Chào Em Hạ Hạ
--
Hạ Hạ mặc chiếc váy giin ngắn bước xuống cầu thang Trước mặt cô là Khương Tuấn đang ngồi trang trọng ở một cái bàn ăn lớn.. Hạ Hạ nhanh chóng ngồi vào ghế, tay nhanh chóng chộp lấy đôi đũa bên cạnh..
Nhưng Khương Tuấn nhanh tay hơn, đẩy dĩa thức ăn về phía mình, không cho cô cơ hội động vào.
- Gắp 1 lần khai một thông tin..- Khương Tuấn lạnh lùng, vẻ mặt cứng nhắc..
Hạ Hạ suy nghĩ hồi lâu! Mẹ kiếp gần 1 ngày chưa ăn gì! Bây giờ mà bảo cô bán thân cho hắn đổi thức ăn không chừng cô cũng gật đầu lia lịa..
- Âu Hạ Hạ.., cứ gọi là Tiểu Hạ
- Ba mẹ.. *sặc* khụ khụ.. ba mẹ tôi mất rồi, tôi sống 1 mình.
-....
-..bla bla..
Hạ Hạ vừa nói, liên tục ăn.. Đến khi vắt óc suy nghĩ không còn gì nói, cô nhìn những món đồ ăn trên bàn tiếc nuối.. Cô nhìn anh bằng ánh mắt ngây thơ vô số tội, như muốn vì ăn mà hờn cả thế giớii..
- Được rồi - Anh kéo đồ ăn về phía cô, " Ăn nhiều thật "
...
- No rồi! Về đây..! Cảm ơn.. Rồi cô với lấy cái balo nhỏ của mình đi nhanh về cổng.. Bỏ lại bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc nhìn cô! Gia đình và Thế lực Khương gia hùng mạnh, chẳng ai dám ngang nhiên như cô trước mắt Khương Tuấn hiện giờ... haiz...!!
- Tôi đưa cô về..- anh nắm lấy cổ tay cô, đẩy mạnh vào xe lamborghini..
--------/////
Sáng hôm sau..
Hạ Hạ mang trên mình chiếc ba lô hồng nhạt, uể oải lếch từng bước nặng trĩu.. Khuôn mặt còn vương vấn chiếc giường buổi sáng...
Trong sân trường, các nữ sinh bao quanh chật kín, Hạ Hạ tò mò len lỏi vào đám đông.. Là Khương Tuấn.. Thằng cha đáng ghét, lợi dụng bao tử moi thông tin mình bằng đồ ăn đây mà ( bà này trở mặt ghê thặc, ăn cho đã giờ bảo ngừi ta lợi dụng:3)
Nhìn lại chân Khương Tuấn sưng đỏ tấy, Hạ Hạ nhân lúc mọi người còn ở đấy, lẻn vào phòng y tế chui xuống gầm giường..
- Thiếu gia ở đây nghỉ ngơi đi ạ - Giọng thầy hiệu trưởng nói.-
Rồi ông thầy quay đi, để lại Khương Tuấn ngồi trên chiếc ghế sofa gần giường.
- Mẹ kiếp! Lót giày mỏng như vậy ngày mai tôi cho các người dẹp tiệm.- anh tức giận ném đôi giày đi..
Hạ Hạ lếch ra từ trong gầm giường trước ánh mắt lạnh lùng của Khương Tuấn.. Cô nổi máu buôn bán, bắt đầu giới thiệu sản phẩm:
- Tôi bán lót giày đây, siêu hút mồ hôi. Rẻ và tiện lợi. Ăn trực của anh 1 bữa giảm 2% chịu hăm? - Hạ Hạ tỏ vẻ dễ thương.
- Cô thật biết lợi dụng! Okie!
-Học ở anh thôi 😉..
-------
10 phút sau.
- Hạ Hạ tay cầm đôi giày của Khương Tuấn xuất hiện...
- Mang vào - Cô ngồi xuốnh đất mang vào cho anh..
Khương Tuấn vẫn chăm chú dán mắt vào sách, giơ chân cho cô mang giày cho mình..
- Mềm và êm thật!
- Nhãn Hiệu Hạ Hạ độc quyền:vv
--------
Giờ hoạt động..
- Khương Tuấn, thầy biết chân em đau nhưng làm gì cũng cẩn thận, vào thay lót giày mau!! - ông thầy nghiêm nghị..
Khương Tuấn không hiểu gì đi vào trong, rồi anh bất giác đỏ mặt.. Mẹ kiếp! Cô ta lấy băng vệ sinh làm lót giày cho mình ư? Âu Hạ Hạ - Cô có phải là con gái không vậy???.
Anh dở khóc dở cười.. bất lực
Hãy đợi đấy!!!!
#Dii..
Khi bà nữ 9 lầy lội... >//
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...