Những fan hâm mộ trước đó luôn ủng hộ Vưu Khả Khả, khóc thét cầu xin Minh Ngữ Tiền tiếp nhận Vưu Khả Khả, đừng ức hiếp Khả Khả của bọn họ, lúc này cũng không thể nói nên lời nữa.
Chị Y giả vờ như lúc nãy chẳng có chuyện xấu hổ gì xảy ra, bắt đầu kêu gọi mọi người cùng vỗ tay chúc phúc cho Minh Ngữ Tiền và Nghê Nhã Lâm.
Buổi ghi hình tiết mục tuần này cuối cùng cũng kết thúc.
Vưu Khả Khả liền lên xe rời đi, các fan cũng chẳng kịp đến cản đường cô ta.
Tốc độ lan truyền tin tức vô cùng nhanh, khi bọn họ còn chưa ra khỏi hội trường ghi hình thì những chuyện xảy ra trong quá trình quay đã được tải lên mạng.
Nghê Nhã Lâm thu dọn đồ đạc, vốn định giao cho tài xế Tiểu Trần, nhưng lại bị Minh Ngữ Tiền chủ động cầm lấy.
Nghê Nhã Lâm mím môi, không vui nhìn anh.
Minh Ngữ Tiền mặt dày mỉm cười với cô, “Em muốn về nhà sao? Để anh đưa em về.”
Nghê Nhã Lâm nhìn đồng hồ, “Anh không cần về công ty sao?”
“Bên phía công ty không còn chuyện gì nữa, anh đưa em về cũng không làm lỡ việc.” Minh Ngữ Tiền vội vàng nói.
Nghê Nhã Lâm liền bảo Tiểu Trần về trước, cô lên xe của Minh Ngữ Tiền.
Minh Ngữ Tiền không lập tức chạy xe đi, sau khi ngồi vào thì xoay người sang Nghê Nhã Lâm.
“Em giận rồi sao?”
“Đương nhiên giận rồi! Anh đã bảo đảm với em thế nào? Tuyệt đối sẽ không có bạn gái cũ gì đó xuất hiện, kết quả thì sao? Dù đó không phải là bạn gái cũ thì trước kia anh cũng… hứ!”
“Anh biết, anh sai rồi, anh rất hối hận năm đó tuổi trẻ phóng đãng, vô cùng dại dột.”
Dáng vẻ nhận lỗi của anh trông rất ngoan, không giống như kiểu người do dự không kiên định.
Nghê Nhã Lâm cắn răng, nhưng lại biết không nên trách cứ chuyện trước kia của anh nữa.
Trong lòng không vui suy nghĩ, ai bảo cô lại thích anh chứ?
“Thật đấy, tin anh đi!”
“Em biết rồi. Chuyện trước kia, em muốn truy cứu thì cũng chẳng được gì. Sau này cũng khó tránh không xảy ra chuyện như hôm nay. Anh không đi tìm người ta, nhưng người ta lại đến tìm anh. Thôi đi, chỉ cần anh không làm chuyện có lỗi với em là được.”
Nghe cô nói như vậy, Minh Ngữ Tiền càng hối hận trước kia mình rảnh rỗi đùa giỡn trong chuyện tình cảm.
“Dù có người đến tìm anh, anh cũng sẽ không nể mặt bọn họ!”
Nhìn dáng vẻ kích động của anh, như lo lắng sẽ xảy ra chuyện như vậy nữa, Nghê Nhã Lâm cuối cùng cũng không kiềm được, bật cười thành tiếng.
“Được rồi, mau đi thôi.” Nghê Nhã Lâm thúc giục.
Minh Ngữ Tiền đang định khởi động xe thì lúc này điện thoại của Nghê Nhã Lâm lại vang lên, là điện thoại của Nghê Trung Đình.
Có phải Nghê Trung Đình có phải đã biết chuyện của cô và Minh Ngữ Tiền?
Thật ra, vốn chẳng có gì cần phải giấu, chỉ là bây giờ thời cơ chưa thích hợp. Trước kia vì Tưởng Lộ Liêm, Nghê Trung Đình vẫn còn có chút lo sợ, rất cự tuyệt với sinh vật gọi là bạn trai của cô, yêu cầu lập tức trở nên rất cao.
Trước đó còn nghi ngờ Minh Ngữ Tiền có ý với cô, liền cảnh giác cực cao đối với Minh Ngữ Tiền, dùng ánh mắt của nhạc phụ tương lại để nhìn anh, lúc nào cũng thấy không hài lòng với anh.
Hiện giờ lại xuất hiện thêm một con thiêu thân Vưu Khả Khả, lần này không chừng ông sẽ rất tức giận.
Nghê Nhã Lâm nghe điện thoại mà cảm thấy áp lực thật lớn, “Ba.”
“Con và Minh Ngữ Tiền yêu nhau rồi?” Nghê Trung Đình lập tức hỏi.
Nghê Nhã Lâm lặng lẽ để điện thoại cách xa tai một chút, qua một hồi mới kéo gần lại.
“Dạ, bọn con đang tìm thời gian thích hợp để cùng trở về nói với ba mẹ.”
“Nói nghe hay lắm, vừa mới qua cuối tuần, sao chẳng thấy hai đứa về?”
“Bọn con… chỉ mới yêu nhau chưa bao lâu, vội vã về ra mắt trưởng bối, có phải hơi vội vàng rồi không?” Nghê Nhã Lâm nói nhỏ.
“Tối nay hai đứa về nhà cho ba, tiểu tử thối đó, sao lại dây dưa với cô minh tinh đó chứ!”
Quả đúng như Nghê Nhã Lâm dự đoán.
“Không, đừng đợi đến tối.” Nghê Trung Đình lại nói, “Giờ ba sẽ về nhà, con bây giờ đang đi cùng nó đúng không? Vậy hai đứa về nhà ngay cho ba!”
“Nhưng hiện giờ đang là giờ đi làm mà!”
“Nó có thời gian đi xem tiết mục của con mà không có thời gian về nhà sao?”
“Không phải không phải!” Nghê Nhã Lâm vội vàng nói, “Đó là ý của con, không phải là ý của anh ấy.”
Nghê Trung Đình nghe xong thì càng tức giận.
Chỉ mới ở bên nhau mà đã bảo vệ như vậy rồi.
Điều này chứng tỏ chuyện gì?
Chứng tỏ tiểu tử thối Minh Ngữ Tiền đó đã khiến cho con gái bảo bối của ông răm rắp nghe lời!
Minh Ngữ Tiền càng nghe càng cảm thấy không đúng, dứt khoát cầm lấy điện thoại của Nghê Nhã Lâm.
“Bác trai.”
“Hừm!” Nghê Trung Đình không chút khách khí hừ một tiếng.
Minh Ngữ Tiền nhìn sang Nghê Nhã Lâm, Nghê Nhã Lâm dùng khẩu hình miệng để ra dấu cho anh biết, Nghê Trung Đình muốn bọn họ về nhà hôm nay.
Minh Ngữ Tiền gật đầu, tỏ ý đã biết.
Trong điện thoại, Nghê Trung Đình nói: “Hôm nay cậu rất bận?”
“Không ạ, ý của bác trai là…”
“Hai đứa lập tức về nhà một chuyến.” Nghê Trung Đình ngập ngừng, giọng nói kỳ quái khó hiểu, “Đương nhiên, nếu cậu rất bận thì thôi vậy.”
“Bọn con sẽ về ngay.” Minh Ngữ Tiền vội vàng nói, “Con có thể tạm gác công việc qua một bên.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...