Chào Buổi Sáng Ông Xã Siêu Ngầu


Nếu như người cần bảo vệ bị thương dưới sự bảo vệ của gã, gã không sợGiang Vạn Lý, nhiều nhất là bị sa thải mà thôi.Nhưng trở lại tổ chức sẽ có kiểm tra đánh giá, trong báo cáo của gã sẽ bịghi lại một khoản, trực tiếp ảnh hưởng đến cấp bậc của gã cùng với lượngnhiệm vụ.“Bây giờ, từ chỗ này cút ra ngoài!” Cố Niệm ra lệnh.Vệ sĩ nhìn Giang Hướng Tuyết.“Không được đi! Không ai được phép đi! Đây là nhà chồng chưa cưới củatôi, muốn cút thì cũng là cô ta cút!” Giang Hướng Tuyết cao giọng kêu lên.“Bốp!”Cố Niệm giơ tay, lại một cái tát.Hơn nữa, Cố Niệm còn không phải là tát hai bên, cô không muốn để chomặt Giang Hướng Tuyết cân đối đấy.

Cô chỉ ra tay một bên, khiến bên kiasưng giống như cái bánh bao, thê thảm không nỡ nhìn.“Giang Hướng Tuyết, tôi nhịn cô rất lâu rồi! Một cái tát này là cô lại đemchuyện của Sở Chiêu Dương tới uy hiếp tôi, mưu đồ tổn thương anh ấy!”Cố Niệm nói rồi, tát một cái.“Một cái tát này, là lúc chúng ta bị bắt cóc, cô lại muốn hại chết tôi!” CốNiệm lại tát cái nữa.“Đừng đánh nữa! Cô buông tôi ra!” Giang Hướng Tuyết bị đánh nước mắtkhông ngừng chảy ra ngoài, thậm chí là ngay cả nước mũi cũng chảy ra.Cái này cô ta cũng không khống chế nổi, đau đơn khiến nước mắt cứ chảyra, nhưng nước mũi là do bị Cố Niệm đánh đến chảy dòng dòng.“Bây giờ, cút ra ngoài! Tôi muốn nói chuyện tử tế với cô Giang.” Cố Niệmlạnh lùng nhìn vệ sĩ, còn không quên dùng sức kéo tóc Giang HướngTuyết ra sau.Giang Hướng Tuyết đau thét chói tai, cảm giác tóc mình thật sự sắp bị CốNiệm kéo đứt rồi.Vệ sĩ rất nghi ngờ Cố Niệm là định nói chuyện “tử tế” với Giang HướngTuyết thế nào.Lúc đến, Giang Hướng Tuyết không hề nói sức chiến đấu của Cố Niệm lạimạnh như vậy.Bởi vì Cố Niệm đột nhiên lộ ra cường thế khiến Ngôn Sơ Vi chỉ biết đầnđộn đứng ở một bên, không biết làm sao, đột nhiên lên tiếng: “Cố Niệm,cô trước hãy thả Hướng Tuyết ra đi.

Cô đừng có làm tổn thương cô ấy nữa.Chúng tôi chỉ là tới xem xem, không đánh không mắng cô, cô tại sao phảiđộng thủ với Hướng Tuyết?”Thái độ không đầu không đuôi này của Ngôn Sơ Vi khiến cho mọi ngườirất kỳ quái.Giờ Giang Hướng Tuyết đã đau đến đần ra, căn bản không có sức mà suynghĩ.


Nửa bên mặt của cô ta bị đánh sưng, đến cả mắt bên nửa mặt còn lạicũng sưng húp lên rồi, giờ chỉ còn lộ ra một kẽ hở.Chính diện nhìn qua, một bên mặt bình thường, một bên mặt sưng.

Mộtbên mắt to, một bên mắt nhỏ.Trang điểm trên mặt đều nhoè nhoẹt hết, kẻ mắt và phấn mắt màu đencùng son môi hồng đều bị nước mắt và nước mũi làm cho mờ nhạt, lan ra.Sau đó lại bị nước mắt và nước mũi trộn lẫn vào nhau, biến thành mộtmảng đen đỏ.

Mà Giang Hướng Tuyết cũng không tự biết, nhìn thấy ở cửacó một người, còn tưởng rằng là mình hoa mắt.Chính diện nhìn qua, một bên mặt bình thường, một bên mặt sưng.


Mộtbên mắt to, một bên mắt nhỏ.Trang điểm trên mặt đều nhoè nhoẹt hết, kẻ mắt và phấn mắt màu đencùng son môi hồng đều bị nước mắt và nước mũi làm cho mờ nhạt, lan ra.Sau đó lại bị nước mắt và nước mũi trộn lẫn vào nhau, biến thành mộtmảng đen đỏ.

Mà Giang Hướng Tuyết cũng không tự biết, nhìn thấy ở cửacó một người, còn tưởng rằng là mình hoa mắt.Kết quả cô ta nhịn đau chớp chớp mắt, không ngờ anh ta vẫn còn đứng ởđó.Giang Hướng Tuyết lập tức bày ra bộ mặt yếu đuối nói: “Anh Sở, anh maucứu em đi.

Cố Niệm cô ta điên rồi, cô ta biết chuyện chúng ta đính hôn nênđiên đến nỗi liều mạng đánh em.


Anh Sở, em sợ lắm! Hu hu hu hu hu...”Chỉ là, mặt Giang Hướng Tuyết bây giờ đã thành ra như này, lại bị mộtđống màu sắc làm cho nhoe nhoét, có làm ra biểu tình yếu đuối đi nữa,người khác cũng không nhìn ra.Lúc này bất luận là biểu tình gì cũng đều vô cùng buồn cười.Cho dù bình thường, bất luận cô ta làm biểu tình gì với Sở Chiêu Dương,đều coi như là cho người mù nhìn, càng không cần phải nói là hiện tại.Cố Niệm nghe vậy, kinh ngạc nhìn sang.Thế mà Sở Chiêu Dương lại trở về thật rồi!Anh không phải đang ở thành phố G sao?Sao lại...!sao lại đột nhiên xuất hiện ở cửa nhà?Nói như vậy, vừa rồi lúc gọi điện thoại cho cô, trên thực tế anh đã đangtrên đường trở về rồi?Cố Niệm há miệng một cái, vừa mừng vừa vui.Sau đó cô mới phát hiện, sau lưng anh còn có bốn người đàn ông mặc âuphục đen, mang tai nghe màu trắng.Với khả năng quan sát của Cố Niệm, bọn họ tuyệt đối là vệ sĩ đẳng cấp vôcùng cao, cùng bốn người Giang Hướng Tuyết mang tới kia, căn bảnkhông phả là cùng một đẳng cấp.Sở Chiêu Dương ở trên đường nghe tiếng động truyền tới trong điện thoạicủa Cố Niệm liền lập tức kêu vệ sĩ chạy tới đây.Chỉ là không ngờ, họ cuối cùng vẫn đến cùng lúc với anh.Không cần Sở Chiêu Dương nói nhiều, Hà Hạo Nhiên cũng đã phân phóbốn vệ sĩ: “Trông coi kỹ bọn chúng, ai cũng không được thả đi.”Mọi người tiến vào, bốn vệ sĩ đóng cửa lại, canh giữ ở cửa.Cố Niệm thấy Sở Chiêu Dương đi thẳng tới, theo bản năng buông lỏngGiang Hướng Tuyết ra.Cô có chút khẩn trương, không biết Sở Chiêu Dương sẽ nhìn cô thế nào.Anh sẽ không cảm thấy cô quá bạo lực, ra tay quá ác, không hợp với hìnhtượng trong lòng anh chứ?Giang Hướng Tuyết mặt mang đủ mọi màu sắc, đáng thương nhào tới phíaSở Chiêu Dương: “Anh Sở, hu hu hu hu! Cuối cùng anh cũng đến rồi, emsợ lắm!”Sở Chiêu Dương mặt không đổi sắc tránh đi, thím Dư nhanh mắt phát hiệnsau khi Sở Chiêu Dương tránh đi lại lặng lẽ giơ một chân ra, cản mũi châncủa Giang Hướng Tuyết.

Giang Hướng Tuyết liền bị vấp ngã, mặt trực tiếplao thẳng xuống mặt đá cẩm thạch, đúng kiểu ngã chó ăn đất.“Bịch” một tiếng, ngã xuống.Thím Dư hít một hơi, cảm thấy đau thay Giang Hướng Tuyết.Đồng thời, bà lại không biết nói gì nhìn Sở Chiêu Dương.Cậu chủ đúng là một người thù dai, ha ha ha!Bẫy người không nói tiếng nào.Sở Chiêu Dương mặt không đổi sắc, giống như mình chưa từng làm gìvậy.

Anh đứng ở trước mặt Cố Niệm, trầm giọng hỏi: “Có bị thươngkhông?”Cố Niệm lắc lắc đầu, hoàn toàn không biết nói gì.Anh...!thật sự không để ý bộ dạng vừa rồi của mình?Cố Niệm lắc lắc đầu, hoàn toàn không biết nói gì.Anh...!thật sự không để ý bộ dạng vừa rồi của mình?Sở Chiêu Dương cúi đầu nhìn tay cô, bên trên còn dính nước mắt và màuđồ trang điểm trên mặt Giang Hướng Tuyết.Anh cau mày lấy khăn tay ra, cầm tay Cố Niệm lên lau sạch sẽ những thứbẩn thỉu này trên tay cô.Suy nghĩ một chút, anh lại dẫn cô đến nhà vệ sinh, lúc đi qua thím Dư, nói:“Báo cảnh sát.”Ngôn Sơ Vi nhìn Sở Chiêu Dương không giống như là dáng vẻ muốn giúpbọn họ liền vội vàng nói: “Chiêu Dương, không cần như vậy chứ.

Chẳngqua chỉ là hiểu lầm…”Sở Chiêu Dương dừng chân, lạnh lùng nhìn cô ta một cái, lãnh đạm mởmiệng: “Cô là ai?”Ngôn Sơ Vi: “...”Đã quen biết lâu vậy rồi, cô ta không tin anh còn không nhớ được mình!Sở Chiêu Dương lạnh nhạt thu hồi ánh mắt, dẫn Cố Niệm đến nhà vệ sinh.Anh mở khóa vòi nước, định lấy nước rửa tay cho cô, Cố Niệm vội nói:“Để em tự làm.”Bị Sở Chiêu Dương nhìn thấy mình hung hãn như vậy, cô vẫn rất chột dạ.Nói chung bất luận là người phụ nữ dũng mãnh chua ngoa thế nào, ở trướcmặt người đàn ông mình thích cũng sẽ trở nên dịu dàng, nói chuyện nhẹnhàng, hận không thể bày hết mặt tốt đẹp nhất của mình ra cho đối phươngxem.Cố Niệm chính là có loại cảm giác này, không đến nỗi thể hiện yếu đuối,nhưng cũng muốn để cho anh cảm thấy mình dịu dàng, đáng yêu.Không phải là hình tượng hung hãn, lòng dạ độc ác.Sở Chiêu Dương cầm tay cô không buông, lấy ít nước rửa tay, không nóimột lời tỉ mỉ xoa trên tay cô, mỗi một ngón tay, từ dưới ngón tay đến đầungón tay, ngay cả kẽ móng tay cũng không bỏ qua, tất cả đều rửa ráy cẩnthận.Vừa rồi cô chạm vào Giang Hướng Tuyết, giờ phải khử độc.“Bọn họ tới làm gì?” Sở Chiêu Dương tắt vòi nước, lấy khăn lông trên giáxuống, nhẹ nhàng lau nước trên tay cô đi.“Giang Hướng Tuyết nói cô ta là vợ chưa cưới của anh, cho nên tới đuổiem đi.” Cố Niệm cúi đầu, nhìn động tác dịu dàng của anh, trong lòng đauxót.Anh dịu dàng với cô như vậy, nhìn rõ ràng là một người đàn ông đoanchính nghiêm túc, chưa từng yêu đương, kinh nghiệm ở phương diện nàylà con số không.


Nhưng mỗi lần đối mặt với cô, từng việc làm của anh đềutỉ mỉ quan tâm như vậy, suy nghĩ chu đáo như vậy.Mặc dù anh không nhiều lời nhưng việc nên làm, không thiếu một cái nào.Cố Niệm vô cùng muốn nói, Sở Chiêu Dương, anh đừng đối tốt với emnhư vậy, dịu dàng như vậy, quan tâm như vậy.

Nếu như sau này không cóanh, anh bảo em phải làm thế nào?Cổ họng cô chua xót khó chịu, mở miệng vừa định nói, lại nghe thấy SởChiêu Dương đột nhiên hỏi: “Em trả lời như thế nào?”Cố Niệm nuốt lại lời vừa rồi định nói, cúi đầu có chút túng quẫn, ngạingùng nhìn anh.Ánh mắt nhìn sang bên cạnh, đỏ mặt nhỏ giọng nói: “Thì cứ nói theonhững gì anh dặn thôi.

Em nói, hai người còn chưa đính hôn, bây giờ em làbạn gái của anh.”“Nói đúng lắm.” Sở Chiêu Dương lộ ra nụ cười, cũng lau khô tay mình,xoa xoa tóc cô, “Nhưng vế trước không đúng, bọn anh không đính hôn.”Cố Niệm không nhịn được lộ ra nụ cười kinh ngạc, lại lập tức thu lại:“Anh không bận tâm sao?”Sở Chiêu Dương không hiểu nhìn côCố Niệm cắn môi dưới, mới nói: “Thì em vừa rồi… đánh Giang HướngTuyết thành ra như vậy, anh có cảm thấy em hơi hung ác không?”“Làm rất đúng.” Sở Chiêu Dương nói rồi, đột nhiên bế Cố Niệm lên, đặtngồi lên trên bồn rửa tay.------oOo------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui