Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

“ Thím Hoắc, ông chủ bảo tôi qua lấy trang phục tối nay mặc đi dạ hội.” Hà Nhược Di nói.

Giáp một, Giáp hai ở bên cạnh Phó Dẫn Tu, Giáp ba và Giáp bốn thì ở lại đây, phụ trách bảo vệ Tiểu Cảnh Thời, vì thế việc này bèn giao lại cho cô ta.

Nhưng Hà Nhược Di rất vui vì có thể đến. Cho dù vì lí do gì, có thể bước chân vào nhà Phó Dẫn Tu, cô ta đều rất vui sướng.

“Ờ, được.” Thím Hoắc nói, sau đó vội vàng đứng tránh ra, “Cô qua đây ngồi đi, đợi tôi một chút, tôi lập tức đi lấy cho cô.”

Hà Nhược Di cũng không khách khí, làm sao có thể bỏ qua cơ hội đi vào nhà Phó Dẫn Tu được chứ. Cho dù thím Hoắc không mời, cô ta cũng sẽ kiếm cớ vào trong ngồi. Đây là lần đầu tiên cô ta vào nhà Phó Dẫn Tu, nói cách khác, cũng là lần đầu tiên cô ta đến nhà Phó Dẫn Tu lấy đồ giúp anh. Với thân phận là Giáp năm, ngoài phụ trách giả vờ làm bạn gái của Phó Dẫn Tu, trong bữa tiệc bảo vệ sự an toàn của anh ấy, bình thường nếu có khách đến với thân phận vô cùng quan trọng và phải suy xét vấn đề an toàn, hoặc nếu trong số họ có phụ nữ, cô ta cũng phải phụ trách bảo vệ sự an toàn của người phụ nữ đó.

Phụ nữ làm vệ sĩ rất ít, tính cả cô ta tổng cộng cũng chỉ có hai người. Mà người còn lại thực lực xếp cuối cùng trong bảng xếp hạng Giáp vệ, vì thế rất nhiều việc thích hợp cho phụ nữ giải quyết, đa phần đều giao cho cô ta phụ trách.


Thím Hoắc để Hà Nhược Di tự ý ngồi, bà rót cho cô ta một cốc nước, sau đó nhanh chóng đi lấy trang phục của Phó Dẫn Tu.

Hà Nhược Di tò mò quan sát phòng khách, cô ta dường như có thể nhìn thấy dáng vẻ Phó Dẫn Tu khi rảnh rỗi, anh sẽ ngồi ở sofa đọc báo hoặc cầm cuốn sổ làm việc. Dáng vẻ ấy mới đẹp trai làm sao!

Hà Nhược Di đoán rằng bình thường Phó Dẫn Tu sẽ ngồi ở chỗ đó. Hà Nhược Di nhớ lại những thói quen của Phó Dẫn Tu, sau đó đi đến đầu trên cùng của ghế sofa, nhẹ nhàng cẩn thận ngồi xuống. Cô ta có cảm giác bên trên vẫn còn lưu lại hơi ấm của Phó Dẫn Tu, cô ta cẩn thận cảm nhận.

Sau đó lại đứng dậy, nhân lúc thím Hoắc vẫn chưa quay lại, cô liền có ý định đi xem những chỗ khác.

Nơi gần nhất với phòng khách chính là phòng ăn.

Hà Nhược Di đang định qua đó thì nhìn thấy Minh Ngữ Đồng từ trong bếp đi ra.

Không chỉ Hà Nhược Di kinh ngạc, mà cả Minh Ngữ Đồng cũng vô cùng ngạc nhiên.

Hà Nhược Di tại sao lại đến đây?

Lẽ nào quan hệ của cô ta với Phó Dẫn Tu đã lên đến mức có thể tự do ra vào nơi này?

Dạ dày Minh Ngữ Đồng nhói đau một chút, cái ngày Phó Dẫn Tu bị tai nạn, cô đã làm hòa với anh, thậm chí còn để anh hôn mình. Lúc đó, tại sao cô lại quên rằng giữa bọn họ vẫn còn có Hà Nhược Di chen ngang chứ!


Lần trước, chính sự xuất hiện của Hà Nhược Di đã nhắc nhở cô.

Lần này… vẫn vậy!

Minh Ngữ Đồng đột nhiên cảm thấy mình ở đây có vẻ thừa thãi, hình như mình không nên xuất hiện ở đây vậy.

“Cô Hà.” Minh Ngữ Đồng nhẹ nhàng gọi, cô cũng không có giải thích tại sao mình lại xuất hiện ở đây.

Nhưng Hà Nhược Di lại nhíu mày, hỏi: “Sao cô lại ở đây? Lại đến nói chuyện công việc sao? Nhưng hiện giờ anh ấy không ở nhà, cô đến đây cũng vô ích thôi.”

Bởi vì đã bị thuyên chuyển ba tháng, Hà Nhược Di rời xa vòng giao tiếp của Phó Dẫn Tu, đương nhiên không biết thái độ của Phó Dẫn Tu với Minh Ngữ Đồng. Hiểu biết của Hà Nhược Di với Minh Ngữ Đồng, cũng chỉ dừng lại ở buổi tiệc rượu tháng trước.


Vì thế Hà Nhược Di tự nhiên sẽ cho rằng hôm nay là Minh Ngữ Đồng cố ý tìm đến đây.

Rõ ràng cô ta biết giờ này Phó Dẫn Tu không có ở nhà, vậy mà cô ta còn đến!

Hay cô ta muốn lấy lòng Tiểu Cảnh Thời?

Mượn cớ đến thăm Tiểu Cảnh Thời, sau đó ở lì đây đợi Phó Dẫn Tu.

Minh Ngữ Đồng không thèm để ý cũng không để tâm đến sự khích bác của Hà Nhược Di. Cô vẫn duy trì thái độ tự tin như thế nhìn Hà Nhược Di, cho trong lòng cô đã bị Phó Dẫn Tu làm tổn thương, nhưng lại không hề biểu lộ ra ngoài.

“Tôi không đến tìm Phó Dẫn Tu, tôi chỉ đến thăm Tiểu Cảnh Thời.” Minh Ngữ Đồng lạnh nhạt nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui