Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu
Ngày hôm trước Sở Chiêu Dương cũng đã nói, ngày mùng tám tất cả công ty và đơn vị chính phủ đều đi làm. Sở Chiêu Dương muốn nhanh chóng lĩnh chứng, đã sớm không kịp chờ nữa rồi.
Vì chuyện bọn họ đi lĩnh chứng, ngay cả hai cụ cũng hăng hái bừng bừng, vô cùng tích cực, còn muốn đi theo bọn họ. Lão gia tử và lão thái thái nhắc tới, Cố Lập Thành cũng không cam chịu tụt ở phía sau, mãnh liệt yêu cầu cũng muốn đi đến cục dân chính với bọn họ. Cố Lập Thành đi, thì tất nhiên Mục Lam Thục cũng sẽ đi, kết quả là đội ngũ càng lúc càng lớn. Nếu không có Sở Chiêu Dương ngăn, thì ngay cả mấy tên độc thân Hàn Trác Lệ, cũng muốn đi đến để biết cửa của cục dân chính mở theo hướng nào.
Vẫn là Sở Chiêu Dương nói, đi lĩnh chứng chứ không phải là làm hôn lễ, chỗ lĩnh chứng thì bé tí tẹo, nhiều người đi như vậy, không thấy chật à? Hơn nữa làm một tên chó độc thân nhìn một phòng toàn người đi lĩnh chứng vợ chồng thì có buồn phiền không hả?
Vừa nghĩ tới hình ảnh kia, Hàn Trác Lệ và Ngụy Chi Khiêm im lặng lại, cũng không đề cập tới chuyện đi theo đến cục dân chính nữa.
Cố Niệm nhớ tới chuyện này, mơ mơ màng màng đưa tay lục lọi điện thoại di động ở đầu giường: “Mấy giờ rồi?”
“Bảy giờ rưỡi.” Sở Chiêu Dương kéo tay của Cố Niệm về.
Tuy rằng trong phòng có hệ thống sưởi nhưng vẫn có chút lạnh. Anh để cánh tay trần trụi của cô vào trong chăn một lần nữa rồi bọc lại thật kỹ, “Dọn dẹp một chút, còn phải đi đón ông bà nữa.”
Cố Niệm lim dim “Ừ” một tiếng, nghe sao cũng thấy quá là mềm mại.
Đang muốn đứng lên, nhưng mà thân thể vẫn bị Sở Chiêu Dương ôm chặt không thả.
***
Chờ đến lúc hai người rời giường thì đã sắp tám rưỡi rồi.
“Ba ơi, mẹ ơi, hai người còn chưa dậy sao?” Bánh Gạo Nhỏ ở ngoài cửa hỏi.
“Dậy rồi, sẽ ra ngay đây, con cứ đi ăn cơm trước đi.” Sở Chiêu Dương nói.
Bánh Gạo Nhỏ hiểu chuyện đáp một tiếng “Vâng”, tuy rằng bé không biết buổi tối mỗi ngày sau khi ba mẹ trở về phòng ngủ đều làm chuyện thần bí gì, mà cần phải khóa cửa như thế. Nhưng mà nhiều lần như thế, bé cũng biết, sau khi ba mẹ trở về phòng ngủ, sẽ không để cho bé đi vào.
Cố Niệm và Sở Chiêu Dương nhanh chóng dọn dẹp xong, đi xuống phòng ăn, lại thấy Bánh Gạo Nhỏ vẫn đang mặc áo ngủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...