Tại biệt thự nhà họ Chu, trong một căn phòng họp bí mật.
Xung quanh chiếc bàn dài có khoảng mười mấy người ngồi kín chỗ.
Ánh đèn mờ ảo, thấy không rõ gương mặt bọn họ.
Họ đi vào đây lại chẳng nói câu nào, mà ngồi xuống im lặng đợi.
Một lúc lâu sau, có một người đi vào cuối cùng, rồi ngồi vào ghế chính.
Ngay lập tức, mười mấy người kia đồng loạt đứng lên, khom lưng với người nọ một cách cực kỳ cung kính.
"Ngồi xuống hết đi".
Người nọ nói, gương mặt lộ ra dưới ánh đèn, rõ ràng là Chu Chính Phi - ông chủ của nhà họ Chu, và là quý tộc đứng đầu trong bốn nhà.
Ông ta là một người đàn ông trung niên có ngoại hình bình thường, có quăng vào đám đông cũng không tìm ra.
Nhưng mọi người ngồi đây đều biết rõ thân phận của ông ta, nên không ai dám coi ông ta như người bình thường.
Mọi người đều ngồi xuống, nhưng vẫn giữ im lặng, chẳng ai mở miệng trước.
Chu Chính Phi nhìn một ông cụ ngồi cạnh, nói: "Cụ Khương, nếu kế hoạch này là cụ đề ra, và cụ lại là người có vai vế lớn nhất trong đây, nên hay là mời cụ nói trước đi".
Cụ Khương ngồi cạnh khẽ gật đầu, đứng dậy, lộ ra gương mặt, đó đúng là ông chủ của quý tộc họ Khương hiện nay.
Tuy nhà họ Khương là quý tộc có thứ hạng xếp chót, nhưng ra ngoài thì chẳng có thế gia nào sánh bằng.
Quý tộc, là dòng dõi đứng đầu có thể ảnh hưởng đến tồn vong của cả đất nước!
"Ông chủ Chu khách sáo quá, tôi chỉ là một ông già gần đất xa trời, lớn tuổi hơn mà thôi, cũng không có bản lĩnh giỏi giang như thế hệ trẻ mấy người.
Nhưng nếu là tôi đề ra kế hoạch này, vậy để tôi nói trước đi".
Cụ Khương dừng một lát, rồi nói: "Ở đây, bao gồm nhà họ Chu và nhà họ Khương tôi, phân biệt là quý tộc đứng đầu và đứng cuối trong bốn dòng dõi quý tộc lớn.
Ngoài ra, còn có những thế lực phụ thuộc vào hai nhà chúng ta.
Tuy họ không bằng quý tộc, nhưng đều là thế gia, cũng có tiếng nói trong thành phố Thiên Kinh.
Giờ, chúng ta liên hợp lại với nhau thì chắc tôi cũng không cần phải nói nhiều về sức mạnh ấy đâu nhỉ".
"Bước đầu tiên trong kế hoạch chính là ra tay với mỏ khai thác than của nhà họ Tiêu! Thông qua hai quý tộc lớn và những thế lực phụ thuộc vào hai nhà, phá hủy xung quanh mỏ, khiến nhiều chỉ tiêu của họ không đạt chuẩn.
Đến lúc đó, chúng ta tố cáo lên, phối hợp với mạng lưới quan hệ khổng lồ của hai quý tộc lớn, một mẻ chia cắt hết mỏ khai thác than của nhà họ Tiêu! Nó là ngành công nghiệp chính trong sản nghiệp của bọn họ, không có nó, nhà họ Tiêu sẽ tổn thất hơn phân nửa, không đủ để làm chúng ta e ngại nữa.
Ý tôi là, sau đó chúng ta dần dần chia cắt hết những sản nghiệp còn lại, rồi tiêu diệt nhà họ Tiêu luôn!"
Cụ Khương nói xong, im lặng nhìn những người đang ngồi xung quanh.
Dù bọn họ không nói gì, nhưng ánh mắt lại khó nén sáng lên.
Nhà họ Tiêu là quý tộc đứng thứ hai, sản nghiệp trong tay tất nhiên cực kỳ khổng lồ, đặc biệt là ngành khai thác than.
Tuy ngành đó sẽ bị nhà họ Chu và họ Khương chia chác, nhưng số sản nghiệp còn lại, mấy thế gia ngồi đây chỉ cần “cắn một miếng” thôi đã có thể giúp thực lực của họ tăng lên gấp mấy lần rồi.
Cuộc họp bí mật lần này rõ ràng là một âm mưu nhằm vào nhà họ Tiêu hòng chia cắt ổ bánh lớn này!
Lúc này, trong mắt Khương Thư Nhai ngồi cạnh ông Khương lộ ra vẻ cực kỳ tự tin.
Nhà họ Khương và họ Tiêu thường hay xích mích với nhau, thù hằn chắc phải từ tận thế kỷ trước.
Bởi vì hai nhà đều là quý tộc, có sức mạnh khổng lồ, tuy gai mắt, nhưng lại không làm gì được nhau.
Dù sao, nếu thật sự muốn gây tổn hại đến gốc rễ của gia tộc đối phương, thì bên mình cũng sẽ ứa máu, do thực lực của họ rất lớn mạnh.
Cũng vì lý do đó, nên tuy hai nhà gai mắt nhau, không ngừng xảy ra những xích mích nhỏ, nhưng vẫn chưa có hành động lớn nào.
Bọn họ còn chưa dám dốc hết của cải để chiến với đối phương đến cùng.
Nhưng lúc này lại khác.
Tuy nhà họ Tiêu đứng thứ hai trong bốn quý tộc lớn, còn nhà họ chỉ đứng thứ tư, nhưng thực tế chênh lệch cũng không lớn, hơn nữa, giờ còn bắt tay với nhà họ Chu xếp thứ nhất.
Với hai quý tộc lớn cùng những thế gia phụ thuộc vào họ, rồi tiến hành kế hoạch này trong âm thầm, tất nhiên là có thể không cần tự bỏ ra vốn liếng mà cũng tiêu diệt được nhà họ Tiêu!
Ngay sau đó, tại căn phòng bí mật này, nhà họ Khương, họ Chu và các thế gia phụ thuộc khác cùng bàn bạc những chi tiết cụ thể trong kế hoạch.
Cùng lúc đó, trong biệt thự nhà họ Chu, Chu Tư Vũ chợt đánh hơi được một chút khác thường.
"Anh, hôm nay có chuyện gì xảy ra vậy? Sao em lại thấy có mấy chiếc xe của gia tộc khác, rồi còn cả của nhà họ Khương đi vào biệt thự nhà mình thế?", Chu Tư Vũ nghi ngờ hỏi.
Chu Kiện - anh hai của Chu Tư Vũ đứng cạnh nghe vậy, sắc mặt chợt thay đổi nói: "Đâu ra mà người nhà họ Khương? Toàn là một số thế gia phụ thuộc vào nhà chúng ta đến đây bàn bạc công việc thôi, không liên quan đến em, em đừng quan tâm nhiều làm gì!"
Chu Kiện nói xong liền nhấc chân vội vàng rời đi lo việc khác.
Chu Tư Vũ đứng tại chỗ hơi nghi ngờ, thử đi tìm trong biệt thự, nhưng lại không tìm được bọn họ.
Chợt, cô ta nghĩ đến một chỗ, có chút không dám tin, nhưng vẫn lén lút đi tới đó.
Biệt thự nhà họ Chu đã được xây dựng từ lâu, nên bên dưới có một cái hầm trú ẩn, mà chỗ đó đã được bọn họ cải tạo lại thành một cái phòng họp dưới lòng đất.
Chuyện bình thường sẽ không dùng tới nó, chỉ có những lúc bàn việc cực kỳ quan trọng mới dùng.
Trong ký ức của Chu Tư Vũ, cô ta lớn như vậy rồi, nhưng cũng chỉ thấy căn phòng đó được dùng đến khi nhà họ Chu gặp phải biến động lớn vào mười năm trước.
Một lát sau, Chu Tư Vũ đã đến gần căn phòng họp bí mật dưới lòng đất trong biệt thự nhà họ Chu, quả nhiên phát hiện có người đứng gác.
"Đâu ra mà chỉ có nhà mình với mấy thế gia phụ thuộc? Đây rõ ràng là người nhà họ Khương, nhà mình với nhà họ Khương có quan hệ thân thiết như vậy từ lúc nào thế?"
Chu Tư Vũ lẩm bẩm, lòng đầy khó hiểu.
Hai nhà đều là quý tộc, tuy không xích mích căng thẳng như với nhà họ Tiêu, nhưng bình thường cũng rất ít qua lại, thuộc kiểu nước giếng không phạm nước sông.
Mà hôm nay, lại thân thiết gần gũi đến nỗi bàn bạc công việc trong căn phòng họp dưới lòng đất quan trọng của nhà mình, còn bí mật như thế nữa chứ.
Chu Tư Vũ gãi đầu, nghĩ mãi không ra là chuyện gì quan trọng đến nỗi khiến hai quý tộc lớn liên hợp lại, mà còn bàn bạc trong âm thầm nữa.
Mặc dù muốn đi sang nghe lén, nhưng mấy tay vệ sĩ tinh anh của gia tộc chắc chắn sẽ không cho.
Chu Tư Vũ nhìn một lát chẳng tìm được cơ hội nào, đành rời khỏi đây.
Lên mặt đất lại, Chu Tư Vũ như chợt nghĩ ra điều gì, cách đây không lâu hình như Tiêu Nhã có nói người nhà họ Khương đột nhiên cả gan muốn bắt cóc cô ấy.
"Lẽ nào nhà họ Chu và nhà họ Khương tính bắt tay nhau đối phó nhà họ Tiêu?", Chu Tư Vũ càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này.
Cô ta và Tiêu Nhã cũng thân với nhau từ nhỏ, Chu Tư Vũ cũng từng muốn hai nhà bắt tay với nhau, nhưng bất lực là dù cô ta thuộc dòng chính, nhưng lại là con gái út, trước cô còn có mấy người anh trai.
Từ bé đến lớn, Chu Tư Vũ hoàn toàn chẳng có quyền lên tiếng nào cả.
Chu Tư Vũ nghĩ vậy bèn quyết định giúp Tiêu Nhã một tay, vội vàng lén lút đi về phòng, gọi điện cho Tiêu Nhã.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...