hôn của anh, với một người không có kinh nghiệm như cô thì chỉ có thể mặc sức để anh chi phối.
Trong người càng lúc càng nóng, cô đưa tay kéo lấy quần áo mình, cảnh xuân như ẩn như hiện sau lớp áo mỏng.
Trần Tuấn nhìn cảnh tượng trước mắt không khỏi khiến khí quyết sôi trào.
“Du Nhiên, chậm đã” Trần Tuấn hít một hơi ngăn cản hành vi của cô, nặng nề lên tiếng.
Hạ Du Nhiên đưa tay cởi bỏ quần áo, miệng không ngừng than nóng.
“Ưm...nóng quá...nóng chết đi được”
Hai má cô lúc này đỏ ửng, trán lấm tấm những giọt mồ hôi, quần áo sọc sệt chân váy bị cô vô tình kéo cao đến tận đùi.
Trần Tuấn giây trước còn đang cố kiềm chế bản thân, hiện tại cũng không thể làm chủ mình được nữa.
Nhanh chóng ôm cô đến bên giường.
Cúi đầu gặm nhắm đôi môi đỏ mọng của cô, môi anh dời xuống chiếc cổ mảnh khảnh.
Mỗi tất da thịt anh lướt qua đều để lại những vết hồng nhạt bắt mắt.
Hạ Du Nhiên nằm trên chiếc giường rộng lớn, ga giường màu đen làm nổi bật lên làn da trắng như bông tuyết của cô, bộ ngực tròn đầy càng khiến người ta có cảm giác muốn phạm tội.
Trần Tuấn mặt nóng bừng, trong cơ thể như có gì đó thôi thúc khiến mỗi lần anh nhìn Hạ Du Nhiên đều có cảm giác muốn tiến đến xé toạc bộ quần áo trên người cô.
Anh hít sâu một hơi, trước đây khi cùng Monica bên nhau vì muốn gìn giữ cho cô nên chưa từng thực sự có mối quan hệ nam nữ cùng lắm cũng chỉ là ôm hôn vuốt ve đơn giản nhưng đến bước quan trọng anh đều kìm chế lại được.
Chỉ là nhìn thấy Hạ Du Nhiên mềm mại nằm dưới thân mình trong lòng anh chỉ có một ý nghĩ phải chiếm lấy cô, để cô thật sự biến thành người phụ nữ của mình.
Thật ra anh đã biết trong ly rượu ban nãy sớm đã có người động tay vào, nên trước đó anh đã tráo đổi nó.
Chỉ không ngờ vô tình Hạ Du Nhiên lại uống phải, vốn anh muốn đưa cô đến bệnh viện nhưng giây phút Hạ Du Nhiên tiến gần anh.
Thì anh đã quyết định sẽ làm cầm thú một lần.
Tình huống hiện tại có lẽ cả hai ly rượu trên bàn đều đã bị người khác động tay, vì trong cơ thể anh cũng có một cảm giác bất thường.
Cho nên có thể nói hiện tại họ không thể dừng lại được nữa.
Quần áo trên người cả hai chẳng mấy chốc đã bị lột sạch.
Trần Tuấn nâng niu hôn lên nơi nữ tính bí ẩn của cô.
Hạ Du Nhiên bị kích thích, hai tay nắm chặt ga giường bên dưới.
Cảm giác lạ lẫm trước giờ cô chưa tình trải qua, cả cơ thể trống rỗng.
Đột nhiên một dòng nước ấm áp kỳ lạ trong cơ thể chảy ra, khiến cô bất giác rùng mình.
Trần Tuấn nhìn nơi ướt át bên dưới, đưa ngón tay vào thăm dò biết cô đã sẵn sàng để đón nhận anh.
Anh đẩy chân cô lên tạo thành hình chữ M, nhanh chóng đưa vật đàn ông của mình thăm dò trước cửa động.
Thì thầm bên tai cô “Đừng sợ anh sẽ nhẹ nhàng”.
Sau đó không do dự mà đâm mạnh vào.
Hạ Du Nhiên đau đớn cong người, sắc mặt trắng bệch.
“Đau quá…” một giọt nước mắt bất lực cứ thế lăn xuống má.
“Du Nhiên, chịu đựng một chút” Trần Tuấn cúi đầu liếm đi giọt nước mắt, một bên không ngừng an ủi.
“Ngoan rất nhanh sẽ không đau nữa”
Trần Tuấn nhìn Hạ Du Nhiên đau đớn đến mức nhíu chặt mày không khỏi đau lòng, nhưng anh lúc này cũng không khá hơn là bao.
Vì cô quá mức căng thẳng nên bên dưới siết chặt lại, anh bị kích thích trán nổi đầy gân xanh tiến vào không được lui ra càng không xong.
Vùi đầu vào ngực Hạ Du Nhiên, Trần Tuấn không ngừng khơi dậy ham muốn nguyên thủy của cô.
Một bên ngực bị anh giày vò đến mức ửng đỏ, bên còn lại được tay anh săn sóc khiến quả cherry đứng sững trong không khí.
Cơn đau đớn qua đi Hạ Du Nhiên lúc này khó chịu động đậy, nơi kết hợp bên dưới truyền đến cảm giác trống rỗng kỳ lạ.
Nhìn phản ứng của cô Trần Tuấn nhẹ nhàng rút ra rồi lại không báo trước mà tiến thẳng vào.
Hạ Du Nhiên dễ chịu, cô cắn chặt môi mình.
Trong phòng hai thân hình một mềm mại một mạnh mẽ không ngừng quấn lấy nhau, hai bàn tay đan chặt.
Người phụ nữ khó khăn đón nhận sự nhiệt tình của người đàn ông phía trên, miệng ngâm nga những âm thanh khó lòng diễn tả.
Người đàn ông không ngừng luật động, mỗi lần đều dùng hết sức.
Đêm cứ kéo dài, ánh trăng bên ngoài xấu hổ nắp sau những đám mây....
Người bên cạnh khẽ cựa quậy, Hạ Du Nhiên giật mình.
Trong đầu cô hiện tại chỉ có một ý nghĩ là “chạy trốn”.
Nhanh chóng xuống giường, cơn đau giữa hai chân khiến cô không khỏi nhăn mặt.
Nhặt đống quần áo đáng thương đang nằm trên sàn mặc lại, cầm lấy túi xách để trên bàn khỏi chung cư.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...