“Tôi là một trong những đương sự, được quyền phát ngôn chứ?” Giọng của Chu Tự Chương vang lên sau lưng đám ký giả.
Các ký giả lần lượt quay đầu lại, liền thấy Chu Tự Chương được bốn vệ sĩ hộ tống, bên cạnh còn có trợ lý của anh. Chu Tự Chương bước thẳng về trước, vệ sĩ liền dọn đường đẩy các ký giả sang hai bên, mở ra một lối đi riêng cho anh. Chu Tự Chương đứng bên cạnh Sở Chiêu Dương, gật đầu chào anh rồi nói: “Xin lỗi, mang đến phiền phức lớn như vậy cho hai người.”
Sở Chiêu Dương chỉ lạnh giọng: “Không liên quan đến thầy, là có người không muốn để chúng tôi sống yên.”
Chu Tự Chương xoay người đối mặt với đám ký giả, liền có người hỏi: “Chu tiên sinh, câu nói vừa rồi của ngài, ý là thừa nhận người trong ảnh là ngài sao?”
“Có thừa nhận hay không, có ảnh hưởng gì đến các người sao? Cũng như vừa rồi Chiêu Dương đã nói rõ ràng như vậy, các vị đều không nghe lọt tai, cứ khăng khăng Cố Niệm và tôi có gì đó. Bây giờ tôi nói không phải tôi, các vị có tin không? Bất luận chúng tôi nói gì, các vị đều không tin, cả một nguyên tắc điều tra chân tướng sự việc cũng không có, còn có tư cách làm ký giả sao, đeo một thẻ ký giả là đủ sao? Các vị đúng là bôi đen đạo đức của nghề ký giả!”
Gã ký giả đó bị nói đến đỏ cả mặt: “Anh đừng chuyển chủ đề, tôi đây chính là đang đi tìm chân tướng.”
“Không, đây không phải đang tìm chân tướng, cậu đây là muốn hết lần này đến lần khác đổ tội danh này lên người chúng tôi. Cậu không muốn nghe chân tướng, không nghe biện giải, chỉ mong chúng tôi nói thuận theo ý của cậu. Cậu có bản lĩnh như vậy, còn làm ký giả gì chứ?” Chu Tự Chương cười lạnh.
“Bây giờ tôi nói cho cậu biết, tôi và Cố Niệm chỉ có quan hệ thầy trò đơn thuần, ngoài ra không có gì khác.” Chu Tự Chương nói.
“Nhưng tấm ảnh này thì phải giải thích thế nào?” Ký giả đó lại hỏi.
Chu Tự Chương không nói gì, sắc mặt lạnh lùng nhìn gã.
Câu nói vừa rồi của anh còn văng vảng bên tai, vậy mà gã ký giả này xoay mặt đã quên ngay, giống như tát một cái vào mặt anh vậy. Ký giả đó cũng kịp phản ứng lại, sắc mặt lập tức không được tốt.
“Cậu muốn nghe giải thích phải không?” Chu Tự Chương trầm mặc nói, “Tôi đã có người yêu, hơn nữa không phải người khác giới. Giải thích này, cậu hài lòng chưa?”
Câu nói của Chu Tự Chương vừa dứt, mọi người đều ồ lên.
Chuyện này, ý nói anh là người đồng tình?
Không có hiểu lầm gì phải không!
“Đúng là ý mà các người nghĩ, không sai. Tôi không có tình cảm nam nữ với người khác giới, tôi có một người yêu cùng giới, hơn nữa chúng tôi ở nước M đã đăng ký kết hôn rồi. Nói tôi với Cố Niệm có tư tình? Quả là buồn cười!”
Lời nói của anh, Cố Niệm cũng có thể nghe thấy.
Chuyện Chu Tự Chương là người đồng tính, hơn nữa đã có người yêu, Cố Niệm đều biết.
Chu Tự Chương chưa bao giờ cố tình giấu giếm nhưng cũng không cố tình công khai, tất cả đều thuận theo tự nhiên. Chuyện này ở nước M là chuyện rất phổ biến, nhưng trong nước vẫn còn cần một quá trình nhất định để tiếp nhận. Có một số người rất ủng hộ, nhưng đại đa số vẫn có thành khiến với chuyện này.
Đặc biệt Chu Tự Chương còn là một nhân vật nổi tiếng, áp lực phải gánh chịu cũng càng lớn. Công khai ra, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của anh và người yêu anh. Cũng chính vì thế mà Chu Tự Chương mới chưa từng cố tình công khai bao giờ.
Nhưng hôm nay vì bảo vệ cô, mà công khai chuyện này. Hơn nữa còn ở một nơi không nên, đối mặt với một đám người không nên công khai như thế. Hôm nay đám ký giả này rõ ràng không có thiện chí, trong lòng vốn chẳng có bao nhiêu lòng kiên trì với tính chân thật của tin tức cả. Bọn họ chỉ muốn dùng chuyện của Chu Tự Chương để làm một đề tài để bàn tán, bên trong có lẽ chẳng có bao nhiêu lời tốt đẹp, chỉ theo đuổi tính bùng nổ của tin tức, tiêu đề hút mắt.
Quả nhiên Chu Tự Chương vừa nói xong câu này, sự chú ý của đám ký giả nháy mắt liền bị dời đi.
Tin tức Cố Niệm có gian tình tuy rất hot, nhưng Chu Tự Chương là người đồng tính cũng hot không kém! Hơn nữa, anh còn là một bậc thầy đàn violon cấp quốc tế. Địa vị xã hội của anh, danh tiếng của anh, có thể nói cao hơn Cố Niệm nhiều. Tung chuyện này ra có thể càng bùng nổ hơn. Có lẽ không phải ai cũng từng nghe qua nhạc của Chu Tự Chương, nhưng tuyệt đối không có ai là không biết đến Chu Tự Chương! Chẳng trách Chu Tự Chương đã hơn 40 tuổi, nhưng vẫn độc thân, hơn nữa mấy năm nay cũng chưa từng nghe anh ấy có qua lại với cô gái nào cả. Thế nên sau khi bức ảnh của anh và Cố Niệm bị tung ra, giới truyền thông mới như ong vỡ tổ đuổi đến đây.
“Chu tiên sinh, ngài sẽ không vì giải vây cho Cố Niệm mà cố ý tự bôi đen mình chứ.” Gã ký giả trước đó vẫn không chịu buông thay.
Nhưng lần này, đến cả mấy ký giả xung quanh cũng muốn đánh gã.
Chu Tự Chương dù gì cũng là nhân vật công chúng nổi tiếng, ai lại rảnh rỗi lấy chuyện giới tính của mình ra đùa chứ.
Lời nói của Chu Tự Chương, chỉ cần nói ra, nhất định có thể dẫn đến một chấn động lớn.
Vì Cố Niệm, tự gây phiền phức cho mình, rốt cuộc phải yêu thương đến mức nào chứ?
Bản thân Chu Tự Chương đã thừa nhận, cứ tung tin này ra là được rồi, không biết gã này là ký giả của tòa soạn nào, cứ cố ý làm trái lại thế chứ, cứ ôm mãi chuyện của Cố Niệm không chịu buông.
“Vị ký giả này nói chuyện, tôi rất không thích nghe.” Sắc mặt Chu Tự Chương lạnh lùng hơn, “Tình yêu đồng giới không đáng bị kỳ thị, sao có thể dùng từ bôi đen chứ? Đến cả ý thức cơ bản và tính công chính cậu cũng không có, sao có thể viết ra những tin tức đúng theo sự thật được? Cậu đến từ tòa soạn nào?”
Lúc Chu Tự Chương nói câu này, Biên Đạo Nhân đã đưa một thuộc hạ đến.
Nghe thấy lời của Chu Tự Chương, liền chủ động bước qua, nói: “Là truyền thông E.”
Chu Tự Chương nhếch môi, gật gật đầu: “Truyền thông E phải không? Tôi nhớ rồi. Có thể mời người như cậu làm ký giả, ra ngoài làm mất mặt, nếu không phải cậu ở công ty luôn ngụy trang, vậy thì do bản thân truyền thông E không quan tâm đến chân tướng, chỉ chuyên tạo ra đề tài hot gây náo loạn.”
Gã ký giả đó trầm mặt xuống, bị Chu Tự Chương công kích, còn nhằm vào cả công ty của hắn nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...