Hoắc Không Hiệp bế Diêu Dao lên đặt ngồi đối mặt với mình, hang nhỏ của cô đối diện với vật nóng của cậu.
Hoắc Không Hiệp đỡ eo cô, bắt đầu để cô ngồi xuống.
Hoắc Không Hiệp nhìn thấy côn thịt của mình dần đi vào hang động của cô, cậu hít một hơi.
Thật chặt.
Rõ ràng hôm trước vừa mới làm xong, mà hôm nay đã chặt như vậy, giống như phải dùng lực cố gắng mở từng lớp bị đóng chặt của cô.
"A" Diêu Dao thỏa mãn than một tiếng.
Miệng nhỏ như bị đói khát trong một thời gian dài, 6ngậm chặt côn thịt của cậu.
Có tiếng cười khúc khích, Diêu Dao cảm thấy đã ngồi xuống chạm đáy, bèn thử di chuyển một chút.
"Ừm, thật tuyệt" Diêu Dao ngẩng đầu lên, miệng thì thầm.
Hoắc Không Hiệp cảm thấy cô di chuyển quá chậm, lại thấy sự thích thú của cô.
Vì thế, hai tay cầm lấy hai bầu ngực đầy đặn, bắt đầu nhào nặn theo tiết tấu của cô.
"Mạnh một chút..." Diêu Dao mơ màng nhìn Hoắc Không Hiệp, đôi mắt mị hoặc, mái tóc cũng đang gợn sóng theo chuyển động của cô.
Đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch.
Hoắc Không Hiệp nhìn đến đỏ mắt, tay cậu cầm lấy một sợi dây quần lót của cô dùng sức nhấc lên, chiếc quần lập tức cọ xát vào hoa hạch sưng phồng.
"A" Diêu Dao nắm chặt vai Hoắc Không Hiệp, sự phấn khích đột nhiên kia khiến cô lên đỉnh.
Hoắc Không Hiệp vén mái tóc đỏ của cô ra sau, áp tay vào trán cô, nói, "Chị thật tuyệt, giờ đến lượt tôi."
Đây là lần đầu tiên Hoắc Không Hiệp nói chuyện khi bọn họ làm tình.
Diêu Dao chỉ cảm thấy giọng của cậu thật dễ nghe, khiến cô tê dại, mơ hồ.
Tiểu huyệt vốn đang run rẩy, nay lại co giật.
Không đợi Diêu Dao kịp phản ứng ý tứ câu nói kia, “xoẹt” một tiếng, chiếc quần lót đang tra tấn cô bị xé mất.
Hoắc Không Hiệp nắm lấy eo cô, bắt đầu cọ xát nhanh chóng.
"Ừm...!cậu chậm một chút a a " Diêu Dao bị côn thịt cứng nóng của cậu thúc liên tục, quần lót bị xé rơi xuống, côn thịt lại vào sâu hơn vài phần, Diêu Dao hiếm khi dùng tư thế nữ ở trên như vậy, người có thể khiến cô có đòi hỏi này chỉ có Hoắc Không Hiệp.
Diêu Dao cảm thấy cậu đã thúc vào nơi sâu thẳm trước giờ chưa có ai khai phá của cô.
Quá nhanh, Diêu Dao không thể vịn vai của Không Hiệp, vì vậy cô dùng hai tay ôm lấy đầu cậu, bầu ngực không ngừng đong đưa trước mắt cậu.
Hoắc Không Hiệp ngậm lấy đầu ngực mút vào.
"Không Hiệp, Không Hiệp, cậu, quá sâu a a!" Thời điểm thét lên tên cậu, côn thịt dường như lại lớn hơn một chút, mạnh mẽ đâm vào nơi mềm mại của cô, cực khoái.
"ừm...!hừ" Dâm thủy thấm ướt côn thịt cực nóng của cậu như lần trước, Diêu Dao hết sức lực, nếu không phải Hoắc Không Hiệp giữ eo cô, thì cô đã mềm nhũn.
Trong phòng khách lại vang lên tiếng cười khúc khích, nếu như bình thường Hoắc Không Hiệp còn ý thức, cậu sẽ đỏ tai.
Nhưng hiện tại cậu đã bị yêu tinh trước mặt đoạt mất lý trí.
Tất cả những gì cậu biết là một chút mềm mại, một chút nóng bỏng của cô đang ngậm nơi đó của cậu không tha, cậu chỉ có thể hung hăng cọ xát mới có thể hả giận.
Hai viên to lớn đập vào tiểu huyệt nhỏ bé của cô, tê dại, cô lại không biết làm thế nào để ngăn cậu lại, chỉ còn lại cơn co thắt vô thức của cái miệng nhỏ, một lần lại một lần đưa cô vào cơn cực khoái.
"Không Hiệp, tôi muốn..." Dâm thủy chảy lên đùi, nhưng cậu không thèm để ý.
Cảm nhận cái miệng nhỏ bên dưới bắt đầu kêu gào, Hoắc Không Hiệp biết cô lại sắp đạt cực khoái.
Cậu cắn cánh môi mềm mại của cô, nói, "Chờ tôi, chúng ta cùng nhau tới."
Diêu Dao gần như mất đi ý thức, chỉ cảm thấy cậu làm rất nhanh lại rất nhiều lần.
Hoắc Không Hiệp nắm chặt eo cô, bắt đầu nước rút cuối cùng.
Sau hàng chục lần, Diêu Dao cảm thấy côn thịt trong lỗ nhỏ của cô đã to đến mức đáng sợ, dường như muốn đâm rách cô.
Diêu Dao không chịu nổi vật nóng lớn đến vậy, khóc lóc, cố gắng trốn thoát.
Nhưng cô trốn không thoát, Hoắc Không Hiệp gầm nhẹ, tay gắt gao giữ chặt lấy cô, một dòng tinh dịch nóng bỏng bắn vào cơ thể cô.
"Ừm...!a..." Một lượng lớn dâm thủy từ động nhỏ, theo dòng ý thức của cô, chảy ra ngoài.
Diêu Dao ngất xỉu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...